Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 151
Quỳnh Quyên Ôn
11/07/2024
Tống An Ca sau khi nhìn thật kỹ Ôn Tuyền thì nghĩ “Người này rất có năng lực,trong tất cả những người ngồi đây ta đánh giá cao năng lực của y,nếu có thể để y giúp đỡ thì tốt rồi”.
Tống An Ca thở ra một hơi nói:
“Cuộc họp tiếp tục “
Cả bọn Ôn Dương cười thầm vui vẻ ngồi cạnh nhau, cuộc họp tiếp diễn,Tống An Ca thông báo nội dung của cuộc họp:
“Nội dung của cuộc họp người thừa kế lần này có chút thay đổi,sẽ tham gia ba vòng thi về thi viết,thi quan sát,và sức mạnh”
Tống An Ca quan sát những người thừa kế của các bang phái ai ai cũng đang nghiêm túc lắng nghe và kiên dè chỉ có bảy người của Hắc Bang và Ẩn Bang vẫn đang thoải mái ngồi nói chuyện thậm chí là rất thản nhiên khiến cho Tống An Ca phải khó chịu một phen, lúc này Tống Diễn Ca liền lên tiếng giải thích:
“Mục đích của cuộc khảo sát lần này là chứng minh quyền lực và uy lực,lẫn lời nói có trọng lực của các Bang Phái đời tiếp theo thông qua các hậu bối đời này”
Tống An Ca nói:
“Hy vọng những người kế thừa,thể hiện thật tốt trong các vòng thi mang lại danh tiếng cho Bang Phái của gia đình mình, chỉ cần lấy được điểm cao nhất cho vòng cuối cùng để tổng kết ba vòng Bang Phái nào điểm cao nhất sẽ là người thắng cuộc”
Tống An Ca dừng một chút lại nói thêm:
“Phần thưởng của năm nay chính là được phép đến trụ sở chính của Tu La hội để tham quan và được lấy đi một thứ ở đó”
Nghe đến đây ai cũng toát mồ hôi hột, Hoàng Tuyết khoanh tay trước ngực cau mày nghĩ “Chơi lớn như vậy sao”. Hàn Diệt Phong nhìn Tống An Ca nghĩ “Nếu đến được đó bọn mình chắc có thể thu thập thông tin nhiều hơn chút rồi”.
Một cô gái ngồi bên bàn người thừa kế gương mặt nghiêm túc đưa tay lên nói:
“Tôi có điều muốn hỏi”
Tống An Ca bình tĩnh gật đầu,cô gái có mái tóc đỏ rực đó liền lên tiếng:
“Vậy cuộc thi này có luật lệ gì hay không”
Mọi người bên bàn người thừa kế nhìn đến cô gái có mái tóc đỏ rực đó,Tống An Ca nhìn cô gái cỡ 17-18 tuổi đó nói:
“Không có bất cứ luật lệ nào hết, cũng tức có nghĩa nếu tham gia cuộc thi các ngươi có chết cũng là do các ngươi không có năng lực”
Những người bên phía người thừa kế nuốt ực một tiếng lòng dâng lên nổi lo sợ,sau khi xong tất cả bọn họ được đưa đến nơi khác để tham gia thi đấu,Ôn Tuyền đi bên cạnh bọn họ giải thích:
“Lần này tham gia có 24 Bang Phái,nếu không tính các con người thừa kế của 22 Bang Phái còn lại có 23 người và thêm các con sẽ tròn 30 người”
Hoàng Thiên đi bên cạnh họ nói tiếp:
“Theo như ta thấy trong số này chỉ có bảy đứa con gái mà thôi,các con nhớ cẩn thận”
Hoàng Tuyết tay đút trong túi quần nói:
“Bọn con biết rồi”
Hàn Lãng đứng trước ba cậu con trai nhà mình nói:
“Đừng có để ta mất mặt đấy cuộc thi này 30 năm về trước ta đã lấy điểm tối đa cho vòng đầu đừng có mà thua”
Hàn Diệt Phong xoay lưng về phía Hàn Lãng mà không đáp lời nào gương mặt vẫn vô biểu tình,Hàn Tử Diên liền nói:
“Yên tâm đi bọn này đảm bảo sẽ hơn ông”
Hạ Kiêu cũng đáp:
“Ông cứ ngồi đó mà nhìn đi”
Bọn họ được người khác đưa vào phòng thi trên chiếc du thuyền,bên trong phòng thi cực kỳ rộng rãi và đặc đúng số bàn ghế vừa đủ với số lượng người,mỗi chỗ một cái bàn và một cái ghế khoảng cách của những chiếc bàn cách đều nhai là hai mét mục đích là không để các thí sinh nhìn bài nhau và cũng dễ để giám khảo quan sát,bọn họ có quyền tự chọn chỗ ngồi.
Những người thừa kế ai cũng nhanh chóng đi vào chọn những bàn cuối để ngồi,khi bọn họ vào hết chỉ còn lại năm chỗ ngồi ở hàng đầu và hai chỗ ở hàng thứ hai,Hạ Kiêu và Cố Thanh liền đi đến hai bàn ở hàng thứ hai để ngồi,Ôn Dương, Hoàng Băng, Hoàng Tuyết,Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên ngồi ở năm bàn đầu ai cũng khá ngưỡng mộ bọn họ vì họ rất bình thản.
Còn những người đi cùng người thừa kế ví như bố mẹ và những người giám hộ thì phải ngồi ở kháng đài bên ngoài ở trên sân thượng của du thuyền quan sát qua màn hình Lúc này bên phía màn hình truyền đến âm thanh của một vị giám khảo viên:
“Được rồi người thừa kế đã chọn được vị trí ngồi vậy thì phổ biến luật trong phòng thi nhé, nghiêm cấm các hành vi sao chép bài của người khác,và gian lận nếu bị bắt sẽ bị trừ hết điểm,sau khi làm bài xong các thí sinh phải ngồi lại chờ điểm từ ban giám khảo nha, không biết còn ai có thắc mắc gì không “
Những người thừa kế không ai lên tiếng thắc mắc Hoàng Băng nhìn ngó xung quanh lúc này lại vô tình đụng mắt với Húc Minh Yên ngồi ngay phía sau ở dãy cuối của bàn cô liền ngạc nhiên nghĩ “Húc Minh Yên cũng là đối tượng thừa kế sao”.
Hoàng Tuyết lúc này mới lên tiếng nhỏ giọng nói:
“Chị vừa mới biết được,tên Húc Minh Yên đó chỉ lớn hơn chúng ta ba tuổi mà thôi, cuộc thi này mở ra là người thừa kế từ 16-20 tuổi, Húc Minh Yên năm nay 20 tuổi rồi”
Hoàng Băng nghe xong có chút ngạc nhiên quay đầu nhìn Húc Minh Yên đang có chút bần thần ngồi ở phía cuối, Hoàng Băng không hiểu sao cứ có cảm giác Húc Minh Yên có gì đó không đúng bởi vì trên mặt Húc Minh Yên được dán một miếng băng màu trắng gương mặt xinh đẹp có chút hơi sưng lên.
Tống An Ca thở ra một hơi nói:
“Cuộc họp tiếp tục “
Cả bọn Ôn Dương cười thầm vui vẻ ngồi cạnh nhau, cuộc họp tiếp diễn,Tống An Ca thông báo nội dung của cuộc họp:
“Nội dung của cuộc họp người thừa kế lần này có chút thay đổi,sẽ tham gia ba vòng thi về thi viết,thi quan sát,và sức mạnh”
Tống An Ca quan sát những người thừa kế của các bang phái ai ai cũng đang nghiêm túc lắng nghe và kiên dè chỉ có bảy người của Hắc Bang và Ẩn Bang vẫn đang thoải mái ngồi nói chuyện thậm chí là rất thản nhiên khiến cho Tống An Ca phải khó chịu một phen, lúc này Tống Diễn Ca liền lên tiếng giải thích:
“Mục đích của cuộc khảo sát lần này là chứng minh quyền lực và uy lực,lẫn lời nói có trọng lực của các Bang Phái đời tiếp theo thông qua các hậu bối đời này”
Tống An Ca nói:
“Hy vọng những người kế thừa,thể hiện thật tốt trong các vòng thi mang lại danh tiếng cho Bang Phái của gia đình mình, chỉ cần lấy được điểm cao nhất cho vòng cuối cùng để tổng kết ba vòng Bang Phái nào điểm cao nhất sẽ là người thắng cuộc”
Tống An Ca dừng một chút lại nói thêm:
“Phần thưởng của năm nay chính là được phép đến trụ sở chính của Tu La hội để tham quan và được lấy đi một thứ ở đó”
Nghe đến đây ai cũng toát mồ hôi hột, Hoàng Tuyết khoanh tay trước ngực cau mày nghĩ “Chơi lớn như vậy sao”. Hàn Diệt Phong nhìn Tống An Ca nghĩ “Nếu đến được đó bọn mình chắc có thể thu thập thông tin nhiều hơn chút rồi”.
Một cô gái ngồi bên bàn người thừa kế gương mặt nghiêm túc đưa tay lên nói:
“Tôi có điều muốn hỏi”
Tống An Ca bình tĩnh gật đầu,cô gái có mái tóc đỏ rực đó liền lên tiếng:
“Vậy cuộc thi này có luật lệ gì hay không”
Mọi người bên bàn người thừa kế nhìn đến cô gái có mái tóc đỏ rực đó,Tống An Ca nhìn cô gái cỡ 17-18 tuổi đó nói:
“Không có bất cứ luật lệ nào hết, cũng tức có nghĩa nếu tham gia cuộc thi các ngươi có chết cũng là do các ngươi không có năng lực”
Những người bên phía người thừa kế nuốt ực một tiếng lòng dâng lên nổi lo sợ,sau khi xong tất cả bọn họ được đưa đến nơi khác để tham gia thi đấu,Ôn Tuyền đi bên cạnh bọn họ giải thích:
“Lần này tham gia có 24 Bang Phái,nếu không tính các con người thừa kế của 22 Bang Phái còn lại có 23 người và thêm các con sẽ tròn 30 người”
Hoàng Thiên đi bên cạnh họ nói tiếp:
“Theo như ta thấy trong số này chỉ có bảy đứa con gái mà thôi,các con nhớ cẩn thận”
Hoàng Tuyết tay đút trong túi quần nói:
“Bọn con biết rồi”
Hàn Lãng đứng trước ba cậu con trai nhà mình nói:
“Đừng có để ta mất mặt đấy cuộc thi này 30 năm về trước ta đã lấy điểm tối đa cho vòng đầu đừng có mà thua”
Hàn Diệt Phong xoay lưng về phía Hàn Lãng mà không đáp lời nào gương mặt vẫn vô biểu tình,Hàn Tử Diên liền nói:
“Yên tâm đi bọn này đảm bảo sẽ hơn ông”
Hạ Kiêu cũng đáp:
“Ông cứ ngồi đó mà nhìn đi”
Bọn họ được người khác đưa vào phòng thi trên chiếc du thuyền,bên trong phòng thi cực kỳ rộng rãi và đặc đúng số bàn ghế vừa đủ với số lượng người,mỗi chỗ một cái bàn và một cái ghế khoảng cách của những chiếc bàn cách đều nhai là hai mét mục đích là không để các thí sinh nhìn bài nhau và cũng dễ để giám khảo quan sát,bọn họ có quyền tự chọn chỗ ngồi.
Những người thừa kế ai cũng nhanh chóng đi vào chọn những bàn cuối để ngồi,khi bọn họ vào hết chỉ còn lại năm chỗ ngồi ở hàng đầu và hai chỗ ở hàng thứ hai,Hạ Kiêu và Cố Thanh liền đi đến hai bàn ở hàng thứ hai để ngồi,Ôn Dương, Hoàng Băng, Hoàng Tuyết,Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên ngồi ở năm bàn đầu ai cũng khá ngưỡng mộ bọn họ vì họ rất bình thản.
Còn những người đi cùng người thừa kế ví như bố mẹ và những người giám hộ thì phải ngồi ở kháng đài bên ngoài ở trên sân thượng của du thuyền quan sát qua màn hình Lúc này bên phía màn hình truyền đến âm thanh của một vị giám khảo viên:
“Được rồi người thừa kế đã chọn được vị trí ngồi vậy thì phổ biến luật trong phòng thi nhé, nghiêm cấm các hành vi sao chép bài của người khác,và gian lận nếu bị bắt sẽ bị trừ hết điểm,sau khi làm bài xong các thí sinh phải ngồi lại chờ điểm từ ban giám khảo nha, không biết còn ai có thắc mắc gì không “
Những người thừa kế không ai lên tiếng thắc mắc Hoàng Băng nhìn ngó xung quanh lúc này lại vô tình đụng mắt với Húc Minh Yên ngồi ngay phía sau ở dãy cuối của bàn cô liền ngạc nhiên nghĩ “Húc Minh Yên cũng là đối tượng thừa kế sao”.
Hoàng Tuyết lúc này mới lên tiếng nhỏ giọng nói:
“Chị vừa mới biết được,tên Húc Minh Yên đó chỉ lớn hơn chúng ta ba tuổi mà thôi, cuộc thi này mở ra là người thừa kế từ 16-20 tuổi, Húc Minh Yên năm nay 20 tuổi rồi”
Hoàng Băng nghe xong có chút ngạc nhiên quay đầu nhìn Húc Minh Yên đang có chút bần thần ngồi ở phía cuối, Hoàng Băng không hiểu sao cứ có cảm giác Húc Minh Yên có gì đó không đúng bởi vì trên mặt Húc Minh Yên được dán một miếng băng màu trắng gương mặt xinh đẹp có chút hơi sưng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.