Chương 98: Lời bàn tán
Mọt sách
02/05/2020
Lúc xoay người đi, Hàn Phong đi thật nhanh cho đến khi khuất dạng, không ai nhìn thấy,....
Hàn Phong bưng tay ôm mặt, cười đến hạnh phúc, nhảy cẫn lên vài cái,....
Lời Hạ Tâm vừa nói như văng vẳng trong đầu anh, hẹn hò không??? Câu hỏi ấy làm anh bất giác đơ ra, không thể làm gì cả....
Nhưng mà trái tim nơi lồng ngực bất giác đập thình thịch cả lên...
Đây cũng là điều mà bản thân Hàn Phong mong muốn bấy lâu nay, nhưng chưa kịp nói thì Hạ Tâm đã nói trước rồi....
Hàn Phong suy nghĩ, Hạ Tâm hỏi thì mình đã trả lời thế nào, nhưng mà anh phát hiện, anh chưa trả lời....
Thôi chết rồi!!!!
Lật đật Hàn Phong ba chân bốn cẳng chạy như bay về phía Hạ Tâm, ôm thật chặt người con gái ấy, trả lời thật nhanh thật nhanh,....
Hạ Tâm mà nuốt lời thì coi như tiêu!!! Đến khi ôm người con gái ấy vào lòng thì Hàn Phong mới cảm thấy đây là sự thật,....
Đồng thời Hàn Phong cũng xác định trong lòng, sẽ không bao giờ buông tay, không bao giờ buông tay người con gái ấy....
-----------******-------‐-
Hôm sau khi đến trường, Hạ Tâm có thể thoải mái mà ôm rồi...
Nói thật thì Hạ Tâm đã muốn ôm từ lâu rồi, mùi hương quá quyến rũ, làm cho mỗi lần tiến lại gần làm cho cô càng muốn chiếm lấy....
Haha, nên là bây giờ thành công rồi, ôm ôm càng thích hơn!!!!
Hàn Phong chuyên tâm đạp xe, nhưng cũng không quên cảm nhận cái ôm ấp áp này,....
Xe đạp nay chậm thì lại càng chậm hơn, nhưng chẳng mấy chốc đã đến trường....
Lần đầu tiên Hạ Tâm thấy nhà gần thật sự quá bất tiện, xe đạp mà nhanh thế này thì thật đáng ghét.....
Hạ Tâm đợi Hàn Phong cất xe thì nữ sinh thắt bím xuất hiện, nhét vào trong tay Hạ Tâm một hộp bánh rồi đi mất....
Hàn Phong cất xe ra thấy thế bèn hỏi:" Gì đấy??"
Hạ Tâm huơ huơ hộp bánh trước mặt tỏ vẻ không biết gì,....
Ai biết Hàn Phong trực tiếp đem hộp bánh bỏ vào sọt rác:" Muốn ăn thì nói tớ, đừng nhận đồ lung tung."
" Được được.... Tay đâu???" Hạ Tâm chìa bàn tay của mình ra, rồi nắm lấy tay Hàn Phong:" Đi thôi, lạnh quá."
Hàn Phong bất ngờ, có phải cô nàng nhà mình bạo dạn quá không???
Haha .......nhưng mà lại thích quá đi!!!!
--------******----------
Hạ Tâm nắm tay Hàn Phong lại làm cho nhiều cái nhìn chú ý khác nhau....
" Thấy chưa, tôi nói mà, hai người này có ý với nhau mà."
" Huhu... nắm tay thế này là hai người họ chính thức quen nhau rồi sao???"
" Ôi, vậy là tôi đã hết cơ hội rồi à!!!!"
" Hừ, để xem được bao lâu, bạo lực như cô ta thế nào cũng đè đầu cưỡi cổ Phong học bá."
" Chắc là Phong học bá bị cô ta dùng bạo lực mà phải nghe lời đó."
" Haizzz thật tội nghiệp cho Phong học bá quá đi....."
Bàn tán thì bàn tán, người trong cuộc vẫn chẳng hề quan tâm, đi đâu cũng nắm tay, đi đâu cũng có nhau, làm hình ảnh này riết hồi càng quen thuộc trong mắt mọi người....
Bởi thế nên cái gì cũng vậy, cũng cần thời gian mà thích ứng, quen rồi thì sẽ xem như không có gì xảy ra....chuyện hết sức là bình thường....
Hàn Phong bưng tay ôm mặt, cười đến hạnh phúc, nhảy cẫn lên vài cái,....
Lời Hạ Tâm vừa nói như văng vẳng trong đầu anh, hẹn hò không??? Câu hỏi ấy làm anh bất giác đơ ra, không thể làm gì cả....
Nhưng mà trái tim nơi lồng ngực bất giác đập thình thịch cả lên...
Đây cũng là điều mà bản thân Hàn Phong mong muốn bấy lâu nay, nhưng chưa kịp nói thì Hạ Tâm đã nói trước rồi....
Hàn Phong suy nghĩ, Hạ Tâm hỏi thì mình đã trả lời thế nào, nhưng mà anh phát hiện, anh chưa trả lời....
Thôi chết rồi!!!!
Lật đật Hàn Phong ba chân bốn cẳng chạy như bay về phía Hạ Tâm, ôm thật chặt người con gái ấy, trả lời thật nhanh thật nhanh,....
Hạ Tâm mà nuốt lời thì coi như tiêu!!! Đến khi ôm người con gái ấy vào lòng thì Hàn Phong mới cảm thấy đây là sự thật,....
Đồng thời Hàn Phong cũng xác định trong lòng, sẽ không bao giờ buông tay, không bao giờ buông tay người con gái ấy....
-----------******-------‐-
Hôm sau khi đến trường, Hạ Tâm có thể thoải mái mà ôm rồi...
Nói thật thì Hạ Tâm đã muốn ôm từ lâu rồi, mùi hương quá quyến rũ, làm cho mỗi lần tiến lại gần làm cho cô càng muốn chiếm lấy....
Haha, nên là bây giờ thành công rồi, ôm ôm càng thích hơn!!!!
Hàn Phong chuyên tâm đạp xe, nhưng cũng không quên cảm nhận cái ôm ấp áp này,....
Xe đạp nay chậm thì lại càng chậm hơn, nhưng chẳng mấy chốc đã đến trường....
Lần đầu tiên Hạ Tâm thấy nhà gần thật sự quá bất tiện, xe đạp mà nhanh thế này thì thật đáng ghét.....
Hạ Tâm đợi Hàn Phong cất xe thì nữ sinh thắt bím xuất hiện, nhét vào trong tay Hạ Tâm một hộp bánh rồi đi mất....
Hàn Phong cất xe ra thấy thế bèn hỏi:" Gì đấy??"
Hạ Tâm huơ huơ hộp bánh trước mặt tỏ vẻ không biết gì,....
Ai biết Hàn Phong trực tiếp đem hộp bánh bỏ vào sọt rác:" Muốn ăn thì nói tớ, đừng nhận đồ lung tung."
" Được được.... Tay đâu???" Hạ Tâm chìa bàn tay của mình ra, rồi nắm lấy tay Hàn Phong:" Đi thôi, lạnh quá."
Hàn Phong bất ngờ, có phải cô nàng nhà mình bạo dạn quá không???
Haha .......nhưng mà lại thích quá đi!!!!
--------******----------
Hạ Tâm nắm tay Hàn Phong lại làm cho nhiều cái nhìn chú ý khác nhau....
" Thấy chưa, tôi nói mà, hai người này có ý với nhau mà."
" Huhu... nắm tay thế này là hai người họ chính thức quen nhau rồi sao???"
" Ôi, vậy là tôi đã hết cơ hội rồi à!!!!"
" Hừ, để xem được bao lâu, bạo lực như cô ta thế nào cũng đè đầu cưỡi cổ Phong học bá."
" Chắc là Phong học bá bị cô ta dùng bạo lực mà phải nghe lời đó."
" Haizzz thật tội nghiệp cho Phong học bá quá đi....."
Bàn tán thì bàn tán, người trong cuộc vẫn chẳng hề quan tâm, đi đâu cũng nắm tay, đi đâu cũng có nhau, làm hình ảnh này riết hồi càng quen thuộc trong mắt mọi người....
Bởi thế nên cái gì cũng vậy, cũng cần thời gian mà thích ứng, quen rồi thì sẽ xem như không có gì xảy ra....chuyện hết sức là bình thường....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.