Chương 82: Chỉ mỗi mình tớ
Mọt sách
15/04/2020
Hạ Tâm thấy tội tội Tiểu Lục bèn nói với Hàn Phong:" Chỉ là lột tôm thôi mà, sao cậu không lột cho nhóc ấy một con đi."
Hàn Phong nhìn thẳng, rồi ghé sát lại Hạ Tâm:" Tớ chỉ thích lột tôm cho mỗi mình cậu!!!!!"
Hạ Tâm có thể cảm nhận được nhịp tim mình đang nâng cao lên, cái gì mà mỗi mình cô chứ, thiệt là......
Cố gắng bình ổn nhịp tim đập loạn kia, Hạ Tâm đưa tay bóc một con tôm rồi nói với Tiểu Lục:" Để Chị Hạ bóc cho cậu một con nhé!!!"
Vừa chuẩn bị đưa con tôm kia vào chén của Tiểu Lục thì tay cô đã bị bắt lấy, đồng thời tay cầm con tôm của Hạ Tâm nhanh chóng được đưa vào trong miệng của Hàn Phong....
Hàn Phong:" Tâm Tâm, không được đưa đồ ăn cho kẻ khác!!!!!" Rồi lại dõng dạc lên tiếng:" Chỉ được đưa cho mỗi mình tớ!!!"
Tay Hạ Tâm lướt nhẹ qua môi của Hàn Phong, cô cảm giác nóng hết cả người, tim bất ngờ đập nhanh hơn.....
Hàn Phong ung dung nhàn nhã nhai nát con tôm đó, Tiểu Lục lúc này đã muốn khóc cả lên,.......
Hạ Tâm có hơi thẹn, cô bèn cúi mặt xuống rồi bắt đầu ăn ngấu nghiến.......
Tuy trong quán lẩu hơi nóng, nhưng Hàn Phong có thể nhận thấy rõ gương mặt đang hơi thẹn thùng kia, anh cười hiền hòa rồi nhỏ giọng nói:" Ăn chậm thôi, kẻo mắc nghẹn....."
Hạ Tâm thật sự đã ăn chậm lại, cô phát hiện, giọng nói của tên này nghe thật ấm áp, trầm thấp lại đầy tính ma mị.....
Hạ Tâm thấy mình hơi u mê, ngày thường không phải tên này cũng nói thế sao???
Không nghĩ nữa, không nghĩ nữa, ăn thôi.....
Quán lẩu này thật sự quá ngon, đối với cô nàng ham ăn như Hạ Tâm thì cái gì cũng hết....
Ăn no căng bụng, cả bọn cùng chia tay ra về.....
Hôm nay Hàn Phong không chở Hạ Tâm bằng xe đạp nữa mà thay vào đó là một chiếc xe đạp điện,.....
Kiểu dáng xe đơn giản cũng không cầu kì, chạy cũng rất êm, quan trọng là nhanh.....
Cũng gần về tới nhà Hạ Tâm bèn ngỏ ý:" Nè, Phong thúi, cho tớ chạy thử đi."
Hàn Phong vẻ mặt có hơi nghi hoặc, nhưng rồi cũng đồng ý rồi giao tay lái cho Hạ Tâm....
Hàn Phong ngồi sau rồi hỏi Hạ Tâm:" Cậu có biết chạy không đó???"
Hạ Tâm cười đắc ý:" Chuyện này dễ ợt, đầu tiên là vặn chìa khóa, sau đó là vặn tay ga...."
"Vèooooooo........"
Chiếc xe chạy gần như với một vận tốc tối đa, xuyên nhanh qua những hàng cây xanh xanh.....
Hạ Tâm rất thích cảm giác này, gió thổi vào hai má, hơi lạnh lại làm cho má cô hơi đỏ lên....
Lúc này một vòng tay ôm eo cô, Hạ Tâm nhìn xuống, hạ tay ga rồi nói:" Phong thúi làm gì mà ôm cứng ngắc thế."
Hàn Phong càng ôm chặt hơn:" Tớ sợ."
Hạ Tâm như nghe được một câu chuyện cười:" Cậu mà sợ á!!! Được ngồi sau xe của Hạ Tâm này là một diễm phúc đó có biết không???"
Hàn Phong cười cười:" Biết biết, nhưng tớ vẫn muốn ôm cho đỡ sợ."
Thời tiết có tuy lạnh, chiếc xe bon bon chạy trên đường, vận tốc vừa phải.....
Tuy vậy nhưng dường như người ngồi trên xe không lạnh chút nào, mà có lẽ còn hạnh phúc vì một điều gì đó......
Hàn Phong nhìn thẳng, rồi ghé sát lại Hạ Tâm:" Tớ chỉ thích lột tôm cho mỗi mình cậu!!!!!"
Hạ Tâm có thể cảm nhận được nhịp tim mình đang nâng cao lên, cái gì mà mỗi mình cô chứ, thiệt là......
Cố gắng bình ổn nhịp tim đập loạn kia, Hạ Tâm đưa tay bóc một con tôm rồi nói với Tiểu Lục:" Để Chị Hạ bóc cho cậu một con nhé!!!"
Vừa chuẩn bị đưa con tôm kia vào chén của Tiểu Lục thì tay cô đã bị bắt lấy, đồng thời tay cầm con tôm của Hạ Tâm nhanh chóng được đưa vào trong miệng của Hàn Phong....
Hàn Phong:" Tâm Tâm, không được đưa đồ ăn cho kẻ khác!!!!!" Rồi lại dõng dạc lên tiếng:" Chỉ được đưa cho mỗi mình tớ!!!"
Tay Hạ Tâm lướt nhẹ qua môi của Hàn Phong, cô cảm giác nóng hết cả người, tim bất ngờ đập nhanh hơn.....
Hàn Phong ung dung nhàn nhã nhai nát con tôm đó, Tiểu Lục lúc này đã muốn khóc cả lên,.......
Hạ Tâm có hơi thẹn, cô bèn cúi mặt xuống rồi bắt đầu ăn ngấu nghiến.......
Tuy trong quán lẩu hơi nóng, nhưng Hàn Phong có thể nhận thấy rõ gương mặt đang hơi thẹn thùng kia, anh cười hiền hòa rồi nhỏ giọng nói:" Ăn chậm thôi, kẻo mắc nghẹn....."
Hạ Tâm thật sự đã ăn chậm lại, cô phát hiện, giọng nói của tên này nghe thật ấm áp, trầm thấp lại đầy tính ma mị.....
Hạ Tâm thấy mình hơi u mê, ngày thường không phải tên này cũng nói thế sao???
Không nghĩ nữa, không nghĩ nữa, ăn thôi.....
Quán lẩu này thật sự quá ngon, đối với cô nàng ham ăn như Hạ Tâm thì cái gì cũng hết....
Ăn no căng bụng, cả bọn cùng chia tay ra về.....
Hôm nay Hàn Phong không chở Hạ Tâm bằng xe đạp nữa mà thay vào đó là một chiếc xe đạp điện,.....
Kiểu dáng xe đơn giản cũng không cầu kì, chạy cũng rất êm, quan trọng là nhanh.....
Cũng gần về tới nhà Hạ Tâm bèn ngỏ ý:" Nè, Phong thúi, cho tớ chạy thử đi."
Hàn Phong vẻ mặt có hơi nghi hoặc, nhưng rồi cũng đồng ý rồi giao tay lái cho Hạ Tâm....
Hàn Phong ngồi sau rồi hỏi Hạ Tâm:" Cậu có biết chạy không đó???"
Hạ Tâm cười đắc ý:" Chuyện này dễ ợt, đầu tiên là vặn chìa khóa, sau đó là vặn tay ga...."
"Vèooooooo........"
Chiếc xe chạy gần như với một vận tốc tối đa, xuyên nhanh qua những hàng cây xanh xanh.....
Hạ Tâm rất thích cảm giác này, gió thổi vào hai má, hơi lạnh lại làm cho má cô hơi đỏ lên....
Lúc này một vòng tay ôm eo cô, Hạ Tâm nhìn xuống, hạ tay ga rồi nói:" Phong thúi làm gì mà ôm cứng ngắc thế."
Hàn Phong càng ôm chặt hơn:" Tớ sợ."
Hạ Tâm như nghe được một câu chuyện cười:" Cậu mà sợ á!!! Được ngồi sau xe của Hạ Tâm này là một diễm phúc đó có biết không???"
Hàn Phong cười cười:" Biết biết, nhưng tớ vẫn muốn ôm cho đỡ sợ."
Thời tiết có tuy lạnh, chiếc xe bon bon chạy trên đường, vận tốc vừa phải.....
Tuy vậy nhưng dường như người ngồi trên xe không lạnh chút nào, mà có lẽ còn hạnh phúc vì một điều gì đó......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.