Chương 56: Về nhà rồi sẽ biết
Mọt sách
26/03/2020
Không biết qua bao lâu mà tiếng trống tan trường cũng vang lên........
Hạ Tâm cuối cùng cũng giết xong boss, xoay xoay người vài cái, chẳng biết từ bao giờ mà nơi đây đã trở nên đông đúc......
Tất cả họ đa phần có lẽ là thầy cô của tổ toán đang nhìn chằm chằm vào bài toán trên bảng mà không hiểu phải làm sao.......
Dường như mọi người cũng quên đi chủ nhân đã giải bài toán ấy rồi........
Hạ Tâm cũng chẳng quan tâm mấy, cô cũng chẳng rảnh mà giảng, phiền phức......
Tan học thì phải tan học thôi, Hạ Tâm cất bước rồi đi ra khỏi lớp, Hàn Phong cầm theo cặp sách rồi đi theo cô......
Hạ Tâm quay sang hỏi Hàn Phong :" Nè, xíu về ăn gì???"
Hàn Phong:" Về nhà rồi sẽ biết."
Ui choa, còn bày đặt thần bí à......... nói nhiều một chút thì sẽ chết à...... hứ.....
Hạ Tâm mệt mỏi, cô không muốn phí hơi sức để cãi nhau với tên này nữa. Vừa xuống tới chỗ lấy xe đạp, thì........
" Chị Hạ, về vui vẻ!!!!!!"""
"Chị Hạ, chị là số một!!!!"
"Tạm biệt Chị Hạ!!!!!"""
"............................"
Trời đất cái gì vậy nè, Hạ Tâm đứng lơ ngơ mà nhìn bọn họ, là các bạn học của cô nè chứ đâu,.......
Hạ Tâm đưa tay vẫy vẫy, chào tạm biệt bọn họ rồi ra về, Tiểu Ngũ cùng Tiểu Lục léo nhéo chạy lại chỗ Hạ Tâm, nói chút nữa muốn cùng cô chơi game,.......
Và rồi, hai người bọn hắn đã xuất hiện ở cửa cổng nhà của cô, có chút ngỡ ngàng nhưng Hạ Tâm cũng không để trong lòng, khách tới nhà thì phải tiếp, ừm..... đúng vậy..... phải làm một cô bé ngoan......
Tiểu Ngũ cùng Tiểu Lục đi cùng Hàn Phong vào cất xe đạp còn cô thì đi vào trước.
Vừa bước vào nhà Hạ Tâm đã nghe thấy hương thơm ngào ngạt, aha là mùi của há cảo tôm thịt nè, còn nữa đây là mùi sườn sào........
Tâm trạng Hạ Tâm vui sướng cả lên, niềm vui được nhân đôi khi cô thấy ba mẹ mình xuất hiện ở trong nhà, họ đã về rồi à.....
Hạ Tâm:" Ba, mẹ hai người về rồi!!!"
Hạ Tâm chạy lại ôm mẹ mình một cái, Bà Hạ cũng ôm lấy con mình rồi nhỏ giọng nói:" Nào, để yên cho mẹ làm xong món này đã nào."
Hạ Tâm đành phải buông mẹ ra, rồi qua hàn huyên với ông Hạ.
Nói chuyện với ông Hạ một hồi thì cô mới biết, ba mẹ mình có chuyến du lịch lãng mạn tới mức nào, ngồi nghe được một chút thì Hạ Tâm đã trốn đi lên phòng, xin phép là lên thay đồ rửa mặt rồi xuống.....
Hạ Tâm nghĩ nếu cô ngồi đó mà nghe tiếp thì không biết ông Hạ kể tới chừng nào nữa.....
Hạ Tâm thay đồ xuống lầu nhìn thấy Tiểu Lục cũng Tiểu Ngũ nói chuyện với ông Hạ thật rôm rả.....
Hai tên nhóc này được ghê, ba cô nói khó thì không khó, dễ thì không dễ, vậy mà lại nhanh chóng nói chuyện cùng hai tên nhóc đó à....... Thật bái phục.........
Hạ Tâm cảm giác sau lưng mình có người, quay lại thì thấy tên Hàn Phong mặt lạnh đang đi xuống lầu, cô cười khinh một tiếng rồi cất bước vào nhà bếp.....
Hạ Tâm dám chắc tên mặt lạnh này biết hôm nay ba mẹ cô về, .... vậy mà không nói cho cô một tiếng, hứ ...... không thèm nói chuyện với tên này nữa.......
Ngoài cửa lại xuất hiện thêm một bóng người, ahaha đó là ông anh yêu dấu của cô chứ đâu.....
Vừa bước vào cửa, Hạ Tâm đã châm chọc:" Quý hóa quá, lâu rồi không thấy tổng giám đốc Hạ ghé thăm, chẳng biết tổng giám đốc Hạ tới có chuyện gì không???"
Vừa thay giầy Hạ Dực vừa đáp trả cô em gái của mình:" Qua đưa quà cho em nè."
Lập tức Hạ Tâm chạy như bay lại rồi cầm lấy, đưa tay đập đập vào vai của Hạ Dực :" Được đó, còn biết thương đứa em gái bé bỏng này, nó khổ quá mà!!!!" Hạ Tâm còn đưa tay giả bộ lau nước mắt........
Hạ Dực còn lạ gì cảnh này nữa, chỉ hận không thể sút bay nó vô vách tường cho rồi.
Đi lướt qua Hạ Tâm, Hạ Dực xắn tay áo rồi vào bếp phụ bà Hạ.
Hạ Tâm không thèm để ý, mà cầm túi quà mở ra xem, ahaha đoán trúng phốc, đồ ăn vặt nè chứ đâu, nhanh nhảu chạy lên phòng giấu rồi lại bước xuống nhà như chưa có gì xảy ra.
Hạ Tâm thấy tên mặt lạnh kia nhìn mình, cô bèn đưa mắt trừng lại,... hứ....... bà đây sợ tên mặt lạnh này chắc....
Bà đây không sợ, không sợ, không sợ........
Chẳng mấy chốc trong ngôi nhà đã vang lên tiếng cười đùa, thật rôm rả, Hạ Tâm không muốn nói chuyện nhiều, cô chỉ muốn chuyên tâm ăn hết những món này mà thôi.
Hết giờ cơm, ông Hạ cùng Hàn Phong đánh cờ, ông Hạ thua không biết bao nhiêu lần mà vẫn cứ muốn chơi,........
Mỗi lần mà thua thì lại được bà Hạ dỗ dành rồi đút cho một miếng hoa quả,...... ôi ôi ôi
Hạ Tâm cuối cùng cũng giết xong boss, xoay xoay người vài cái, chẳng biết từ bao giờ mà nơi đây đã trở nên đông đúc......
Tất cả họ đa phần có lẽ là thầy cô của tổ toán đang nhìn chằm chằm vào bài toán trên bảng mà không hiểu phải làm sao.......
Dường như mọi người cũng quên đi chủ nhân đã giải bài toán ấy rồi........
Hạ Tâm cũng chẳng quan tâm mấy, cô cũng chẳng rảnh mà giảng, phiền phức......
Tan học thì phải tan học thôi, Hạ Tâm cất bước rồi đi ra khỏi lớp, Hàn Phong cầm theo cặp sách rồi đi theo cô......
Hạ Tâm quay sang hỏi Hàn Phong :" Nè, xíu về ăn gì???"
Hàn Phong:" Về nhà rồi sẽ biết."
Ui choa, còn bày đặt thần bí à......... nói nhiều một chút thì sẽ chết à...... hứ.....
Hạ Tâm mệt mỏi, cô không muốn phí hơi sức để cãi nhau với tên này nữa. Vừa xuống tới chỗ lấy xe đạp, thì........
" Chị Hạ, về vui vẻ!!!!!!"""
"Chị Hạ, chị là số một!!!!"
"Tạm biệt Chị Hạ!!!!!"""
"............................"
Trời đất cái gì vậy nè, Hạ Tâm đứng lơ ngơ mà nhìn bọn họ, là các bạn học của cô nè chứ đâu,.......
Hạ Tâm đưa tay vẫy vẫy, chào tạm biệt bọn họ rồi ra về, Tiểu Ngũ cùng Tiểu Lục léo nhéo chạy lại chỗ Hạ Tâm, nói chút nữa muốn cùng cô chơi game,.......
Và rồi, hai người bọn hắn đã xuất hiện ở cửa cổng nhà của cô, có chút ngỡ ngàng nhưng Hạ Tâm cũng không để trong lòng, khách tới nhà thì phải tiếp, ừm..... đúng vậy..... phải làm một cô bé ngoan......
Tiểu Ngũ cùng Tiểu Lục đi cùng Hàn Phong vào cất xe đạp còn cô thì đi vào trước.
Vừa bước vào nhà Hạ Tâm đã nghe thấy hương thơm ngào ngạt, aha là mùi của há cảo tôm thịt nè, còn nữa đây là mùi sườn sào........
Tâm trạng Hạ Tâm vui sướng cả lên, niềm vui được nhân đôi khi cô thấy ba mẹ mình xuất hiện ở trong nhà, họ đã về rồi à.....
Hạ Tâm:" Ba, mẹ hai người về rồi!!!"
Hạ Tâm chạy lại ôm mẹ mình một cái, Bà Hạ cũng ôm lấy con mình rồi nhỏ giọng nói:" Nào, để yên cho mẹ làm xong món này đã nào."
Hạ Tâm đành phải buông mẹ ra, rồi qua hàn huyên với ông Hạ.
Nói chuyện với ông Hạ một hồi thì cô mới biết, ba mẹ mình có chuyến du lịch lãng mạn tới mức nào, ngồi nghe được một chút thì Hạ Tâm đã trốn đi lên phòng, xin phép là lên thay đồ rửa mặt rồi xuống.....
Hạ Tâm nghĩ nếu cô ngồi đó mà nghe tiếp thì không biết ông Hạ kể tới chừng nào nữa.....
Hạ Tâm thay đồ xuống lầu nhìn thấy Tiểu Lục cũng Tiểu Ngũ nói chuyện với ông Hạ thật rôm rả.....
Hai tên nhóc này được ghê, ba cô nói khó thì không khó, dễ thì không dễ, vậy mà lại nhanh chóng nói chuyện cùng hai tên nhóc đó à....... Thật bái phục.........
Hạ Tâm cảm giác sau lưng mình có người, quay lại thì thấy tên Hàn Phong mặt lạnh đang đi xuống lầu, cô cười khinh một tiếng rồi cất bước vào nhà bếp.....
Hạ Tâm dám chắc tên mặt lạnh này biết hôm nay ba mẹ cô về, .... vậy mà không nói cho cô một tiếng, hứ ...... không thèm nói chuyện với tên này nữa.......
Ngoài cửa lại xuất hiện thêm một bóng người, ahaha đó là ông anh yêu dấu của cô chứ đâu.....
Vừa bước vào cửa, Hạ Tâm đã châm chọc:" Quý hóa quá, lâu rồi không thấy tổng giám đốc Hạ ghé thăm, chẳng biết tổng giám đốc Hạ tới có chuyện gì không???"
Vừa thay giầy Hạ Dực vừa đáp trả cô em gái của mình:" Qua đưa quà cho em nè."
Lập tức Hạ Tâm chạy như bay lại rồi cầm lấy, đưa tay đập đập vào vai của Hạ Dực :" Được đó, còn biết thương đứa em gái bé bỏng này, nó khổ quá mà!!!!" Hạ Tâm còn đưa tay giả bộ lau nước mắt........
Hạ Dực còn lạ gì cảnh này nữa, chỉ hận không thể sút bay nó vô vách tường cho rồi.
Đi lướt qua Hạ Tâm, Hạ Dực xắn tay áo rồi vào bếp phụ bà Hạ.
Hạ Tâm không thèm để ý, mà cầm túi quà mở ra xem, ahaha đoán trúng phốc, đồ ăn vặt nè chứ đâu, nhanh nhảu chạy lên phòng giấu rồi lại bước xuống nhà như chưa có gì xảy ra.
Hạ Tâm thấy tên mặt lạnh kia nhìn mình, cô bèn đưa mắt trừng lại,... hứ....... bà đây sợ tên mặt lạnh này chắc....
Bà đây không sợ, không sợ, không sợ........
Chẳng mấy chốc trong ngôi nhà đã vang lên tiếng cười đùa, thật rôm rả, Hạ Tâm không muốn nói chuyện nhiều, cô chỉ muốn chuyên tâm ăn hết những món này mà thôi.
Hết giờ cơm, ông Hạ cùng Hàn Phong đánh cờ, ông Hạ thua không biết bao nhiêu lần mà vẫn cứ muốn chơi,........
Mỗi lần mà thua thì lại được bà Hạ dỗ dành rồi đút cho một miếng hoa quả,...... ôi ôi ôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.