Chương 44: Chạy là thượng sách....
Mọt sách
20/12/2019
Bỗng cửa phóng y tế mở ra: " Tỉnh rồi à... Về thôi."
Nhìn về phía cửa Hạ Tâm nói: " Mấy giờ rồi.... tớ ngủ bao lâu rồi... Phong thúi.... sao không gọi tớ dậy chứ....????"
Hàn Phong cất bước đi vào, trên tay là cặp sách của Tâm Ngốc và mình: " Bây giờ đã là giờ ăn trưa rồi,...... Mau về thôi...."
Hạ Tâm cất bước rời giường của phòng y tế, sau đó lại theo Hàn Phong đi về, vừa đi vừa nói: " Được rồi.... nhanh nhanh về thôi, tớ cũng đói bụng quá rồi ...."
Hạ Tâm ngủ nên cô đã bỏ các tiết học buổi sáng,... cũng chẳng sao cả, mấy cái chương trình học ấy, Hạ Tâm đã học qua rồi,.......
Việc lên lớp đi học thế này là vì Hạ Tâm muốn trải nghiệm cảm giác của thời học sinh mà thôi.......
Còn việc vì sao cô ngủ ở phòng y tế, Hạ Tâm cũng dư sức biết được........
Đưa mắt nhìn người đi đằng trước này, bất giác không biết từ bao giờ mà người con trai này đã cao lớn, vai rộng hơn khi xưa rất nhiều...... cả cơ thể cân đối, thêm cả cái gương mặt yêu nghiệt kia, điều kiện kinh tế lại tốt, lại còn thông minh thì chính xác đây chính là mẫu bạn trai lí tưởng tuyệt vời.....
Nhưng sự tuyệt vời này chỉ thích hợp với các cô gái khác, đối với Hạ Tâm thì không bao giờ,... điều kiện tốt mà cứ thích qua nhà cô ăn chực, cứ thích giành đồ ăn với cô, đã vậy cho tới bây giờ, ông anh hai yêu dấu kia của cô vẫn chưa mở thẻ cho cô nữa kìa.....
Nghĩ đến là tức à..... cũng tại do cái tên này chứ đâu, cứ thích mách lẻo..... hứ.......
Ra tới công trường, đa số mọi người đã về hết, chỉ còn lác đác lại một vài học sinh chờ cha mẹ đến đón hoặc việc gì đó......
Hạ Tâm cùng Hàn Phong cất bước ra tới cổng, đang chuẩn bị leo lên xe cả hai không ngờ lại gặp hai tên Tiểu Lục và Tiểu Ngũ, hai tên này vừa thấy Hạ Tâm thì kêu to, rồi chạy sang: " Chị Hạ, Chị Hạ..., Hàn ca., Hàn ca......"
Tức thì Hạ Tâm cùng Hàn Phong đưa mắt nhìn sang, Hàn Phong hơi nhăn mày,.... hai tên này làm gì đây, trễ rồi sao chưa về, ở đây lại kêu Tâm Ngốc nhà mình chi vậy chứ????......
Tức thì một câu hỏi tương tự cũng được đặt ra cho hai tên này: " Hai người không về đi, trường học đã tan từ lâu rồi mà, ở đây làm gì vậy hả????" Đây chính là câu nói xuất phát từ phía Hạ Tâm......
Tức thì Tiểu Lục nhanh nhảu trả lời : " Hôm nay Vương ca có việc nên không đi chơi với tụi em, tụi em đang suy nghĩ nên đi đâu thì gặp hai người đấy."
Tiểu Ngũ cũng nhanh chóng tiếp lời: " Đúng vậy, đúng vậy, tụi em cũng đang chán đây, chẳng biết phải làm gì nên đi đâu cả."
Hàn Phong lạnh giọng, nhìn hai người Tiểu Lục, Tiểu Ngũ mà nói: " Không có việc thì về nhà đi."
Hạ Tâm nhanh nhảu nói theo: " Đúng vậy, trưa rồi về nhà đi."
Tức thì hai gương mặt kia xụ xuống, nhìn khung cảnh này giống như bố mẹ dãy dỗ con cái không nghe lời vậy, vai bố là Hàn Phong, vai mẹ là Hạ Tâm và hai đứa con bướng bỉnh Tiểu Ngũ và Tiểu Lục.....
Cả hai gương mặt xụ xuống kia đồng thanh trả lời: " Không muốn về."
Hạ Tâm cùng Hàn Phong nhìn nhau, như hiểu ý nhau mà hành động, Hạ Tâm leo lên yên sau xe đạp.... cất lời chào tạm biệt rồi nhanh chóng cùng Hàn Phong về nhà.....
Tiểu Ngũ cùng Tiểu Lục thấy vậy nên đuổi theo, đáng tiếc bọn chúng không có xe đạp nên đành từ bỏ: " Hai đứa em còn chưa nói gì mà, sao hai người đi nhanh thế...."
Tiểu Ngũ nhìn Tiểu Lục mà nói: " Đúng vậy, mình còn muốn về nhà chị Hạ Tâm cơ chơi mà......"
Tiểu Lục khoát vai Tiểu Ngũ an ủi: "Không có lần này thì lần khác, thôi giờ hai đứa mình đi kiếm gì ăn đã....."
-----+××××××××+------
Hạ Tâm, Hàn Phong sỡ hữu hai bộ não thông minh, làm sao mà không biết ý định của hai đứa này được.....
Nhìn nhìn gương mặt hớn hở, với cái điệu bộ nói bóng gió của hai đứa này, thì thế nào cũng đòi về nhà Hạ Tâm chơi rồi..... nhưng hai người hợp ý nhau mà không muốn.......
Hạ Tâm vẫn còn muốn ngủ, thì làm sao mà chơi với tụi nó được,......
Còn Hàn Phong một phần là biết Hạ Tâm còn mệt sẽ không ai tiếp đón hai đứa kia, mà nếu để anh tiếp chuyện, thì với bộ não ngu ngốc của hai đứa kia thì làm sao mà anh có thể tiếp nổi.......
Nên cuối cùng, cả hai cùng nhau quyết định, chạy là thượng sách....... không nên hỏi gì thêm cả, hỏi nhiều, biết càng nhiều, càng mệt,.........
Vừa vào nhà Hạ Tâm đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm ngào ngạt, dì Tú thấy Hạ Tâm cùng Hàn Phong đi học về liền nói:" Cơm trưa đã chuẩn bị xong rồi, hai cô cậu rửa tay đi rồi vào ăn nhé."
" Dạ." một cái, hai người cùng nhau rửa tay rồi ra ăn cơm.
Xong bữa cơm Hạ Tâm nhanh chóng lên phòng ngủ thêm một giấc,.... cho đến chiều......
Nhìn về phía cửa Hạ Tâm nói: " Mấy giờ rồi.... tớ ngủ bao lâu rồi... Phong thúi.... sao không gọi tớ dậy chứ....????"
Hàn Phong cất bước đi vào, trên tay là cặp sách của Tâm Ngốc và mình: " Bây giờ đã là giờ ăn trưa rồi,...... Mau về thôi...."
Hạ Tâm cất bước rời giường của phòng y tế, sau đó lại theo Hàn Phong đi về, vừa đi vừa nói: " Được rồi.... nhanh nhanh về thôi, tớ cũng đói bụng quá rồi ...."
Hạ Tâm ngủ nên cô đã bỏ các tiết học buổi sáng,... cũng chẳng sao cả, mấy cái chương trình học ấy, Hạ Tâm đã học qua rồi,.......
Việc lên lớp đi học thế này là vì Hạ Tâm muốn trải nghiệm cảm giác của thời học sinh mà thôi.......
Còn việc vì sao cô ngủ ở phòng y tế, Hạ Tâm cũng dư sức biết được........
Đưa mắt nhìn người đi đằng trước này, bất giác không biết từ bao giờ mà người con trai này đã cao lớn, vai rộng hơn khi xưa rất nhiều...... cả cơ thể cân đối, thêm cả cái gương mặt yêu nghiệt kia, điều kiện kinh tế lại tốt, lại còn thông minh thì chính xác đây chính là mẫu bạn trai lí tưởng tuyệt vời.....
Nhưng sự tuyệt vời này chỉ thích hợp với các cô gái khác, đối với Hạ Tâm thì không bao giờ,... điều kiện tốt mà cứ thích qua nhà cô ăn chực, cứ thích giành đồ ăn với cô, đã vậy cho tới bây giờ, ông anh hai yêu dấu kia của cô vẫn chưa mở thẻ cho cô nữa kìa.....
Nghĩ đến là tức à..... cũng tại do cái tên này chứ đâu, cứ thích mách lẻo..... hứ.......
Ra tới công trường, đa số mọi người đã về hết, chỉ còn lác đác lại một vài học sinh chờ cha mẹ đến đón hoặc việc gì đó......
Hạ Tâm cùng Hàn Phong cất bước ra tới cổng, đang chuẩn bị leo lên xe cả hai không ngờ lại gặp hai tên Tiểu Lục và Tiểu Ngũ, hai tên này vừa thấy Hạ Tâm thì kêu to, rồi chạy sang: " Chị Hạ, Chị Hạ..., Hàn ca., Hàn ca......"
Tức thì Hạ Tâm cùng Hàn Phong đưa mắt nhìn sang, Hàn Phong hơi nhăn mày,.... hai tên này làm gì đây, trễ rồi sao chưa về, ở đây lại kêu Tâm Ngốc nhà mình chi vậy chứ????......
Tức thì một câu hỏi tương tự cũng được đặt ra cho hai tên này: " Hai người không về đi, trường học đã tan từ lâu rồi mà, ở đây làm gì vậy hả????" Đây chính là câu nói xuất phát từ phía Hạ Tâm......
Tức thì Tiểu Lục nhanh nhảu trả lời : " Hôm nay Vương ca có việc nên không đi chơi với tụi em, tụi em đang suy nghĩ nên đi đâu thì gặp hai người đấy."
Tiểu Ngũ cũng nhanh chóng tiếp lời: " Đúng vậy, đúng vậy, tụi em cũng đang chán đây, chẳng biết phải làm gì nên đi đâu cả."
Hàn Phong lạnh giọng, nhìn hai người Tiểu Lục, Tiểu Ngũ mà nói: " Không có việc thì về nhà đi."
Hạ Tâm nhanh nhảu nói theo: " Đúng vậy, trưa rồi về nhà đi."
Tức thì hai gương mặt kia xụ xuống, nhìn khung cảnh này giống như bố mẹ dãy dỗ con cái không nghe lời vậy, vai bố là Hàn Phong, vai mẹ là Hạ Tâm và hai đứa con bướng bỉnh Tiểu Ngũ và Tiểu Lục.....
Cả hai gương mặt xụ xuống kia đồng thanh trả lời: " Không muốn về."
Hạ Tâm cùng Hàn Phong nhìn nhau, như hiểu ý nhau mà hành động, Hạ Tâm leo lên yên sau xe đạp.... cất lời chào tạm biệt rồi nhanh chóng cùng Hàn Phong về nhà.....
Tiểu Ngũ cùng Tiểu Lục thấy vậy nên đuổi theo, đáng tiếc bọn chúng không có xe đạp nên đành từ bỏ: " Hai đứa em còn chưa nói gì mà, sao hai người đi nhanh thế...."
Tiểu Ngũ nhìn Tiểu Lục mà nói: " Đúng vậy, mình còn muốn về nhà chị Hạ Tâm cơ chơi mà......"
Tiểu Lục khoát vai Tiểu Ngũ an ủi: "Không có lần này thì lần khác, thôi giờ hai đứa mình đi kiếm gì ăn đã....."
-----+××××××××+------
Hạ Tâm, Hàn Phong sỡ hữu hai bộ não thông minh, làm sao mà không biết ý định của hai đứa này được.....
Nhìn nhìn gương mặt hớn hở, với cái điệu bộ nói bóng gió của hai đứa này, thì thế nào cũng đòi về nhà Hạ Tâm chơi rồi..... nhưng hai người hợp ý nhau mà không muốn.......
Hạ Tâm vẫn còn muốn ngủ, thì làm sao mà chơi với tụi nó được,......
Còn Hàn Phong một phần là biết Hạ Tâm còn mệt sẽ không ai tiếp đón hai đứa kia, mà nếu để anh tiếp chuyện, thì với bộ não ngu ngốc của hai đứa kia thì làm sao mà anh có thể tiếp nổi.......
Nên cuối cùng, cả hai cùng nhau quyết định, chạy là thượng sách....... không nên hỏi gì thêm cả, hỏi nhiều, biết càng nhiều, càng mệt,.........
Vừa vào nhà Hạ Tâm đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm ngào ngạt, dì Tú thấy Hạ Tâm cùng Hàn Phong đi học về liền nói:" Cơm trưa đã chuẩn bị xong rồi, hai cô cậu rửa tay đi rồi vào ăn nhé."
" Dạ." một cái, hai người cùng nhau rửa tay rồi ra ăn cơm.
Xong bữa cơm Hạ Tâm nhanh chóng lên phòng ngủ thêm một giấc,.... cho đến chiều......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.