Thanh Triều Ngoại Sử Iii

Chương 3: Cánh cửa thiên đàng

THH

24/07/2019

Tiêu Phong và nữ thần y khẽ ép chân vào hông ngựa, hai con ngựa lập tức phóng đi, hai hàng cây cối bên đường lùi vùn vụt ra sau. Quan huyện và người dân Chiết Giang cùng với ngọn đồi trong chớp nhoáng đã biến đâu mất. Hai người ra khỏi Chiết Giang, một bầu trời rộng mở với sông núi hùng vĩ trước mặt. Họ cho ngựa chạy dọc theo bờ Tiền Đường, hai canh giờ sau đến con đường mòn dẫn vào Giang Tô, lề đường mọc đầy bạch dương.

Tiêu Phong và nữ thần y cho ngựa đi thêm chút nữa, đến huyện Từ Châu. Hoàng Hà cũng đã quét qua vùng này, mặc dù bây giờ nước đã rút nhưng lụt lội làm nhà cửa tiêu điều, bão lụt cũng đã phá hủy rất nhiều ruộng nương. Tiêu Phong cho ngựa bước chậm lại, đưa mắt nhìn khắp nơi, người dân rời bỏ Từ Châu đã khiến nơi này vắng vẻ chẳng khác nào bãi tha ma.

Lúc này mặt trời lặn về tây, chiều thu mát mẻ dễ chịu. Tiêu Phong quay sang nữ thần y, thấy nàng che miệng ngáp một hơi dài. Thời gian qua nàng đã vì người dân Chiết Giang tận tâm tận lực, thật sự chưa có đêm nào ngủ tròn giấc. Nơi này cách kinh thành còn hơn cả nghìn dặm, Tiêu Phong nhủ bụng, đoạn chàng chồm người sang nắm lấy dây cương của nàng giật khẽ, cặp ngựa dừng lại. Tiêu Phong phóng xuống đất, sau đó đỡ nữ thần y.

Hai người dắt ngựa đi đến một căn nhà xây bằng vôi trông tương đối vững chắc hơn các căn nhà được lợp bằng tre khác. Tiêu Phong cột cặp ngựa vào thân cây bạch dương trước nhà, rồi cùng nữ thần y bước lên bậc cấp. Mỗi lần đạp chân bước lên, Tiêu Phong nghe mấy bậc thang đều phát ra những tiếng kêu kẽo kẹt, làm như mỗi một bước chân chàng đều có thể làm sập mấy bậc thang bất cứ lúc nào. Tiêu Phong đẩy hai cánh cửa cùng nữ thần y bước vào nhà, một mùi ẩm mốc xông thẳng vào mũi hai người. Dưới ánh sáng mờ mờ, một chiếc bàn hiện ra giữa nhà với bốn chiếc ghế xếp xung quanh, bên góc phải căn nhà kê một chiếc giường với mền chiếu và một chiếc tủ. Khu vực bếp đặt ở góc trái căn nhà, bên cạnh là cánh cửa thông ra con suối phía sau nhà rồi đến mấy hàng kệ, với chén, đũa, dĩa, nồi niêu chồng chất và các vật dụng dùng để nấu ăn. Tiêu Phong nhìn trên tường thấy vôi đã loang lổ nhiều nơi, chỗ nào cũng có vết tích nước đọng vàng vọt. Mắt chàng dừng lại ở một tấm liễn treo cạnh cửa sổ, viết rằng: “nhâm bằng phong lãng khởi, ổn tọa điếu ngư thuyền.”

Tiêu Phong quay sang nữ thần y, nàng liền nói:

-Căn nhà này tuy hơi cũ kỹ một chút nhưng dọn dẹp là đâu vào đấy ngay thôi.

Nữ thần y dứt lời mỉm cười với Tiêu Phong. Thật sự nàng muốn vĩnh viễn ở lại tiểu trấn này, với chàng, hai người sống một cuộc sống đạm bạc như một cặp vợ chồng bình dị, không phải trở về kinh thành.

Trời chập choạng tối, sau khi Tiêu Phong cắt một mớ cỏ mang để dưới gốc bạch dương và đi lấy nước ở con suối ngay phía sau nhà cho cặp ngựa, chàng trở vào nhà, khép cửa lại. Lúc này mấy cây đèn cầy đã được nữ thần y đốt lên trên đầu tủ. Nàng đang nằm nghiêng trên giường, mặt hướng ra ngoài cửa. Nữ thần y dùng tay làm gối, cảm thấy toàn thân mệt nhoài và buồn ngủ vô cùng. Nhắm mắt lại, thần trí mông lung mơ hồ, nàng chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu. Thế nhưng, chỉ một lát sau, trong cơn mơ màng nàng cảm thấy Tiêu Phong đứng bên giường, nhìn nàng chăm chú, sau đó, đôi giày nàng được cởi ra, sau đó, Tiêu Phong kéo chiếc mền, đắp nhè nhẹ lên người nàng. Những cử động đó của chàng đã làm cho nàng tỉnh lại, một cảm giác lạ lùng xuất hiện và chạy lồng lên trong cơ thể kiệt quệ của nữ thần y. Ở nơi nào đó, sâu, rất sâu bên dưới, những cơ bắp nghiến thắt lại ngon lành. Nàng mở mắt ra.

Nữ thần y nhìn Tiêu Phong bằng đôi mắt mơ màng, hơi mỉm miệng cười, nàng kêu lên nho nhỏ:

-Huynh à...

- Ngủ đi.

Tiêu Phong cắt lời nữ thần y, kéo chiếc mền đắp lại thật ngay ngắn cho nàng, nhìn thấy nàng vẫn còn mở to đôi mắt, Tiêu Phong lại nói:

- Trông muội mệt mỏi lắm rồi, ngủ nào.

Ðôi mắt của nữ thần y phát ra những tia sáng long lanh dưới ánh đèn cầy, nàng lắc đầu:

-Muội chưa buồn ngủ.

Nàng nói đoạn ngồi dậy kéo tay chàng ngồi xuống giường, tựa đầu vào ngực chàng. Tiêu Phong ôm lấy nữ thần y giữ nàng trước ngực mình. Nữ thần y lặng yên trong tay Tiêu Phong. Khẽ khép mắt lại, nàng chìm trong vòng tay mạnh mẽ và lòng ngực rắn rỏi đến mê hoặc, chìm đắm rất sâu.

-Muội yêu huynh nhiều lắm.

Nữ thần y khẽ nói.

-Huynh biết, huynh cũng yêu muội rất nhiều.

Tiêu Phong đáp, vẫn giữ nàng tựa vào chàng.

Nữ thần y nâng bàn tay trái của nàng lên, rê những ngón tay thon dài lần trên trán Tiêu Phong, mơn trớn, chạm nhẹ. Một lát sau ngón tay cái lướt xuống mũi, rồi má phải chàng. Ánh mắt nữ thần y trìu mến và nồng nàn nhìn lên Tiêu Phong, hướng vào đôi môi chàng, nàng nhủ bụng cuối cùng sau bấy nhiêu năm, nàng cũng có thể danh chánh ngôn thuận hôn chàng, được cảm nhận môi chàng bằng môi nàng.

-Hôn muội đi.

Nữ thần y van nài trong sự thôi thúc lạ kì chưa từng có, nàng hoàn toàn bị chàng cuốn lấy. Nàng cứ nhìn đôi môi của chàng như bị thôi miên. Bất kỳ giây phút nào gần gũi với người đàn ông này cũng khiến nàng mê man, bồn chồn và yếu đuối. Và điều duy nhất nàng có thể nghĩ được trong những lúc đó là nàng muốn được chàng hôn.

Tiêu Phong nhìn xuống nữ thần y. Hơi thở của chàng mạnh hơn bình thường khi nàng lặp lại bằng giọng nói đầy mời gọi:

-Hôn muội đi, xin huynh...

Tiêu Phong vẫn còn nhìn nữ thần y chằm chằm. Thật không thể ngờ có ngày nàng nằm gọn trong tay chàng và rung động đến từng chân tơ kẽ tóc, van nài chàng hôn nàng. Chàng phải chớp mắt vài ba lượt để chắc chắn đây không phải là mơ. Bấy nhiêu năm qua, đôi mắt nàng vẫn ám ảnh những giấc mơ chàng và chàng biết, có thể mãi mãi cũng không bôi xóa được khỏi trí nhớ cảm giác của đôi môi nàng đêm đó và hương vị cơ thể tuyệt diệu...

Nhưng Tiêu Phong không hôn nữ thần y ngay, một tay chàng đỡ lấy lưng nàng, một tay nắm lấy bàn tay nàng di ngón cái lên xuống vuốt ve mấy đốt ngón tay như đang trêu cợt, khiến tim nữ thần y lỡ một nhịp và hơi thở dồn dập.

Nữ thần y hãy còn dán mắt vào môi Tiêu Phong, tự hỏi làm cách nào mà chàng lại tác động nàng mạnh mẽ đến như vậy? Chỉ một động chạm của chàng lên một vùng rất nhỏ trên người nàng thôi cũng làm các mạch máu trong cơ thể nàng chạy rần rần. Đêm nay, nàng muốn được gần gũi chàng khủng khiếp, muốn cảm nhận bàn tay, đôi môi của chàng trên người nàng...

-Xin huynh hãy hôn muội...

Tiêu Phong mỉm cười trước những lời van cầu của nữ thần y, liền sau đó cúi xuống dịu dàng hôn lên đôi môi nàng rồi ngậm lấy môi dưới, cắn nhẹ. Những vòng cơ ở nơi sâu thẳm nhất của nữ thần y siết lại theo một kiểu cách dịu dàng nhất. Cơn đau sắc ngọt khiến nàng nhắm mắt lại.

- Không mệt mỏi buồn ngủ nữa hay sao? - Tiêu Phong nhả môi nữ thần y ra, thì thầm vào tai nàng - Biết không, muội làm huynh thèm muốn muội ghê gớm.

Lời này như một mồi lửa, máu nữ thần y phừng phừng. Nàng lắc đầu.

-Không buồn ngủ chút nào, muội cũng muốn huynh.

Nữ thần y nhỏ giọng, nàng quả tình đang muốn dâng hiến cho chàng đến chết được.

Tiêu Phong dìu nữ thần y bước xuống giường. Hai người đứng đối diện nhau, Tiêu Phong cởi áo khoác của chàng ra, để cho rơi xuống sàn nhà. Bên trong chàng mặc một bộ y phục màu bạch kim, toàn thân lấp lánh sáng, đẹp đến ngạt thở. Bằng cử chỉ từ tốn, chàng cởi y phục của mình ra, tự tin, quyến rũ, mắt long lanh.

Nữ thần y nhìn những cơ bắp trên người Tiêu Phong, chàng thật quá đỗi nóng bỏng khiến cho hơi thở nàng càng thêm dồn dập. Nàng không thể rời mắt khỏi thân thể chàng, nhất là nơi hạ thể, quá đỗi to lớn... Nữ thần y khẽ cắn môi dưới, nỗi đam mê, sâu thẳm và nóng bỏng, tiếp tục đổ dồn về bụng dưới.

Tiêu Phong bước ra khỏi đôi giày và cúi xuống cởi đôi vớ.

-Để huynh cởi áo cho muội nhé.

Chàng thẳng người dậy dịu dàng bảo, mắt nhìn nữ thần y đắm đuối. Nàng vẫn mặc bộ y phục màu hồng phấn như thường lệ.

Nữ thần y rời môi khỏi răng. Tiêu Phong cởi các cúc áo của nữ thần y trước khi hai tay chàng nắm lấy hai bên cổ áo, nhẹ nhàng tuột áo khỏi vai nàng.

Chiếc áo vừa rơi xuống đất, Tiêu Phong kéo nhẹ chiếc váy của nữ thần y để nó rơi theo áo nàng. Sau đó chàng lui lại, nhìn ngắm nàng trong chiếc yếm hồng. Ước mơ đã sắp thành hiện thực...

Chàng khẽ lắc đầu như thể không tin nổi. Nàng thật hoàn mỹ, làn da tuyệt vời, sáng và không một tì vết.

Chàng nói trong tiếng thở:

-Đến đây.

Tiêu Phong chìa tay về phía nữ thần y, mắt chàng rực lửa, nồng cháy. Nữ thần y như bị thôi miên bởi thân hình nóng bỏng của Tiêu Phong. Nàng đặt tay mình vào tay chàng. Tiêu Phong siết lấy bàn tay nữ thần y rồi kéo nàng vào lòng. Nữ thần y cảm nhận được chiều cao cơ thể chàng đang đổ xuống nàng.

-Tóc muội thật mềm mại.

Tiêu Phong nói, chàng rê tròn những ngón tay sau gáy nữ thần y, xoắn đuôi tóc nàng vào cổ tay chàng rồi dịu dàng ghì xuống, buộc nàng phải ngước lên, chàng nhìn xuống nàng, mỉm cười.

Tiêu Phong nhìn vào mắt nữ thần y một lát chàng thả tóc nàng ra, mái tóc đen và dài mượt mà của nữ thần y xõa tung đổ xuống lưng nàng như thác. Tiêu Phong đặt cả hai tay lên tóc nữ thần y, giữ hai bên đầu nàng rồi tiếp tục nụ hôn đầy ham muốn nhưng dang dở vừa rồi. Môi chàng cuốn lấy môi nàng trước khi dùng lưỡi tách môi nàng ra. Nữ thần y nép sát người nàng vào người Tiêu Phong, vòng tay ôm lấy eo chàng, riết lấy thật chặt. Một tay Tiêu Phong vẫn giữ tóc nữ thần y, một tay lần dọc xương sống, đến eo và tiếp tục tiến xuống sâu hơn. Tay chàng đặt lên mông nàng xoa nhè nhẹ. Nữ thần y bật rên lên, đồng thời nàng cũng cảm thấy sự cương cứng đang ép vào bụng nàng. Chàng to lớn và cứng hơn nàng tưởng... Nữ thần y rên lên lần nữa. Nàng thật sự chật vật chịu đựng những cảm giác đang náo loạn, đang hoành hành trong khắp cơ thể. Nàng thèm muốn chàng khủng khiếp...

Nữ thần y đang chìm đắm trong nụ hôn thì đột nhiên Tiêu Phong rời môi nàng. Nữ thần y nghĩ chàng sẽ đỡ nàng xuống giường nhưng không. Buông nàng ra, chàng đột ngột quỳ xuống. Hai tay giữ chặt lấy hông nàng, lưỡi chàng liếm láp quanh rốn nàng, sấn lưỡi vào sâu trong rốn trước khi kéo chiếc lưỡi nóng hổi đó xuống dọc theo đường giữa bụng dưới. Một tay chàng nắm lấy mắt cá chân trái nàng, đặt bàn chân nhỏ nhắn lên vai chàng để đùi nàng mở rộng ra. Nữ thần y hiểu chàng sẽ hôn nàng ở đó... Nàng biết thế...

Quả nhiên Tiêu Phong dụi mũi lên rồi xuống vào đám cỏ non mềm mại rồi đặt lên đó một nụ hôn nhẹ và êm. Nữ thần y rít lên. Tiêu Phong dừng lại, nhìn lên nàng, đợi cho nàng bình tĩnh. Nữ thần y khẽ cúi đầu nhìn chàng, miệng nàng hé mở, ôi, nàng muốn chàng lặp lại động tác vừa rồi nhưng chàng bảo:

-Mùi hương của muội thật quyến rũ.

Tiêu Phong nói, rời mắt khỏi ánh mắt nữ thần y rồi tiếp tục dụi mũi vào vùng cỏ non xanh, hít thật sâu. Toàn thân nữ thần y háo hức, nàng muốn nhắm tịt mắt lại tận hưởng nhưng một cảm giác tò mò xen lẫn kích thích nổi lên, nàng muốn nhìn chàng hôn nàng...

-Có biết tiếng rên rỉ của muội kích thích đến chừng nào không?

Tiêu Phong nhẹ xoắn lấy một mớ lông tơ trong ngón tay chàng, mỉm cười thêm lời:

-Huynh thích thế này. Có lẽ chúng ta sẽ giữ thế này chăng?

-Ôi… xin huynh…

Nữ thần y van nài.

-Muội muốn huynh làm gì?

Nữ thần y nghe thấy nụ cười ranh mãnh trong giọng nói của chàng. Phải, nàng cực kỳ ưa thích cảm giác cơ thể căng cứng vừa rồi, cái cảm giác toàn thân chấn động theo từng cái động chạm của môi chàng. Nàng cố gắng kềm chế hơi thở dường như đang quá rộn của chính mình, đáp:

-Muốn huynh hôn muội...

-Ở đâu?



-Ở đâu huynh biết mà...

Tiêu Phong bật tiếng cười khẽ trước khi rút tay về. Nữ thần y nín thở chờ chàng áp môi vào nơi đó...

Tiêu Phong kê sát môi vào giữa hai chân nữ thần y, nhưng chàng nán lại, nhìn lên nàng. Và khi nàng thở ra, chàng đột ngột dùng lưỡi quét một đường vào vành môi phía ngoài bên phải, từ dưới ngược lên.

-A!

Thân thể nữ thần y run rẩy, nàng bật tiếng rên, nhưng cảm giác sung sướng ngất ngây đó chấm dứt thật mau, nàng hiển nhiên biết chàng đã ngừng lại.

-Thích huynh hôn muội thế này à?

Tiêu Phong nhìn lên nữ thần y hỏi.

Nàng gật đầu.

Bốp! Tiêu Phong phát vào mông nữ thần y một cái rõ to.

-Ối!

Nữ thần y bị đánh bất thình lình liền la hoảng lên. Nàng còn đang hoang mang, chàng nhân lúc đó dùng lưỡi quét một đường vào vách động bên trái nàng.

-Ôi...

Tiếng la của nữ thần y đứt quãng, nhường chỗ cho tiếng rên lớn trong cơn sung sướng đến ngây ngất.

-Trả lời huynh - Tiêu Phong nhìn lên nữ thần y, hạ giọng - Muội vốn biết khi nói chuyện với người khác huynh không thích người đó dùng cử chỉ thay câu trả lời.

Nữ thần y không dám chậm trễ, nàng thu tiếng rên lại vừa gật đầu vừa đáp:

-Vâng, hơn cả thích.

Trước thái độ ngoan ngoãn của nữ thần y, Tiêu Phong mỉm cười hài lòng.

-Huynh cũng thích hôn muội như thế này.

Chàng dịu dàng nói, dịu dàng xoa bóp bờ mông nơi đã đánh, sau đó dùng hai ngón tay cái nhẹ nhàng vạch hai mép ngoài của hoa huyệt nàng sang hai bên, để lộ hai mép trong. Hai cánh cửa vốn che giấu phần hang động hồng hào nhưng trong cơn phấn khích tột cùng, hai mép trong của hoa huyệt nàng co thắt liên tục, cứ mở ra úp lại. Cặp mắt nữ thần y cũng khép hờ nhìn Tiêu Phong hình thanh kiếm.

Tiêu Phong đưa lưỡi vào liếm mép trong bên phải, nữ thần y ngửa mặt lên trần nhà thở mạnh, đến khi chàng liếm vào mép trong bên trái đôi chân nàng đã muốn nhũn ra.

Chăm sóc tận tình những cánh cửa bên ngoài hang động xong Tiêu Phong lại nhìn lên nữ thần y, mỉm cười như trêu ngươi nàng. Quả thật những nụ hôn gián đoạn đó của chàng càng làm nữ thần y thêm thèm muốn dữ dội. Nỗi khao khát vẫn còn ánh lên trong đôi mắt nàng. Nữ thần y chờ đợi một lúc, không thấy chàng tiếp tục bèn nhìn xuống chàng nói:

-Ôi... xin huynh hôn muội… Á!

Nữ thần y chưa dứt lời, Tiêu Phong đã thình lình quét lưỡi vào phần thịt bên trong động nàng, từ dưới lên khiến nàng bật kêu lên. Hơn nữa lần này, chàng vừa quét lưỡi lên đến điểm nút nhạy cảm bèn đánh lưỡi nhẹ vào đó.

Nữ thần y tiếp tục rên xiết khi Tiêu Phong liên tục đánh lưỡi nhẹ nhàng và từ tốn vào tâm hạch nàng, khoảng mươi lần rồi bất ngờ dùng miệng ngậm và mút lấy, đồng thời dùng lưỡi đánh lên đó thật mạnh.

-Ối!

Các ngón chân nữ thần y quíu lại, bàn chân đặt lên vai Tiêu Phong trượt xuống sàn nhà. Tiêu Phong bắt lấy cổ chân nữ thần y đặt trở lại vai chàng, tiếp tục vạch những mép hoa huyệt nàng ra và dúi miệng sát vào hang động liếm liên tiếp từ dưới lên.

Một lúc sau lưỡi chàng bắt đầu xoay chầm chậm quanh mép trong hoa huyệt. Chân nữ thần y lại cứng lại khi chàng đẩy sâu lưỡi vào trong hang động chật hẹp, ngoáy một vòng rồi lại dùng môi mút lấy tâm hạch nàng thật mạnh làm nàng run bắn lên. Hai bàn tay nữ thần y ôm lấy mái đầu Tiêu Phong, mấy ngón tay chà xát tóc chàng, dịu dàng.

Lưỡi Tiêu Phong liên tục ra vào và ngoáy tròn trong nữ thần y, một ngón tay cái của chàng ấn vào điểm nút nhạy cảm bên trên cửa động và xoa xoa không ngừng. Cơ thể nữ thần y van nài và được hồi báo nhiệt tình, nàng nhanh chóng tiết thân.

-A!

Nữ thần y bật tiếng rên lớn khi một dòng xuân lộ chảy ra từ sâu thẳm trong nàng, nàng nhắm chặt đôi mắt, cơ bụng co lại và giật mạnh.

Tiêu Phong vẫn sấn lưỡi sâu vào nữ thần y thêm hai lần nữa, nuốt sạch chất mật dịch trong suốt rồi chàng thẳng người dậy.

-Muội thật ngọt ngào.

Chàng nói, đoạn nhẹ nhàng ấn nàng ngã ra giường. Tiêu Phong cúi xuống, cầm chân phải nữ thần y. Nàng chống khuỷu tay, nâng người lên xem chàng đang làm gì. Nàng vẫn còn thở dồn dập sau lần đến đỉnh vừa rồi. Nàng thấy chàng vừa nhìn nàng vừa nâng gót chân nàng lên, rê ngón tay cái vào lòng bàn chân nàng.

Nữ thần y bật tiếng cười khẽ. Vẫn không rời mắt khỏi nàng, Tiêu Phong lặp lại sự mơn trớn khi nãy trong lòng bàn chân nữ thần y bằng lưỡi, rồi chàng dùng đến răng. Nữ thần y tiếp tục bật cười khúc khích, nàng ngã lại xuống giường. Tiêu Phong giữ lấy hai đầu gối nàng, gạt chân nữ thần y ra hai bên thật nhanh rồi trườn lên nàng, ở ngay trên nàng. Nữ thần y oằn người bên dưới cơ thể hùng vĩ như núi.

Tiêu Phong luồn bàn tay dưới lưng nữ thần y, nhẹ nhàng tháo mấy sợi dây yếm trước khi kéo chiếc áo ra khỏi người nàng. Chiếc yếm rơi xuống đất, ngực của nữ thần y hiện ra, đầu ngực căng cứng nhô lên sừng sững đầy khiêu khích.

-Đẹp quá.

Tiêu Phong thì thầm tán thưởng. Chàng thổi nhè nhẹ vào bên ngực trái trong khi tay mân mê bầu ngực còn lại, ngón cái và ngón trỏ nắm lấy nụ hồng nho nhỏ, níu lấy mỗi lúc mỗi mạnh hơn. Nữ thần y rên lên, một thứ xúc cảm vừa đau đớn nhưng cũng vô cùng ngọt ngào nơi đầu ngực lan tràn xuống vùng hạ thân...

Tiêu Phong cúi đầu xuống ngậm quanh nụ hồng bên trái, khẽ nhai rồi dùng môi kéo ra. Tay nữ thần y víu chặt tấm trải giường.

-Ôi… làm ơn...

Nàng van vỉ, ngả đầu ra sau, miệng há ra vì rên rỉ, đôi chân nàng quắp cứng vào hai bên hông chàng, trì hông chàng xuống.

-Muốn huynh vào trong muội à?

Tiêu Phong thì thầm.

-Vâng.

Nữ thần y gật đầu, nhưng Tiêu Phong hỏi rồi chỉ dời miệng sang bên phải ngực nữ thần y, răng chàng cắn quanh nụ hồng bên đó, ngón cái và ngón trỏ vừa níu lấy vừa kéo miết điểm nút nho nhỏ.

Cơn khoái cảm nơi ngực vẫn còn chưa qua, nữ thần y vẫn còn thở dồn dập chợt tay Tiêu Phong lần xuống eo, hông rồi chầm chậm xoay tròn một ngón tay quanh cửa hang thần kỳ của nàng. Bất chợt, ngón tay giữa của chàng ấn vào trong nàng, móc ngược lên. Nữ thần y rên to lên khi chàng vẫn tiếp tục kéo ra, ấn vào, và móc ngược lên, làm thế và làm thế nữa… Lòng tay chàng chà vào tâm hạch khiến nàng nấc lên.

Tiêu Phong vẫn dùng lực của lòng bàn tay ma sát mãnh liệt vào tâm hạch nữ thần y nhanh hơn. Nàng bật gào lên, hạ thể ướt đầm đìa.

Tiêu Phong rút ngón tay ra, hôn lên môi nàng và nói:

-Muội thật khít, nhưng bây giờ đã chuẩn bị xong cả rồi.

Nữ thần y nghĩ đến độ dài, rất dài và to của chàng sắp sửa ở trong nàng, hỏi nhỏ:

-Sẽ đau lắm phải không?

-Lần đầu tiên sẽ đau.

Tiêu Phong lại hôn lên môi nữ thần y, gật đầu đáp, không muốn lừa dối nàng. Nhưng ngay sau đó chàng nói thêm:

-Nhưng muội đừng lo, muội ướt đẫm thế này sẽ không thấy đau nhiều.

Chàng dứt lời cầm lấy sự cương cứng của mình đặt chạm vào cánh cửa nhục cảm của nàng. Nữ thần y khẽ cục cựa, nói bằng giọng hoang mang vô bờ:

-Của huynh to quá…- Nàng ngập ngừng nhìn chàng - Muội sẽ... không thể nào chứa vừa...

Tiêu Phong nhìn nữ thần y âu yếm. Đoạn chàng khẽ ra lệnh:

-Thả lỏng người nào.

Nữ thần y lập tức vâng lời, nhè nhẹ thở ra.

-Yên nhé, huynh sẽ vào trong muội.

Tiêu Phong thì thầm rồi xộc vào nữ thần y.

-Áaa!

Nữ thần y nhắm mắt lại bật thét lên, mười đầu ngón tay bấu vào lưng Tiêu Phong. Sâu bên trong nàng, một cơn đau đớn khôn tả đột phá khi chàng đâm phập vào nàng xé toạc nàng ra. Hai giọt nước mắt của nữ thần y lăn nhanh xuống hai bên thái dương nàng, biến mất trong chân tóc nàng, gương mặt xinh đẹp của nàng cũng nhăn lại.



Tiêu Phong khép đôi mắt bật tiếng rên sâu trong cổ họng. Sau cơn cực khoái, chàng mở mắt ra nhìn nữ thần y, chàng giữ cho hạ thể bất động, để nàng quen dần với cảm giác bị xâm nhập và quá tải khi chàng trong nàng.

-Khá dày đấy. Muội ổn không?

Nữ thần y phải dùng hết sức lực mới gật nổi đầu:

-Ổn...ạ...

Nàng nói, giọng đứt quãng, hai mắt vẫn nhắm chặt. Chàng quá sức to lớn, đến độ đầy ắp trong nàng, nong nàng chặt cứng.

-Huynh sẽ chuyển động nhé.

Tiêu Phong nói, giọng chàng riết róng, chậm rãi rút ra khỏi nữ thần y rồi chậm rãi ấn vào.

-Đau quá!

Nữ thần y nói.

Tiêu Phong lại trượt lui từ tốn.

-Đau quá! - Nữ thần y lặp lại, nước mắt rơi xuống - Xin huynh đừng chuyển động nữa...

-Không được, phải tiếp tục chuyển động, bằng không cơn đau sẽ không đi qua.

Tiêu Phong nói, rồi đẩy vào nữ thần y lần nữa. Chàng khép mắt lại, rên lên, tiếp tục lặp lại những động tác ra vào cho đến lần thứ chín nữ thần y rên lên. Tiêu Phong kéo ra, nhẹ nhàng đẩy vào. Nữ thần y bật kêu lên lần nữa.

Tiêu Phong dừng lại.

-Nữa nhé?

Chàng thì thầm.

-Vâng.

Nữ thần y nói.

Tiêu Phong lặp lại như thế lần nữa rồi dừng lại. Lần này, nữ thần y rên rỉ to hơn, nàng thật không thể tin cơ thể nàng bắt đầu chấp nhận chàng… Ôi, không chỉ chấp nhận chàng, nàng thật sự rất muốn điều này...

-Lần nữa nhé?

Tiêu Phong nói trong tiếng thở.

-Vâng.

Nữ thần y nói, đây là một lời khẩn cầu. Nàng thật không ngờ cơn đau đớn hoàn toàn biết mất như chàng nói, và nàng cảm thấy thật viên mãn mỗi lần được chàng lấp đầy.

Vậy là Tiêu Phong lại chuyển động nhưng lần này, chàng không dừng lại. Chàng chuyển động tựa trên khuỷu tay để nữ thần y không phải cảm nhận sức nặng cơ thể chàng đang ở trên mình nàng, đang ấn nàng xuống giường. Ban đầu, Tiêu Phong còn chuyển động chầm chậm, tiến rồi lui trong nữ thần y. Đến khi đôi bàn tay nữ thần y không còn bấu vào lưng chàng nữa mà thay vào đó là những động tác ve vuốt, Tiêu Phong tăng nhịp điệu. Nữ thần y rên lên. Tiêu Phong dập xuống nàng sâu hơn, nhanh hơn, mạnh hơn theo một tiết điệu không chút khoan nhượng. Miệng nữ thần y há ra, khô khốc, liên tục kêu rên. Một hồi sau Tiêu Phong dừng lại, gần như kéo hẳn sự cương cứng của chàng ra khỏi huyệt nàng. Nữ thần y ưỡn hông lên theo, không để chàng rút hẳn ra.

-Ôi…xin đừng...đừng mà…

Nàng van vỉ.

Tiêu Phong cúi đầu xuống dùng lưỡi xoắn xít lấy đầu ngực bên phải của nữ thần y và mút mạnh khiến nàng ngây dại.

-Đừng gì nào?

Chàng nhả đầu ngực ra hỏi.

-Đừng rời khỏi muội, xin huynh.

Tiêu Phong mút mạnh đầu ngực bên trái rồi lại nhả ra, nói trìu mến:

-Muốn huynh vào lại trong muội, chuyển động như vừa nãy à?

-Vâng.

-Vâng gì nào?

Chàng nheo mắt hỏi lại, nữ thần y nói:

-Vâng, muốn huynh vào trong muội như vừa nãy.

Tiêu Phong chống tay xuống giường nhấc mình dậy, rồi trong tư thế quỳ, chàng mang hai chân nàng vác qua hai vai chàng, nói:

- Không sợ đau nữa hay sao?

Nữ thần y mỉm một nụ cười nhẹ đầy vững tin, nàng lắc đầu.

Bốp! Nữ thần y lại lãnh một cái phát vào bờ mông bên trái. Nàng thu nụ cười lại, chưa kịp kêu la, chàng đã hẩy mạnh hông, phụp, vật thể khổng lồ của chàng cắm thẳng vào huyệt nàng. Nữ thần y hứng trọn cú xuyên thủng vào thân thể nàng, ở tư thế mới này, chàng vào nàng thật sâu, và liền sau khi đóng ngập vật thể to tướng của mình vào nữ thần y, Tiêu Phong dùng tay bóp mạnh hai bầu ngực nàng và se đầu ngực lại. Những cảm giác kích thích tột độ từ trên bầu ngực hòa với cảm giác đau đớn vì bị phạt ở mông và căng tràn trong huyệt khiến đôi chân nữ thần y giật rung lên bần bật.

Tiêu Phong nhấp một cách khoan thai, từ tốn vào trong huyệt nữ thần y như đang thưởng thức một món ăn thật ngon. Nữ thần y quằn quại rên la, mật dịch từ trong huyệt nàng không ngừng tiết ra dầm dề. Tiêu Phong dập nữ thần y mỗi lúc một nhanh hơn, từng cú dập chàng đẩy nàng trượt dài trên giường, đầu nữ thần y đụng cả vào thành giường đánh kịch nàng cũng không hề hay biết. Nàng bộc lộ sự sung sướng tột độ bằng những cử động thân thể, đôi bàn tay nàng ve vuốt xoa bóp đôi vai chàng, lối làm tình mạnh bạo và những cú phạt vào mông của chàng khiến nàng chết ngất. Trong tư thế này, nữ thần y tưởng chừng như ruột gan của nàng bị chàng đẩy cả lên trên, hoa huyệt nàng bị chàng ép chặt đến mức tối đa, dãn ra hết mức, nàng bị chàng nong chật cứng đến độ chiếc bụng thon nhỏ và phẳng của nàng như cộm hẳn lên. Nữ thần y lấy tay xoa xoa ấn ấn bụng dưới một cách vô thức, da gà trên mình nàng nổi lên từng chập.

Một hồi lâu sau nữa Tiêu Phong đọc được cơ thể của nữ thần y khi cơ bụng nàng co rút, hai bắp chân nàng trên hai vai chàng cũng cứng lại, chàng bèn thả tay ra khỏi hai bầu ngực nàng. Tiêu Phong giữ lấy đầu nữ thần y trong hai tay chàng, sau đó chàng cúi xuống, hôn lên môi nàng, răng chàng cắn riết môi dưới nàng. Quả nhiên bấy giờ nữ thần y cảm thấy có cái gì đó đang dâng lên trong huyệt, như một cơn thủy triều ồ ạt sắp sửa đánh ập vào bờ...

Cơn thống khoái tiếp tục dâng trào trong huyệt làm nữ thần y cứng người, trong khi Tiêu Phong không ngừng và không ngừng tấn công nàng.

-Muội sắp đến rồi.

Chàng thì thầm trong hơi thở dồn dập.

-Đến với huynh, nào.

Cơ thể nữ thần y đáp lại lời Tiêu Phong, nàng bật tiếng la khi thủy triều bùng lên, đánh ầm ầm vào bờ trong khoái cảm cùng cực, cơ bụng nàng giật mạnh từng cơn. Đến lượt Tiêu Phong cực khoái, chàng gọi to tên nàng, thúc một phát cuối cùng mạnh hơn bao giờ vào nàng và không cần duy trì thêm nữa, chàng gồng lưng lên.

Nữ thần y vừa đạt được tới đỉnh thì một lần nữa nàng run bắn người, thêm một cơn cực khoái nữa ập đến khi chàng trút xả vào nàng. Tiêu Phong vừa rên lớn một tiếng vừa bắn một dòng nước ấm áp vào trong nữ thần y làm nàng lại phải thét lên. Hoa huyệt nàng co thắt dữ dội, vừa co thắt vừa hút đầy chất lỏng đó vào trong, chàng trút xả ào ạt, quá nhiều, óc ách đầy trong bụng nàng.

Sau khi Tiêu Phong trút trọn vẹn tất cả của chàng vào sâu thẳm trong nữ thần y chàng gục xuống người nàng, bất động. Đôi chân nữ thần y trượt khỏi đôi vai chàng rơi xuống giường.

Một lúc sau nữ thần y vẫn còn trong cơn ngây ngất nhưng nàng đã kềm chế được hơi thở và nhịp tim cũng dần ổn định lại. Nữ thần y mở mắt ra, trán chàng đang đặt lên trán nàng. Tiêu Phong dịu dàng nhìn xuống nữ thần y, chàng vẫn còn trong nàng. Tiêu Phong đặt một nụ hôn nồng nàn lên môi nữ thần y trước khi rút ra khỏi nàng rồi hạ người nằm nghiêng xuống giường.

Nữ thần y rã rời đến độ không khép chân lại được. Tiêu Phong dùng tay nhặt một sợi tóc trên mặt nữ thần y vén qua tai nàng.

-Muội khít quá, còn đau lắm không?

Tiêu Phong hỏi, trong tư thế nằm nghiêng, chàng chống mình bên một khuỷu tay nhìn vùng giữa hai chân nàng tràn trề chất nước màu hồng, từng dòng tuôn chảy đầm đìa xuống giường, dấu vết lần đầu tiên của một xử nữ, gương mặt chàng hiện lên một nụ cười.

-Không phải chuyện đùa đâu. Nghiêm túc đấy, muội còn đau lắm không?

Chàng thu nụ cười lại nói, đôi mắt trở nên sâu thẳm, thăm dò, thậm chí quyết liệt nhìn nàng.

Nữ thần y xoay người qua trườn lên người Tiêu Phong, cảm thấy như nàng không còn xương sườn nữa, gân cốt nhũn ra nhưng nàng thấy sảng khoái, thật sự viên mãn.

-Muội không sao.

Nữ thần y vùi mặt nàng vào ngực Tiêu Phong, nói.

Tiêu Phong nằm ngửa trên giường vòng tay ôm lấy lưng nữ thần y, vuốt ve dọc theo lưng nàng. Nữ thần y tiếp:

-Muội thật sự không hề biết cơ thể mình có thể vừa bị đau đớn nhưng cùng lúc lại cảm thấy thỏa mãn đến vậy. Một sự thỏa mãn không thể tả bằng lời.

Nữ thần y nói, rồi nàng duỗi chân ra, nhanh chóng trượt bềnh bồng vào giấc ngủ mệt nhoài và rất sâu ngay trên mình Tiêu Phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Triều Ngoại Sử Iii

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook