Chương 86: Tớ sẽ đỡ cậu.....
Mọt sách
21/04/2020
Được một lát thì bọn con trai bên kia cũng tản ra, chừa một đường đi cho cô gái kia đi....
Một người đi đến kế bên hỏi thăm:" Mỹ Mỹ, cậu không sao chứ???"
Mỹ Mỹ đưa tay vén tóc của mình, rồi ngại ngùng nói:" Tớ... tớ không sao.... để mọi người lo lắng rồi!!! Thật xin lỗi!!!!"
Dáng vẻ của cô ta bẽn lẽn, dịu dàng, làm cho bọn nam sinh cao hứng, thích thú, đồng loạt nói không sao, không sao....
----()^,^()-----------
Tiểu Lục ăn cơm nhưng cũng không quên dòm ngó:" Té một cái chứ có gì ghê gớm đâu,... làm như sắp chết tới nơi không bằng...."
Nhìn Tiểu Lục lúc này không khác gì mấy bà mẹ ghẻ mà khinh con chồng vậy,.....
Tiểu Lục lại tiếp tục nói:" Chị Hạ, em gái Triệu nè, cho dù thế nào cũng không để mất mặt thế được..." nói rồi cậu nhóc vỗ ngực ngênh ngang mà nói" Hai người cứ đi sát bên em, đảm bảo em sẽ không để hai người úp mặt xuống sàn thế kia đâu...."
Hạ Tâm dừng muỗng mà phải nhìn sang, cậu nhóc còn nháy mắt, y như thể bảo rằng chị cứ yên tâm, có em lo.....
Hơ hơ.... Hạ Tâm ta đây mà cần ngươi đỡ à.... để nhóc đỡ ta đây cảm thấy còn mất mặt hơn...
Ý mà khoan, làm gì mà có chuyện Hạ Tâm úp mặt xuống sàn được, là con gái, là một nữ hán tử, đi đường thì phải vững chãi, làm sao mà để xảy ta tình huống kia được, không thể nào có chuyện đó xảy ra......
Bỗng trước mặt của cô xuất hiện một miếng thịt, Hạ Tâm đưa mắt nhìn lên.....
Tầm mắt hai người đụng nhau, im ắng vài giây Hàn Phong nói:" Tớ sẽ đỡ cậu, yên tâm đi!!!!" Nói xong Hàn Phong bỏ miếng thịt vào trong dĩa cho Hạ Tâm rồi cuối đầu xuống ăn cơm....
Hạ Tâm suy nghĩ, Phong thúi sẽ đỡ cô sao, nhưng mà là đỡ như thế nào, có đỡ được cô đến hết đời không, hay chỉ là ....
Hạ Tâm bị suy nghĩ này làm cho hơi rối loạn, tại sao cô lại nghĩ tới cả đời này Hàn Phong sẽ đỡ cô chứ...... im lặng không đáp trả, Hạ Tâm cúi đầu ăn cơm.....
Tiểu Lục bị Tiểu Ngũ cú cho vài phát:" Nghiêm túc ăn cơm đi."
Tiểu Lục:" Em nói thật mà, hai người phải tin em."
Triệu Nhan uống một hớp cà phê rồi trả lời Tiểu Lục:" Tớ tin cậu,......"
Tiểu Lục vui mừng cười tươi như hoa, nhưng ai biết được Triệu Nhan lại bồi thêm một câu:" Nếu như trái đất này ngừng quay!!!"
Tiểu Lục vỗ ngực, cười to mà nói:" Haha, vốn dĩ trái đất này đâu có quay...."
Phụt.... hahahaha..... cả bọn nén cười mà nhìn nhau....
Tiểu Ngũ đập vai Tiểu Lục, bảo cậu tiếp tục ăn cơm, ......
Tiểu Lục lúc này mới biết mình nói ngốc, cắm đầu xuống bàn, không nói nữa mà tiếp tục ăn cơm.....
Nhưng ăn được một lúc cậu lại nghĩ, Trái Đất có quay không nhỉ, quay hay không quay đây,....
Tiểu Lục nhớ hình như trái đất học trong môn địa lí, khi thầy giáo đưa tay xoay mô hình trái đất thì nó mới quay, khi không ai xoay thì nó vẫn đứng yên mà.....
Đúng không nhỉ????.....
Một người đi đến kế bên hỏi thăm:" Mỹ Mỹ, cậu không sao chứ???"
Mỹ Mỹ đưa tay vén tóc của mình, rồi ngại ngùng nói:" Tớ... tớ không sao.... để mọi người lo lắng rồi!!! Thật xin lỗi!!!!"
Dáng vẻ của cô ta bẽn lẽn, dịu dàng, làm cho bọn nam sinh cao hứng, thích thú, đồng loạt nói không sao, không sao....
----()^,^()-----------
Tiểu Lục ăn cơm nhưng cũng không quên dòm ngó:" Té một cái chứ có gì ghê gớm đâu,... làm như sắp chết tới nơi không bằng...."
Nhìn Tiểu Lục lúc này không khác gì mấy bà mẹ ghẻ mà khinh con chồng vậy,.....
Tiểu Lục lại tiếp tục nói:" Chị Hạ, em gái Triệu nè, cho dù thế nào cũng không để mất mặt thế được..." nói rồi cậu nhóc vỗ ngực ngênh ngang mà nói" Hai người cứ đi sát bên em, đảm bảo em sẽ không để hai người úp mặt xuống sàn thế kia đâu...."
Hạ Tâm dừng muỗng mà phải nhìn sang, cậu nhóc còn nháy mắt, y như thể bảo rằng chị cứ yên tâm, có em lo.....
Hơ hơ.... Hạ Tâm ta đây mà cần ngươi đỡ à.... để nhóc đỡ ta đây cảm thấy còn mất mặt hơn...
Ý mà khoan, làm gì mà có chuyện Hạ Tâm úp mặt xuống sàn được, là con gái, là một nữ hán tử, đi đường thì phải vững chãi, làm sao mà để xảy ta tình huống kia được, không thể nào có chuyện đó xảy ra......
Bỗng trước mặt của cô xuất hiện một miếng thịt, Hạ Tâm đưa mắt nhìn lên.....
Tầm mắt hai người đụng nhau, im ắng vài giây Hàn Phong nói:" Tớ sẽ đỡ cậu, yên tâm đi!!!!" Nói xong Hàn Phong bỏ miếng thịt vào trong dĩa cho Hạ Tâm rồi cuối đầu xuống ăn cơm....
Hạ Tâm suy nghĩ, Phong thúi sẽ đỡ cô sao, nhưng mà là đỡ như thế nào, có đỡ được cô đến hết đời không, hay chỉ là ....
Hạ Tâm bị suy nghĩ này làm cho hơi rối loạn, tại sao cô lại nghĩ tới cả đời này Hàn Phong sẽ đỡ cô chứ...... im lặng không đáp trả, Hạ Tâm cúi đầu ăn cơm.....
Tiểu Lục bị Tiểu Ngũ cú cho vài phát:" Nghiêm túc ăn cơm đi."
Tiểu Lục:" Em nói thật mà, hai người phải tin em."
Triệu Nhan uống một hớp cà phê rồi trả lời Tiểu Lục:" Tớ tin cậu,......"
Tiểu Lục vui mừng cười tươi như hoa, nhưng ai biết được Triệu Nhan lại bồi thêm một câu:" Nếu như trái đất này ngừng quay!!!"
Tiểu Lục vỗ ngực, cười to mà nói:" Haha, vốn dĩ trái đất này đâu có quay...."
Phụt.... hahahaha..... cả bọn nén cười mà nhìn nhau....
Tiểu Ngũ đập vai Tiểu Lục, bảo cậu tiếp tục ăn cơm, ......
Tiểu Lục lúc này mới biết mình nói ngốc, cắm đầu xuống bàn, không nói nữa mà tiếp tục ăn cơm.....
Nhưng ăn được một lúc cậu lại nghĩ, Trái Đất có quay không nhỉ, quay hay không quay đây,....
Tiểu Lục nhớ hình như trái đất học trong môn địa lí, khi thầy giáo đưa tay xoay mô hình trái đất thì nó mới quay, khi không ai xoay thì nó vẫn đứng yên mà.....
Đúng không nhỉ????.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.