Thành Phố Đầy Cám Dỗ

Chương 99: Náo đến tận cửa.

killerhp12

17/02/2020

Náo đến tận cửa.

Vương Đông mỉm cười và ra hiệu cho Trương Đông đi theo hắn.

“ Nguyệt tỷ , đi thôi! “

Trương Đông kéo Liễu Thanh Nguyệt với khuôn mặt ngạc nhiên và đi theo Vương Đông để từ từ bước ra khỏi ngôi nhà.

Vương Đông đến và gửi Trương Đông lên xe. Người phục vụ trên đường thấy rằng thẻ bài đã bị lấy đi, ngay lập tức trở nên lo lắng, nhưng hầu hết mọi người đều biết rằng Vương Đông - con rắn đáng sợ này. Nhiều người chắc chắn biết đó là ông chủ cũ của nơi này, nên không ai dám hỏi. Tuy nhiên, nhiều người đã được mật báo, họ có vẻ rất lo lắng, dường như họ đã hiểu rằng Vương Đông đang đến để đập phá

Mãi cho đến khi cả hai người Trương Đông đều ngồi lên xe, một người quản lý chạy qua thở hổn hển và lo lắng nhìn vào Liễu Thanh Nguyệt đang ngồi trong xe . Mặc dù lo lắng, nhưng hắn không dám lỗ mãng, khiêm tốn nhìn Vương Đông và thì thầm, “ Vương ca, ngươi đang đưa cô ấy đi đâu? “

Vương Đông đến trước mặt hắn và khịt mũi giận dữ “ Đây tính là cái gì, huynh đệ ta mang cô ấy ra ngoài cho vui không được sao? Không phải Lão Tử đã chi quá nhiều tiền cho một đêm sao? “

“ Nhưng ... “

Người quản lý không dám nói bất cứ điều gì và nói một cách đau khổ: “ Người này là người ông chủ của chúng ta đã yêu cầu cô ấy ở lại đây và không thể để đi ra ngoài. Vương ca, thật khó để chúng ta làm điều này ... “

Khuôn mặt Vương Đông ngay lập tức tối lại, ngữ khí bất thiện và cho biết: “ Chiêu bài thì thế nào, chỉ cần huynh đệ ta thích là được, bao nhiêu tiền chẳng lẽ ta không bỏ ra được, nếu ngươi sợ thì cứ bảo hắn tới tìm ra, ta sẽ không bao giờ nói dối! “

Khi nói điều này, hắn cố tình giữ giọng nói, một cảm giác cực kỳ sảng khoái, Liễu Thanh Nguyệt có chút xúc động khi nhìn, Trương Đông nắm chặt tay cô với nụ cười toe toét, nhưng đôi mắt hắn lóe lên sự khinh bỉ. Con cáo già cuối cùng vẫn là một con cáo già, hắn đã cố tình nói như vậy để chiếm tiện nghi của Trương Đông! Điều này mơ hồ cũng được, nhưng nếu nó được nghe bởi chủ sở hữu mới của Tam Hòa. Nó dường như cố ý cho hắn biết rằng người đó là do Trương Đông muốn.



Lão già này ... cho dù Liễu Thanh Nguyệt kinh diễm đến thế nào, cũng sẽ không bao giờ liên quan đến bất kỳ lợi ích nào! Trương Đông không tin cô sẽ mang lại bao nhiêu thua thiệt cho ông chủ mới. Cô chỉ là một con bài mặc cả giữa hai người. Hành động của Vương Đông nhìn có một chút ngây thơ, trên thực tế là đang bí mật cạnh tranh với nhau, tất cả là vì mặt mũi, cuối cùng nó không phải là một vấn đề lớn.

“ Như vậy ... “

Người quản lý thấy rằng chiếc xe đã khởi động, hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc đồng ý. Nhưng vẫn không quên tâng bốc một vài từ: “ Vương ca đã nói, làm sao chúng ta dám nói gì? Nhưng người phụ nữ này được giữ bởi chính ông chủ của chúng ta, ta thực sự rất khó để làm điều đó, nếu không ngươi hãy nói chuyện với hắn qua điện thoại! “

“ Coi như tiểu tử ngươi thức thời. “

Vương Đông đi đến chỗ xa và làm cử chỉ OK với Trương Đông. Cái nhìn tự hào như một đứa trẻ giành được một món đồ chơi! Vương Đông lấy điện thoại và gọi, sau một lúc, một giọng nam trầm và đều đều vang lên, với một chút vui vẻ: “ Vương ca, ta không nghĩ rằng ngươi sẽ gọi cho ta. “

Vương Đông khịt mũi một cái, mặt cười nhưng nói mà không cười: “ Tam Háo Tử, ta cũng không muốn gọi cho ngươi, nhưng bây giờ huynh đệ của ta muốn lấy người chạy trốn khỏi chỗ của ngươi, nên mới thông báo cho ngươi một tiếng. Ngươi xem phải làm gì, có điều kiện gì thì cứ nói.

Có một khoảng im lặng ở đầu bên kia của điện thoại, giọng nói càng nhẹ càng tốt: “ Có phải là người thân của Thư ký Trần, hắn muốn lấy đi Liễu Thanh Nguyệt sao? Ta biết rằng người phụ nữ này chắc chắn sẽ không ở đây lâu, sẽ bị lấy đi bởi những người là quan chức. Có lẽ ngươi gọi cho ta lúc mọi người đã rời khỏi cửa Tam Hòa! Ta cũng không muốn nói về điều này, vì người đã được ngươi mang đến. Nếu hắn rời đi, ta sẽ chỉ tính tiền trên đầu ngươi . “

“ ngươi cũng đầy giác ngộ. “

Thấy hắn bình tĩnh như vậy, Vương Đông hơi khó chịu.

“ Ta đã trả cho cô ấy tổng cộng 390.000 khi ta mua cô ấy, ngươi trả 400.000 mức giá bình thường, một xu cũng không được thiếu. Ta sẽ nói với kế toán đến chỗ ngươi để thu tiền vào ngày mai. “

Cúp điện thoại ngay khi hắn nói xong, không còn chỗ để mặc cả!

Vương Đông tức giận đến hét lên, “ Con chuột chết này thực sự ngày càng khốn nạn! Lão Tử đã đến tận cửa náo loạn mà hắn thậm chí không dám thả rắm, có còn là đàn ông không! “



“ Vương ca , sau đó ... “

Người quản lý thận trọng hỏi. Dường như vấn đề đã được giải quyết, hắn không thể không cảm thấy nhẹ nhõm. Rốt cuộc, nhìn thấy bộ dáng nổi giận của Vương Đông, hắn sợ đến nỗi không dám thở mạnh!

“ Nhìn cái mẹ ngươi, mau gọi một chiếc taxi cho Lão Tử. Tiền thì hãy đến công ty của ta sau hai ngày nữa. “

Vương Đông đến la mắng, đi về phía cửa ngay khi khoát tay. Người quản lý vội vàng đưa hắn ra khỏi cửa.

Khi chiếc xe từ từ rời khỏi Tam Hòa, Liễu Thanh Nguyệt nhìn vào tòa nhà phía sau cô, toàn bộ người đột nhiên thư giãn như xương bị cắt bỏ. Quay đầu lại và nhìn vào Trương Đông dịu dàng bên cạnh, cô thở ra rất nhiều, cúi xuống với một nụ cười và nói vui vẻ “ Ta không ngờ rằng mình thực sự có thể ra ngoài. Tuyệt vời! “

“ Nói như vậy, ngươi đã không tin ta từ tối qua ? “

Trương Đông cố tình hỏi, nhìn cô như thể cô chỉ là một con chim ra khỏi chuồng. Vẻ ngoài vui vẻ khiến mọi người muốn trêu chọc cô.

Liễu Thanh Nguyệt thè lưỡi và nói với một nụ cười trên khuôn mặt: “ Ban đầu. ta nghĩ rằng ngươi trông không giống như một nhà lãnh đạo lớn, cũng không giống như một thế gia tử, nghĩ rằng ngươi chỉ muốn dỗ dành ta mà thôi. Nhưng đêm qua, ta thực sự hạnh phúc. Ngay cả khi ngươi không đưa ta đi, ta cũng sẽ không đổ lỗi cho ngươi ! “

“ Thực sự ... “

Trương Đông cố tình hỏi, mặt hắn giận dữ.

Liễu Thanh Nguyệt quấn tới, nhẹ nhàng siết chặt góc quần áo của Trương Đông và khẽ nói: “ Được rồi, tiểu bại hoại , ngươi đừng tức giận. Người ta nói xin lỗi còn không được sao ... ... “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thành Phố Đầy Cám Dỗ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook