Chương 88: Xui xẻo....
Mọt sách
27/04/2020
Một người trong số đó, không cho Hạ Tâm đi, bắt Hạ Tâm phải xin lỗi,.....
Tiểu bà tám Lục làm sao mà để yên được nữa, hùng hổ đứng lên mà cãi nhau....
Tuy chân cậu què nhưng mà miệng vẫn nói được, cậu nhất quyết phải lấy lại công bằng cho Chị Hạ.....
Chẳng mấy chốc, trong căn tin trường học ồn ào cả lên.....
Tiểu Lục giọng oang oang mà nói:" Xin lỗi gì chứ, tự cô ta nói không phải mình vấp ngã sao..... đúng là một lũ ngu...."
Bị chửi ngu, đám học sinh nam nhao nhao lên đòi quánh Tiểu Lục.....
Hạ Tâm tính can ngăn một chút, dù gì thì Tiểu Lục cũng đứng ra giúp cô đấu võ mồm....
Nhưng mà ôi thôi, nhóc ấy cãi nhau còn mê hơn chơi game, .......
Hạ Tâm chậc chậc vài tiếng, kêu Vương Bát chuẩn bị xách Tiểu Lục đi, cãi nhau với một đám học sinh này thật hạ thấp bản thân mình mà.....
Bỗng từ trong đám người xuất hiện một nhóm học sinh khác, người dẫn đầu là một nam học sinh.....
"Quao.... chuyện gì đang xảy ra thế này.... ai đã làm cho Tiểu Mỹ Mỹ thành ra thế này..... "
Mỹ Mỹ cố tình té ngã, chẳng may đụng phải cái bàn nên eo hơi đau, cộng thêm việc lấy tay đỡ nên bây giờ có chút đỏ lên....
Nhưng mà gương mặt rất quật cường, biểu thị mình không sao, thật ra là có sao, làm cho bọn nam sinh mềm lòng......
Mỹ Mỹ nén đau kìm giọng mà nói:" Đừng trách bạn học Hạ mà, là do tớ xui xẻo thôi..."
Cái gì!!!!!!
Xui xẻo á!!!!!
Ý gì đây chứ!!!!!!
Có phải cô nàng này muốn nói dính vào Hạ Tâm đây thì sẽ bị xui xẻo không.....
Bực mình, Hạ Tâm kéo ghế ra ngồi xuống lại....
Cái ghế bị kéo ra, gây nên tiếng động rất lớn, khiến mọi người phải chú ý.....
Hạ Tâm không lạnh không nhạt nói:" Nè cô gái, nói rõ ràng xem...."
Hạ Tâm đã muốn bỏ qua chuyện này rồi nhưng mà nếu đã như thế thì..... phải làm cho ra ngô ra khoai thôi....
Mỹ Mỹ lúc này hơi luống cuống, nói gì chứ, có gì để nói đâu:" Bạn Học Hạ, tớ không trách cậu, xin lỗi cậu, là tớ không đúng."
Tiểu bà tám Lục làm sao mà để yên được nữa, hùng hổ đứng lên mà cãi nhau....
Tuy chân cậu què nhưng mà miệng vẫn nói được, cậu nhất quyết phải lấy lại công bằng cho Chị Hạ.....
Chẳng mấy chốc, trong căn tin trường học ồn ào cả lên.....
Tiểu Lục giọng oang oang mà nói:" Xin lỗi gì chứ, tự cô ta nói không phải mình vấp ngã sao..... đúng là một lũ ngu...."
Bị chửi ngu, đám học sinh nam nhao nhao lên đòi quánh Tiểu Lục.....
Hạ Tâm tính can ngăn một chút, dù gì thì Tiểu Lục cũng đứng ra giúp cô đấu võ mồm....
Nhưng mà ôi thôi, nhóc ấy cãi nhau còn mê hơn chơi game, .......
Hạ Tâm chậc chậc vài tiếng, kêu Vương Bát chuẩn bị xách Tiểu Lục đi, cãi nhau với một đám học sinh này thật hạ thấp bản thân mình mà.....
Bỗng từ trong đám người xuất hiện một nhóm học sinh khác, người dẫn đầu là một nam học sinh.....
"Quao.... chuyện gì đang xảy ra thế này.... ai đã làm cho Tiểu Mỹ Mỹ thành ra thế này..... "
Mỹ Mỹ cố tình té ngã, chẳng may đụng phải cái bàn nên eo hơi đau, cộng thêm việc lấy tay đỡ nên bây giờ có chút đỏ lên....
Nhưng mà gương mặt rất quật cường, biểu thị mình không sao, thật ra là có sao, làm cho bọn nam sinh mềm lòng......
Mỹ Mỹ nén đau kìm giọng mà nói:" Đừng trách bạn học Hạ mà, là do tớ xui xẻo thôi..."
Cái gì!!!!!!
Xui xẻo á!!!!!
Ý gì đây chứ!!!!!!
Có phải cô nàng này muốn nói dính vào Hạ Tâm đây thì sẽ bị xui xẻo không.....
Bực mình, Hạ Tâm kéo ghế ra ngồi xuống lại....
Cái ghế bị kéo ra, gây nên tiếng động rất lớn, khiến mọi người phải chú ý.....
Hạ Tâm không lạnh không nhạt nói:" Nè cô gái, nói rõ ràng xem...."
Hạ Tâm đã muốn bỏ qua chuyện này rồi nhưng mà nếu đã như thế thì..... phải làm cho ra ngô ra khoai thôi....
Mỹ Mỹ lúc này hơi luống cuống, nói gì chứ, có gì để nói đâu:" Bạn Học Hạ, tớ không trách cậu, xin lỗi cậu, là tớ không đúng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.