Thành Nhà Giàu Nhất Từ Thô Lỗ Game (Dịch)
Chương 45: Trang Phục.
Thanh Sam Thụ Túy
03/10/2023
Lúc này, trang phục rất quan trọng.
Giống như trong một số doanh nghiệp nhà nước, lãnh đạo lớn tuổi có thể bình dị dễ gần, nhưng lãnh đạo trẻ nhất định phải luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Tại sao ư?
Bởi những người lãnh đạo trẻ không giữ vẻ mặt nghiêm túc, rất dễ mất đi uy nghiêm và không có khả năng làm cấp dưới phục.
Nếu cấp dưới không coi trọng ngươi, còn phát triển công việc này thế nào được?
Bùi Khiêm vốn còn trẻ và là một sinh viên đại học, mà nhiều người trong số những người được phỏng vấn này đều là người nhiều kinh nghiệm đã làm việc được hai, ba năm, và lớn hơn hắn tận sáu, bảy tuổi.
Nếu Bùi Khiêm mặc một chiếc áo phông và quần đùi chỉ có giá mười mấy đồng cả ngày, những người này có thể coi trọng hắn sao?
Bùi Khiêm thực sự muốn game flop, nhưng cụ thể cách “flop” thế nào thì phải có yêu cầu!
Game ít nhất phải vượt qua được vòng xét duyệt và lên kệ thành công, nếu không sẽ bị hệ thống đánh giá là vi phạm quy định.
Để đạt được mục tiêu này, Bùi Khiêm vẫn phải ràng buộc những người này một chút, khiến bọn họ nghe lời.
Việc này cũng có nghĩa là Bùi Khiêm vẫn cần thiết lập hình ảnh của riêng mình.
Ngay cả khi thiết lập không thành một nhà lập trình trẻ và tài năng thì cũng phải dựng nên hình tượng một cậu ấm có tiếng nói.
Vào lúc này, một bộ trang phục đắt tiền là rất cần thiết.
Dù sao, theo lý thường, cậu ấm không thể nào ngày ngày mặc áo phông và quần đùi có giá hơn mười nhân dân đồng được.
Cậu ấm riêng biệt có thể cũng mặc, nhưng có lẽ không phải là trạng thái bình thường.
Tân Hải Lộ cười nói: “Nếu ngươi nghĩ là cần thiết, ta có thể cùng ngươi đi đến một trung tâm mua sắm gần đây để chọn một bộ trang phục.”
Bùi Khiêm muốn tìm cũng không tìm được.
…
…
Chiếc Cayenne đang đậu ở bãi đậu xe ngầm của trung tâm mua sắm lớn nhất Kinh Châu.
Bùi Khiêm mở cửa xe đi xuống.
“Mời qua bên này.”
Trợ lý Tân chỉ dẫn một đường, để Bùi Khiêm tận hưởng đãi ngộ phù hợp với thân phận tổng giám đốc.
Đây là trung tâm mua sắm lớn và sang trọng nhất ở Kinh Châu, mà Bùi Khiêm chưa từng đến.
Nhưng hắn cũng không quan tâm đến những điều này, dù sao chỉ là đi mua một bộ đồ thôi, trợ lý Tân mua cái gì, thì hắn mặc cái ấy.
Đàn ông và phụ nữ đi mua sắm khác nhau.
Khi phụ nữ đi mua sắm, họ đi mua sắm thực sự, từ tầng một đến tầng cao nhất, đều sẽ đi một vòng, nhìn thấy cái gì cũng rất thích thú. Điều họ tận hưởng là quá trình “đi dạo”.
Mà đàn ông đến trung tâm mua sắm, luôn đi thẳng đến những gì bản thân muốn mua, mua xong sẽ rời đi, tuyệt đối không nán lại một giây nào. Họ tận hưởng kết quả của việc “đi dạo”.
Bùi Khiêm là một chàng trai thẳng tiêu chuẩn, hắn tất nhiên cũng không có hứng thú với việc mua sắm, chỉ muốn nhanh chóng mua một bộ trang phục, sau đó rời đi.
Trợ lý Tân hiểu Bùi Khiêm rất rõ ràng, vì vậy không đưa hắn đi khắp nơi, mà đi thẳng đến một cửa hàng vest sang trọng.
“Jescia là thương hiệu thời trang cao cấp của Ý với lịch sử hơn 100 năm, được biết đến với sự hoàn hảo không tì vết, cắt may vừa vặn, đặt may theo kích cỡ.”
“Đây là cửa hàng duy nhất của Jescia ở Hán Đông.”
“Nếu ngươi không hài lòng, ta cũng có thể đi tìm một bộ vest cao cấp hơn, chẳng qua sẽ có thể mất nhiều thời gian hơn từ việc đo cho đến khi may.”
Tân Hải Lộ giới thiệu sơ lược về bối cảnh của cửa hàng này cho Bùi Khiêm trước khi bước vào cửa hàng.
“Được đấy, chọn cửa hàng này đi.”
Bùi Khiêm đưa ra quyết định ngay lập tức.
Đối với hắn, những bộ vest được đặt may đều không khác nhau là mấy.
Những người phỏng vấn kia có thể trực quan nhìn ra sự khác biệt giữa một bộ vest được thiết kế riêng và một bộ vest không được thiết kế riêng, bộ trước vừa người, xa hoa, bộ sau rộng rãi, giá rẻ.
Bộ trước người giống như tinh anh phố Wall, bộ người thì giống như người bán bảo hiểm.
Tuy nhiên, bọn họ rất khó có thể phân biệt được sự khác biệt của hai loại vest được đặt may.
Nói trắng ra là, nếu bỏ thêm tiền thì sự cải thiện cũng rất nhỏ.
Vì vậy, những bộ vest ở đây rất phù hợp với yêu cầu của Bùi Khiêm, mấu chốt là thời gian phải nhanh, Bùi Khiêm không thích chờ đợi.
Mặc dù, Bùi Khiêm bây giờ đang mặc chiếc áo phông và quần đùi có giá chỉ mười mấy đồng trên người, nhưng hắn vẫn ngẩng cao đầu bước vào cửa hàng và cũng không hề cảm thấy khó chịu.
Vẫn bởi nguyên nhân đó, bởi vì hắn có Tân Hải Lộ ở bên cạnh.
“Mặc dù vóc dáng của ngươi có thể mặc hợp tùy ý, nhưng ta vẫn đề xuất ba bộ này.”
Tân Hải Lộ để cô gái hướng dẫn mua sắm sang một bên, thuộc như lòng bàn tay đối với các bộ vest ở đây.
“Trong ba bộ quần áo này, bộ đầu tiên trang trọng hơn, có thể mặc trong những dịp quan trọng, chẳng hạn như đàm phán kinh doanh với các sếp khác, hoặc trong các buổi lễ trao giải. Hai bộ cuối cùng giản dị hơn, phù hợp làm phục trang bình thường.”
Nàng đang nói bóng gió, hai bộ sau chủ yếu dùng để đánh lừa những người phỏng vấn kia.
Khi phỏng vấn người khác, đương nhiên không cần phải ăn mặc quá trang trọng, nhưng cũng không thể ăn mặc xuề xòa.
Bao gồm cả công việc hàng ngày, Bùi Khiêm phải khiến các nhân viên cảm thấy rằng hắn là một cậu ấm có tiền vừa có tiếng nói, như vậy công việc mới phát triển tốt được.
Hệ thống không đưa ra cảnh báo.
Bùi Khiêm gật đầu: “Được rồi.”
Tân Hải Lộ quay sang cô gái hướng dẫn mua hàng: “Vậy thì mỗi loại lấy hai bộ, hoa văn và phụ kiện phải có khác biệt, có thể cắt và đo lường kích thước rồi, làm ơn nhanh nhất có thể.”
Mỗi loại hai bộ?
Làm tốt lắm!
Bùi Khiêm suýt nữa buột miệng thốt lên.
Nhưng vẫn nhịn lại được.
Hệ thống không nhắc nhở, chứng tỏ là không vi phạm quy định!
Cô gái hướng dẫn mua sắm vội vàng đo kích thước cơ thể cho Bùi Khiêm.
Đặt may ở đây không phải là kiểu đặt may thủ công tùy chỉnh thuần túy, nếu không mỗi bộ sẽ mất thời gian hàng mấy tuần, quá phiền phức.
Các bộ quần áo của cửa hàng này được chia thành hàng chục số liệu đo lường theo cơ thể, dựa vào dữ liệu vóc dáng của khách hàng mà lựa chọn phiên bản phù hợp nhất.
Giống như trong một số doanh nghiệp nhà nước, lãnh đạo lớn tuổi có thể bình dị dễ gần, nhưng lãnh đạo trẻ nhất định phải luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Tại sao ư?
Bởi những người lãnh đạo trẻ không giữ vẻ mặt nghiêm túc, rất dễ mất đi uy nghiêm và không có khả năng làm cấp dưới phục.
Nếu cấp dưới không coi trọng ngươi, còn phát triển công việc này thế nào được?
Bùi Khiêm vốn còn trẻ và là một sinh viên đại học, mà nhiều người trong số những người được phỏng vấn này đều là người nhiều kinh nghiệm đã làm việc được hai, ba năm, và lớn hơn hắn tận sáu, bảy tuổi.
Nếu Bùi Khiêm mặc một chiếc áo phông và quần đùi chỉ có giá mười mấy đồng cả ngày, những người này có thể coi trọng hắn sao?
Bùi Khiêm thực sự muốn game flop, nhưng cụ thể cách “flop” thế nào thì phải có yêu cầu!
Game ít nhất phải vượt qua được vòng xét duyệt và lên kệ thành công, nếu không sẽ bị hệ thống đánh giá là vi phạm quy định.
Để đạt được mục tiêu này, Bùi Khiêm vẫn phải ràng buộc những người này một chút, khiến bọn họ nghe lời.
Việc này cũng có nghĩa là Bùi Khiêm vẫn cần thiết lập hình ảnh của riêng mình.
Ngay cả khi thiết lập không thành một nhà lập trình trẻ và tài năng thì cũng phải dựng nên hình tượng một cậu ấm có tiếng nói.
Vào lúc này, một bộ trang phục đắt tiền là rất cần thiết.
Dù sao, theo lý thường, cậu ấm không thể nào ngày ngày mặc áo phông và quần đùi có giá hơn mười nhân dân đồng được.
Cậu ấm riêng biệt có thể cũng mặc, nhưng có lẽ không phải là trạng thái bình thường.
Tân Hải Lộ cười nói: “Nếu ngươi nghĩ là cần thiết, ta có thể cùng ngươi đi đến một trung tâm mua sắm gần đây để chọn một bộ trang phục.”
Bùi Khiêm muốn tìm cũng không tìm được.
…
…
Chiếc Cayenne đang đậu ở bãi đậu xe ngầm của trung tâm mua sắm lớn nhất Kinh Châu.
Bùi Khiêm mở cửa xe đi xuống.
“Mời qua bên này.”
Trợ lý Tân chỉ dẫn một đường, để Bùi Khiêm tận hưởng đãi ngộ phù hợp với thân phận tổng giám đốc.
Đây là trung tâm mua sắm lớn và sang trọng nhất ở Kinh Châu, mà Bùi Khiêm chưa từng đến.
Nhưng hắn cũng không quan tâm đến những điều này, dù sao chỉ là đi mua một bộ đồ thôi, trợ lý Tân mua cái gì, thì hắn mặc cái ấy.
Đàn ông và phụ nữ đi mua sắm khác nhau.
Khi phụ nữ đi mua sắm, họ đi mua sắm thực sự, từ tầng một đến tầng cao nhất, đều sẽ đi một vòng, nhìn thấy cái gì cũng rất thích thú. Điều họ tận hưởng là quá trình “đi dạo”.
Mà đàn ông đến trung tâm mua sắm, luôn đi thẳng đến những gì bản thân muốn mua, mua xong sẽ rời đi, tuyệt đối không nán lại một giây nào. Họ tận hưởng kết quả của việc “đi dạo”.
Bùi Khiêm là một chàng trai thẳng tiêu chuẩn, hắn tất nhiên cũng không có hứng thú với việc mua sắm, chỉ muốn nhanh chóng mua một bộ trang phục, sau đó rời đi.
Trợ lý Tân hiểu Bùi Khiêm rất rõ ràng, vì vậy không đưa hắn đi khắp nơi, mà đi thẳng đến một cửa hàng vest sang trọng.
“Jescia là thương hiệu thời trang cao cấp của Ý với lịch sử hơn 100 năm, được biết đến với sự hoàn hảo không tì vết, cắt may vừa vặn, đặt may theo kích cỡ.”
“Đây là cửa hàng duy nhất của Jescia ở Hán Đông.”
“Nếu ngươi không hài lòng, ta cũng có thể đi tìm một bộ vest cao cấp hơn, chẳng qua sẽ có thể mất nhiều thời gian hơn từ việc đo cho đến khi may.”
Tân Hải Lộ giới thiệu sơ lược về bối cảnh của cửa hàng này cho Bùi Khiêm trước khi bước vào cửa hàng.
“Được đấy, chọn cửa hàng này đi.”
Bùi Khiêm đưa ra quyết định ngay lập tức.
Đối với hắn, những bộ vest được đặt may đều không khác nhau là mấy.
Những người phỏng vấn kia có thể trực quan nhìn ra sự khác biệt giữa một bộ vest được thiết kế riêng và một bộ vest không được thiết kế riêng, bộ trước vừa người, xa hoa, bộ sau rộng rãi, giá rẻ.
Bộ trước người giống như tinh anh phố Wall, bộ người thì giống như người bán bảo hiểm.
Tuy nhiên, bọn họ rất khó có thể phân biệt được sự khác biệt của hai loại vest được đặt may.
Nói trắng ra là, nếu bỏ thêm tiền thì sự cải thiện cũng rất nhỏ.
Vì vậy, những bộ vest ở đây rất phù hợp với yêu cầu của Bùi Khiêm, mấu chốt là thời gian phải nhanh, Bùi Khiêm không thích chờ đợi.
Mặc dù, Bùi Khiêm bây giờ đang mặc chiếc áo phông và quần đùi có giá chỉ mười mấy đồng trên người, nhưng hắn vẫn ngẩng cao đầu bước vào cửa hàng và cũng không hề cảm thấy khó chịu.
Vẫn bởi nguyên nhân đó, bởi vì hắn có Tân Hải Lộ ở bên cạnh.
“Mặc dù vóc dáng của ngươi có thể mặc hợp tùy ý, nhưng ta vẫn đề xuất ba bộ này.”
Tân Hải Lộ để cô gái hướng dẫn mua sắm sang một bên, thuộc như lòng bàn tay đối với các bộ vest ở đây.
“Trong ba bộ quần áo này, bộ đầu tiên trang trọng hơn, có thể mặc trong những dịp quan trọng, chẳng hạn như đàm phán kinh doanh với các sếp khác, hoặc trong các buổi lễ trao giải. Hai bộ cuối cùng giản dị hơn, phù hợp làm phục trang bình thường.”
Nàng đang nói bóng gió, hai bộ sau chủ yếu dùng để đánh lừa những người phỏng vấn kia.
Khi phỏng vấn người khác, đương nhiên không cần phải ăn mặc quá trang trọng, nhưng cũng không thể ăn mặc xuề xòa.
Bao gồm cả công việc hàng ngày, Bùi Khiêm phải khiến các nhân viên cảm thấy rằng hắn là một cậu ấm có tiền vừa có tiếng nói, như vậy công việc mới phát triển tốt được.
Hệ thống không đưa ra cảnh báo.
Bùi Khiêm gật đầu: “Được rồi.”
Tân Hải Lộ quay sang cô gái hướng dẫn mua hàng: “Vậy thì mỗi loại lấy hai bộ, hoa văn và phụ kiện phải có khác biệt, có thể cắt và đo lường kích thước rồi, làm ơn nhanh nhất có thể.”
Mỗi loại hai bộ?
Làm tốt lắm!
Bùi Khiêm suýt nữa buột miệng thốt lên.
Nhưng vẫn nhịn lại được.
Hệ thống không nhắc nhở, chứng tỏ là không vi phạm quy định!
Cô gái hướng dẫn mua sắm vội vàng đo kích thước cơ thể cho Bùi Khiêm.
Đặt may ở đây không phải là kiểu đặt may thủ công tùy chỉnh thuần túy, nếu không mỗi bộ sẽ mất thời gian hàng mấy tuần, quá phiền phức.
Các bộ quần áo của cửa hàng này được chia thành hàng chục số liệu đo lường theo cơ thể, dựa vào dữ liệu vóc dáng của khách hàng mà lựa chọn phiên bản phù hợp nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.