Chương 7: Lần đầu bị đổ máu
Lão Hạc và Ông Giáo
24/12/2019
Ngọa Long:”ta muốn Tống gia giúp một lần nữa !”
Thiên Tử:”ngài cứ nói , có gì làm được thì ta sẽ đáp ứng”
Ngọa Long :”Ta muốn Tống gia cứu Chung gia một lần nữa.Hoàng gia chính là kẻ thù số một của Chung gia vào thời điểm hiện tại”
Thiên Tôn :”tiêu diệt Hoàng gia là hơi khó”
Thiên Tử :”Nhưng nhà người ta gặp hoạn nạn như vậy trả nhẽ không cứu sao!”
Thiên Thư :”con có ý này,vào ngày khảo hạch con sẽ hạ độc thủ Hoàng Vinh nhưng khi hạ độc xong thì hai ông cứu con”
Ngọa Long:”tôi thấy ý này cũng được!”
Vân Trực nhớ lại điều gì đó:”à thưa cha , đợt trước con nghe được Hoàng Vũ nói với Vân Chính về việc đến ngày khảo hạch tấn công vào Tống gia”
Thiên Tử:” cái gì sao bọn chúng làm vậy”
Vân Trực:”ngày trước , khi cha mất tích, Hoàng gia đã tung tin đồn rằng Tống gia mượn cớ hỗ trợ để tiêu diệt cha nên khiến Chung gia trở mặt với Tống gia”
Thiên Tôn :” ra vậy ! Nhưng Hoàng gia và Chung gia liên thủ thì không thể thắng Tống gia”
Thiên Thư ngồi nghĩ:”có thể Hoàng gia và Chung gia sẽ thắng đấy”
Thiên Tử:”tiểu tử sao ngươi lại nói vậy?”
Thiên Thư phân tích:”hai gia tộc không thể hạ được ta nhưng có kẻ tiếp theo thì sao?”
Ngọa Long:”ý của cậu là”
Thiên Thư:” chỉ có sự trở lại của Hắc ám tông!”
....
Thiên Tử:” chuẩn bị mọi đồ đạc, Tống gia quyết chiến đến cùng”
Chung Ngọa Long:”ta sẽ giúp !”
Chung Vân Trực hốt hoảng nói với cha mình :” thưa cha ! Con gái của con hiện đang ở Hắc sơn lâm nơi mà Hắc ám tông sẽ đi qua”
Ngọa Long :”đồ ngu! Sao anh để nó ở đó! Thiên Thư,ngươi hãy đi cứu hôn thê của ngươi”
Thiên Tôn:”đi đi ở đây có ta rồi!”
Thiên Thư gật đầu:”được ! Vậy con xin phép”
Hắn chạy ra ngoài hướng về Hắc sơn lâm
...
Nói sơ qua về Chung Ánh Nguyệt là người con gái xinh đẹp chủa Chung gia nhưng có số phận bất hạnh đó là cho đến 16 tuổi cô vân ở Luyện Khí cấp 1,người con gái này là bạn với Thiên Thư trong thư viện , cô thầm yêu hắn nhưng do cái hôn ước đã ký bởi gia gia của mình.Vì muốn tốt cho cả gia tộc cũng như cho Thiên Thư , cô liền ẩn mình tại Hắc sơn lâm
...
Một ngày bình thường cũng như bao ngày khác , Chung Ánh Nguyệt đang nấu ăn thi có một số người mặc áo đen xuất hiện
“cô em xinh đẹp ở đây một mình à!”
“hay lắm để bọn anh cùng yêu thương em nhá haha”
Chung Ánh Nguyệt bị bắt liền kêu lên :”cứu với!!!!”
Mấy tên áo đen:”gào lên đi , ta thích , trong rừng này dù ngươi gào đến mấy cũng sẽ thế thôi hâhaha!!!!”
một tên đang cười haha thì bị đập chết
“có thích khách!!”
Thiên Thư bế Ánh Nguyệt lao ra ngoài
Mấy thằng áo đen trong nhà thấy Thiên Thư bế Ánh Nguyệt ra ngoài sân
“ thằng nhóc ngươi đéo chạy được đâu, khôn hồn để lại cô nương kia, thì bọn ta sẽ cho ngươi chết từ từ”
Thiên Thư :”bố cần đéo phải chạy!”
“Hắc lam hỏa trận hệ!”
“Bắn !”
Đoàng!!!!!!
...
Toàn bộ mấy thằng ngu ở trong nhà bị hắc lam hỏa diễm thiêu đốt chết, đa phần là bị dính bạo phát mà chết
Một gã xuất hệ đằng sau Thiên Thư
“thằng oắt.Ngươi giết người của ta, thì phải trả giá ,hắn lao đến lấy kiếm đâm Thiên Thư
Thiên Thư thi triển kỹ năng tốc biến
Tên sát thủ:”hừ! Chạy rồi sao?”
...
Thiên Thư chạy đến một hang động
“cô không sao chứ?” Hắn hỏi Ánh Nguyệt
Ánh Nguyệt:”vẫn ổn không sao! Cám ơn”
Thiên Thư thở phào nhẹ nhõm, hắn mở bảng kỹ năng , mở khóa Lôi trận hệ
Tổ hợp Lôi Trận hệ - cấp sử thi
Thiểm điện Lôi minh- chủ động
Lôi phạt- chủ động
Thiên Lôi trận- chủ động
Lôi kiên hộ mệnh- bị động
Thiên Thư phải buộc mở khóa hệ tổ hợp kĩ năng lệ lôi vì nó sẽ tạo kỹ năng làm chậm để thoát thân
Hắn mở khóa tiếp một kỹ năng
Cấm ngôn thuật - cấp hiếm
Tạo 1 vòng chỉ định , kẻ địch ở trong vòng sẽ bị câm nặng , không thể thi triển kỹ năng
...
1 lúc sau
“hai con chuột nhắt , các ngươi chạy đâu cho thoát”Tên áo đen nãy truy đuổi đã tìm đến
Thiên Thư nói với Ánh Nguyệt:” có gì thì cứ chạy trước, tôi sẽ hạ hắn”
Ánh Nguyệt:”không được đâu! Vậy thì cậu sẽ chết”
Thiên Thư không hề lo lắng vì Thánh Thần thể vẫn còn
“đừng lo cho tôi, hãy chạy về Tống gia trước”
Tên áo đen :” ra là người của Tống gia vậy hôm nay ngươi chết không oan ức rồi! Haha”
Thiên Thư thi triển Hắc lam hỏa trận pháp , tay phải hắn bốc lửa
“Bắn”
“đoàng!!!”
Tên áo đen bị dính đòn bật lại đằng sau
“hừ! Được lắm, nhưng ta là Trúc cơ còn ngươi chỉ là Luyên khí mà thôi”
Nói xong hắn cầm kiếm lao đến
Thiên Thư hét:” chạy đi!”
Ánh Nguyệt lao ra ngoài hang động
...
Tên áo đen chém tới
“Ma kiếm!”
Thiên Thư:”Cấm ngôn thuật!,Lôi trận pháp”
Mặt đất đang hiên ra 1 vòng tròn có đầy ký tự , hoa văn,còn tay hắn có một quả cầu điện bay vòng tròn
Thiên Thư nhảy lùi về sau
Tên áo đen :”tại sao không thi triển được kỹ năng?”
Thiên Thư:”Lôi phạt , Thiểm điện lôi minh”
Những luồng điện từ đánh vào tên áo đen
“Aaaaa!”Cơn đau và sự tê liệt đânh vào cơ thể hắn
Một làn khói bụi mờ ảo tan đi
Thiên Thư giật mình:”không thể! Hắn chưa chết”
Tên áo đen bị dính combo rất đau nhưng không hề hấn gì
“ta nói rồi Trúc cơ với Luyện khí khác nhau một trời một vực”
Thiên Thư vội vàng mở hành trang lấy ra thứ gì đó, nhưng tên kia đã lao đến đâm vào vai hắn một nhát
Thiên Thư lần đầu bị đâm:”cái đệt đau quá!”
Tên áo đen :”haha giờ thì chết đi!” hắn đâm kiếm xuống
Phập
Một tiếng kiếm đâm vào người
Thiên Thư tưởng mình chết ai ngờ mở mắt ra thấy mình vẫn còn sống, nhìn tên kia mồm đang chảy máu, có một thanh kiếm đâm xuyên bụng
Thiên Thư nhanh tay thi triển kỹ năng kết thúc cuộc đời hắn
“hắc lam hỏa thiên kiếm”
Thanh kiếm đâm vào người lôi tên này đập vào tường rồi phát nổ
Đoàng
Thiên Thư thở phào nhẹ nhõm:”phù ! May quá Hỗn loạn khí có tác dụng đúng lúc” thứ hắn lấy ra là hỗn loạn khí thứ khiến người khác phải giảm tu vi
Thiên Thư nghĩ lại đến thanh kiếm đâm vào tên kia, hắn nhìn lại thì thấy thân ảnh quen thuộc đang ngồi ở gần đó
“Ánh Nguyệt sao cô chưa đi?”người cứu hắn thì ra là Ánh Nguyệt
Ánh Nguyệt khóc nói :”ta không muốn để huynh chết vì ta , nên ta mới quay lại”
Thiên Thư xoa đầu cô :”ngốc nghếch, mạng ta lớn lắm”
Ánh Nguyệt nhìn vào vai Thiên Thư đang chảy máu:”tay của huynh...”
Thiên Thư :” không sao! Trị Liệu”
Vết thương trên vai của Thiên Thư đã lành một cách nhanh chóng
Ánh Nguyệt kinh ngạc :”huynh là pháp sư?”
Thiên Thư gật đầu:”Ừ!”
“à mà cậu có muốn tu luyện được không?”
Ánh Nguyệt mặt buồn:”không được đâu ! Tôi mãi chỉ là luyện khí cấp 1 thôi”
Thiên Thư:” tôi có cách giúp cô tu luyện, cô hãy ngồi xuống”
“thử một lần cũng không sao đâu!”
Ánh Nguyệt tin tưởng Thiên Thư vì hắn đã cứu mình nhưng về vấn đề tu vi thì lại không tin chút nào
Thiên Thư mở hành trang lấy đan exp hiếm
“hơi đau nhá , cố chịu một lát”
Ánh Nguyệt không nói gì mạnh
Thiên Thư để Ánh Nguyệt nuốt đan exp còn hắn thì đang dùng thuật trị liệu với trị liệu đan
Đan phát tác dụng
Ánh Nguyệt bị cơn đau toàn thân chuyền đến
“Ư...!”
Nhưng cơn đau đã bị áp chế bở luồng hơi ấm
...
1 lúc sau
Quá trình dung hợp thành công
Ánh Nguyệt cảm giác mình hơn liền ngồi thiền đo tu vi
Và thứ cô nhận được là Luyện Cảnh cấp 1
Thiên Thư nhìn xong cũng há mồm trợn mắt
“Đùa à Luyện cảnh luôn”
Ánh Nguyệt nhìn Thiên Thư :”tại sao viên đan này cậu lại cho tôi?”
Thiên Thư:” vì chúng ta cùng chung số phận , nên tôi muốn giúp cô”
Ánh Nguyệt trầm lặng ngồi , nước mắt rơi xuống , từ bé đến giờ cô chỉ muốn được mạnh lên để bảo vệ người mình yêu thương và giờ cô đã mạnh lên rồi .Ánh Nguyệt nhìn Thiên Thư với ước mong được bảo vệ cho hắn
Thiên Thư thấy Ánh Nguyệt nhìn mình , hắn lấy tay gạt nước mắt của cô
“chúng ta đi thôi , ở đây nguy hiểm lắm!”
Thiên Tử:”ngài cứ nói , có gì làm được thì ta sẽ đáp ứng”
Ngọa Long :”Ta muốn Tống gia cứu Chung gia một lần nữa.Hoàng gia chính là kẻ thù số một của Chung gia vào thời điểm hiện tại”
Thiên Tôn :”tiêu diệt Hoàng gia là hơi khó”
Thiên Tử :”Nhưng nhà người ta gặp hoạn nạn như vậy trả nhẽ không cứu sao!”
Thiên Thư :”con có ý này,vào ngày khảo hạch con sẽ hạ độc thủ Hoàng Vinh nhưng khi hạ độc xong thì hai ông cứu con”
Ngọa Long:”tôi thấy ý này cũng được!”
Vân Trực nhớ lại điều gì đó:”à thưa cha , đợt trước con nghe được Hoàng Vũ nói với Vân Chính về việc đến ngày khảo hạch tấn công vào Tống gia”
Thiên Tử:” cái gì sao bọn chúng làm vậy”
Vân Trực:”ngày trước , khi cha mất tích, Hoàng gia đã tung tin đồn rằng Tống gia mượn cớ hỗ trợ để tiêu diệt cha nên khiến Chung gia trở mặt với Tống gia”
Thiên Tôn :” ra vậy ! Nhưng Hoàng gia và Chung gia liên thủ thì không thể thắng Tống gia”
Thiên Thư ngồi nghĩ:”có thể Hoàng gia và Chung gia sẽ thắng đấy”
Thiên Tử:”tiểu tử sao ngươi lại nói vậy?”
Thiên Thư phân tích:”hai gia tộc không thể hạ được ta nhưng có kẻ tiếp theo thì sao?”
Ngọa Long:”ý của cậu là”
Thiên Thư:” chỉ có sự trở lại của Hắc ám tông!”
....
Thiên Tử:” chuẩn bị mọi đồ đạc, Tống gia quyết chiến đến cùng”
Chung Ngọa Long:”ta sẽ giúp !”
Chung Vân Trực hốt hoảng nói với cha mình :” thưa cha ! Con gái của con hiện đang ở Hắc sơn lâm nơi mà Hắc ám tông sẽ đi qua”
Ngọa Long :”đồ ngu! Sao anh để nó ở đó! Thiên Thư,ngươi hãy đi cứu hôn thê của ngươi”
Thiên Tôn:”đi đi ở đây có ta rồi!”
Thiên Thư gật đầu:”được ! Vậy con xin phép”
Hắn chạy ra ngoài hướng về Hắc sơn lâm
...
Nói sơ qua về Chung Ánh Nguyệt là người con gái xinh đẹp chủa Chung gia nhưng có số phận bất hạnh đó là cho đến 16 tuổi cô vân ở Luyện Khí cấp 1,người con gái này là bạn với Thiên Thư trong thư viện , cô thầm yêu hắn nhưng do cái hôn ước đã ký bởi gia gia của mình.Vì muốn tốt cho cả gia tộc cũng như cho Thiên Thư , cô liền ẩn mình tại Hắc sơn lâm
...
Một ngày bình thường cũng như bao ngày khác , Chung Ánh Nguyệt đang nấu ăn thi có một số người mặc áo đen xuất hiện
“cô em xinh đẹp ở đây một mình à!”
“hay lắm để bọn anh cùng yêu thương em nhá haha”
Chung Ánh Nguyệt bị bắt liền kêu lên :”cứu với!!!!”
Mấy tên áo đen:”gào lên đi , ta thích , trong rừng này dù ngươi gào đến mấy cũng sẽ thế thôi hâhaha!!!!”
một tên đang cười haha thì bị đập chết
“có thích khách!!”
Thiên Thư bế Ánh Nguyệt lao ra ngoài
Mấy thằng áo đen trong nhà thấy Thiên Thư bế Ánh Nguyệt ra ngoài sân
“ thằng nhóc ngươi đéo chạy được đâu, khôn hồn để lại cô nương kia, thì bọn ta sẽ cho ngươi chết từ từ”
Thiên Thư :”bố cần đéo phải chạy!”
“Hắc lam hỏa trận hệ!”
“Bắn !”
Đoàng!!!!!!
...
Toàn bộ mấy thằng ngu ở trong nhà bị hắc lam hỏa diễm thiêu đốt chết, đa phần là bị dính bạo phát mà chết
Một gã xuất hệ đằng sau Thiên Thư
“thằng oắt.Ngươi giết người của ta, thì phải trả giá ,hắn lao đến lấy kiếm đâm Thiên Thư
Thiên Thư thi triển kỹ năng tốc biến
Tên sát thủ:”hừ! Chạy rồi sao?”
...
Thiên Thư chạy đến một hang động
“cô không sao chứ?” Hắn hỏi Ánh Nguyệt
Ánh Nguyệt:”vẫn ổn không sao! Cám ơn”
Thiên Thư thở phào nhẹ nhõm, hắn mở bảng kỹ năng , mở khóa Lôi trận hệ
Tổ hợp Lôi Trận hệ - cấp sử thi
Thiểm điện Lôi minh- chủ động
Lôi phạt- chủ động
Thiên Lôi trận- chủ động
Lôi kiên hộ mệnh- bị động
Thiên Thư phải buộc mở khóa hệ tổ hợp kĩ năng lệ lôi vì nó sẽ tạo kỹ năng làm chậm để thoát thân
Hắn mở khóa tiếp một kỹ năng
Cấm ngôn thuật - cấp hiếm
Tạo 1 vòng chỉ định , kẻ địch ở trong vòng sẽ bị câm nặng , không thể thi triển kỹ năng
...
1 lúc sau
“hai con chuột nhắt , các ngươi chạy đâu cho thoát”Tên áo đen nãy truy đuổi đã tìm đến
Thiên Thư nói với Ánh Nguyệt:” có gì thì cứ chạy trước, tôi sẽ hạ hắn”
Ánh Nguyệt:”không được đâu! Vậy thì cậu sẽ chết”
Thiên Thư không hề lo lắng vì Thánh Thần thể vẫn còn
“đừng lo cho tôi, hãy chạy về Tống gia trước”
Tên áo đen :” ra là người của Tống gia vậy hôm nay ngươi chết không oan ức rồi! Haha”
Thiên Thư thi triển Hắc lam hỏa trận pháp , tay phải hắn bốc lửa
“Bắn”
“đoàng!!!”
Tên áo đen bị dính đòn bật lại đằng sau
“hừ! Được lắm, nhưng ta là Trúc cơ còn ngươi chỉ là Luyên khí mà thôi”
Nói xong hắn cầm kiếm lao đến
Thiên Thư hét:” chạy đi!”
Ánh Nguyệt lao ra ngoài hang động
...
Tên áo đen chém tới
“Ma kiếm!”
Thiên Thư:”Cấm ngôn thuật!,Lôi trận pháp”
Mặt đất đang hiên ra 1 vòng tròn có đầy ký tự , hoa văn,còn tay hắn có một quả cầu điện bay vòng tròn
Thiên Thư nhảy lùi về sau
Tên áo đen :”tại sao không thi triển được kỹ năng?”
Thiên Thư:”Lôi phạt , Thiểm điện lôi minh”
Những luồng điện từ đánh vào tên áo đen
“Aaaaa!”Cơn đau và sự tê liệt đânh vào cơ thể hắn
Một làn khói bụi mờ ảo tan đi
Thiên Thư giật mình:”không thể! Hắn chưa chết”
Tên áo đen bị dính combo rất đau nhưng không hề hấn gì
“ta nói rồi Trúc cơ với Luyện khí khác nhau một trời một vực”
Thiên Thư vội vàng mở hành trang lấy ra thứ gì đó, nhưng tên kia đã lao đến đâm vào vai hắn một nhát
Thiên Thư lần đầu bị đâm:”cái đệt đau quá!”
Tên áo đen :”haha giờ thì chết đi!” hắn đâm kiếm xuống
Phập
Một tiếng kiếm đâm vào người
Thiên Thư tưởng mình chết ai ngờ mở mắt ra thấy mình vẫn còn sống, nhìn tên kia mồm đang chảy máu, có một thanh kiếm đâm xuyên bụng
Thiên Thư nhanh tay thi triển kỹ năng kết thúc cuộc đời hắn
“hắc lam hỏa thiên kiếm”
Thanh kiếm đâm vào người lôi tên này đập vào tường rồi phát nổ
Đoàng
Thiên Thư thở phào nhẹ nhõm:”phù ! May quá Hỗn loạn khí có tác dụng đúng lúc” thứ hắn lấy ra là hỗn loạn khí thứ khiến người khác phải giảm tu vi
Thiên Thư nghĩ lại đến thanh kiếm đâm vào tên kia, hắn nhìn lại thì thấy thân ảnh quen thuộc đang ngồi ở gần đó
“Ánh Nguyệt sao cô chưa đi?”người cứu hắn thì ra là Ánh Nguyệt
Ánh Nguyệt khóc nói :”ta không muốn để huynh chết vì ta , nên ta mới quay lại”
Thiên Thư xoa đầu cô :”ngốc nghếch, mạng ta lớn lắm”
Ánh Nguyệt nhìn vào vai Thiên Thư đang chảy máu:”tay của huynh...”
Thiên Thư :” không sao! Trị Liệu”
Vết thương trên vai của Thiên Thư đã lành một cách nhanh chóng
Ánh Nguyệt kinh ngạc :”huynh là pháp sư?”
Thiên Thư gật đầu:”Ừ!”
“à mà cậu có muốn tu luyện được không?”
Ánh Nguyệt mặt buồn:”không được đâu ! Tôi mãi chỉ là luyện khí cấp 1 thôi”
Thiên Thư:” tôi có cách giúp cô tu luyện, cô hãy ngồi xuống”
“thử một lần cũng không sao đâu!”
Ánh Nguyệt tin tưởng Thiên Thư vì hắn đã cứu mình nhưng về vấn đề tu vi thì lại không tin chút nào
Thiên Thư mở hành trang lấy đan exp hiếm
“hơi đau nhá , cố chịu một lát”
Ánh Nguyệt không nói gì mạnh
Thiên Thư để Ánh Nguyệt nuốt đan exp còn hắn thì đang dùng thuật trị liệu với trị liệu đan
Đan phát tác dụng
Ánh Nguyệt bị cơn đau toàn thân chuyền đến
“Ư...!”
Nhưng cơn đau đã bị áp chế bở luồng hơi ấm
...
1 lúc sau
Quá trình dung hợp thành công
Ánh Nguyệt cảm giác mình hơn liền ngồi thiền đo tu vi
Và thứ cô nhận được là Luyện Cảnh cấp 1
Thiên Thư nhìn xong cũng há mồm trợn mắt
“Đùa à Luyện cảnh luôn”
Ánh Nguyệt nhìn Thiên Thư :”tại sao viên đan này cậu lại cho tôi?”
Thiên Thư:” vì chúng ta cùng chung số phận , nên tôi muốn giúp cô”
Ánh Nguyệt trầm lặng ngồi , nước mắt rơi xuống , từ bé đến giờ cô chỉ muốn được mạnh lên để bảo vệ người mình yêu thương và giờ cô đã mạnh lên rồi .Ánh Nguyệt nhìn Thiên Thư với ước mong được bảo vệ cho hắn
Thiên Thư thấy Ánh Nguyệt nhìn mình , hắn lấy tay gạt nước mắt của cô
“chúng ta đi thôi , ở đây nguy hiểm lắm!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.