Chương 16: Đánh nhau to ( phần 3)
Lão Hạc và Ông Giáo
24/12/2019
Đại loạn vẫn diễn ra
Trần Thàng Chủ:”Hỗn chiến diễn ra quá lớn ,cũng may là các gia tộc khác không nhúng tay vào”
Một người chạy vào:” bẩm thành chủ đại nhân , đã xác định được Hoàng gia cấu kết với Hắc ám tông.Lực lượng Hắc ám tông đang ở ngoài thành chuẩn bị tiến công vào”
Trần Thành chủ:”Hừ ! Cuối cùng thì ta cũng có bằng chứng để xóa xổ Hoàng gia ra khỏi đại thành này”
“Người đâu hỗ trợ Tống gia”
...
Tất cả đi núp hết còn Hàn Linh Tông thì đang ở gần chợ,mà chợ thì đánh nhau sấp mặt
“sư phụ! Có lẽ chúng ta nên về Tông môn”
“Không được ! Ta muốn hỗ trợ Tống gia để trả cho Tống Thiên Thư ân tình về quyển sách này”
...
Quảng Trường
Hoàng Vũ:”con mẹ nó ! Chung gia tấn công chúng ta kìa”
Chung Vân Chính:” chỉ vì ta ngu mà tý thành diệt tộc”
Bây giờ thì Chung gia đã quay đầu lại tấn công Hoàng gia , đây là một điều tốt với Tống gia và Chung gia nhưng lại khổ cho một người
Thiên Thư:”tụi bây khô máu ít thôi! Giữ mạng đi , sao lắm thằng bị đập thế này”
Hắn đang dùng kĩ năng trị liệu liên tục
Một người y sư ở đó nói:” Tống Thiếu gia thông cảm,bọn này đang cực hăng máu”
Một người chạy vào kiêng một người:”Thiếu gia lại có người bị thương”
Thiên Thư:” để ta ! Trị Liệu”
Người kia hồi phục đa tạ Thiên Thư rồi lao ra đánh tiếp .Cứ thế cứ thế, từng thằng từng thằng ,bị thương rồi lại lành , đi vào rồi lại đi ra
Nói chung là khổ cho thằng Thiên Thư
...
Bên ngoài
Một thằng Hoàng gia:”con mẹ nó ! Tao đập thằng này rồi mà , sao nó lại lành lặn như vậy?”
Một thằng nữa:”tao nhớ là tao đập chết thằng này e nờ mạng rồi sao nó vẫn còn sống”
“Đờ mờ!”
Ngọa Long và Thiên Tử đấm chết bao nhiêu thằng,với một ông là Ngụy Tiên cấp 5 và Ngụy Tiên cấp 1 đập mấy thằng vớ vẩn thì toàn one hit
Chung Vân Trực không đánh với Chung Vân Chính nữa mà quay sang đánh mấy thằng Hoàng gia
Chung Vân Chính thì đang liên thủ cùng Thiên Tôn đánh Hoàng Vũ
Chung Vân Chính:”Tống huynh cứ để ta!”
Thiên Tôn:” thằng chó này ta phải đập ,ngươi tìm thằng khác đi”
Chung Vân Chính :” không được! Chung gia nợ Tống gia quá nhiều rồi, ta phải chém thằng chó này vì nó kiến cho Chung gia ta tý tuyệt diệt”
Hoàng Vũ thừa cơ hội hai gã ngu này đang chia nhau xem ai đánh mình thì bắn ám khí vào Chung Vân Chính
“ha ha hai thằng ngu nghĩ giết được ta sao haha!”Hoàng Vũ bắn ám khi xong liền chạy ra ngoài nhưng không may Chung Ngọa Long đứng chặn và đấm hắn sấp mặt
Thiên Tôn đỡ Vân Chính dậy:”Vân Chính ngươi có sao không?”
Vân Chính:”trúng độc rồi!”
Chung Ngọa Long:”con mẹ nghịch tử giờ ngươi nhận ra chưa”
Vân Chính :”thưa cha con sai rồi!”
Ông ta cầm tay Thiên Tôn:”mấy ngày trước ta có đến để hủy hôn nhưng ta trước khi chết muốn hôn ước đó vẫn còn .Mong huynh chăm sóc cho con gái ta”
Thiên Tôn :” huynh chưa được chết!”
Chung Ngọa Long :” còn đứng đấy à! Đưa hắn ra chỗ Thiên Thư đi!”
Thiên Tôn giờ mới nhớ Thiên Thư có cái chiêu Trị liệu
“đúng đúng, còn có Thiên Thư”nói xong ông cõng Vân Chính đi trước khi đi còn nhờ:”ở đây giao cho ngài, ta đi đây”
Ra ngoài sân quảng trường thì Chung Linh nhìn thấy cha mình được Thiên Tôn cõng
Chung Linh chạy đến:” Thúc thúc , cha con bị sao vậy?”
Thiên Tôn :”Thằng chó Hoàng Vũ hạ độc thủ”
Chung Linh tức giận:”để con liều mình với hắn”
Thiên Tôn :”không đến lượt của cô đâu! Lão bất tử kia đập chết rồi”
Chung Linh:”nhưng bệnh tình của cha con”
Thiên Tôn:”đang đi đến chỗ Thiên Thư để nó cứu”
Ánh Nguyệt:” ta và muội cùng đưa Bá phụ ta đến chỗ Thiên Thư”
...
Đến với khu vực chữa thương thì không có một ai ngoài mấy lão y sư
Thiên Tôn:”con trai ta đâu?, mà sao không có ai thế này,người bị thương đâu”
Y sư:” bẩm gia chủ ! Quân của ta cứ đánh rồi lại thương ,đánh không có thế trận gì cả khiến Thiếu gia cứu người nhiều quá tức giận liền tự chỉ huy quân đẩy lùi địch ra tận chợ rồi
Thiên Tôn:”Thằng nghịch tử này!, mau đi gọi nó về”
...
Ở chợ
Thiên Thư chỉ huy lẫn tham chiến đẩy lùi quân số ra đến tận chợ
Thiên Thư:”Bắn!”
Đoàng !!!
Một thằng chết
Thiên Thư chỉ đạo:”con mẹ thằng ngu kia lên thấp thôi mày là ad à nhầm cung thủ mà
Khung cảnh ở chợ giống như ở chợ khác mỗi hôm nay đông người mà người thì đang chém nhau tới tấp
Một người chạy đến:” thưa Thiếu gia , gia chủ gọi ngài về , đang có người bị thương”
Thiên Thư:”ô kê” hắn cũng quay lại nhắc:”con mẹ tụi bây đânh có thế trận tý ,ta về rồi lại lên”
Người của Tống gia,và Chung gia:” rõ thưa Thiếu gia!”
Hắn chạy về quảng trường
...
Chung Linh đau khổ nhìn cha mình :”cha à! Con xin lỗi , tất cả là tại con”
Chung Vân Chính mặt tái trắng bệch:”không phải con mà là do ta không tốt,dẫn chó vào nhà”
Thiên Tôn:”Chung huynh cố lên thằng nghịch tử nhà tôi sắp về đến nơi rồi”
Vân Chính ho ra ngụm máu
Thiên Tôn:” không ổn ! Độc quá mạnh ,Gọi Thiên Thư mau lên!”
Vân Chính:”Tống huynh ! Ta hiểu rõ bản thân ta , độc này quá mạnh sẽ khiến ta đi sớm thôi”
Thiên Tôn :” huynh không được nói vậy!”
Vân Chính:” ta đã bội bạc với Tống gia,nên ta chỉ có một ước nguyện trước khi đi , ta muốn cho con gái ta được gả cho con trai của huynh “
...
Thiên Thư chạy về đến nơi:” con mẹ thằng nào lại khô máu đó”
Thiên Tôn:”nghịch tử mau cứu người”
Thiên Thư :” ây dà ! Ông già à, cho ta nghỉ tý chứ ta mới chạy bục mạng về đây”
Thiên Tôn:” cứu người quan trọng hơn! Thằng ngu!”
Thiên Thư :”được rồi! Làm luôn!” rồi hắn đến gần thì thấy Chung Linh cầm tay cha của cô ta
“Con mẹ haha! Ngưoi khinh ta đi haha!”
Thiên Tôn đập hắn một cái :” nghịch tử sao ngươi nói vậy?”
Chung Vân Chính bị nói như vậy chỉ cười:”Đúng vậy tất cả là tại ta nên mới thành ra như vậy, ta chỉ muốn nối lại hôn ước của nhà mà thôi,con rể ạ” Ông ta cầm tay Thiên Thư để lên tay củ Chung Linh:” mong con hãy chăm sóc con gái ta, từ nhỏ nó được nuông chiều nên khó có thể làm được việc tốt , mong con hãy giúp nó”
Thiên Thư rụt tay lại:”ta đéo đồng ý! Mà ông cũng đéo phải chết đâu mà lo xa vậy! Ta thề sẽ đéo bao giờ chấp nhận cô ta!” hắn chỉ tay vào Chung Linh
Chung Linh cũng không muốn nói gì
Thiên Thư:”Y sư ra đây!”
Y sư:” có thưa Thiếu gia,mấy thằng chúng tôi mới luyện ra kĩ năng trị liệu thôi”
Thiên Thư:” Ừ ! Tốt rồi! Ông châm vào vết thương của hắn rồi để ta ép độc ra thì mới trị liệu được”
Hắn mở khóa kỹ năng Điều hòa chân khí- cấp hiếm
Chi tiết:đẩy mọi độc tố ra xâc định ra ngoài cơ thể,trường hợp độc quá mạnh thì bó tay
Thiên Thư chuyền chân khí đẩy độc ra vị trí mà Y Sư châm cứu , máu độc được đẩy ra , cho đến lúc vết đen của miệng vết thương chuyển sang màu bình thường
Thiên Thư:”Trị liệu!”
Chung Vân Chính được cứu hoàn toàn
Chung Linh ôm cha mình:”cha được cứu rồi! “
Chung Vân Chính :” đa tạ cậu , còn vấn đề hôn ước “
Thiên Thư:” ta nói không!”
Ánh Nguyệt ôm hắn :” cám ơn anh!”.Hắn xoa đầu cô không nói gì
Chung Linh nhìn hai người với cảm giác ghen tị, tiếc nuối và rất muốn nói lời cin lỗi nhưng với tính cách của cô thì không muốn nói
Trần Thàng Chủ:”Hỗn chiến diễn ra quá lớn ,cũng may là các gia tộc khác không nhúng tay vào”
Một người chạy vào:” bẩm thành chủ đại nhân , đã xác định được Hoàng gia cấu kết với Hắc ám tông.Lực lượng Hắc ám tông đang ở ngoài thành chuẩn bị tiến công vào”
Trần Thành chủ:”Hừ ! Cuối cùng thì ta cũng có bằng chứng để xóa xổ Hoàng gia ra khỏi đại thành này”
“Người đâu hỗ trợ Tống gia”
...
Tất cả đi núp hết còn Hàn Linh Tông thì đang ở gần chợ,mà chợ thì đánh nhau sấp mặt
“sư phụ! Có lẽ chúng ta nên về Tông môn”
“Không được ! Ta muốn hỗ trợ Tống gia để trả cho Tống Thiên Thư ân tình về quyển sách này”
...
Quảng Trường
Hoàng Vũ:”con mẹ nó ! Chung gia tấn công chúng ta kìa”
Chung Vân Chính:” chỉ vì ta ngu mà tý thành diệt tộc”
Bây giờ thì Chung gia đã quay đầu lại tấn công Hoàng gia , đây là một điều tốt với Tống gia và Chung gia nhưng lại khổ cho một người
Thiên Thư:”tụi bây khô máu ít thôi! Giữ mạng đi , sao lắm thằng bị đập thế này”
Hắn đang dùng kĩ năng trị liệu liên tục
Một người y sư ở đó nói:” Tống Thiếu gia thông cảm,bọn này đang cực hăng máu”
Một người chạy vào kiêng một người:”Thiếu gia lại có người bị thương”
Thiên Thư:” để ta ! Trị Liệu”
Người kia hồi phục đa tạ Thiên Thư rồi lao ra đánh tiếp .Cứ thế cứ thế, từng thằng từng thằng ,bị thương rồi lại lành , đi vào rồi lại đi ra
Nói chung là khổ cho thằng Thiên Thư
...
Bên ngoài
Một thằng Hoàng gia:”con mẹ nó ! Tao đập thằng này rồi mà , sao nó lại lành lặn như vậy?”
Một thằng nữa:”tao nhớ là tao đập chết thằng này e nờ mạng rồi sao nó vẫn còn sống”
“Đờ mờ!”
Ngọa Long và Thiên Tử đấm chết bao nhiêu thằng,với một ông là Ngụy Tiên cấp 5 và Ngụy Tiên cấp 1 đập mấy thằng vớ vẩn thì toàn one hit
Chung Vân Trực không đánh với Chung Vân Chính nữa mà quay sang đánh mấy thằng Hoàng gia
Chung Vân Chính thì đang liên thủ cùng Thiên Tôn đánh Hoàng Vũ
Chung Vân Chính:”Tống huynh cứ để ta!”
Thiên Tôn:” thằng chó này ta phải đập ,ngươi tìm thằng khác đi”
Chung Vân Chính :” không được! Chung gia nợ Tống gia quá nhiều rồi, ta phải chém thằng chó này vì nó kiến cho Chung gia ta tý tuyệt diệt”
Hoàng Vũ thừa cơ hội hai gã ngu này đang chia nhau xem ai đánh mình thì bắn ám khí vào Chung Vân Chính
“ha ha hai thằng ngu nghĩ giết được ta sao haha!”Hoàng Vũ bắn ám khi xong liền chạy ra ngoài nhưng không may Chung Ngọa Long đứng chặn và đấm hắn sấp mặt
Thiên Tôn đỡ Vân Chính dậy:”Vân Chính ngươi có sao không?”
Vân Chính:”trúng độc rồi!”
Chung Ngọa Long:”con mẹ nghịch tử giờ ngươi nhận ra chưa”
Vân Chính :”thưa cha con sai rồi!”
Ông ta cầm tay Thiên Tôn:”mấy ngày trước ta có đến để hủy hôn nhưng ta trước khi chết muốn hôn ước đó vẫn còn .Mong huynh chăm sóc cho con gái ta”
Thiên Tôn :” huynh chưa được chết!”
Chung Ngọa Long :” còn đứng đấy à! Đưa hắn ra chỗ Thiên Thư đi!”
Thiên Tôn giờ mới nhớ Thiên Thư có cái chiêu Trị liệu
“đúng đúng, còn có Thiên Thư”nói xong ông cõng Vân Chính đi trước khi đi còn nhờ:”ở đây giao cho ngài, ta đi đây”
Ra ngoài sân quảng trường thì Chung Linh nhìn thấy cha mình được Thiên Tôn cõng
Chung Linh chạy đến:” Thúc thúc , cha con bị sao vậy?”
Thiên Tôn :”Thằng chó Hoàng Vũ hạ độc thủ”
Chung Linh tức giận:”để con liều mình với hắn”
Thiên Tôn :”không đến lượt của cô đâu! Lão bất tử kia đập chết rồi”
Chung Linh:”nhưng bệnh tình của cha con”
Thiên Tôn:”đang đi đến chỗ Thiên Thư để nó cứu”
Ánh Nguyệt:” ta và muội cùng đưa Bá phụ ta đến chỗ Thiên Thư”
...
Đến với khu vực chữa thương thì không có một ai ngoài mấy lão y sư
Thiên Tôn:”con trai ta đâu?, mà sao không có ai thế này,người bị thương đâu”
Y sư:” bẩm gia chủ ! Quân của ta cứ đánh rồi lại thương ,đánh không có thế trận gì cả khiến Thiếu gia cứu người nhiều quá tức giận liền tự chỉ huy quân đẩy lùi địch ra tận chợ rồi
Thiên Tôn:”Thằng nghịch tử này!, mau đi gọi nó về”
...
Ở chợ
Thiên Thư chỉ huy lẫn tham chiến đẩy lùi quân số ra đến tận chợ
Thiên Thư:”Bắn!”
Đoàng !!!
Một thằng chết
Thiên Thư chỉ đạo:”con mẹ thằng ngu kia lên thấp thôi mày là ad à nhầm cung thủ mà
Khung cảnh ở chợ giống như ở chợ khác mỗi hôm nay đông người mà người thì đang chém nhau tới tấp
Một người chạy đến:” thưa Thiếu gia , gia chủ gọi ngài về , đang có người bị thương”
Thiên Thư:”ô kê” hắn cũng quay lại nhắc:”con mẹ tụi bây đânh có thế trận tý ,ta về rồi lại lên”
Người của Tống gia,và Chung gia:” rõ thưa Thiếu gia!”
Hắn chạy về quảng trường
...
Chung Linh đau khổ nhìn cha mình :”cha à! Con xin lỗi , tất cả là tại con”
Chung Vân Chính mặt tái trắng bệch:”không phải con mà là do ta không tốt,dẫn chó vào nhà”
Thiên Tôn:”Chung huynh cố lên thằng nghịch tử nhà tôi sắp về đến nơi rồi”
Vân Chính ho ra ngụm máu
Thiên Tôn:” không ổn ! Độc quá mạnh ,Gọi Thiên Thư mau lên!”
Vân Chính:”Tống huynh ! Ta hiểu rõ bản thân ta , độc này quá mạnh sẽ khiến ta đi sớm thôi”
Thiên Tôn :” huynh không được nói vậy!”
Vân Chính:” ta đã bội bạc với Tống gia,nên ta chỉ có một ước nguyện trước khi đi , ta muốn cho con gái ta được gả cho con trai của huynh “
...
Thiên Thư chạy về đến nơi:” con mẹ thằng nào lại khô máu đó”
Thiên Tôn:”nghịch tử mau cứu người”
Thiên Thư :” ây dà ! Ông già à, cho ta nghỉ tý chứ ta mới chạy bục mạng về đây”
Thiên Tôn:” cứu người quan trọng hơn! Thằng ngu!”
Thiên Thư :”được rồi! Làm luôn!” rồi hắn đến gần thì thấy Chung Linh cầm tay cha của cô ta
“Con mẹ haha! Ngưoi khinh ta đi haha!”
Thiên Tôn đập hắn một cái :” nghịch tử sao ngươi nói vậy?”
Chung Vân Chính bị nói như vậy chỉ cười:”Đúng vậy tất cả là tại ta nên mới thành ra như vậy, ta chỉ muốn nối lại hôn ước của nhà mà thôi,con rể ạ” Ông ta cầm tay Thiên Thư để lên tay củ Chung Linh:” mong con hãy chăm sóc con gái ta, từ nhỏ nó được nuông chiều nên khó có thể làm được việc tốt , mong con hãy giúp nó”
Thiên Thư rụt tay lại:”ta đéo đồng ý! Mà ông cũng đéo phải chết đâu mà lo xa vậy! Ta thề sẽ đéo bao giờ chấp nhận cô ta!” hắn chỉ tay vào Chung Linh
Chung Linh cũng không muốn nói gì
Thiên Thư:”Y sư ra đây!”
Y sư:” có thưa Thiếu gia,mấy thằng chúng tôi mới luyện ra kĩ năng trị liệu thôi”
Thiên Thư:” Ừ ! Tốt rồi! Ông châm vào vết thương của hắn rồi để ta ép độc ra thì mới trị liệu được”
Hắn mở khóa kỹ năng Điều hòa chân khí- cấp hiếm
Chi tiết:đẩy mọi độc tố ra xâc định ra ngoài cơ thể,trường hợp độc quá mạnh thì bó tay
Thiên Thư chuyền chân khí đẩy độc ra vị trí mà Y Sư châm cứu , máu độc được đẩy ra , cho đến lúc vết đen của miệng vết thương chuyển sang màu bình thường
Thiên Thư:”Trị liệu!”
Chung Vân Chính được cứu hoàn toàn
Chung Linh ôm cha mình:”cha được cứu rồi! “
Chung Vân Chính :” đa tạ cậu , còn vấn đề hôn ước “
Thiên Thư:” ta nói không!”
Ánh Nguyệt ôm hắn :” cám ơn anh!”.Hắn xoa đầu cô không nói gì
Chung Linh nhìn hai người với cảm giác ghen tị, tiếc nuối và rất muốn nói lời cin lỗi nhưng với tính cách của cô thì không muốn nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.