Chương 104: Những cảm xúc thật lòng.
killerhp12
22/02/2020
Sau khi mắng xong, hắn ho vài lần, đôi mắt mở to. Dương Liễu đã làm
bóng đèn trong một thời gian dài. Đối mặt với người dì, hắn phải giả vờ
là một người đàn ông có văn hóa, cuối cùng đã có cơ hội lén lút này,
nhưng Trương Đông đột nhiên đến gây rắc rối làm hắn tràn đầy sự bất mãn! Dương Hân ngay lập tức lau miệng ngại ngùng, thể hiện sự dịu dàng và
quan tâm của một người vợ trẻ.
Tình cảm của Thạch Cường và Dương Hân khiến Trương Đông ghen tị. Sau khi ngồi xuống, hắn châm điếu thuốc, nhìn vào những thứ mua hàng đơn giản bên cạnh, hắn không thể không hỏi: “ Khi nào thì ngày cưới của các ngươi được đặt? “
Thạch Cường lau miệng và nói: “ Móa nó, ngươi còn không biết. Ta đã nói với ngươi một vài lần, sẽ là ngày mai! Ngươi có dùng dao để khắc ngày này vào đầu không? “
“ Chết tiệt, Lão Tử rất bận rộn! Tại sao ta lại phải nhớ chuyện người khác kết hôn! Cũng không phải là ta lấy lão bà ! “
Trương Đông trả lời một cách thô lỗ. Tuy nhiên, hắn cũng tự mắng mình vài lời, hắn có thể quên những điều quan trọng như Thạch Cường cưới vợ, hắn thực sự áy náy.
“ ngươi muốn ăn đòn phải không? “
Thạch Cường xắn tay áo lên, để lộ cánh tay dày hơn bình thường. Những sợi gân màu xanh như muốn nổ tung, hắn đột nhiên đứng dậy giống như một con đười ươi không lông. Cơ bắp trên cơ thể đó thực sự đáng sợ.
“ Ta nhìn ngươi cũng ngứa da! “
Trương Đông cũng kích động một cánh tay nhỏ hơn nhưng không kém phần mạnh mẽ.
Trương Đông rất cân đối và mạnh mẽ. Tất nhiên, khi nói đến chiến đấu và sức mạnh, hắn không hề thua kém chút nào. Có một sự thôi thúc rất lớn để làm điều đó!
Cả hai ngay lập tức không vâng lời và bắt đầu nghịch ngợm. Về cơ bản, đó là hai đứa trẻ đang chơi đùa với nhau, Dương Hân bên cạnh nở nụ cười khúc khích rất bắt mắt, hai người trên lầu cũng liếc nhìn vài cái, không thể nhịn cười, họ đang nhìn trò hề của hai người, nhưng đôi mắt không thể không rơi vào cơ bắp nam tính của Trương Đông.
Sau khi nhìn thấy Thạch Cường ăn gần như đã xong. Trương Đông suy nghĩ một lúc rồi đi lên lầu. Sau khi nói chuyện với hai người phụ nữ vẫn đang nói chuyện trên lầu, liền lái xe chở hai vợ chồng Thạch Cường đi. Rốt cuộc, tốt hơn hết là rời khỏi chỗ này, sau tất cả, đều có những vấn đề nhỏ trong cuộc sống, nếu sai lầm một chút thì thực sự đau khổ.
Ô tô là một trong số ít những chiếc xe thấy trong thị trấn. Thật uy vũ khi lái xe trên đường mòn. Dương Hân ngồi ở ghế sau với khuôn mặt câu nệ. Thạch Cường thì sờ soạng lung tung, hắn mắng “ Tiểu tử ngươi thực nhìn không ra, bây giờ có thể lái một chiếc xe như vậy, là ăn cắp hay ăn trộm! “
“ Trộm cái đầu ngươi! “
Trương Đông cười và chửi rủa khi lái xe: “ Đây không phải là của ta. Ta đã mượn nó của một người bạn. Thật là lãng phí khi chở một con thú như ngươi, không bằng chở một con lợn. “
“ Nhìn ngươi dường như không muốn sống. “
Thạch Cường ngay lập tức nắm lấy cơ hội để nói một lời, không hề chịu ăn nửa điểm thua thiệt.
“ Đi đi! “
Trương Đông nói một cách giận dữ, chỉ còn lại vài nghìn đồng trong túi của hắn, với giá trị hiện tại và tình cảm của hắn với Thạch Cường, số tiền này hoàn toàn không thể đo được. Ngay khi suy nghĩ mở ra, hắn mở tủ trong xe Vương Đông, ngay khi thấy có 30.000 tiền mặt trong đó, hắn lập tức lấy nó ra một cách không khách khí, ném về phía sau, đâm thẳng vào vòng tay của Thạch Cường.
“ Cái gì đây! “
Thạch Cường lấy tiền trong giây lát và hơi sững sờ. Rốt cuộc, gia đình hắn không giàu có, hắn cũng không thể tiết kiệm nhiều tiền trong công việc đó. Bây giờ thấy rất nhiều tiền, đầu óc hắn hơi choáng ngợp!
“ Tiền quà tặng. “
Trương Đông thờ ơ nói. Dù sao, hắn đã nạo của Vương Đông rất nhiều, căn bản không để ý số tiền này. Mặc dù số tiền này không thể so được với tình cảm của hắn với Thạch Cường, nhưng việc mượn hoa hiến phật vẫn tương đối dễ dàng.
Dương Hân có vẻ ngạc nhiên, nhưng khi cô muốn nói, cô liền nhìn vào Thạch Cường và không nói gì. Thạch Cường suy nghĩ một lúc, hắn hỏi với khuôn mặt nghiêm túc: “ Tiền này lại lịch có sạch không? Có phải ngươi cũng mượn nó từ một người bạn. Sau đó, khoản nợ sẽ được tính vào ta, tiền lãi là bao nhiêu? “
“ Chết tiệt, giữ lấy nó, đừng làm chuyện vớ vẩn! “
Trương Đông ngay lập tức cười mắng, dĩ nhiên, cũng hiểu rằng Thạch Cường hoàn toàn làm một trò đùa!
Thạch Cường nở một nụ cười nhếch mép và ném tiền vào Dương Hân, cười nói: “ lão bà, nhanh lên, tranh thu thời gian thu tiền. Đừng ngần ngại miễn là đó không phải là tiền bẩn, chúng ta đang thiếu rất nhiều. “
“ Thật sao? “
Dương Hân cũng hỏi với một số câu nệ. Mặc dù cô biết rằng tình cảm của họ rất tốt, nhưng tiền thực sự quá nhiều. Rốt cuộc, cô không biết tình hình hiện tại của Trương Đông, nhưng cô biết rằng tình hình ở nhà của hai người không tốt. Cuộc hôn nhân này có thể tiến hành thì họ cũng đã phải tiết kiệm rất nhiều, bây giờ thật bất an khi có quá nhiều tiền.
“ Cái đó ... “
Thạch Cường vỗ vai Trương Đông một cách trìu mến và cười lớn “ Huynh đệ a, còn sợ cái gì! Tâm ý, đây đều là tâm ý. “
Trương Đông lườm hắn, nhưng cũng rất vui khi thấy Thạch Cường hạnh phúc.
“ Ừm. “
Lúc này Dương Hân mới cất tiền một cách an tâm, bắt đầu tính ra thứ cần mua bằng tiền, bắt đầu lên kế hoạch làm thế nào để trả lại tiền.
Thạch Cường nhìn Trương Đông với một nụ cười, nhưng trong mắt hắn có một ánh sáng biết ơn, nhưng hắn quay lại và hỏi Dương Hân với vẻ mặt nghiêm túc: “ lão bà, ngươi, hãy nhớ chờ ngày cưới của chúng ta, không cần thêm nước vào thức uống của hắn, kẻo hắn nói rằng chúng ta keo kiệt. “
Trương Đông gần như muốn đập vào tường, hai cặp vợ chồng này cũng đủ cực phẩm, kết hôn là chuyện cả đời, họ còn muốn dùng rượu pha nước để chiêu đãi mọi người, không nghèo đến mức đó chứ? Tuy nhiên, nếu nghĩ về nó từ một góc độ khác, Thạch Cường đã rất tiết kiệm tiền. Khi hắn yêu đương còn mượn tiền của Trương Đông mỗi tháng, hắn không có khoản tiết kiệm nào cả! Và gần như tất cả tiền làm việc của Dương Hân đã được sử dụng để trả nợ, thỉnh thoảng để mua một thứ gì đó cho Thạch Cường, họ thực sự không giàu chút nào. Hãy nghĩ về cảm xúc thật trong những năm khó khăn đó, đôi mắt Trương Đông hơi ướt!
Tình cảm của Thạch Cường và Dương Hân khiến Trương Đông ghen tị. Sau khi ngồi xuống, hắn châm điếu thuốc, nhìn vào những thứ mua hàng đơn giản bên cạnh, hắn không thể không hỏi: “ Khi nào thì ngày cưới của các ngươi được đặt? “
Thạch Cường lau miệng và nói: “ Móa nó, ngươi còn không biết. Ta đã nói với ngươi một vài lần, sẽ là ngày mai! Ngươi có dùng dao để khắc ngày này vào đầu không? “
“ Chết tiệt, Lão Tử rất bận rộn! Tại sao ta lại phải nhớ chuyện người khác kết hôn! Cũng không phải là ta lấy lão bà ! “
Trương Đông trả lời một cách thô lỗ. Tuy nhiên, hắn cũng tự mắng mình vài lời, hắn có thể quên những điều quan trọng như Thạch Cường cưới vợ, hắn thực sự áy náy.
“ ngươi muốn ăn đòn phải không? “
Thạch Cường xắn tay áo lên, để lộ cánh tay dày hơn bình thường. Những sợi gân màu xanh như muốn nổ tung, hắn đột nhiên đứng dậy giống như một con đười ươi không lông. Cơ bắp trên cơ thể đó thực sự đáng sợ.
“ Ta nhìn ngươi cũng ngứa da! “
Trương Đông cũng kích động một cánh tay nhỏ hơn nhưng không kém phần mạnh mẽ.
Trương Đông rất cân đối và mạnh mẽ. Tất nhiên, khi nói đến chiến đấu và sức mạnh, hắn không hề thua kém chút nào. Có một sự thôi thúc rất lớn để làm điều đó!
Cả hai ngay lập tức không vâng lời và bắt đầu nghịch ngợm. Về cơ bản, đó là hai đứa trẻ đang chơi đùa với nhau, Dương Hân bên cạnh nở nụ cười khúc khích rất bắt mắt, hai người trên lầu cũng liếc nhìn vài cái, không thể nhịn cười, họ đang nhìn trò hề của hai người, nhưng đôi mắt không thể không rơi vào cơ bắp nam tính của Trương Đông.
Sau khi nhìn thấy Thạch Cường ăn gần như đã xong. Trương Đông suy nghĩ một lúc rồi đi lên lầu. Sau khi nói chuyện với hai người phụ nữ vẫn đang nói chuyện trên lầu, liền lái xe chở hai vợ chồng Thạch Cường đi. Rốt cuộc, tốt hơn hết là rời khỏi chỗ này, sau tất cả, đều có những vấn đề nhỏ trong cuộc sống, nếu sai lầm một chút thì thực sự đau khổ.
Ô tô là một trong số ít những chiếc xe thấy trong thị trấn. Thật uy vũ khi lái xe trên đường mòn. Dương Hân ngồi ở ghế sau với khuôn mặt câu nệ. Thạch Cường thì sờ soạng lung tung, hắn mắng “ Tiểu tử ngươi thực nhìn không ra, bây giờ có thể lái một chiếc xe như vậy, là ăn cắp hay ăn trộm! “
“ Trộm cái đầu ngươi! “
Trương Đông cười và chửi rủa khi lái xe: “ Đây không phải là của ta. Ta đã mượn nó của một người bạn. Thật là lãng phí khi chở một con thú như ngươi, không bằng chở một con lợn. “
“ Nhìn ngươi dường như không muốn sống. “
Thạch Cường ngay lập tức nắm lấy cơ hội để nói một lời, không hề chịu ăn nửa điểm thua thiệt.
“ Đi đi! “
Trương Đông nói một cách giận dữ, chỉ còn lại vài nghìn đồng trong túi của hắn, với giá trị hiện tại và tình cảm của hắn với Thạch Cường, số tiền này hoàn toàn không thể đo được. Ngay khi suy nghĩ mở ra, hắn mở tủ trong xe Vương Đông, ngay khi thấy có 30.000 tiền mặt trong đó, hắn lập tức lấy nó ra một cách không khách khí, ném về phía sau, đâm thẳng vào vòng tay của Thạch Cường.
“ Cái gì đây! “
Thạch Cường lấy tiền trong giây lát và hơi sững sờ. Rốt cuộc, gia đình hắn không giàu có, hắn cũng không thể tiết kiệm nhiều tiền trong công việc đó. Bây giờ thấy rất nhiều tiền, đầu óc hắn hơi choáng ngợp!
“ Tiền quà tặng. “
Trương Đông thờ ơ nói. Dù sao, hắn đã nạo của Vương Đông rất nhiều, căn bản không để ý số tiền này. Mặc dù số tiền này không thể so được với tình cảm của hắn với Thạch Cường, nhưng việc mượn hoa hiến phật vẫn tương đối dễ dàng.
Dương Hân có vẻ ngạc nhiên, nhưng khi cô muốn nói, cô liền nhìn vào Thạch Cường và không nói gì. Thạch Cường suy nghĩ một lúc, hắn hỏi với khuôn mặt nghiêm túc: “ Tiền này lại lịch có sạch không? Có phải ngươi cũng mượn nó từ một người bạn. Sau đó, khoản nợ sẽ được tính vào ta, tiền lãi là bao nhiêu? “
“ Chết tiệt, giữ lấy nó, đừng làm chuyện vớ vẩn! “
Trương Đông ngay lập tức cười mắng, dĩ nhiên, cũng hiểu rằng Thạch Cường hoàn toàn làm một trò đùa!
Thạch Cường nở một nụ cười nhếch mép và ném tiền vào Dương Hân, cười nói: “ lão bà, nhanh lên, tranh thu thời gian thu tiền. Đừng ngần ngại miễn là đó không phải là tiền bẩn, chúng ta đang thiếu rất nhiều. “
“ Thật sao? “
Dương Hân cũng hỏi với một số câu nệ. Mặc dù cô biết rằng tình cảm của họ rất tốt, nhưng tiền thực sự quá nhiều. Rốt cuộc, cô không biết tình hình hiện tại của Trương Đông, nhưng cô biết rằng tình hình ở nhà của hai người không tốt. Cuộc hôn nhân này có thể tiến hành thì họ cũng đã phải tiết kiệm rất nhiều, bây giờ thật bất an khi có quá nhiều tiền.
“ Cái đó ... “
Thạch Cường vỗ vai Trương Đông một cách trìu mến và cười lớn “ Huynh đệ a, còn sợ cái gì! Tâm ý, đây đều là tâm ý. “
Trương Đông lườm hắn, nhưng cũng rất vui khi thấy Thạch Cường hạnh phúc.
“ Ừm. “
Lúc này Dương Hân mới cất tiền một cách an tâm, bắt đầu tính ra thứ cần mua bằng tiền, bắt đầu lên kế hoạch làm thế nào để trả lại tiền.
Thạch Cường nhìn Trương Đông với một nụ cười, nhưng trong mắt hắn có một ánh sáng biết ơn, nhưng hắn quay lại và hỏi Dương Hân với vẻ mặt nghiêm túc: “ lão bà, ngươi, hãy nhớ chờ ngày cưới của chúng ta, không cần thêm nước vào thức uống của hắn, kẻo hắn nói rằng chúng ta keo kiệt. “
Trương Đông gần như muốn đập vào tường, hai cặp vợ chồng này cũng đủ cực phẩm, kết hôn là chuyện cả đời, họ còn muốn dùng rượu pha nước để chiêu đãi mọi người, không nghèo đến mức đó chứ? Tuy nhiên, nếu nghĩ về nó từ một góc độ khác, Thạch Cường đã rất tiết kiệm tiền. Khi hắn yêu đương còn mượn tiền của Trương Đông mỗi tháng, hắn không có khoản tiết kiệm nào cả! Và gần như tất cả tiền làm việc của Dương Hân đã được sử dụng để trả nợ, thỉnh thoảng để mua một thứ gì đó cho Thạch Cường, họ thực sự không giàu chút nào. Hãy nghĩ về cảm xúc thật trong những năm khó khăn đó, đôi mắt Trương Đông hơi ướt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.