Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 229
Quỳnh Quyên Ôn
09/11/2024
"Sau khi em giết anh,quyền lực sẽ tự động chuyển hết cho em họ dám làm gì em cứ trực tiếp giết bọn họ là được, từ trước tới nay em biết rõ ta không thể làm tổn thương em mà,Tuyết Nhi "
Hoàng Tuyết im lặng cầm khẩu súng cô biết rõ lời hắn nói là thật,hắn tuyệt đối sẽ không làm gì tổn thương đến cô
Hoàng Tuyết luôn luôn là một ngoại lệ đối với Tần Hoài Việt. Hoàng Tuyết từ từ buông tay khỏi khẩu súng cô quay mặt đi nơi khác hoàn toàn không muốn đối điện với hắn, Tần Hoài Việt nhìn cô rồi nói:
"Tuyết Nhi, em quá hiền lành,em có biết không ta không thể không trả thù cũng không thể xuống tay với em, ta rất sợ nếu một ngày ta chết đi ta sợ thế giới đáng nguyền rủa này sẽ công kích em"
" Tuyết Nhi hoặc là bây giờ em giết ta đi đừng cho ta bất kỳ cơ hội nào nữa,nếu không sau này ta sẽ thật sự làm tổn thương đến em"
Hoàng Tuyết nắm chặt quyền tay nói:
"Ta không muốn giết ngươi Tần Hoài Việt, ta muốn ngươi thả ta đi,ngươi đã không giữ đúng lời hứa sẽ tha cho nhóm của R,..và K,..."
Tần Hoài Việt quỳ trên đất nói:
"Ta đã giữ đúng lời hứa mà"
Hoàng Tuyết tức giận quay phắt người quát lớn kiềm hãm những giọt nước mắt sắp rơi ra:
"Vậy còn Thất Sinh thì sao hả?!!!Tôi đã nói phải thả cho bọn họ đi cơ mà!!!"
Tần Hoài Việt nhìn Hoàng Tuyết một lúc rồi nói:
"Tuyết Nhi là ta đã hứa với em Chó Săn và Sư Tử không hề hứa với em,hơn nữa ta chỉ hứa với em họ chỉ cần rời khỏi được thì ta sẽ để họ đi"
Hoàng Tuyết tức giận đến run người nước mắt cũng chảy xuống mf nói lớn:
"Thôi đi!!!Ngay từ đầu ngươi đã không muốn thả cho bọn họ đi rồi đừng viện có nữa Tần Hoài Việt!Ta muốn rời khỏi nơi này!!!Rời khỏi loại người như ngươi ta không muốn ở cạnh một kẻ máu lạnh như ngươi!!!!"
Hắn lại một lần nữa rơi vào im lặng những sát thủ có mặt ở trong phòng đều cảm nhận được áp bức từ Tần Hoài
Việt, Sư Tử cũng phải loạng choạng vì khó thở thì được Chó Săn đỡ lấy nói:
"Hít thở chậm lại"
Sư Tử khó khắn thở đưa mắt nhìn những sát thủ khác đã gục xuống chỉ còn lại Sư Tử và Chó Săn vẫn đang đứng, Sư Tử khó chịu nghĩ "Cô nhóc này chỉ mới 11 tuổi thật sự rất biết cách chọc giận Chủ Nhân".
Tần Hoài Việt quỳ ở trên sàn nhìn Hoàng Tuyết với ánh mắt đầy phần nguy hiểm nói:
"Em không có cơ hội đó đâu Tuyết Nhi,em biết rõ điều đó mà Tuyết Nhi "
Hoàng Tuyết cũng không vừa gì cô nói với giọng đầy khiêu khích:
"Ngươi cứ thử xem, Tần Hoài Việt đừng tưởng ta không biết ngươi có rất nhiều điểm yếu ở trên người ta,bây giờ ta muốn đi ngươi nghĩ ngươi cản được ta sao"
Sư Tử đổ mô mồ hôi hột nghĩ "Nhóc con à em đừng nói chuyện kiểu đó Chủ Nhân mà tức giận người gánh cơn giận không phải em mà là bọn tôi đó".
Những sát thủ khác trong phòng cũng khóc ròng mà nhìn Hoàng Tuyết rồi nghĩ " Tiểu tổ tông ơi em đừng chọc giận ngài ấy nữa,em còn chọc giận ngài ấy người tiêu đời là bọn tôi đấy"."Tiểu tố tông ơi ngoài em ra thì không có ai ngăn được ngài ấy nữa đâu nên xin em đó đừng rời đi cũng đừng chọc giận ngài ấy".
Tần Hoài Việt lạnh giọng nhìn Chó Săn rồi nói:
"Mang dây xích đến đây"
Chó Săn không phản ứng gì chỉ gật đầu rồi kéo Sư Tử đi còn Tần Hoài Việt thì đứng lên sau đó nhẹ nhàng bế
Hoàng Tuyết lên, Hoàng Tuyết tức giận vùng vẫy liên tục miệng thì không ngừng mắng:
" Buông ta ra đồ khốn,đồ chết dẫm,ta nói cho ngươi biết Tần Hoài Việt ngươi đừng để ta thoát được thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu đồ khốn nạn"
Tần Hoài Việt ôm chặt cô bé 11 tuổi tay chân cào loạn xạ ở trong lòng im lặng nghe những lời mà Hoàng Tuyết mắng mỏ,hắn đưa cô về phòng tay nhận lấy dây xích từ Chó Săn, Tần Hoài Việt trói sợi dây xích vào chân của
Hoàng Tuyết rồi nói:
"Đừng rời khỏi ta Tuyết Nhi"
Quay lại với hiện tại,Hoàng Tuyết hai tay siết chặt vô lăng tức giận tay liền bấm lên bàn phím nổi trong xe trên nóc xe lập tức xuất hiện những nòng súng và xả đạn về phía trước, Hoàng Tuyết điều khiển chiếc xe khiến chiếc xe rẽ một góc vuông ngoạn mục nói:
"Tần Hoài Việt lần này ta nhất định sẽ không mềm lòng nữa"
Cuộc chiến chính thức bắt đầu,những chiếc xe được trang bị tối tân kia cũng hướng bọn họ mà xả đạn liên tục nhưng bọn họ đều có khả năng lái xe một cách tuyệt vời nên dường như có thể tránh được toàn bộ.Ớ dưới đất náo nhiệt bao nhiêu thì ở trên không trung cũng không kém khi mà hai phía liên tục xả đạn về phía đối phương.
Ôn Dương cực kỳ phấn khích điều khiển chiếc máy bay,bay với tốc độ cao và luồng lách qua những chiếc máy bay của đối thủ mà xả đạn, Ôn Tuyền và Hoàng Thiên bên này thì điều khiển máy bay hướng thẳng đếm Kim Tự Tháp thép cùng với máy bay của Hoài Nam Vĩnh Xuyên. Hoàng Tuyết dưới này cũng đã lái xe lạn lách khỏi xe của phe đối thủ mà hướng thẳng đến Kim Tự Tháp thép.
Sư Tử lúc này ở trong một máy bay chiến đấu tay bấm lên bàn phím nổi trong buồng lái, màn hình lập tức xác định được vị trí của hai chiếc máy bay mà Hoàng Thiên và Hoài Nam Vĩnh Xuyên đang lái mà nói:
"Xác định mục tiêu"
Hai quả tên lửa được Sư Tử phóng ra từ máy bay chiến đấu mà hướng thẳng đến máy bay của Hoàng Thiên và
Hoài Nam Vĩnh Xuyên. Cố Thanh bên này nhìn thấy vậy liền vội vàng nói:
"Cẩn thận là tên lửa mục tiêu?!Nó đã xác định mục tiêu thì phải bắn trúng cho bằng được đó!!!"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên và Hoàng Thiên nhanh chóng điều khiển máy bay rẽ theo nhiều hướng khác nhau nhưng quả tên lửa vẫn đuổi theo với tốc độ càng lúc càng nhanh,hai chiếc máy bay liền được điều khiển bay chéo nhau nhưng hai quả tên lửa rất biết cách tránh đế không va chạm mà phát nố.
Hoàng Thiên bực bội nói:
"Làm sao đây,chết tiệt"
Hoàng Thiên quay sang nhìn Ôn Tuyền thì thấy Ôn Tuyền vẫn đang rất bình tĩnh ngồi một chỗ gương mặt thản nhiên như đã biết trước chuyện này sẽ diễn ra vậy,Ôn Tuyền bình tĩnh nói:
"Tách ra đi,đừng đi cùng Băng Nhi sẽ khó ra tay"
Hoàng Thiên và Hoài Nam Vĩnh Xuyên lẫn Hoài Nam Tư Âm đều khó hiểu trước câu nói của Ôn Tuyền nhưng họ vần làm theo mà tách ra lúc này giọng của Hàn Tử vang lên :
"Đến đúng lúc nhỉ"
Hàn Tử Diên ở dưới này điều khiển xe chạy sau xe của Hoàng Tuyết, xe giữ ở một khoảng cách nhất định chạy với tốc độ cao. Lúc này thông qua màn hình họ thấy Hoàng Băng tay cầm khẩu súng trường mắt áp sát vào nòng súng mà nhắm thẳng về phía trước, Hoàng Thiên như hiểu ý của Ôn Tuyền liền điều khiển máy bay lộn một vòng sau đó là hướng thăng lên phía trên cao.
Hoàng Băng nhắm chuẩn lúc tay bóp cò súng nói:
" Chuẩn bị,...Bay nào"
Viên đạn hướng thẳng đến quả tên lửa khiến quả tên lửa phát nổ ở trên không trung, Hoàng Băng cũng lập tức chuyển hướng sang quả tên lửa đang đuổi theo máy bay của Hoài Nam Vĩnh Xuyên mà bóp cò súng một lần nữa viên đạn thành công nhắm vào quả tên lửa đó và một lần nữa trên không trung nhuộm một màu cam đỏ.
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nhẹ thở ra một hơi rồi nói:
"Tuyệt lắm nhóc"
Hoàng Băng gật gật đầu rồi nói :
"Cảm ơn đã quá khen,giao cho mọi người đó tôi còn phải bắn hạ những chiếc máy bay khác nữa"
Hoàng Tuyết liền nói:
"Cảm ơn em,Băng Nhi"
Hoàng Băng vui vẻ ngồi một gối nói:
" Không có gì em sẽ cùng mọi người xử lý chỗ này phía Kim Tự Tháp thép giao cho mọi người nha"
Hoàng Tuyết nói:
"Được "
Hoàng Băng ngồi trên nóc xe tay nhanh chóng thay băn đạn cho khẩu súng rồi bám vào hai bên nóc xe mà nói:
"Tử Diên tớ sẵn sàng rồi"
Hàn Tử Diên ngồi trong xe quay vô lăn gật đầu nói:
"Được, vậy thì,...Đánh thôi"
Hàn Tử Diên quay mạnh vô lăn chiếc xe xoay một vòng lớn hướng về phía của những chiếc máy bay đối thủ,sau khi chiếc xe ổn định Hoàng Băng từ từ đứng lại trên nóc xe mà hướng khẩu súng nhắm đến cánh quạt bên trái của máy bay mà nói:
"Chuẩn bị rơi đi"
Hoàng Băng nói xong liền bắn rất chuẩn bắn vào từng viên một vào từng cái cánh quạt của từng chiếc máy bay một cách chuẩn xác,khiến từng chiếc máy bay một rơi xuống Húc Minh Yên ở dưới này cũng phải bất ngờ:
"Chuẩn đến mức như vậy luôn sao,bất ngờ à nha"
Hạ Kiêu liền lên tiếng:
"Đương nhiên Hoàng Băng là người có khả năng nhắm chuẩn nhất trong nhóm của bọn này đó"
Ôn Dương lúc này cũng thông báo:
"Bên em xử Lý xong những chiếc xe rồi,bên mọi người thế nào rồi"
Cố Thanh lên tiếng :
"Bên này cũng vừa xong, Hoàng Băng cũng vừa xử lý chiếc máy bay cuối cùng rồi bây giờ tiến thẳng đến Kim Tự Tháp thép thôi"
Húc Minh Yên có chút phấn khích nói:
"Lần nào gặp cũng lag đối thủ lần này là đồng minh nên rất muốn xem nhiều chiêu trò quậy phá của các người đó"
Hoàng Băng ngồi trên nóc xe mà nói:
"Yên tâm đi Anh Anh sẽ không khiến ngươi phải thất vọng đâu con bé bày trò số hai không ai dám dành số một"
Tống Diễn Ca liền lên tiên tiếng:
"Lần này sẽ đà trò gì đây,không phải tính cho nước biển ngập cả Sa Mạc nha"
Ôn Dương cười nguy hiểm nói:
"Yên tâm lần này sẽ an toàn hơn,dù sao nếu thật sự có đủ nước tôi thật sự sẽ cho cái Sa Mạc này biến thành biển luôn "
Hạ Kiêu mí mắt và khóe miệng giật giật nói:
"Thật may mắn vì nơi này không có nước tôi không muốn vừa tắm mình trong cát vừa uống nước biển đâu"
Húc Minh Yên cười cười nghĩ "Hình như mình chọn sai đồng minh rồi kiểu này thì hình như có hơi nguy hiểm thì phải"
Cố Thanh lên tiếng:
"Mà nè Bảo Bối lần này cậu định sẽ làm gì,đừng nói với tôi cậu lại có chiêu trò quậy phá gì nữa nhé"
Ôn Dương cười tà mị nói:
"Đoán đúng rồi á"
Hoàng Tuyết im lặng cầm khẩu súng cô biết rõ lời hắn nói là thật,hắn tuyệt đối sẽ không làm gì tổn thương đến cô
Hoàng Tuyết luôn luôn là một ngoại lệ đối với Tần Hoài Việt. Hoàng Tuyết từ từ buông tay khỏi khẩu súng cô quay mặt đi nơi khác hoàn toàn không muốn đối điện với hắn, Tần Hoài Việt nhìn cô rồi nói:
"Tuyết Nhi, em quá hiền lành,em có biết không ta không thể không trả thù cũng không thể xuống tay với em, ta rất sợ nếu một ngày ta chết đi ta sợ thế giới đáng nguyền rủa này sẽ công kích em"
" Tuyết Nhi hoặc là bây giờ em giết ta đi đừng cho ta bất kỳ cơ hội nào nữa,nếu không sau này ta sẽ thật sự làm tổn thương đến em"
Hoàng Tuyết nắm chặt quyền tay nói:
"Ta không muốn giết ngươi Tần Hoài Việt, ta muốn ngươi thả ta đi,ngươi đã không giữ đúng lời hứa sẽ tha cho nhóm của R,..và K,..."
Tần Hoài Việt quỳ trên đất nói:
"Ta đã giữ đúng lời hứa mà"
Hoàng Tuyết tức giận quay phắt người quát lớn kiềm hãm những giọt nước mắt sắp rơi ra:
"Vậy còn Thất Sinh thì sao hả?!!!Tôi đã nói phải thả cho bọn họ đi cơ mà!!!"
Tần Hoài Việt nhìn Hoàng Tuyết một lúc rồi nói:
"Tuyết Nhi là ta đã hứa với em Chó Săn và Sư Tử không hề hứa với em,hơn nữa ta chỉ hứa với em họ chỉ cần rời khỏi được thì ta sẽ để họ đi"
Hoàng Tuyết tức giận đến run người nước mắt cũng chảy xuống mf nói lớn:
"Thôi đi!!!Ngay từ đầu ngươi đã không muốn thả cho bọn họ đi rồi đừng viện có nữa Tần Hoài Việt!Ta muốn rời khỏi nơi này!!!Rời khỏi loại người như ngươi ta không muốn ở cạnh một kẻ máu lạnh như ngươi!!!!"
Hắn lại một lần nữa rơi vào im lặng những sát thủ có mặt ở trong phòng đều cảm nhận được áp bức từ Tần Hoài
Việt, Sư Tử cũng phải loạng choạng vì khó thở thì được Chó Săn đỡ lấy nói:
"Hít thở chậm lại"
Sư Tử khó khắn thở đưa mắt nhìn những sát thủ khác đã gục xuống chỉ còn lại Sư Tử và Chó Săn vẫn đang đứng, Sư Tử khó chịu nghĩ "Cô nhóc này chỉ mới 11 tuổi thật sự rất biết cách chọc giận Chủ Nhân".
Tần Hoài Việt quỳ ở trên sàn nhìn Hoàng Tuyết với ánh mắt đầy phần nguy hiểm nói:
"Em không có cơ hội đó đâu Tuyết Nhi,em biết rõ điều đó mà Tuyết Nhi "
Hoàng Tuyết cũng không vừa gì cô nói với giọng đầy khiêu khích:
"Ngươi cứ thử xem, Tần Hoài Việt đừng tưởng ta không biết ngươi có rất nhiều điểm yếu ở trên người ta,bây giờ ta muốn đi ngươi nghĩ ngươi cản được ta sao"
Sư Tử đổ mô mồ hôi hột nghĩ "Nhóc con à em đừng nói chuyện kiểu đó Chủ Nhân mà tức giận người gánh cơn giận không phải em mà là bọn tôi đó".
Những sát thủ khác trong phòng cũng khóc ròng mà nhìn Hoàng Tuyết rồi nghĩ " Tiểu tổ tông ơi em đừng chọc giận ngài ấy nữa,em còn chọc giận ngài ấy người tiêu đời là bọn tôi đấy"."Tiểu tố tông ơi ngoài em ra thì không có ai ngăn được ngài ấy nữa đâu nên xin em đó đừng rời đi cũng đừng chọc giận ngài ấy".
Tần Hoài Việt lạnh giọng nhìn Chó Săn rồi nói:
"Mang dây xích đến đây"
Chó Săn không phản ứng gì chỉ gật đầu rồi kéo Sư Tử đi còn Tần Hoài Việt thì đứng lên sau đó nhẹ nhàng bế
Hoàng Tuyết lên, Hoàng Tuyết tức giận vùng vẫy liên tục miệng thì không ngừng mắng:
" Buông ta ra đồ khốn,đồ chết dẫm,ta nói cho ngươi biết Tần Hoài Việt ngươi đừng để ta thoát được thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu đồ khốn nạn"
Tần Hoài Việt ôm chặt cô bé 11 tuổi tay chân cào loạn xạ ở trong lòng im lặng nghe những lời mà Hoàng Tuyết mắng mỏ,hắn đưa cô về phòng tay nhận lấy dây xích từ Chó Săn, Tần Hoài Việt trói sợi dây xích vào chân của
Hoàng Tuyết rồi nói:
"Đừng rời khỏi ta Tuyết Nhi"
Quay lại với hiện tại,Hoàng Tuyết hai tay siết chặt vô lăng tức giận tay liền bấm lên bàn phím nổi trong xe trên nóc xe lập tức xuất hiện những nòng súng và xả đạn về phía trước, Hoàng Tuyết điều khiển chiếc xe khiến chiếc xe rẽ một góc vuông ngoạn mục nói:
"Tần Hoài Việt lần này ta nhất định sẽ không mềm lòng nữa"
Cuộc chiến chính thức bắt đầu,những chiếc xe được trang bị tối tân kia cũng hướng bọn họ mà xả đạn liên tục nhưng bọn họ đều có khả năng lái xe một cách tuyệt vời nên dường như có thể tránh được toàn bộ.Ớ dưới đất náo nhiệt bao nhiêu thì ở trên không trung cũng không kém khi mà hai phía liên tục xả đạn về phía đối phương.
Ôn Dương cực kỳ phấn khích điều khiển chiếc máy bay,bay với tốc độ cao và luồng lách qua những chiếc máy bay của đối thủ mà xả đạn, Ôn Tuyền và Hoàng Thiên bên này thì điều khiển máy bay hướng thẳng đếm Kim Tự Tháp thép cùng với máy bay của Hoài Nam Vĩnh Xuyên. Hoàng Tuyết dưới này cũng đã lái xe lạn lách khỏi xe của phe đối thủ mà hướng thẳng đến Kim Tự Tháp thép.
Sư Tử lúc này ở trong một máy bay chiến đấu tay bấm lên bàn phím nổi trong buồng lái, màn hình lập tức xác định được vị trí của hai chiếc máy bay mà Hoàng Thiên và Hoài Nam Vĩnh Xuyên đang lái mà nói:
"Xác định mục tiêu"
Hai quả tên lửa được Sư Tử phóng ra từ máy bay chiến đấu mà hướng thẳng đến máy bay của Hoàng Thiên và
Hoài Nam Vĩnh Xuyên. Cố Thanh bên này nhìn thấy vậy liền vội vàng nói:
"Cẩn thận là tên lửa mục tiêu?!Nó đã xác định mục tiêu thì phải bắn trúng cho bằng được đó!!!"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên và Hoàng Thiên nhanh chóng điều khiển máy bay rẽ theo nhiều hướng khác nhau nhưng quả tên lửa vẫn đuổi theo với tốc độ càng lúc càng nhanh,hai chiếc máy bay liền được điều khiển bay chéo nhau nhưng hai quả tên lửa rất biết cách tránh đế không va chạm mà phát nố.
Hoàng Thiên bực bội nói:
"Làm sao đây,chết tiệt"
Hoàng Thiên quay sang nhìn Ôn Tuyền thì thấy Ôn Tuyền vẫn đang rất bình tĩnh ngồi một chỗ gương mặt thản nhiên như đã biết trước chuyện này sẽ diễn ra vậy,Ôn Tuyền bình tĩnh nói:
"Tách ra đi,đừng đi cùng Băng Nhi sẽ khó ra tay"
Hoàng Thiên và Hoài Nam Vĩnh Xuyên lẫn Hoài Nam Tư Âm đều khó hiểu trước câu nói của Ôn Tuyền nhưng họ vần làm theo mà tách ra lúc này giọng của Hàn Tử vang lên :
"Đến đúng lúc nhỉ"
Hàn Tử Diên ở dưới này điều khiển xe chạy sau xe của Hoàng Tuyết, xe giữ ở một khoảng cách nhất định chạy với tốc độ cao. Lúc này thông qua màn hình họ thấy Hoàng Băng tay cầm khẩu súng trường mắt áp sát vào nòng súng mà nhắm thẳng về phía trước, Hoàng Thiên như hiểu ý của Ôn Tuyền liền điều khiển máy bay lộn một vòng sau đó là hướng thăng lên phía trên cao.
Hoàng Băng nhắm chuẩn lúc tay bóp cò súng nói:
" Chuẩn bị,...Bay nào"
Viên đạn hướng thẳng đến quả tên lửa khiến quả tên lửa phát nổ ở trên không trung, Hoàng Băng cũng lập tức chuyển hướng sang quả tên lửa đang đuổi theo máy bay của Hoài Nam Vĩnh Xuyên mà bóp cò súng một lần nữa viên đạn thành công nhắm vào quả tên lửa đó và một lần nữa trên không trung nhuộm một màu cam đỏ.
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nhẹ thở ra một hơi rồi nói:
"Tuyệt lắm nhóc"
Hoàng Băng gật gật đầu rồi nói :
"Cảm ơn đã quá khen,giao cho mọi người đó tôi còn phải bắn hạ những chiếc máy bay khác nữa"
Hoàng Tuyết liền nói:
"Cảm ơn em,Băng Nhi"
Hoàng Băng vui vẻ ngồi một gối nói:
" Không có gì em sẽ cùng mọi người xử lý chỗ này phía Kim Tự Tháp thép giao cho mọi người nha"
Hoàng Tuyết nói:
"Được "
Hoàng Băng ngồi trên nóc xe tay nhanh chóng thay băn đạn cho khẩu súng rồi bám vào hai bên nóc xe mà nói:
"Tử Diên tớ sẵn sàng rồi"
Hàn Tử Diên ngồi trong xe quay vô lăn gật đầu nói:
"Được, vậy thì,...Đánh thôi"
Hàn Tử Diên quay mạnh vô lăn chiếc xe xoay một vòng lớn hướng về phía của những chiếc máy bay đối thủ,sau khi chiếc xe ổn định Hoàng Băng từ từ đứng lại trên nóc xe mà hướng khẩu súng nhắm đến cánh quạt bên trái của máy bay mà nói:
"Chuẩn bị rơi đi"
Hoàng Băng nói xong liền bắn rất chuẩn bắn vào từng viên một vào từng cái cánh quạt của từng chiếc máy bay một cách chuẩn xác,khiến từng chiếc máy bay một rơi xuống Húc Minh Yên ở dưới này cũng phải bất ngờ:
"Chuẩn đến mức như vậy luôn sao,bất ngờ à nha"
Hạ Kiêu liền lên tiếng:
"Đương nhiên Hoàng Băng là người có khả năng nhắm chuẩn nhất trong nhóm của bọn này đó"
Ôn Dương lúc này cũng thông báo:
"Bên em xử Lý xong những chiếc xe rồi,bên mọi người thế nào rồi"
Cố Thanh lên tiếng :
"Bên này cũng vừa xong, Hoàng Băng cũng vừa xử lý chiếc máy bay cuối cùng rồi bây giờ tiến thẳng đến Kim Tự Tháp thép thôi"
Húc Minh Yên có chút phấn khích nói:
"Lần nào gặp cũng lag đối thủ lần này là đồng minh nên rất muốn xem nhiều chiêu trò quậy phá của các người đó"
Hoàng Băng ngồi trên nóc xe mà nói:
"Yên tâm đi Anh Anh sẽ không khiến ngươi phải thất vọng đâu con bé bày trò số hai không ai dám dành số một"
Tống Diễn Ca liền lên tiên tiếng:
"Lần này sẽ đà trò gì đây,không phải tính cho nước biển ngập cả Sa Mạc nha"
Ôn Dương cười nguy hiểm nói:
"Yên tâm lần này sẽ an toàn hơn,dù sao nếu thật sự có đủ nước tôi thật sự sẽ cho cái Sa Mạc này biến thành biển luôn "
Hạ Kiêu mí mắt và khóe miệng giật giật nói:
"Thật may mắn vì nơi này không có nước tôi không muốn vừa tắm mình trong cát vừa uống nước biển đâu"
Húc Minh Yên cười cười nghĩ "Hình như mình chọn sai đồng minh rồi kiểu này thì hình như có hơi nguy hiểm thì phải"
Cố Thanh lên tiếng:
"Mà nè Bảo Bối lần này cậu định sẽ làm gì,đừng nói với tôi cậu lại có chiêu trò quậy phá gì nữa nhé"
Ôn Dương cười tà mị nói:
"Đoán đúng rồi á"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.