Chương 20: Đại loạn kết thúc
Lão Hạc và Ông Giáo
24/12/2019
Daxua ra tay thì chẳng mấy chốc quét sạch cả Hắc ám tông.
Đến tối , trong thành không còn một bóng người của Hắc ám tông,người trong thành đang reo la ăn mừng,nhưng bị các gia tộc phải đối vì phải sửa rất nhiều thứ trong thành sau trận đại loạn,nên mọi việc để mai rồi tính
Trở lại với nhân vật chính
Thiên Thư đang …. Ách!...uống rượu với mấy lão già
Daxua đang quá trâu bò uống mãi mà đéo say
Thiên Thư ngà ngà say chửi Vân Chính:”đệt bà thằng Chung Vân Chính mấy hôm trước mày khinh tao đéo bằng cái Hoàng gia khốn khiếp ,hôm nay bị mấy thằng chó Hoàng gia cú lừa đéo nhục à?”
Thiên Tôn:”nghịch tử say rồi! Nói ít thôi!”
Thiên Thư:”đéo ! Hôm nay ta phải nói rõ với thằng chó Chung Vân Chính này”
Chung Vân Chính rượu đã ngấm nên đập bàn rồi nói:”đúng chỉ tại ta ngu mà cho chó vào nhà,tý mất con rể quý! Hay là ta mời ngươi ly nữa , việc từ hôn thì ta xin không làm nữa!”
Thiên Tôn :”Vân Chính huynh ! Thế còn Ánh Nguyệt!”
Chung Vân Trực:”ngươi làm em của ta nên phải nghe ta, ta đã lập hôn ước giữa Thiên Thư và Ánh Nguyệt rồi , ngươi không có cửa đâu!”
Chung Vân Chính:”con mẹ ngươi! Đáng ra cái hôn ước là ta phải làm vậy mà ngươi dám cướp”
Chung Vân Trực:”chửi cái đầu khấc! Ngươi từ hôn phải để ta gánh mà ngươi còn dám nói vậy!”
Trần Thành chủ thấy hai huynh đệ tương tàn thì can ngăn:” hai thằng điên này! Say quá rồi, hai bố không thấy thằng cha này sập nguồn rồi à!” ông ta chỉ tay vào Thiên Thư đang…. Sập nguồn
Thiên Tôn:”nghịch tử nhà tôi nó ít uống rượu, nên mới bị như vậy!”
Chung Vân Trực :”không sao! Lão thông gia đưa nó về phòng đi nghỉ đi”
Chung Vân Chính:” ai là thông gia của ngươi! Thiên Tôn huynh mới là thông gia của ta”
Trần Thành chủ:”tao nói hai thằng chúng mày câm! Thiên Tôn đưa nó về phòng ngủ”
Thiên Tôn dìu con mình ra ngoài thì thấy 3 cô gái Mỵ Nhi, Ánh Nguyệt, Chung Linh đang nói chuyện vui vẻ với nhau
Ánh Nguyệt thấy Thiên Tôn đang dìu Thiên Thư ra ngoài thì liền chạy đến đỡ Thiên Thư
“sao uống nhiều vậy?”
Thiên Tôn:”đưa nó về phòng đi!”
Ánh Nguyệt:” vâng ạ!”
Ánh Nguyệt vác cái xác Thiên Thư đang say bét nhè về phòng của hắn , thả hắn vào giường.
…
Trở lại với bàn nhậu chỉ còn 5 người Thiên Tôn , Vân Chính,Vân Trực, Trần Thành chủ và Daxua
Trần Thành chủ :” hồi bé mấy anh em mình chơi với nhau rồi chẳng may mà cái hội này ta rã,đến bây giờ mới có dịp vui vẻ lại với nhau.Ta chúc các huynh một ly đặc biệt là Daxua tiên sinh”
Chẳng mấy chốc bọn này cũng sập thôi vì Daxua đánh sập từng thằng một.Daxua trâu bò thì đến hàng trăm bình rượu lớn đối với hắn chỉ là nước lã mà thôi
…
Trở lại với căn phòng của Thiên Thư
“Aa Ư Ư..!” Nà ní có sắc hả
Ánh Nguyệt:” buông ta ra huhu!”
Chung Linh và Mỵ Nhi đang kéo Ánh Nguyệt ra khỏi giường của Thiên Thư chứ không phải như mấy thánh nghĩ là Thiên Thư say rồi ăn Ánh Nguyệt đâu
Ánh Nguyệt sau khi đưa Thiên Thư về phòng lên nhảy lên giường ngủ cùng nhưng Mỵ Nhi và Chung Linh chạy vào kéo Ánh Nguyệt ra
Ánh Nguyệt:” không biết đâu thả ta ra,ta muốn đi ngủ cơ huhu!”
Mỵ Nhi:”không được, cậu phải ngủ cùng tụi mình!”
Chung Linh:”tỷ chưa được làm việc này!”
Ánh Nguyệt:”ta với anh ấy là phu thê với nhau , ngủ vùng nhau cũng chết à!”
Chung Linh:”nhưng chưa nên làm việc này sớm!”
Ánh Nguyệt:”hôm qua ta có ngủ cùng anh ấy!”
Mỵ Nhi và Chung Linh:” cái gì? “
Mỵ Nhi:” vậy là Thiên Thư mất rồi à!”
Ánh Nguyệt toát mồ hôi vì lỡ lời:”à!Thiên Thư thương ta lắm chưa để mất đâu!”
Mỵ Nhi thở phào:” may quá !”
Ánh Nguyệt nhìn ra thứ gì đó:” vậy cậu thích anh ấy sao?”
Mỵ Nhi đứng hình đỏ mặt
Ánh Nguyệt:” chúng ta cần nói chuyện riêng , cứ để anh ấy ngủ đi”
Cả 3 bước ra ngoài phòng để lại Thiên Thư đang sập nguồn
…
Sáng hôm sau
“Trần Trung mau ra đây!” một tiếng nói củ một người phụ nữ đang đứng trước cổng của Tống gia
Bên trong
Trần Thành chủ nghe vậy liền bật dậy gọi 3 thằng huynh đệ mình
“cứu ta , vợ ta đến rồi!”
Thiên Tôn:”nà ní? Loại ông mà cũng sợ vợ sao?”
Trần Thành chủ:” thằng đéo nào mà trả sợ vợ”
Daxua:”trừ ta vì đéo có vợ”
Tràn Thành chủ :” mấy anh em giúp ta phát , tối qua đi nhậu quên không xin phép vợ!”
Cả 4 người đều cười vỡ bụng
Chung Vân Chính:”không sao ! Cứ để mấy anh em ta lo”
Thiên Tôn:”người đâu cho Trần phu nhân vào”
…
Thiên Thư vì tiếng của người nào đó quá lớn bật dậy:” trộm à !trộm à!” hắn lao ra ngoài thì thấy ba người Ánh Nguyệt đang nói chuyện vui đùa trên ghế đá
Thiên Thư:”trộm hả?”
Mỵ Nhi:”trộm cái đầu huynh ý,là mẹ ta đó!”
Thiên Thư:” sáng sớm ngủ dậy đã kêu inh ỏi rồi làm ta tưởng có trộm”
Mỵ Nhi:”Hừ! Thôi cả 4 người chúng ta ra đại sảnh đi!”
…
Đại sảnh Tống gia
Trần phu nhân:”hừ! Từ tối qua đến giờ đi không nói với ta một câu, chàng muốn chết hả?”
Trần Thành chủ:”à không không, ta cùng mấy vị huynh đệ này đi quên không nói một câu”
Chung Vân Chính:”Trần tỷ à ! Huynh đệ bọn ta lâu không gặp nên uống có hơi quá mong Trần tỷ bỏ qua cho Trần huynh”
Trần phu nhân :”hừ! Còn muốn bao che!”
Đang tức giận thì
Mỵ Nhi chạy vào:” mẫu thân !”
Trần phu nhân :”con gái con cũng ở đây sao?”
Mỵ Nhi:” con phải trông cha hộ mẹ mà!”
Trần phu nhân :” à vậy thì được ! Còn chàng tối nay cấm ngủ trên giường!”
Trần Thành chủ may nhờ con gái mà thoát nạn
…
Một lúc sau tất cả đi ra ngoài sửa sang lại mọi thứ,nhà cửa ,chợ lớn , quảng trường được tu sửa sau cuộc đại loạn
Một cuộc sống bình yên
Đến tối , trong thành không còn một bóng người của Hắc ám tông,người trong thành đang reo la ăn mừng,nhưng bị các gia tộc phải đối vì phải sửa rất nhiều thứ trong thành sau trận đại loạn,nên mọi việc để mai rồi tính
Trở lại với nhân vật chính
Thiên Thư đang …. Ách!...uống rượu với mấy lão già
Daxua đang quá trâu bò uống mãi mà đéo say
Thiên Thư ngà ngà say chửi Vân Chính:”đệt bà thằng Chung Vân Chính mấy hôm trước mày khinh tao đéo bằng cái Hoàng gia khốn khiếp ,hôm nay bị mấy thằng chó Hoàng gia cú lừa đéo nhục à?”
Thiên Tôn:”nghịch tử say rồi! Nói ít thôi!”
Thiên Thư:”đéo ! Hôm nay ta phải nói rõ với thằng chó Chung Vân Chính này”
Chung Vân Chính rượu đã ngấm nên đập bàn rồi nói:”đúng chỉ tại ta ngu mà cho chó vào nhà,tý mất con rể quý! Hay là ta mời ngươi ly nữa , việc từ hôn thì ta xin không làm nữa!”
Thiên Tôn :”Vân Chính huynh ! Thế còn Ánh Nguyệt!”
Chung Vân Trực:”ngươi làm em của ta nên phải nghe ta, ta đã lập hôn ước giữa Thiên Thư và Ánh Nguyệt rồi , ngươi không có cửa đâu!”
Chung Vân Chính:”con mẹ ngươi! Đáng ra cái hôn ước là ta phải làm vậy mà ngươi dám cướp”
Chung Vân Trực:”chửi cái đầu khấc! Ngươi từ hôn phải để ta gánh mà ngươi còn dám nói vậy!”
Trần Thành chủ thấy hai huynh đệ tương tàn thì can ngăn:” hai thằng điên này! Say quá rồi, hai bố không thấy thằng cha này sập nguồn rồi à!” ông ta chỉ tay vào Thiên Thư đang…. Sập nguồn
Thiên Tôn:”nghịch tử nhà tôi nó ít uống rượu, nên mới bị như vậy!”
Chung Vân Trực :”không sao! Lão thông gia đưa nó về phòng đi nghỉ đi”
Chung Vân Chính:” ai là thông gia của ngươi! Thiên Tôn huynh mới là thông gia của ta”
Trần Thành chủ:”tao nói hai thằng chúng mày câm! Thiên Tôn đưa nó về phòng ngủ”
Thiên Tôn dìu con mình ra ngoài thì thấy 3 cô gái Mỵ Nhi, Ánh Nguyệt, Chung Linh đang nói chuyện vui vẻ với nhau
Ánh Nguyệt thấy Thiên Tôn đang dìu Thiên Thư ra ngoài thì liền chạy đến đỡ Thiên Thư
“sao uống nhiều vậy?”
Thiên Tôn:”đưa nó về phòng đi!”
Ánh Nguyệt:” vâng ạ!”
Ánh Nguyệt vác cái xác Thiên Thư đang say bét nhè về phòng của hắn , thả hắn vào giường.
…
Trở lại với bàn nhậu chỉ còn 5 người Thiên Tôn , Vân Chính,Vân Trực, Trần Thành chủ và Daxua
Trần Thành chủ :” hồi bé mấy anh em mình chơi với nhau rồi chẳng may mà cái hội này ta rã,đến bây giờ mới có dịp vui vẻ lại với nhau.Ta chúc các huynh một ly đặc biệt là Daxua tiên sinh”
Chẳng mấy chốc bọn này cũng sập thôi vì Daxua đánh sập từng thằng một.Daxua trâu bò thì đến hàng trăm bình rượu lớn đối với hắn chỉ là nước lã mà thôi
…
Trở lại với căn phòng của Thiên Thư
“Aa Ư Ư..!” Nà ní có sắc hả
Ánh Nguyệt:” buông ta ra huhu!”
Chung Linh và Mỵ Nhi đang kéo Ánh Nguyệt ra khỏi giường của Thiên Thư chứ không phải như mấy thánh nghĩ là Thiên Thư say rồi ăn Ánh Nguyệt đâu
Ánh Nguyệt sau khi đưa Thiên Thư về phòng lên nhảy lên giường ngủ cùng nhưng Mỵ Nhi và Chung Linh chạy vào kéo Ánh Nguyệt ra
Ánh Nguyệt:” không biết đâu thả ta ra,ta muốn đi ngủ cơ huhu!”
Mỵ Nhi:”không được, cậu phải ngủ cùng tụi mình!”
Chung Linh:”tỷ chưa được làm việc này!”
Ánh Nguyệt:”ta với anh ấy là phu thê với nhau , ngủ vùng nhau cũng chết à!”
Chung Linh:”nhưng chưa nên làm việc này sớm!”
Ánh Nguyệt:”hôm qua ta có ngủ cùng anh ấy!”
Mỵ Nhi và Chung Linh:” cái gì? “
Mỵ Nhi:” vậy là Thiên Thư mất rồi à!”
Ánh Nguyệt toát mồ hôi vì lỡ lời:”à!Thiên Thư thương ta lắm chưa để mất đâu!”
Mỵ Nhi thở phào:” may quá !”
Ánh Nguyệt nhìn ra thứ gì đó:” vậy cậu thích anh ấy sao?”
Mỵ Nhi đứng hình đỏ mặt
Ánh Nguyệt:” chúng ta cần nói chuyện riêng , cứ để anh ấy ngủ đi”
Cả 3 bước ra ngoài phòng để lại Thiên Thư đang sập nguồn
…
Sáng hôm sau
“Trần Trung mau ra đây!” một tiếng nói củ một người phụ nữ đang đứng trước cổng của Tống gia
Bên trong
Trần Thành chủ nghe vậy liền bật dậy gọi 3 thằng huynh đệ mình
“cứu ta , vợ ta đến rồi!”
Thiên Tôn:”nà ní? Loại ông mà cũng sợ vợ sao?”
Trần Thành chủ:” thằng đéo nào mà trả sợ vợ”
Daxua:”trừ ta vì đéo có vợ”
Tràn Thành chủ :” mấy anh em giúp ta phát , tối qua đi nhậu quên không xin phép vợ!”
Cả 4 người đều cười vỡ bụng
Chung Vân Chính:”không sao ! Cứ để mấy anh em ta lo”
Thiên Tôn:”người đâu cho Trần phu nhân vào”
…
Thiên Thư vì tiếng của người nào đó quá lớn bật dậy:” trộm à !trộm à!” hắn lao ra ngoài thì thấy ba người Ánh Nguyệt đang nói chuyện vui đùa trên ghế đá
Thiên Thư:”trộm hả?”
Mỵ Nhi:”trộm cái đầu huynh ý,là mẹ ta đó!”
Thiên Thư:” sáng sớm ngủ dậy đã kêu inh ỏi rồi làm ta tưởng có trộm”
Mỵ Nhi:”Hừ! Thôi cả 4 người chúng ta ra đại sảnh đi!”
…
Đại sảnh Tống gia
Trần phu nhân:”hừ! Từ tối qua đến giờ đi không nói với ta một câu, chàng muốn chết hả?”
Trần Thành chủ:”à không không, ta cùng mấy vị huynh đệ này đi quên không nói một câu”
Chung Vân Chính:”Trần tỷ à ! Huynh đệ bọn ta lâu không gặp nên uống có hơi quá mong Trần tỷ bỏ qua cho Trần huynh”
Trần phu nhân :”hừ! Còn muốn bao che!”
Đang tức giận thì
Mỵ Nhi chạy vào:” mẫu thân !”
Trần phu nhân :”con gái con cũng ở đây sao?”
Mỵ Nhi:” con phải trông cha hộ mẹ mà!”
Trần phu nhân :” à vậy thì được ! Còn chàng tối nay cấm ngủ trên giường!”
Trần Thành chủ may nhờ con gái mà thoát nạn
…
Một lúc sau tất cả đi ra ngoài sửa sang lại mọi thứ,nhà cửa ,chợ lớn , quảng trường được tu sửa sau cuộc đại loạn
Một cuộc sống bình yên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.