Chương 90: Ồn ào
Mọt sách
27/04/2020
Bọn học sinh đòi công bằng cho Mỹ Mỹ của bọn họ, một lòng một dạ muốn Hạ Tâm phải xin lỗi,........
Tiểu Lục nắm chặt tay:" Mấy người này, Chị Hạ đã nói là không đẩy rồi mà,.... nghe không hỉu hả???"
"Hừ, ai mà biết được, cậu ta nói không đẩy thì không đẩy à???"
"Đúng đó, xin lỗi đi...."
"Xin lỗi đi......"
Vũ Hạo cười lớn một tiếng:" Haha, đúng là thành viên của lớp F, mấy người cùng một bọn thì muốn nói gì chẳng được...."
Vương Bát:" Mày có ý gì???"
Vũ Hạo:" Ý gì à.... Ý là bọn mày đều thấp kém như nhau."
"Choang..." cái dĩa rớt xuống đất vỡ tan tành...
Trong căn tin mọi thứ như dừng lại,......
Bằng mắt thường mọi người có thể thấy, máu trên đầu Vũ Hạo đang chảy ra....
"Máu, máu kìa....."
"Cậu ta chảy máu rồi....."
"Aaaaaaaaa......"
Vũ Hạo lấy tay che trán, rồi chửi lớn lên:"Aaaaaaaaa........Mẹ nó, con nhỏ thối kia,....."
Hạ Tâm phủi phủi tay, nhìn thẳng vào Vũ Hạo:" Mày ồn quá."
Hạ Tâm đưa mắt nhìn một vòng, sau đó nhìn vào Mỹ Mỹ mà bọn họ yêu thương đằng kia:" Tôi không đẩy cô, đúng không??"
Mỹ Mỹ cảm thấy trong lòng mình có hơi hoảng, tránh đi ánh mắt của Hạ Tâm cô ta nói:" Đúng.... đúng.... cậu không đẩy tôi, là tự tôi... tự tôi.... không cẩn thận..... nên mới ngã...."
Hạ Tâm:" Nghe thấy rồi chứ!!!"
Vừa lúc đó chuông vào học cũng vang lên,.....
Hạ Tâm nói rồi xoay người đi mất, sau đó thì bọn Tiểu Lục cũng nối gót theo sau.....
Tiểu Lục cà nhắc đi theo nhưng vẫn không thể nào ngừng nói, khen ngợi Hạ Tâm hết lời,......
Hạ Tâm chỉ thấy nhức đầu, tên nhóc này không thấy cô ném vỡ đầu người ta rồi à,.....
Lúc đó Hạ Tâm chỉ thuận tay, cầm đại gì đó rồi ném ,.... ồn ào, nói nhiều, không phải chuyện của mình mà cứ xen vô,.....
Đáng đời!!!!!!!!
Tiểu Lục nắm chặt tay:" Mấy người này, Chị Hạ đã nói là không đẩy rồi mà,.... nghe không hỉu hả???"
"Hừ, ai mà biết được, cậu ta nói không đẩy thì không đẩy à???"
"Đúng đó, xin lỗi đi...."
"Xin lỗi đi......"
Vũ Hạo cười lớn một tiếng:" Haha, đúng là thành viên của lớp F, mấy người cùng một bọn thì muốn nói gì chẳng được...."
Vương Bát:" Mày có ý gì???"
Vũ Hạo:" Ý gì à.... Ý là bọn mày đều thấp kém như nhau."
"Choang..." cái dĩa rớt xuống đất vỡ tan tành...
Trong căn tin mọi thứ như dừng lại,......
Bằng mắt thường mọi người có thể thấy, máu trên đầu Vũ Hạo đang chảy ra....
"Máu, máu kìa....."
"Cậu ta chảy máu rồi....."
"Aaaaaaaaa......"
Vũ Hạo lấy tay che trán, rồi chửi lớn lên:"Aaaaaaaaa........Mẹ nó, con nhỏ thối kia,....."
Hạ Tâm phủi phủi tay, nhìn thẳng vào Vũ Hạo:" Mày ồn quá."
Hạ Tâm đưa mắt nhìn một vòng, sau đó nhìn vào Mỹ Mỹ mà bọn họ yêu thương đằng kia:" Tôi không đẩy cô, đúng không??"
Mỹ Mỹ cảm thấy trong lòng mình có hơi hoảng, tránh đi ánh mắt của Hạ Tâm cô ta nói:" Đúng.... đúng.... cậu không đẩy tôi, là tự tôi... tự tôi.... không cẩn thận..... nên mới ngã...."
Hạ Tâm:" Nghe thấy rồi chứ!!!"
Vừa lúc đó chuông vào học cũng vang lên,.....
Hạ Tâm nói rồi xoay người đi mất, sau đó thì bọn Tiểu Lục cũng nối gót theo sau.....
Tiểu Lục cà nhắc đi theo nhưng vẫn không thể nào ngừng nói, khen ngợi Hạ Tâm hết lời,......
Hạ Tâm chỉ thấy nhức đầu, tên nhóc này không thấy cô ném vỡ đầu người ta rồi à,.....
Lúc đó Hạ Tâm chỉ thuận tay, cầm đại gì đó rồi ném ,.... ồn ào, nói nhiều, không phải chuyện của mình mà cứ xen vô,.....
Đáng đời!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.