Chương 9: Đến ngày khảo hạch
Lão Hạc và Ông Giáo
24/12/2019
Sáng hôm sau
Thiên Tôn la inh ỏi :”Nghịch tử giậy mau! Ánh Nguyệt mất tích rồi” ông ta lao vào phòng của Thiên Thư
Bỗng nhìn thấy
Thiên Tôn kinh ngạc:”Ách...!”
Ánh Nguyệt đã giậy từ rất sớm nhưng vẫn nằm cùng Thiên Thư.Cô nghe thấy Tống gia chủ la lên rồi chạy vào phòng khiến cô đỏ mặt không thôi
Thấy Thiên Tôn chạy vào Ánh Nguyệt dùng cử chỉ im lặng:”Suỵt!”
Thiên Tôn gật đầu ra khỏi phòng
Ánh Nguyệt trấn tĩnh lại tinh thần rồi vuốt ve mặt người yêu của mình
...
Thiên Tôn chạy đến sảnh hét lên :” ta sắp có cháu bế rồi!!!!!”
Phụt!!!!
Thiên Tử đang uống nước nói chuyện với Ngọa Long thì nghe thấy thằng con mình hét
“thằng ngu kia! Mới sáng sớm mà đã sàm ngôn rồi!”
Thiên Tôn chạy đến :” cha à ! Cha sắp có chắt để bế rồi”
Thiên Tử:” hả ? Cái gì?”
Ngọa Long:” xem ra đêm qua cháu gái của ta đã chủ động trước haha”
Thiên Tử:”Hắc hắc ! Ta cũng muốn có chắt bế”
Ngọa Long :”haha ! Lão thông gia haha!”
...
Thiên Thư tỉnh lại mở mắt ra,hắn có cảm giác cực mệt mỏi, ngoài cảm giác đó ra thì cảm thấy có ai đang ôm mình ở bên phải
Hắn quay sang nhìn .Rồi bật dậy,ngã khỏi giường.Xuống giường thì hắn lắp bắp nhìn người con gái trên giường
“Cô ..cô..sao lại ở..ở trên giường của tôi”
Ánh Nguyệt cười vui vẻ chống tay vào cằm vui vẻ nói:”Tương lai anh là phu quân của em , thì em lên giường cùng phu quân mình thì có sao đâu?”
Thiên Thư xám mặt:”cái gì? Nà ní? Cô đùa tôi à? Tôi đã nói làm chồng cô bao giờ đâu?”
Ánh Nguyệt :” là hôn ước do hai gia gia đề ra!”
Thiên Thư:”lại là cái hôn ước vớ vẩn đó .Mà tôi đã từ hôn với con điên kia rồi nên đéo còn hôn ước đâu!”
Ánh Nguyệt:”Anh từ hôn với biểu muội của em nhưng chưa có nghĩa là hôn ước đã hết! Thứ hai là em yêu anh thật lòng!”
Thiên Thư:” khoan ! Bây giờ tôi nói cho cô nghe này! Chúng ta mới gặp nhau có tý,tôi cũng ghét Chung gia ,thứ ba là tôi là một thằng phế vật trả nhẽ một thiên tài như cô lại đi yêu tôi sao?”
Ánh Nguyệt:”Em không quan tâm! Từ khi anh cứu em là em nguyện yêu thương anh đến cùng,anh không phải là phế vật ! Anh là người mạnh mẽ, nếu như anh là phế vật thì em cũng vậy”
Thiên Thư đéo hiểu sao cô gái này sau một đêm lại mạnh bạo như vậy, cái tính e thẹn biến đâu rồi?
“Tôi nói là đéo!”
Ánh Nguyệt nghe vậy liền khóc.Một quả chí mạng đến Thiên Thư
“Hức!...Hức!”
Thiên Thư thấy Ánh Nguyệt khóc thì đếch biết làm gì , hắn hốt nhất là làm con gái người ta khóc
“À! Thôi thôi! Có gì từ từ rồi tính!”
Ánh Nguyệt:”Không biết đâu! Em muốn làm vợ anh cơ!”
Thiên Thư cay cú đéo biết làm gì đành chấp nhận số phận
“Thôi được rồi ! Tôi và cô mới 16 tuổi , vẫn còn đang trong tuổi xuân, để đến 18 thì chúng ta xác định quan hệ sau”
Ánh Nguyệt sáng mắt lên :” Anh hứa nhá!”
Thiên Thư cuối cùng cũng câu giờ được:”Ừ!”
Ánh Nguyệt nghe vậy liền chạy đến ôm hắn
Hắn cũng kệ mà thở dài
...
Ngọa Long bên ngoài đang nghe lén cùng Thiên Tử
Nghe đến câu 18 tuổi mới xác định quan hệ thì...ách... Thiên Tử chạy vào
“con mẹ nghịch tử 18 cái đầu ngươi, ta muốn có chắt bế ngay bây giờ!”
Thiên Thư đang bị Ánh Nguyệt ôm liền giật mình nhảy ra.Ánh Nguyệt cũng giật mình nhưng nghe đến việc Ông hắn muốn có chắt liền vui vẻ lẫn đỏ mặt
Ngọa Long:”Ta cũng muốn có chắt bế!”
Thiên Tử:”tiểu nghịch tử ! Ngươi! Phải cưới luôn cho ta!”
Thiên Thư:” thưa gia gia chuyện này không thể!”
Thiên Tử:”Cái gì? Ngươi muốn kháng lệnh”
Đầu óc của Thiên Thư hoạt động hết công suất
“À thưa gia gia ! Con chưa thể lấy vợ sớm vì sư phụ con 18 tuổi mới gặp con và cho phép con tìm bạn đời “
Thiên Tử:”cái gì? Lời của sư phụ ngươi lớn hơn ta ? Không được ! Ta muốn có chắt bế cơ”
Thiên Thư:” xin gia gia thứ tội ,con cũng vì muốn tốt cho hai gia tộc mà thôi, nếu sư phụ von biết con lấy vợ trước tuổi 18 thì sẽ nổi trận lôi đình”
Thiên Tử với cái suy nghĩ bế cháu vào thời điểm này đã mất vì sư phụ Thiên Thư còn kinh khủng hơn ông ta rất nhiều:” thôi được rồi! Tạm thời hai ngươi lập hôn ước đi”
Ngọa Long:” tôi cũng nghĩ mấy đứa trẻ cần thêm thời gian tìm hiểu nhau nhiều hơn!”
Thiên Tử:” được! Hai ngươi mau chuẩn bị mà đi khảo hạch đi.Thiên Thư nhớ nhiệm vụ
...
Người trong Tống gia đã sẵn sàng bước vào cuộc chiến
Ai ai cũng chuẩn bị đầy đủ về tâm lý cũng như đồ đạc
Còn Thiên Thư thì đang đi đến một tửu lâu gần quảng trường, bên trái Thiên Thư là Ánh Nguyệt đang đi theo và ôm tay trái của hắn.
Trên đường không ít lời bàn tán
“ Chung Ánh Nguyệt là Luyện kí tầng 1 đang cặp bồ với thằng phế vật”
“đẹp đôi vãi haha”
“ phế vật với phế vật”
Ánh Nguyệt tức giận nhưng thấy Thiên Thư coi những lời nói đó như không.Cô rất ghét mấy kẻ đó ,một lát nữa rồi sẽ biết
Thiên Thư :”kệ bọn đó đi”
Ánh Nguyệt :” nhưng bọn đó nói anh như vậy...”
Thiên Thư bình thản:”trả sao đâu!”
...
Cả hai đi đến cửa của một tửu lâu
Ánh Nguyệt tòm mò hỏi :” sao anh không đi đến quảng trường luôn mà lại ra đây làm gì”
Thiên Thư:”gặp người quen một tý!”
Người quen mà Thiên Thư muốn tìm là... Daxua.Daxua được Thiên Thư cho đi nhậu ở đây
Vào trong tửu lâu ,Thiên Thư thấy Daxua đang ngồi uống rượu , từ tối qua đến giờ iat nhất cũng mấy chục bình rượu
Tiểu nhị:” quan khách muôan dùng gì ạ!”
Thiên Thư chỉ tay vào Daxua :”hôm qua đến giờ hân nốc hết bao nhiêu bình”
Tiểu Nhị run run:”thưa ngài, vị này là cao nhân ở đây từ tối qua đã uống đến bình thứ 69 “
Thiên Thư:”cái gì đến bình 69 rồi sao? Tên này quái vật mẹ rồi! Uống rượu hơn uống nuóc lã”Sở dĩ Daxua trâu bò vậy vì... hắn là Ngụy Thánh cấp 5 nên rượu ngang mẹ nước lã
Thiên Thư đến chỗ của Daxua:” uống ít thôi”
Daxua thấy chủ nhân mình đến đang định mở mồm gọi chủ nhân thì thấy người con gái ôm tay hắn:”A là Thư đệ ! Ta mới nốc có 69 bình thôi!”
Thiên Thư đến lạy:”69 bình là ngươi thành quái vật rồi”
Daxua:”yên tâm ta chưa say.Mà ta cũng không uống nữa đâu!”Daxua nghe chủ nhân bảo dừng uống là dừng luôn
Thiên Thư:”tý có đánh nhau được không?”
Daxua :” có chứ ! Ta đã say đâu!”
Thiên Thư:” được rồi ! Ông hãy lên trên cao gần chỗ khảo hạch chờ tôi bị đập rồi xuống cứu”
Daxua:”ok!”
...
Ra khỏi tửu lâu thì đường đã trật kín người
Thiên Thư hỏi Ánh Nguyệt:” cô không muốn biết nãy tôi nói chuyện gì sao?”
Ánh Nguyệt:” em có tính tò mò nhưng về chuyện đại sự của anh thì em sẽ không xen vào”
Thiên Thư gật đầu hài lòng vì cô giống như một người vợ tốt
Thiên Tôn la inh ỏi :”Nghịch tử giậy mau! Ánh Nguyệt mất tích rồi” ông ta lao vào phòng của Thiên Thư
Bỗng nhìn thấy
Thiên Tôn kinh ngạc:”Ách...!”
Ánh Nguyệt đã giậy từ rất sớm nhưng vẫn nằm cùng Thiên Thư.Cô nghe thấy Tống gia chủ la lên rồi chạy vào phòng khiến cô đỏ mặt không thôi
Thấy Thiên Tôn chạy vào Ánh Nguyệt dùng cử chỉ im lặng:”Suỵt!”
Thiên Tôn gật đầu ra khỏi phòng
Ánh Nguyệt trấn tĩnh lại tinh thần rồi vuốt ve mặt người yêu của mình
...
Thiên Tôn chạy đến sảnh hét lên :” ta sắp có cháu bế rồi!!!!!”
Phụt!!!!
Thiên Tử đang uống nước nói chuyện với Ngọa Long thì nghe thấy thằng con mình hét
“thằng ngu kia! Mới sáng sớm mà đã sàm ngôn rồi!”
Thiên Tôn chạy đến :” cha à ! Cha sắp có chắt để bế rồi”
Thiên Tử:” hả ? Cái gì?”
Ngọa Long:” xem ra đêm qua cháu gái của ta đã chủ động trước haha”
Thiên Tử:”Hắc hắc ! Ta cũng muốn có chắt bế”
Ngọa Long :”haha ! Lão thông gia haha!”
...
Thiên Thư tỉnh lại mở mắt ra,hắn có cảm giác cực mệt mỏi, ngoài cảm giác đó ra thì cảm thấy có ai đang ôm mình ở bên phải
Hắn quay sang nhìn .Rồi bật dậy,ngã khỏi giường.Xuống giường thì hắn lắp bắp nhìn người con gái trên giường
“Cô ..cô..sao lại ở..ở trên giường của tôi”
Ánh Nguyệt cười vui vẻ chống tay vào cằm vui vẻ nói:”Tương lai anh là phu quân của em , thì em lên giường cùng phu quân mình thì có sao đâu?”
Thiên Thư xám mặt:”cái gì? Nà ní? Cô đùa tôi à? Tôi đã nói làm chồng cô bao giờ đâu?”
Ánh Nguyệt :” là hôn ước do hai gia gia đề ra!”
Thiên Thư:”lại là cái hôn ước vớ vẩn đó .Mà tôi đã từ hôn với con điên kia rồi nên đéo còn hôn ước đâu!”
Ánh Nguyệt:”Anh từ hôn với biểu muội của em nhưng chưa có nghĩa là hôn ước đã hết! Thứ hai là em yêu anh thật lòng!”
Thiên Thư:” khoan ! Bây giờ tôi nói cho cô nghe này! Chúng ta mới gặp nhau có tý,tôi cũng ghét Chung gia ,thứ ba là tôi là một thằng phế vật trả nhẽ một thiên tài như cô lại đi yêu tôi sao?”
Ánh Nguyệt:”Em không quan tâm! Từ khi anh cứu em là em nguyện yêu thương anh đến cùng,anh không phải là phế vật ! Anh là người mạnh mẽ, nếu như anh là phế vật thì em cũng vậy”
Thiên Thư đéo hiểu sao cô gái này sau một đêm lại mạnh bạo như vậy, cái tính e thẹn biến đâu rồi?
“Tôi nói là đéo!”
Ánh Nguyệt nghe vậy liền khóc.Một quả chí mạng đến Thiên Thư
“Hức!...Hức!”
Thiên Thư thấy Ánh Nguyệt khóc thì đếch biết làm gì , hắn hốt nhất là làm con gái người ta khóc
“À! Thôi thôi! Có gì từ từ rồi tính!”
Ánh Nguyệt:”Không biết đâu! Em muốn làm vợ anh cơ!”
Thiên Thư cay cú đéo biết làm gì đành chấp nhận số phận
“Thôi được rồi ! Tôi và cô mới 16 tuổi , vẫn còn đang trong tuổi xuân, để đến 18 thì chúng ta xác định quan hệ sau”
Ánh Nguyệt sáng mắt lên :” Anh hứa nhá!”
Thiên Thư cuối cùng cũng câu giờ được:”Ừ!”
Ánh Nguyệt nghe vậy liền chạy đến ôm hắn
Hắn cũng kệ mà thở dài
...
Ngọa Long bên ngoài đang nghe lén cùng Thiên Tử
Nghe đến câu 18 tuổi mới xác định quan hệ thì...ách... Thiên Tử chạy vào
“con mẹ nghịch tử 18 cái đầu ngươi, ta muốn có chắt bế ngay bây giờ!”
Thiên Thư đang bị Ánh Nguyệt ôm liền giật mình nhảy ra.Ánh Nguyệt cũng giật mình nhưng nghe đến việc Ông hắn muốn có chắt liền vui vẻ lẫn đỏ mặt
Ngọa Long:”Ta cũng muốn có chắt bế!”
Thiên Tử:”tiểu nghịch tử ! Ngươi! Phải cưới luôn cho ta!”
Thiên Thư:” thưa gia gia chuyện này không thể!”
Thiên Tử:”Cái gì? Ngươi muốn kháng lệnh”
Đầu óc của Thiên Thư hoạt động hết công suất
“À thưa gia gia ! Con chưa thể lấy vợ sớm vì sư phụ con 18 tuổi mới gặp con và cho phép con tìm bạn đời “
Thiên Tử:”cái gì? Lời của sư phụ ngươi lớn hơn ta ? Không được ! Ta muốn có chắt bế cơ”
Thiên Thư:” xin gia gia thứ tội ,con cũng vì muốn tốt cho hai gia tộc mà thôi, nếu sư phụ von biết con lấy vợ trước tuổi 18 thì sẽ nổi trận lôi đình”
Thiên Tử với cái suy nghĩ bế cháu vào thời điểm này đã mất vì sư phụ Thiên Thư còn kinh khủng hơn ông ta rất nhiều:” thôi được rồi! Tạm thời hai ngươi lập hôn ước đi”
Ngọa Long:” tôi cũng nghĩ mấy đứa trẻ cần thêm thời gian tìm hiểu nhau nhiều hơn!”
Thiên Tử:” được! Hai ngươi mau chuẩn bị mà đi khảo hạch đi.Thiên Thư nhớ nhiệm vụ
...
Người trong Tống gia đã sẵn sàng bước vào cuộc chiến
Ai ai cũng chuẩn bị đầy đủ về tâm lý cũng như đồ đạc
Còn Thiên Thư thì đang đi đến một tửu lâu gần quảng trường, bên trái Thiên Thư là Ánh Nguyệt đang đi theo và ôm tay trái của hắn.
Trên đường không ít lời bàn tán
“ Chung Ánh Nguyệt là Luyện kí tầng 1 đang cặp bồ với thằng phế vật”
“đẹp đôi vãi haha”
“ phế vật với phế vật”
Ánh Nguyệt tức giận nhưng thấy Thiên Thư coi những lời nói đó như không.Cô rất ghét mấy kẻ đó ,một lát nữa rồi sẽ biết
Thiên Thư :”kệ bọn đó đi”
Ánh Nguyệt :” nhưng bọn đó nói anh như vậy...”
Thiên Thư bình thản:”trả sao đâu!”
...
Cả hai đi đến cửa của một tửu lâu
Ánh Nguyệt tòm mò hỏi :” sao anh không đi đến quảng trường luôn mà lại ra đây làm gì”
Thiên Thư:”gặp người quen một tý!”
Người quen mà Thiên Thư muốn tìm là... Daxua.Daxua được Thiên Thư cho đi nhậu ở đây
Vào trong tửu lâu ,Thiên Thư thấy Daxua đang ngồi uống rượu , từ tối qua đến giờ iat nhất cũng mấy chục bình rượu
Tiểu nhị:” quan khách muôan dùng gì ạ!”
Thiên Thư chỉ tay vào Daxua :”hôm qua đến giờ hân nốc hết bao nhiêu bình”
Tiểu Nhị run run:”thưa ngài, vị này là cao nhân ở đây từ tối qua đã uống đến bình thứ 69 “
Thiên Thư:”cái gì đến bình 69 rồi sao? Tên này quái vật mẹ rồi! Uống rượu hơn uống nuóc lã”Sở dĩ Daxua trâu bò vậy vì... hắn là Ngụy Thánh cấp 5 nên rượu ngang mẹ nước lã
Thiên Thư đến chỗ của Daxua:” uống ít thôi”
Daxua thấy chủ nhân mình đến đang định mở mồm gọi chủ nhân thì thấy người con gái ôm tay hắn:”A là Thư đệ ! Ta mới nốc có 69 bình thôi!”
Thiên Thư đến lạy:”69 bình là ngươi thành quái vật rồi”
Daxua:”yên tâm ta chưa say.Mà ta cũng không uống nữa đâu!”Daxua nghe chủ nhân bảo dừng uống là dừng luôn
Thiên Thư:”tý có đánh nhau được không?”
Daxua :” có chứ ! Ta đã say đâu!”
Thiên Thư:” được rồi ! Ông hãy lên trên cao gần chỗ khảo hạch chờ tôi bị đập rồi xuống cứu”
Daxua:”ok!”
...
Ra khỏi tửu lâu thì đường đã trật kín người
Thiên Thư hỏi Ánh Nguyệt:” cô không muốn biết nãy tôi nói chuyện gì sao?”
Ánh Nguyệt:” em có tính tò mò nhưng về chuyện đại sự của anh thì em sẽ không xen vào”
Thiên Thư gật đầu hài lòng vì cô giống như một người vợ tốt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.