Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 26

Miêu Diệc Hữu Tú

12/05/2017

Hàn Tả Tả biểu tình đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó là bộ dạng 囧囧 như bị sét đánh, tiếp theo sắc mặt đỏ lên, ngón tay run rẩy chỉ vào hắn, xấu hổ và giận dữ rống lên: "Anh, anh đang nói đùa cái gì đấy hả!"

Lang Hi thần sắc trước sau như một, nghiêm mặt nói: "Tôi không nói giỡn."

Hàn Tả Tả cũng không biết mình phải bày ra biểu tình thế nào, lắp bắp nói: "Rất, quá nhanh đi..."

Lang Hi không cho là đúng: " ‘Nước chảy thành sông’ là chuyện thường tình, không nhanh!"

Hàn Tả Tả nghẹn họng, gian nan nói: "Nhưng là... Em còn đi học!"

Lang Hi chậm rãi quay lại, ánh mắt dọc theo khuôn mặt cô chuyển xuống trước ngực, giọng nói bỗng dưng khàn khàn: "Trưởng thành ..."

Hàn Tả Tả đột nhiên cảm thấy phòng ngủ quả là một nơi muôn thuở không an toàn nha.

Chỉ có một cái giường đơn nhỏ hẹp, lúc Lang Hi vươn tay tới, Hàn Tả Tả căn bản tránh cũng không thể tránh.

Lòng bàn tay ôn nhu chậm rãi vuốt ve hai gò má, bàn tay con trai không giống như con gái mềm mại láng mịn, lòng bàn tay đầy vết chai thô ráp, cọ vào da thịt có một loại cồm cộm ngứa ngáy, rõ ràng là dịu dàng vuốt ve, lại có thể làm cho người ta cảm nhận được chủ nhân của đôi bàn tay này, là người cứng rắn và quyết đoán như thế nào, đủ mạnh mẽ để họ tin tưởng dựa vào.

Lang Hi trầm mặc, bàn tay cọ sát trên mặt cô, chậm rãi di chuyển đến phía sau, đặt tại sau gáy của cô dùng sức, Hàn Tả Tả liền không tự chủ được đón ý hùa theo nụ hôn của hắn.

Không giống những lần trước đó bá đạo đoạt lấy, Lang Hi hôn tuy rằng vẫn cường thế như vậy, lại triền miên vô cùng, ngậm mút môi cô tinh tế liếm hôn, đầu lưỡi linh hoạt tìm kiếm xung quang, phát hiện được một khe hở, liền không chút do dự đột phá xông vào.

Hàn Tả Tả đã quen với cách hôn của Lang Hi, cũng không giống như lúc ban đầu khẩn trương đến quên cả hô hấp, hơi hơi chống cự một lát, liền nhanh chóng bị lạc lối trong nụ hôn vừa bá đạo vừa ôn nhu quyến luyến này, kìm lòng không được mà vươn đầu lưỡi tò mò cùng hắn đụng chạm, như chiếc đuôi linh hoạt của con cá xinh đẹp, trơn trượt trúc trắc lẩn trốn, đùa giỡn đối phương đến dục hỏa khó nhịn.

Lang Hi càng hôn càng sâu, quỳ gối trên giường ôm cả người cô, đem cô mạnh mẽ kéo vào trong lòng, môi lưỡi dùng sức, ôm lấy cô đang không biết sống chết dụ dỗ lưỡi của hắn, cuốn vào ngậm trong miệng mình nhay cắn.

Hàn Tả Tả kỹ thuật hôn môi có chút tiến bộ, nhưng kỹ thuật của Lang Hi lại đột nhiên tăng mạnh, mỗi một lần đều có thể chuẩn xác bắt giữ điểm mẫn cảm của cô, đầu lưỡi như con rắn thông minh xảo quyệt, khi nặng khi nhẹ khiêu khích.

Hàn Tả Tả rất nhanh đã giơ cờ trắng đầu hàng, quân lính tan rã tùy ý hắn xâm phạm, Lang Hi cũng không dò xét nữa, công thành đoạt đất mà hung ác hôn, bàn tay đặt sau lưng cô gắt gao ép chặt cô vào trong lòng mình, bộ ngực mềm mại cùng thân thể cường tráng thân mật tiếp xúc, hai trái tim đang rung động đạp liên hồi tìm thấy nhau, cảm thụ nhịp đập lẫn nhau.

Hàn Tả Tả cảm thấy trên môi đau xót, Lang Hi khống chế không được độ mạnh yếu cắn cô một ngụm, sau đó buông tha môi của cô, thuận thế đi xuống, tự do mò di chuyển đến chiếc gáy trắng noãn, dọc theo gân xanh đàn đập hỗn loạn, một đường liếm qua.

Hàn Tả Tả từng ngụm từng ngụm thở dốc, mới vừa phục hồi lại tinh thần, liền phát hiện không biết khi nào mình đã bị Lang Hi đặt ở dưới thân.

Hàn Tả Tả khẩn trương giãy dụa, bối rối đè lại cái đầu đang chôn ở trên vai cô.

"Đừng, đừng như vậy, chú tư..."

Hai nút áo trước ngực của Hàn Tả Tả đã bị mở ra, lộ ra đầu vai mượt mà, da thịt trắng noãn làm cho Lang Hi ánh mắt dần sâu thẳm, trong con ngươi đen bóng tất cả đều là dục vọng chiếm lấy mãnh liệt.

Động tác của Lang Hi bị ngăn chặn, không hờn giận cắn lên vai đầu cô, không lưu tình chút nào cắn xuống da thịt lõa lồ non mịn da lập, tức lưu lại ấn ký xanh tím, càng làm nổi bật da thịt oánh nhuận trắng nõn trên vai, thúc đẩy dục vọng tàn nhẫn đoạt lấy trong lòng hắn dâng cao.

Hàn Tả Tả hơi hơi co người lại, khí thế xa lạ nguy hiểm này làm cho trong lòng cô theo bản năng kháng cự, hơn nữa Lang Hi vội vàng xâm phạm, càng khiến cô sinh ra cảm giác e ngại hoảng sợ.



Lang Hi thở hào hển, nhấc thân mình lên, dán vào làn môi của cô hỏi: "Không muốn?"

Hàn Tả Tả cắn cắn môi, ánh mắt như cặp mắt mèo mê ly dụ hoặc, vẻ mặt ủy khuất: "Em sợ hãi..."

Lang Hi đáy mắt đột nhiên dâng lên một tia thương tiếc, mềm nhẹ hôn khóe mắt cô, trấn an nói: "Đừng sợ!"

Lang Hi cúi đầu hạ xuống những nụ hôn dầy đặc, một tay theo vạt áo tiến vào, lòng bàn tay nóng rực tiếp xúc với da thịt mềm mại nhẵn nhụi, tựa như bị một lực hút cường đại hút dính chặt vào đấy, dọc theo đường cong nơi thắt lưng nhẹ nhàng vuốt ve.

Cảm giác ngứa ngáy nhột nhột chạy dọc sống lưng, Hàn Tả Tả không tự chủ được vặn vẹo vòng eo, hai người thân thể dán chặt, động tác như vậy hoàn toàn là thêm củi đốt lửa vào dục vọng tràn đầy của Lang Hi.

Hàn Tả Tả cảm thấy có cái gì sắp nảy lên yết hầu, không khỏi gắt gao cắn môi, sợ một khi thả lỏng, sẽ tiết lộ tiếng rên rĩ xấu hổ của mình.

Lang Hi một bên vuốt ve vòng eo mảnh khảnh, một bên dọc từ cổ hôn xuống, rộng mở vạt áo làm lộ ra một mảnh lớn da thịt tinh tế trắng mịn, đánh sâu vào cảm quan của hắn.

Hàn Tả Tả vô cùng sợ hãi cảm giác không tự chủ được như vậy, cứ cảm thấy tất cả của cô đều bị người khác nắm trong tay, hắn muốn ngươi luân hãm, ngươi ngay cả nửa lời nói cũng thốt không ra, chỉ có thể tùy ý hắn mang theo ngươi rơi vào trầm luân trong dục vọng.

Hàn Tả Tả gian nan nghiêng mặt qua, từ từ nhắm hai mắt nhỏ giọng cầu xin: "Không thể, chú tư..."

Động tác trên tay Lang Hi không ngừng lại, nhẹ cởi bỏ toàn bộ quần áo của cô, làn môi cách một tầng vải mỏng manh, há miệng ngậm vào ngực trái của Hàn Tả Tả.

Hít thở dồn dập làm cho bộ ngực không ngừng cao ngất, dâph dờn vẽ nên đường cong mê người, tiếng tim đập kịch liệt truyền đến đôi môi mẫn cảm, làm cho Lang Hi càng thêm khó lòng kìm nổi.

Hàn Tả Tả khó khăn hướng ra sau ngửa đầu nhìn hắn, chiếc cổ nõn nà tạo nên một đường cong duyên dáng. Tuy rằng cách một tầng vải dệt, lại vẫn có thể cảm nhận làn môi của Lang Hi, không giống xúc cảm lành lạnh bình thường, mà mang theo hơi ấm nóng rực, in dấu ấn ký vào trong lòng cô.

Lang Hi cậy mở bàn tay đang nắm chặt chiếc chăn của cô, đem chúng áp vào lòng ngực mình, thấp giọng mệnh lệnh: "Nhìn anh!"

Hàn Tả Tả cảm giác được mình đang chạm vào cơ ngực rắn chắc, hoảng hốt tay run nhè nhẹ, lại nhịn không được nghe lời mở mắt ra, kinh ngạc nhìn người đàn ông gần trong gang tấc.

Trên sóng mũi anh tuấn của Lang Hi phủ một lớp mồ hôi thật mỏng, đường nét khuôn mặt như được chạm khắc không còn vẻ lạnh lùng như mọi khi, đôi mắt giống như cặp mắt chim ưng lợi hại lóe lên, đen bóng mê người, bên trong toàn bộ đều là hình ảnh phản chiếu của cô.

Lang Hi tốc độ rất nhanh, thần không biết quỷ không hay đã cởi hết quần áo của hai người, da thịt màu đồng cổ, trước ngực là cơ bắp rắn chắc, nhưng không khoa trương chút nào, cánh tay cường tráng làm cho người ta nảy sinh cảm giác tin tưởng, trên người mỗi một tấc da đều tản ra sức nóng kinh người.

Hàn Tả Tả ý loạn tình mê nhìn hắn, giữa ánh đèn chập chờn, thân thể nam tính hiện ra đường cong xinh đẹp, mang theo sức hấp dẫn không sao diễn tả, lại dụ hoặc đến đòi mạng!

Lang Hi tất nhiên không bỏ qua kinh diễm trong ánh mắt của Hàn Tả Tả, cơ thể nam tính nặng nề áp lên, da thịt nóng rực tiếp xúc mật thiết với nơi mềm mại kia, nhiệt độ dường như có thể đem lý trí con người thiêu cháy không còn một mảnh.

Hàn Tả Tả mê muội ngẩng đầu lên, chủ động hôn lên làn môi mỏng.

Lang Hi đồng tử đột nhiên căng thẳng, nâng gáy cô lên, điên cuồng mà hôn cô.

Da thịt lõa lồ cọ xát lẫn nhau, Hàn Tả Tả bị áp chế hoàn toàn không còn đường lui, không thể giãy thoát khỏi trói buộc của hắn, không thể kháng cự hắn dã man xâm lược, chỉ có vươn hai tay vòng ôm cổ hắn, tình cảm dồn nén đã lâu ầm ầm bùng nổ, nhiều năm bình tĩnh kiềm chế như vậy tất cả đều tan rã trong tình cảm mãnh liệt nóng cháy của Lang Hi.

Hàn Tả Tả run rẩy đáp lại, trúc trắc phối hợp với hắn càng ngày càng tiến sâu xâm chiếm, mặc kệ là thân thể, hay là nội tâm, tòa thành cố thủ vững chắc một khi đã có một lỗ hổng, cuối cùng cũng không thể ngăn được cơn lũ quét bất ngờ tràn vào, chỉ trong nháy mắt, liền mất đi sự phòng bị vốn có, đắm chìm trong sóng triều sâu thẳm.

Hàn Tả Tả buộc chặt cánh tay đang ôm cổ hắn, dây dưa gắn bó bỏ mặc tất cả, càng thêm điên cuồng.



Lang Hi thô lỗ đặt cô xuống trên giường, không cho phép cô chống cự mở ra hai đầu gối đang khép chặt, thân thể to lớn mê người chen vào giữa hai chân cô, như dã thú hung hãn, cắn xé người dưới thân, hận không thể nuốt tất cả vào bụng, từ nay về sau hóa thành cốt nhục chính mình, không thể thoát đi khỏi người hắn!

Cơ bụng cứng rắn bền chắc kề sát vùng bụng bằng phẳng mềm mại của Hàn Tả Tả, ‘vật nguy hiểm’ giữa cặp đùi săn chắc ngày càng tiến lại gần.

Hàn Tả Tả lông mi run rẩy, hai mắt chợt mở ra, yên lặng nhìn khuôn mặt người đàn ông cường tráng đang đè trên thân thể mình.

"Chú tư... Chú tư, anh thích em sao?"

Lang Hi trầm mặc không nói, bàn tay nóng cháy vuốt ve thân thể trắng nhuận như ngọc của cô, mang theo hơi hơi đau đớn, mơn trớn toàn thân cô, đem trận đau này, xâm nhập tận đáy lòng.

Hàn Tả Tả cố chấp nhìn hắn, hai mắt Lang Hi giống như trời đêm cuồn cuộn, cho dù năm tháng đổi thay, vòng đời biến chuyển, tình ý kiên định trong đó cũng sẽ không dịch chuyển.

Giọng nói khàn khàn, giống như dã thú ngủ đông hồi lâu rít gào khi phát hiện con mồi tung ra một kích trí mệnh, bá đạo độc chiếm, không cho phép đào thoát.

"Em là của anh, đến chết cũng không từ bỏ!"

Hàn Tả Tả kinh ngạc nhìn hắn, nâng tay chạm vào khóe mắt của hắn, thì thào lặp lại: "Em là của anh..."

Lang Hi rốt cuộc áp chế không được tình dục đang dâng trào, một tay đè lại vai cô, một tay dọc theo đùi di chuyển, cổ tay cong lại, nắm hai đầu gối của cô, đem hai chân cô hung hăng mở rộng.

Hàn Tả Tả nhận mệnh nhắm mắt lại, đối với sự xâm nhập sắp sửa xảy ra có một loại cảm giác sợ hãi không biết tên.

Ai ngờ, chờ nửa ngày cũng không thấy động tĩnh gì, bên tai chỉ có tiếng Lang Hi dồn dập hô hấp.

Hàn Tả Tả nghi hoặc nhíu mày, do dự mở mắt ra, liền thấy Lang Hi vẻ mặt rối rắm, trong ánh mắt tràn đầy giãy dụa cùng ảo não.

Hàn Tả Tả trái tim nảy lên, nhất thời cảm thấy phân vân.

Muốn bảo hắn tiếp tục, lại sợ hắn tiếp tục sẽ không thể vãn hồi nữa, nhưng ở sâu trong nội tâm càng sợ hãi, sợ hắn hối hận và buông tay...

Hàn Tả Tả gian nan khẽ nhếch khóe miệng, bày ra nụ cười khó coi vô cùng: "Quên đi..."

Lang Hi nghe vậy, hai tròng mắt hơi hơi co rút lại, trong mắt một tia quyết tuyệt chợt lướt qua, thể hiện rõ rệt ý nghĩ ‘dứt khoát làm liều’ một lần.

Lang Hi gia tăng sức lực trên tay, đem hai chân của cô siết càng chặt hơn, vật thô cứng nóng rực từ từ tiến lại, dường như đã hạ quyết tâm, trầm giọng nói: "Ân, lần này sẽ đến!"

Hàn Tả Tả trong lòng vừa mới thả lỏng, liền cảm thấy dưới thân xé rách đau đớn, dị vật bất thình lình xâm nhập khiến thân thể như bị bổ đôi đau đớn bén nhọn, làm cho Hàn Tả Tả nhịn không được thét chói tai ra tiếng, toàn thân đột nhiên căng thẳng, cứng ngắc ngăn cản không cho đối phương tiến vào thêm nữa.

"Không —— a, chú tư... Đau —— "

Ánh mắt Lang Hi đột nhiên trầm xuống, khuôn mặt anh tuấn nhuộm đầy tình dục, môi mỏng nhếch lên hàm chứa một tia huyết tinh tàn nhẫn.

Lang Hi mạnh mẽ áp chế cô, bóp chặt thắt lưng cô, từng tấc một kiên định tiến nhập, mặc kệ cô như thế nào cự tuyệt, vật nóng rực thô dài càng thêm phấn chấn, không chút lưu tình chiếm giữ càng sâu, cho đến khi toàn bộ đều tiến hết vào trong, cuối cùng mới đình chỉ động tác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Sắc Cấm Dụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook