Chương 63: Thánh Vương hội
Mộng Nhập Thần Cơ
27/03/2013
Chẳng ai có thể ngờ, cái Thánh Vương hội khiến cả học viện Thiên Vị khiếp sợ trong thời gian tới lại ra rời trong hoàn cảnh này.
Cái tổ chức này nhỏ tới mức đáng thương, chỉ nói tới việc lập hội với tài nguyên ít thế này thì chẳng đáng nhắc tới trong học viện Thiên Vị, giống như là trẻ con chơi đùa mà thôi. Thế nhưng trong lòng Dương Kỳ rất hưng phấn, đây chính là một bước khởi đầu tốt đẹp.
Tuy rằng Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lương Đông bốn người đều là thanh niên khí công tầng 8, nhưng mà gia tộc sau lưng họ không thể khinh thường.
Nếu như có thể ở trong học viện Thiên Vị đề thăng địa vị, đề thăng tu vi, thì ảnh hưởng với gia tộc càng lớn, lúc đó giúp Dương Kỳ làm được nhiều chuyện hơn.
Hơn nữa người có thể tiến nhập học viện Thiên Vị, sau lưng đều là một gia tộc không nhỏ, nếu như có thể lôi kéo chẳng những có thêm lực lượng mà còn có thể bảo vệ gia tộc trong tương lai.
"Được, chúng ta uống máu ăn thề, kết bái huynh đệ, cùng nhau lập hội."
Dương Kỳ và bốn vị đệ tử tạp dịch khác cùng quỳ xuống, thề lập minh ước:
"Hôm nay năm người chúng tôi kết làm huynh đệ, nội thánh ngoại vương. Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, nếu như phản bội, trời tru đất diệt, người thần cùng giết!"
Sau khi phát thệ xong năm người đều cười ha ha.
Trong lòng Dương Kỳ yên tâm hơn nhiều, ít ra thì bí mật của hắn cũng không bị tiết lộ ra ngoài, đồng thời có thể thi triển thực lực chân chính mà không sợ bị tiết lộ.
"Được, 5 người chúng ta ngồi thành một vòng tròn, ta dùng khí công của bản thân phạt mao tẩy tủy cho các ngươi, tin rằng không lâu sau các ngươi có thể tấn chức Khí Tông!"
Dương Kỳ ngồi ở giữa, khắp bầu trời tuyết lớn bao phủ, hai tay của hắn dưa lên tạo thành một cái lồng khí bảo vệ bên trên, sau lưng hắn xuất hiện thêm 4 cánh tay chân khí nữa.
Hiện giờ hắn đã tấn chức đạt tới cảnh giới Khí Tông, Bất Bại Vương Quyền thi triển ra có uy lực kinh thiên động địa.
Bốn cánh tay chân khí khua lên một cái, năm ngón tay di chuyển đặt trên đỉnh đầu bốn người, một cỗ chân khí nóng rực xông vào trong kinh mạch họ, bốn người lúc này đều lập tức cắn chặt răng, các loại tạp chất và chân khí dị chủng trong cơ thể đang bị luyện hóa.
"Chân khí dị chủng trong cơ thể của ta!"
Lý Hạc trong lòng kinh hỉ vạn phần, hắn phát hiện mình tu luyện nhiều loại khí công, làm cho chân khí dị chủng ở trong kinh mạch xung đột với nhau, hiện giờ đã biến mất không còn tăm hơi.
Tu vi của Dương Kỳ có thể luyện hóa chân khí dị chủng, ngưng tụ lại thành một mối.
Trên thực tế, người nào mà không thể đề thăng tu vi, nguyên nhân chính là vì luyện nhiều loại công phu phức tạo, chân khí không còn được tinh thuần, khó có thể khống chế.
Thế nhưng nếu như chỉ tu luyện một môn khí công, vậy thì quá trình tu luyện rất đơn bạc, thi đấu với một đối thủ cùng cảnh giới chắc chắn sẽ thiếu phương pháp ứng phó, khả năng thất bại rất cao.
Người tu luyện đương nhiên muốn tìm một điểm cân bằng trong đó.
Hiện giờ đám chân khí dị chủng trong cơ thể mấy người này đã được giải quyết, họ đã phát mình có dấu hiệu tấn chức tới cảnh giới Khí Tông.
Bản thân họ ở trong học viện Thiên Vị rất lâu, chân khí đã đầy đủ, nhưng vì chân khí dị chủng mà chưa thể tấn chức.
Hư... . . . .
Bốn người liên tục thở phù một hơi.
Chân khí trong cơ thể họ liên tục vận chuyển, nhiệt lượng phát ra giống như lên cơn sốt.
Thực ra, Dương Kỳ trợ giúp họ luyện hóa chân khí dị củng cũng không tổn hao công lực, ngược lại hắn còn được lợi, vì khi đưa chân khí vào trong người họ, hắn có thể thấy được công pháp mà họ tu luyện.
Lực lượng của 15 con viễn cổ cự tượng được vận dụng, trong cơ thể hắn có một dòng suối đang di chuyển mãnh liệt.
Chân khí trên tay Dương Kỳ bùng lên như ngọn lửa, khi truyền vào huyệt vị của mấy người xung quanh đều khiến cho mấy người này nhăn mặt.
Trên cơ thể mấy người này dần dần có hơi nước bốc lên, một mùi hôi tanh bốc ra, thân thể được tẩy rửa sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi.
Đây là thủy hệ khí công.
Tuyết lớn khắp bầu trời, hơi nước bốc lên càng có cảm giác tuyết tinh thần.
Một tiếng huýt dài, Lương Đông là người đầu tiên tấn chức đạt tới cảnh giới Khí Tông, sau khi đột phá, một cỗ chân khí từ trong cơ thể hắn bùng lên, khí tiếp vân hà.
Lương Đông là người thần bí nhất trong bốn người, khả năng che giấu rất tốt, nhưng mà bây giờ Dương Kỳ đã biết, trong cơ thể người này có ẩn chứa một loại linh dược, giống như Nhiếp Không Thảo, nhưng mà Nhiếp Không Thảo là một loại linh khí nhẹ nhàng, còn linh dược trong cơ thể hắn lại vô cùng cương mãnh, giống như thuốc nổ vậy.
"Cuối cùng cũng luyện hóa được Liệt Dương Hoa trong cơ thể, Liệt Dương chân khí của ta đã đại thành, đa tạ Dương huynh."
Lương Đông hưng phấn cám ơn.
"Tốt, rất tốt."
Dương Kỳ gật đầu, thu khí công của mình lại, ba người còn lại mặc dù chưa tấn chức là Khí Tông, thế nhưng cũng sẽ đột phá bình cảnh trong một thời gian ngắn nữa.
"Đi thôi, chúng ta tiếp tục tìm kiếm tung tích của mã tặc hút máu, đột phá trong giết chóc."
Lý Hạc nóng nòng không kiềm chế nổi nữa.
Năm người cùng nhau bay lên, biến mất trong bầu trời.
Tinh thần của họ lúc này rất hưng phấn, rong ruổi khắp vùng tây bắc gió cát.
Trong khi đám người Dương Kỳ liên tục đột phá, kết bái vì huynh đệ, thì có một người vô cùng phiền muộn, tức giận đến mức thiếu chút nữa tự sát, người này chính là Tống Hải Sơn.
"Chết tiệt! Dương Kỳ, ta muốn giết ngươi."
Tống Hải Sơn đứng trên một đỉnh núi gào thét, con Sư Thứu khổng lồ đang nằm trên tuyết nghỉ ngơi.
Hắn liên tục tung chân khí đánh ra ngoài, khí công hình cầu làm nổ tung những đống tuyết lớn, những tiếng ì ùng vang lên khắp nơi.
"Được rồi, Tống Hải Sơn, ngươi an tĩnh một chút đi, phát tiết đủ chưa hả? Ngươi không nên quấy rầy Sở Thiên Ca sư huynh quan sát nguyên khí thiên văn."
Vân Hải Lam đứng bên cạnh nói một cách lạnh lùng, thanh âm phát ra như băng lạnh, điều này khiến cho Tống Hải Sơn phát run, mau chóng thu hồi chân khí.
"Hải Lam, ta không cam lòng! Tiểu tử này chỉ là một phế vật, trước kia còn bị muội lợi dụng, vậy mà giờ hắn đã trở thành Khí Tông? Ta bị hắn đánh bại nhục nhã như vậy, thù này hận nhất định phải báo, ta sẽ diệt cả nhà hắn, cho hắn biết kết quả đắc tội với ta là như thế nào."
Tống Hải Sơn phì phò, giống như nghẹn vì hít thở.
"Thành Khí Tông? Vậy thì chưa chắc."
Vân Hải Lam im lặng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển chân khí ngưng tụ thành một cái lồng khí, nhưng cái lồng khí này không phải để ngăn tuyết mà là hấp thu tuyết lớn.
Tuyết lớn rơi xuống bị chân khí của nàng dẫn dắt, biến thành những phù văn hơi nước, nén lại thành những hạt nhỏ li ti, nhập vào trong cơ thể.
Cô ta giống như đang hấp thu tinh hoa trong tuyết.
"Dương Kỳ chắc là được Dương Chiến cứu, sau đó cho hắn dùng Nhiếp Không thảo. Nếu như hắn luyện hóa được toàn bộ cây Nhiếp Không thảo đó, cũng tương đương với một Khí Tông đỉnh phong, ngươi tự nhiên không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà 100 Khí Tông cũng không thể so với một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh. Chúng ta chỉ cần tu luyện cho tốt, lấy được phần thưởng của học viện, kích phát huyết mạch Hải thần trong cơ thể, rất có khả năng tiến tới cảnh giới Đoạt Mệnh, nếu như hôm nay bị đả kích mà mất đi lòng tin, vậy mới là phế vật, không bằng cả tên Dương Kỳ kia."
Vân Hải Lam nói nhưng chẳng có chút cảm tình nào.
"Ta sẽ chặt đầu tên tiểu súc sinh Dương Kỳ và Dương Chiến treo ở trên cây."
Tống Hải Sơn tàn bạo nói:
"Nhưng mà Hải Lam, muội có cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh giúp phạt mao tẩy tủy, huyết mạch Hải thần trong cơ thể muội lại vô cùng nồng đậm hơn ta gấp ngàn lần, việc tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh là có thể, thế nhưng ta lại rất khó khăn."
"Yên tâm, chỉ cần ta tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, địa vị ở trong Hải tộc chắc chắn sẽ tăng mạnh, tới lúc đó sẽ cho ngươi một viên đan dược ẩn chứa huyết mạch Hải thần là được, việc đề tăng mức độ không còn khó nữa."
Vân Hải Lam phất tay một cái nói:
"Ngươi bây giờ ngồi xuống tu luyện, còn về phần Dương Kỳ, nếu như hắn dám xuất thủ với ngươi một lần nữa, ta sẽ coi phần tình cảm hắn giúp trộm Phục Long đan như không có. Lúc đó ta sẽ tự mình xuất thủ, một gốc Nhiếp Không Thảo nho nhỏ cũng muốn diễu võ dương oai? Đúng là chuyện cười."
"Hải Lam sư muội, ta vẫn nói một câu, nếu như muội chịu nợ ta một nhân tình, ta sẽ lập tức đi giết tiểu tử kia."
Sở Thiên Ca đứng trên một ngọn núi cách đó rất xa, đang quan sát hiện tượng thiên văn, ở trước mặt hắn chân khí ngưng tụ thành một cái la bàn xoay tròn.
"Đa tạ sư huynh, sở dĩ muội không muốn xuất thủ với Dương Kỳ không chỉ vì cô cô hắn là Dương Tố Tố, mà vì hắn đã giúp muội trộm Phục Long đan, vì một chút tình cảm này muội sẽ không giết hắn, nhưng nếu hắn không hiểu còn muốn trả thù muội, đợi khi phần tình cảm đó hết, lúc đó ngày chết của hắn đã tới."
Vân Hải Lam làm như mình nắm trong tay tất cả, nói: "Dương Kỳ là một tiểu nhân vật, không đáng để muội quan tâm, hiện giờ muội quan tâm chính là việc Sở Thiên Ca sư huynh có khả năng giết được đại đầu mục của 10 vạn mã tặc nơi tây bắc này không? Nếu như Sở Thiên Ca sư huynh muốn muội nợ một nhân tình, vậy thì huynh hãy giết tên Vô Huyết kia, đem yêu hạch cho muội có được không?"
"Được, một lời đã định!"
Sở Thiên Ca vỗ vỗ tay, ánh mắt sắc bén chiếu tới, đánh giá Vân Hải Lam một lượt: "Nhưng mà nhân tình của ta không dễ nhận như vậy, nếu như có thời gian ta muốn một vài thứ, không biết muội có đồng ý không?"
"Chỉ biết muội thiếu nhân tình là được rồi, những chuyện khác thì muội không biết." Vân Hải Lam cười cười: "Nhưng mà Thái tử có lệnh, đó là bảo Thái Tử hội chiếu cố cho muội, muội có thể dùng tu vi khí công tiến vào trong học viện tinh anh cũng là ý của Thái tử, Sở Thiên Ca sư huynh có chủ ý với muội, chẳng nhẽ không sợ Thái tử biết?"
Thái tử!
Đây là một nhân vật truyền thuyết trong học viện.
Hắn là "Thánh Đồ" có địa vị cực cao trong học viện Thiên Vị, tu vi thâm bất khả trắc, ngay cả cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh cũng phải ngước nhìn, không ai biết trình độ của hắn đã đạt tới mức nào rồi.
Hắn thành lập Thái Tử hội, một hội lớn trong học viện Thiên Vị, cao thủ nhiều như mây.
Sở Thiên Ca đã tu luyện tới đạt cảnh giới Đoạt Mệnh, không ai bì nổi, thế nhưng khi nghe thấy hai chữ "Thái tử" này, trong lòng cũng run lên, vô cùng kiêng kị.
Hắn cũng là một thành viên của Thái Tử hội, biết Thái tử trong truyền thuyết kia kinh khủng tới mức nào.
Vân Hải Lam tiến vào học viện Thiên Vị mới chỉ nửa năm, không biết nàng ta làm sao gặp được Thái tử, cũng không biết làm sao được Thái tử ưu ái, chỉ một câu nói đã kéo nàng ta vào học viện tinh anh học tập, thậm chí còn hao phí chân khí giúp nàng ta phạt mao tẩy tủy
Cái tổ chức này nhỏ tới mức đáng thương, chỉ nói tới việc lập hội với tài nguyên ít thế này thì chẳng đáng nhắc tới trong học viện Thiên Vị, giống như là trẻ con chơi đùa mà thôi. Thế nhưng trong lòng Dương Kỳ rất hưng phấn, đây chính là một bước khởi đầu tốt đẹp.
Tuy rằng Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lương Đông bốn người đều là thanh niên khí công tầng 8, nhưng mà gia tộc sau lưng họ không thể khinh thường.
Nếu như có thể ở trong học viện Thiên Vị đề thăng địa vị, đề thăng tu vi, thì ảnh hưởng với gia tộc càng lớn, lúc đó giúp Dương Kỳ làm được nhiều chuyện hơn.
Hơn nữa người có thể tiến nhập học viện Thiên Vị, sau lưng đều là một gia tộc không nhỏ, nếu như có thể lôi kéo chẳng những có thêm lực lượng mà còn có thể bảo vệ gia tộc trong tương lai.
"Được, chúng ta uống máu ăn thề, kết bái huynh đệ, cùng nhau lập hội."
Dương Kỳ và bốn vị đệ tử tạp dịch khác cùng quỳ xuống, thề lập minh ước:
"Hôm nay năm người chúng tôi kết làm huynh đệ, nội thánh ngoại vương. Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, nếu như phản bội, trời tru đất diệt, người thần cùng giết!"
Sau khi phát thệ xong năm người đều cười ha ha.
Trong lòng Dương Kỳ yên tâm hơn nhiều, ít ra thì bí mật của hắn cũng không bị tiết lộ ra ngoài, đồng thời có thể thi triển thực lực chân chính mà không sợ bị tiết lộ.
"Được, 5 người chúng ta ngồi thành một vòng tròn, ta dùng khí công của bản thân phạt mao tẩy tủy cho các ngươi, tin rằng không lâu sau các ngươi có thể tấn chức Khí Tông!"
Dương Kỳ ngồi ở giữa, khắp bầu trời tuyết lớn bao phủ, hai tay của hắn dưa lên tạo thành một cái lồng khí bảo vệ bên trên, sau lưng hắn xuất hiện thêm 4 cánh tay chân khí nữa.
Hiện giờ hắn đã tấn chức đạt tới cảnh giới Khí Tông, Bất Bại Vương Quyền thi triển ra có uy lực kinh thiên động địa.
Bốn cánh tay chân khí khua lên một cái, năm ngón tay di chuyển đặt trên đỉnh đầu bốn người, một cỗ chân khí nóng rực xông vào trong kinh mạch họ, bốn người lúc này đều lập tức cắn chặt răng, các loại tạp chất và chân khí dị chủng trong cơ thể đang bị luyện hóa.
"Chân khí dị chủng trong cơ thể của ta!"
Lý Hạc trong lòng kinh hỉ vạn phần, hắn phát hiện mình tu luyện nhiều loại khí công, làm cho chân khí dị chủng ở trong kinh mạch xung đột với nhau, hiện giờ đã biến mất không còn tăm hơi.
Tu vi của Dương Kỳ có thể luyện hóa chân khí dị chủng, ngưng tụ lại thành một mối.
Trên thực tế, người nào mà không thể đề thăng tu vi, nguyên nhân chính là vì luyện nhiều loại công phu phức tạo, chân khí không còn được tinh thuần, khó có thể khống chế.
Thế nhưng nếu như chỉ tu luyện một môn khí công, vậy thì quá trình tu luyện rất đơn bạc, thi đấu với một đối thủ cùng cảnh giới chắc chắn sẽ thiếu phương pháp ứng phó, khả năng thất bại rất cao.
Người tu luyện đương nhiên muốn tìm một điểm cân bằng trong đó.
Hiện giờ đám chân khí dị chủng trong cơ thể mấy người này đã được giải quyết, họ đã phát mình có dấu hiệu tấn chức tới cảnh giới Khí Tông.
Bản thân họ ở trong học viện Thiên Vị rất lâu, chân khí đã đầy đủ, nhưng vì chân khí dị chủng mà chưa thể tấn chức.
Hư... . . . .
Bốn người liên tục thở phù một hơi.
Chân khí trong cơ thể họ liên tục vận chuyển, nhiệt lượng phát ra giống như lên cơn sốt.
Thực ra, Dương Kỳ trợ giúp họ luyện hóa chân khí dị củng cũng không tổn hao công lực, ngược lại hắn còn được lợi, vì khi đưa chân khí vào trong người họ, hắn có thể thấy được công pháp mà họ tu luyện.
Lực lượng của 15 con viễn cổ cự tượng được vận dụng, trong cơ thể hắn có một dòng suối đang di chuyển mãnh liệt.
Chân khí trên tay Dương Kỳ bùng lên như ngọn lửa, khi truyền vào huyệt vị của mấy người xung quanh đều khiến cho mấy người này nhăn mặt.
Trên cơ thể mấy người này dần dần có hơi nước bốc lên, một mùi hôi tanh bốc ra, thân thể được tẩy rửa sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi.
Đây là thủy hệ khí công.
Tuyết lớn khắp bầu trời, hơi nước bốc lên càng có cảm giác tuyết tinh thần.
Một tiếng huýt dài, Lương Đông là người đầu tiên tấn chức đạt tới cảnh giới Khí Tông, sau khi đột phá, một cỗ chân khí từ trong cơ thể hắn bùng lên, khí tiếp vân hà.
Lương Đông là người thần bí nhất trong bốn người, khả năng che giấu rất tốt, nhưng mà bây giờ Dương Kỳ đã biết, trong cơ thể người này có ẩn chứa một loại linh dược, giống như Nhiếp Không Thảo, nhưng mà Nhiếp Không Thảo là một loại linh khí nhẹ nhàng, còn linh dược trong cơ thể hắn lại vô cùng cương mãnh, giống như thuốc nổ vậy.
"Cuối cùng cũng luyện hóa được Liệt Dương Hoa trong cơ thể, Liệt Dương chân khí của ta đã đại thành, đa tạ Dương huynh."
Lương Đông hưng phấn cám ơn.
"Tốt, rất tốt."
Dương Kỳ gật đầu, thu khí công của mình lại, ba người còn lại mặc dù chưa tấn chức là Khí Tông, thế nhưng cũng sẽ đột phá bình cảnh trong một thời gian ngắn nữa.
"Đi thôi, chúng ta tiếp tục tìm kiếm tung tích của mã tặc hút máu, đột phá trong giết chóc."
Lý Hạc nóng nòng không kiềm chế nổi nữa.
Năm người cùng nhau bay lên, biến mất trong bầu trời.
Tinh thần của họ lúc này rất hưng phấn, rong ruổi khắp vùng tây bắc gió cát.
Trong khi đám người Dương Kỳ liên tục đột phá, kết bái vì huynh đệ, thì có một người vô cùng phiền muộn, tức giận đến mức thiếu chút nữa tự sát, người này chính là Tống Hải Sơn.
"Chết tiệt! Dương Kỳ, ta muốn giết ngươi."
Tống Hải Sơn đứng trên một đỉnh núi gào thét, con Sư Thứu khổng lồ đang nằm trên tuyết nghỉ ngơi.
Hắn liên tục tung chân khí đánh ra ngoài, khí công hình cầu làm nổ tung những đống tuyết lớn, những tiếng ì ùng vang lên khắp nơi.
"Được rồi, Tống Hải Sơn, ngươi an tĩnh một chút đi, phát tiết đủ chưa hả? Ngươi không nên quấy rầy Sở Thiên Ca sư huynh quan sát nguyên khí thiên văn."
Vân Hải Lam đứng bên cạnh nói một cách lạnh lùng, thanh âm phát ra như băng lạnh, điều này khiến cho Tống Hải Sơn phát run, mau chóng thu hồi chân khí.
"Hải Lam, ta không cam lòng! Tiểu tử này chỉ là một phế vật, trước kia còn bị muội lợi dụng, vậy mà giờ hắn đã trở thành Khí Tông? Ta bị hắn đánh bại nhục nhã như vậy, thù này hận nhất định phải báo, ta sẽ diệt cả nhà hắn, cho hắn biết kết quả đắc tội với ta là như thế nào."
Tống Hải Sơn phì phò, giống như nghẹn vì hít thở.
"Thành Khí Tông? Vậy thì chưa chắc."
Vân Hải Lam im lặng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển chân khí ngưng tụ thành một cái lồng khí, nhưng cái lồng khí này không phải để ngăn tuyết mà là hấp thu tuyết lớn.
Tuyết lớn rơi xuống bị chân khí của nàng dẫn dắt, biến thành những phù văn hơi nước, nén lại thành những hạt nhỏ li ti, nhập vào trong cơ thể.
Cô ta giống như đang hấp thu tinh hoa trong tuyết.
"Dương Kỳ chắc là được Dương Chiến cứu, sau đó cho hắn dùng Nhiếp Không thảo. Nếu như hắn luyện hóa được toàn bộ cây Nhiếp Không thảo đó, cũng tương đương với một Khí Tông đỉnh phong, ngươi tự nhiên không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà 100 Khí Tông cũng không thể so với một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh. Chúng ta chỉ cần tu luyện cho tốt, lấy được phần thưởng của học viện, kích phát huyết mạch Hải thần trong cơ thể, rất có khả năng tiến tới cảnh giới Đoạt Mệnh, nếu như hôm nay bị đả kích mà mất đi lòng tin, vậy mới là phế vật, không bằng cả tên Dương Kỳ kia."
Vân Hải Lam nói nhưng chẳng có chút cảm tình nào.
"Ta sẽ chặt đầu tên tiểu súc sinh Dương Kỳ và Dương Chiến treo ở trên cây."
Tống Hải Sơn tàn bạo nói:
"Nhưng mà Hải Lam, muội có cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh giúp phạt mao tẩy tủy, huyết mạch Hải thần trong cơ thể muội lại vô cùng nồng đậm hơn ta gấp ngàn lần, việc tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh là có thể, thế nhưng ta lại rất khó khăn."
"Yên tâm, chỉ cần ta tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, địa vị ở trong Hải tộc chắc chắn sẽ tăng mạnh, tới lúc đó sẽ cho ngươi một viên đan dược ẩn chứa huyết mạch Hải thần là được, việc đề tăng mức độ không còn khó nữa."
Vân Hải Lam phất tay một cái nói:
"Ngươi bây giờ ngồi xuống tu luyện, còn về phần Dương Kỳ, nếu như hắn dám xuất thủ với ngươi một lần nữa, ta sẽ coi phần tình cảm hắn giúp trộm Phục Long đan như không có. Lúc đó ta sẽ tự mình xuất thủ, một gốc Nhiếp Không Thảo nho nhỏ cũng muốn diễu võ dương oai? Đúng là chuyện cười."
"Hải Lam sư muội, ta vẫn nói một câu, nếu như muội chịu nợ ta một nhân tình, ta sẽ lập tức đi giết tiểu tử kia."
Sở Thiên Ca đứng trên một ngọn núi cách đó rất xa, đang quan sát hiện tượng thiên văn, ở trước mặt hắn chân khí ngưng tụ thành một cái la bàn xoay tròn.
"Đa tạ sư huynh, sở dĩ muội không muốn xuất thủ với Dương Kỳ không chỉ vì cô cô hắn là Dương Tố Tố, mà vì hắn đã giúp muội trộm Phục Long đan, vì một chút tình cảm này muội sẽ không giết hắn, nhưng nếu hắn không hiểu còn muốn trả thù muội, đợi khi phần tình cảm đó hết, lúc đó ngày chết của hắn đã tới."
Vân Hải Lam làm như mình nắm trong tay tất cả, nói: "Dương Kỳ là một tiểu nhân vật, không đáng để muội quan tâm, hiện giờ muội quan tâm chính là việc Sở Thiên Ca sư huynh có khả năng giết được đại đầu mục của 10 vạn mã tặc nơi tây bắc này không? Nếu như Sở Thiên Ca sư huynh muốn muội nợ một nhân tình, vậy thì huynh hãy giết tên Vô Huyết kia, đem yêu hạch cho muội có được không?"
"Được, một lời đã định!"
Sở Thiên Ca vỗ vỗ tay, ánh mắt sắc bén chiếu tới, đánh giá Vân Hải Lam một lượt: "Nhưng mà nhân tình của ta không dễ nhận như vậy, nếu như có thời gian ta muốn một vài thứ, không biết muội có đồng ý không?"
"Chỉ biết muội thiếu nhân tình là được rồi, những chuyện khác thì muội không biết." Vân Hải Lam cười cười: "Nhưng mà Thái tử có lệnh, đó là bảo Thái Tử hội chiếu cố cho muội, muội có thể dùng tu vi khí công tiến vào trong học viện tinh anh cũng là ý của Thái tử, Sở Thiên Ca sư huynh có chủ ý với muội, chẳng nhẽ không sợ Thái tử biết?"
Thái tử!
Đây là một nhân vật truyền thuyết trong học viện.
Hắn là "Thánh Đồ" có địa vị cực cao trong học viện Thiên Vị, tu vi thâm bất khả trắc, ngay cả cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh cũng phải ngước nhìn, không ai biết trình độ của hắn đã đạt tới mức nào rồi.
Hắn thành lập Thái Tử hội, một hội lớn trong học viện Thiên Vị, cao thủ nhiều như mây.
Sở Thiên Ca đã tu luyện tới đạt cảnh giới Đoạt Mệnh, không ai bì nổi, thế nhưng khi nghe thấy hai chữ "Thái tử" này, trong lòng cũng run lên, vô cùng kiêng kị.
Hắn cũng là một thành viên của Thái Tử hội, biết Thái tử trong truyền thuyết kia kinh khủng tới mức nào.
Vân Hải Lam tiến vào học viện Thiên Vị mới chỉ nửa năm, không biết nàng ta làm sao gặp được Thái tử, cũng không biết làm sao được Thái tử ưu ái, chỉ một câu nói đã kéo nàng ta vào học viện tinh anh học tập, thậm chí còn hao phí chân khí giúp nàng ta phạt mao tẩy tủy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.