Chương 72: Anh hôi quá
Mọt sách
05/04/2020
Lúc này trên cầu thang xuất hiện một bóng dáng của người đàn ông, bộ dạng lôi thôi, quần áo xộc xệch,........
Người đàn ông bộ dạng còn ngái ngủ, đi thẳng xuống chỗ gần Hạ Tâm rồi ngồi xuống....
" Chuyện gì mà ồn ào vậy????" Vừa nói người đàn ông rót một ly nước để uống......
Hạ Tâm khinh bỉ, không ở chung thì làm sao mà biết con người này là một tổng giám đốc giàu có, sỡ hữu sắc đẹp ngút ngàn mà cô nào cũng ao ước chứ....
Bỗng cái trán của cô bị gõ:" Nè, hỏi em đó, chuyện gì xảy ra vậy???"
Hạ Tâm ôm trán, vẻ mặt ngao ngán kể cho Hạ Dực nghe mọi chuyện,......
Hạ Tâm ngửi được mùi thum thủm, cô định lên tiếng nói thì đã có một giọng nói vang lên trước cô:" Anh hôi quá!!!!"
Hạ Tâm ôm bụng cười khì ra, đây cũng chính là điều mà cô muốn nói nha..... thật là hiểu ý của cô nha......
Hạ Dực nghe vậy hửi hửi người mình, trả lời:" Đâu có hôi lắm đâu."
Hạ Tâm che mũi:" Anh à, anh hôi lắm đó, bao nhiêu lâu rồi anh chưa tắm vậy???"
Hạ Dực bị nói cũng bơ bơ cái mặt mà ngồi đó, tối hôm qua anh đi dự một bữa tiệc rượu, uống hơi quá chén, khi về đến nhà thì ngủ luôn, có thèm tắm rửa gì đâu.....
Hạ Dực mặc kệ lời hai cái đứa này nói:" Anh đói bụng, có gì ăn không????"
Dì Tú:" Cậu đợi một chút sắp có rồi."
Lúc này Triêu Nhan từ trong bếp bưng ra một dĩa bánh, Hạ Tâm cảm thấy mùi bánh này có thế lấn áp luôn cả cái mùi hôi thối của ông anh của mình......
Triêu Nhan:" Cậu thử đi Tâm Tâm, bánh tớ mới làm, tớ còn cho thêm mứt dâu vào đấy."
Hạ Tâm gật gật, nhìn cái bánh ngon thơm lành thế kia, chỉ muốn cho ngay vào miệng mà nhai thôi.
"AAAAAAAA...... BÁNH CỦA EM, HẠ DỰC TRẢ ĐÂY."
Hạ Dực đâu chần chờ gì, anh đưa ngay luôn miếng bánh kia vào trong miệng:" Mùi vị không tồi."
Hạ Tâm:" Đương nhiên rồi, Bánh của Nhan Nhan làm rất ngon nha..... hứ...."
Hạ Dực ngồi lì nhai nhai mấy mẩu bánh còn lại một cách thoải mái, vị ngọt ngọt nhưng không ngấy, không ngờ một cô bé nhỏ nhắn kia lại có thể làm ra một món bánh ngon như vậy......
Bất chợt ánh mắt của Hạ Dực dán chặt vào người Triêu Nhan đang bận rộn trong bếp......
Hạ Tâm lúc này còn nói gì được nữa, ăn cũng ăn rồi, đành phải đợi Triêu Nhan làm tiếp thôi......
Nhưng mà ngồi một lúc cô không chịu nổi cái mùi của ông anh này được, cô nhấc ghế rồi đi qua chỗ Hàn Phong ngồi.....
Ông anh cô thật thối quá, không thơm bằng tên Hàn Phong này..... ngồi gần còn ngửi được mùi bạc hà còn dễ chịu hơn.......
Ông Hạ trong phòng bước ra, nhìn tình cảnh phía trước đang náo loạn cả lên, nên nhanh chóng ra giúp,..... dù cũng chẳng loạn bao nhiêu......
Ông Hạ ra can ngăn, nhìn Bà Hạ từ đầu tới chân thấy không có chuyện gì rồi mới yên tâm,........
Thấy cũng tới giờ cơm nên Bà Hạ bèn kêu luôn hai mẹ con nhóc Tiểu vào ăn cơm...... chẳng mấy chốc căn nhà náo nhiệt hẳn lên......
Người đàn ông bộ dạng còn ngái ngủ, đi thẳng xuống chỗ gần Hạ Tâm rồi ngồi xuống....
" Chuyện gì mà ồn ào vậy????" Vừa nói người đàn ông rót một ly nước để uống......
Hạ Tâm khinh bỉ, không ở chung thì làm sao mà biết con người này là một tổng giám đốc giàu có, sỡ hữu sắc đẹp ngút ngàn mà cô nào cũng ao ước chứ....
Bỗng cái trán của cô bị gõ:" Nè, hỏi em đó, chuyện gì xảy ra vậy???"
Hạ Tâm ôm trán, vẻ mặt ngao ngán kể cho Hạ Dực nghe mọi chuyện,......
Hạ Tâm ngửi được mùi thum thủm, cô định lên tiếng nói thì đã có một giọng nói vang lên trước cô:" Anh hôi quá!!!!"
Hạ Tâm ôm bụng cười khì ra, đây cũng chính là điều mà cô muốn nói nha..... thật là hiểu ý của cô nha......
Hạ Dực nghe vậy hửi hửi người mình, trả lời:" Đâu có hôi lắm đâu."
Hạ Tâm che mũi:" Anh à, anh hôi lắm đó, bao nhiêu lâu rồi anh chưa tắm vậy???"
Hạ Dực bị nói cũng bơ bơ cái mặt mà ngồi đó, tối hôm qua anh đi dự một bữa tiệc rượu, uống hơi quá chén, khi về đến nhà thì ngủ luôn, có thèm tắm rửa gì đâu.....
Hạ Dực mặc kệ lời hai cái đứa này nói:" Anh đói bụng, có gì ăn không????"
Dì Tú:" Cậu đợi một chút sắp có rồi."
Lúc này Triêu Nhan từ trong bếp bưng ra một dĩa bánh, Hạ Tâm cảm thấy mùi bánh này có thế lấn áp luôn cả cái mùi hôi thối của ông anh của mình......
Triêu Nhan:" Cậu thử đi Tâm Tâm, bánh tớ mới làm, tớ còn cho thêm mứt dâu vào đấy."
Hạ Tâm gật gật, nhìn cái bánh ngon thơm lành thế kia, chỉ muốn cho ngay vào miệng mà nhai thôi.
"AAAAAAAA...... BÁNH CỦA EM, HẠ DỰC TRẢ ĐÂY."
Hạ Dực đâu chần chờ gì, anh đưa ngay luôn miếng bánh kia vào trong miệng:" Mùi vị không tồi."
Hạ Tâm:" Đương nhiên rồi, Bánh của Nhan Nhan làm rất ngon nha..... hứ...."
Hạ Dực ngồi lì nhai nhai mấy mẩu bánh còn lại một cách thoải mái, vị ngọt ngọt nhưng không ngấy, không ngờ một cô bé nhỏ nhắn kia lại có thể làm ra một món bánh ngon như vậy......
Bất chợt ánh mắt của Hạ Dực dán chặt vào người Triêu Nhan đang bận rộn trong bếp......
Hạ Tâm lúc này còn nói gì được nữa, ăn cũng ăn rồi, đành phải đợi Triêu Nhan làm tiếp thôi......
Nhưng mà ngồi một lúc cô không chịu nổi cái mùi của ông anh này được, cô nhấc ghế rồi đi qua chỗ Hàn Phong ngồi.....
Ông anh cô thật thối quá, không thơm bằng tên Hàn Phong này..... ngồi gần còn ngửi được mùi bạc hà còn dễ chịu hơn.......
Ông Hạ trong phòng bước ra, nhìn tình cảnh phía trước đang náo loạn cả lên, nên nhanh chóng ra giúp,..... dù cũng chẳng loạn bao nhiêu......
Ông Hạ ra can ngăn, nhìn Bà Hạ từ đầu tới chân thấy không có chuyện gì rồi mới yên tâm,........
Thấy cũng tới giờ cơm nên Bà Hạ bèn kêu luôn hai mẹ con nhóc Tiểu vào ăn cơm...... chẳng mấy chốc căn nhà náo nhiệt hẳn lên......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.