Chương 92: Đánh hay chạy
Mọt sách
30/04/2020
Thời học sinh mà, đánh nhau, gây gỗ, quậy phá,
trốn học, ít nhiều cũng phải làm nhiều lần..... như thế thì quãng đời
học sinh mới thêm phần thú vị, đúng không nào???!!!!
Nên là, bây giờ, Hạ Tâm thành công bị chặn đường, à không, bị cản lại,... không không là được mời gọi lại......đúng vậy, chính là được mời lại......
Hạ Tâm nhớ tên dẫn đầu này, chính là cái tên làm bia cho cô tập ném dĩa chứ đâu???
Hình như hơi nhiều người thì phải, Hạ Tâm ước chừng cũng khoảng cỡ hai mươi người,....
Vũ Hạo cười nham hiểm, gằn giọng mà nói:" Con nhỏ kia, nếu trường học đã không dạy mày, thì để bọn tao dạy mày!!!"
Quao, sợ ghê, giờ phải làm sao nhỉ??!!!! Hạ Tâm cảm thấy hơi phân vân,....
Ở đây là khoảng sân sau của trường, học sinh cũng đã về hết nên nơi đây chỉ còn lại mấy người bọn họ......
Hạ Tâm tính đào tẩu một trận, đi ăn uống một phen, lâu rồi không đi ăn thả ga,......
Hạ Tâm hẹn Triệu Nhan ở cổng sau, còn bản thân thì tìm cách né Hàn Phong,....
Ôi, sẽ nguy hiểm thế nào nếu để Phong thúi biết cô ở đây???!!!!
Liệu bây giờ bỏ chạy tốn sức hơn hay là đánh nhau sẽ tốn sức hơn nhỉ???!!!!
Thật khó nghĩ?!?!?!?!?
Nhưng mà đã kéo băng phái thế kia thì làm gì mà có thời gian suy nghĩ cái gì.....
Một tiếng "lên" , nhìn mà xem, một đám nam sinh thế mà bây giờ lại nhào lên thế kia, một cô gái nhỏ như cô làm sao mà đấu nổi cơ chứ.....
Thương thay cho thân thể yếu đuối này!!!!
Huhuhuhu,...(bật chế độ khóc than ba giây).....
Nếu đã có lòng nhiệt tình đón tiếp thế thì Hạ Tâm sẵn sàng đón tiếp.....
Từng tiếng đánh đấm vang lên, cùng với đó là tiếng la lên vì đau đớn....
Dù sao thì đây cũng chỉ là học sinh, chủ yếu là ỷ mình đông mà lên, nhưng đâu thể đấu nổi với Hạ Tâm được trang bị đầy mình thế được......
Từng người ngả xuống, nằm sải lai khắp nơi,......
Hạ Tâm nhếch miệng cười khinh, đưa tay chỉ về một phía:" Còn mày, bia ném!!"
Chân Hạ Tâm dơ lên, định một phát đạp bay tên kia, ai mà biết, lọt vào tai cô lúc này là một giọng nói, không nặng không nhẹ, nhưng lại làm cho Hạ Tâm rợn tóc gáy....
"Tâm Tâm!!!" Tiếng gọi nhẹ nhàng trong không khí....
Chân Hạ Tâm đang dơ lên cũng phải nhanh chóng bỏ xuống, nhưng mà là lấy lực để đá bay tên "bia ném" kia.....
Hạ Tâm dơ hai tay lên cap rồi quay về một phía:" Tớ không làm gì hết, tự bọn họ đi đứng không cẩn thận mà ngã thôi."
Nói rồi cô lấy chân đá tên " bia ném", nhỏ gịong đủ hai người nghe:" Đúng không???"
Vì đau nên giọng nói "bia ném" nằm dưới đất hơi run lên:" Đúng...... đúng, là.. bọn tôi đi không cẩn thận nên ngã..."
Hàn Phong vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nhìn Hạ Tâm không chớp mắt,.....
Hạ Tâm cảm giác mình như trẻ nhỏ mà làm sai vậy, bị bố mẹ mắng còn đỡ, còn kì này cô lại có cảm giác hơi sợ,......
Nên là, bây giờ, Hạ Tâm thành công bị chặn đường, à không, bị cản lại,... không không là được mời gọi lại......đúng vậy, chính là được mời lại......
Hạ Tâm nhớ tên dẫn đầu này, chính là cái tên làm bia cho cô tập ném dĩa chứ đâu???
Hình như hơi nhiều người thì phải, Hạ Tâm ước chừng cũng khoảng cỡ hai mươi người,....
Vũ Hạo cười nham hiểm, gằn giọng mà nói:" Con nhỏ kia, nếu trường học đã không dạy mày, thì để bọn tao dạy mày!!!"
Quao, sợ ghê, giờ phải làm sao nhỉ??!!!! Hạ Tâm cảm thấy hơi phân vân,....
Ở đây là khoảng sân sau của trường, học sinh cũng đã về hết nên nơi đây chỉ còn lại mấy người bọn họ......
Hạ Tâm tính đào tẩu một trận, đi ăn uống một phen, lâu rồi không đi ăn thả ga,......
Hạ Tâm hẹn Triệu Nhan ở cổng sau, còn bản thân thì tìm cách né Hàn Phong,....
Ôi, sẽ nguy hiểm thế nào nếu để Phong thúi biết cô ở đây???!!!!
Liệu bây giờ bỏ chạy tốn sức hơn hay là đánh nhau sẽ tốn sức hơn nhỉ???!!!!
Thật khó nghĩ?!?!?!?!?
Nhưng mà đã kéo băng phái thế kia thì làm gì mà có thời gian suy nghĩ cái gì.....
Một tiếng "lên" , nhìn mà xem, một đám nam sinh thế mà bây giờ lại nhào lên thế kia, một cô gái nhỏ như cô làm sao mà đấu nổi cơ chứ.....
Thương thay cho thân thể yếu đuối này!!!!
Huhuhuhu,...(bật chế độ khóc than ba giây).....
Nếu đã có lòng nhiệt tình đón tiếp thế thì Hạ Tâm sẵn sàng đón tiếp.....
Từng tiếng đánh đấm vang lên, cùng với đó là tiếng la lên vì đau đớn....
Dù sao thì đây cũng chỉ là học sinh, chủ yếu là ỷ mình đông mà lên, nhưng đâu thể đấu nổi với Hạ Tâm được trang bị đầy mình thế được......
Từng người ngả xuống, nằm sải lai khắp nơi,......
Hạ Tâm nhếch miệng cười khinh, đưa tay chỉ về một phía:" Còn mày, bia ném!!"
Chân Hạ Tâm dơ lên, định một phát đạp bay tên kia, ai mà biết, lọt vào tai cô lúc này là một giọng nói, không nặng không nhẹ, nhưng lại làm cho Hạ Tâm rợn tóc gáy....
"Tâm Tâm!!!" Tiếng gọi nhẹ nhàng trong không khí....
Chân Hạ Tâm đang dơ lên cũng phải nhanh chóng bỏ xuống, nhưng mà là lấy lực để đá bay tên "bia ném" kia.....
Hạ Tâm dơ hai tay lên cap rồi quay về một phía:" Tớ không làm gì hết, tự bọn họ đi đứng không cẩn thận mà ngã thôi."
Nói rồi cô lấy chân đá tên " bia ném", nhỏ gịong đủ hai người nghe:" Đúng không???"
Vì đau nên giọng nói "bia ném" nằm dưới đất hơi run lên:" Đúng...... đúng, là.. bọn tôi đi không cẩn thận nên ngã..."
Hàn Phong vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nhìn Hạ Tâm không chớp mắt,.....
Hạ Tâm cảm giác mình như trẻ nhỏ mà làm sai vậy, bị bố mẹ mắng còn đỡ, còn kì này cô lại có cảm giác hơi sợ,......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.