Chương 21: Chúng tôi giờ đã trở thành người yêu của nhau!
Chương Tử
11/10/2023
Vòng tay Quách Phong ôm chặt lấy Tiểu Vy, những ngón tay nắm chặt lấy tay cô. Cậu ta nhìn Vy với ánh mắt đắm đuối. Cô rất nhanh, hiểu ý cậu, ghé sát môi gần cậu. Phong siết chặt môi cô bằng một nụ hôn ngọt ngào. Sự ngọt ngào này Vy đã mong chờ nó rất lâu rồi.
"Đau, đau quá!" Anh cắn vào môi em rồi!"
Phong giật mình, buông cổ ra. Vội lo lắng hỏi cô.
"Em có đau lắm không? Xin lỗi, vì đây là lần đầu tiên anh hôn người khác, chưa có kinh nghiệm!"
"Thì em cũng là lần đầu tiên mà, hihi!"
Hai người cùng nhìn nhau, phá lên cười. Quách Phong xoa nhè nhẹ lên mái tóc của Tiểu Vy, cậu đặt sát mái tóc của cô ấy lại gần mình hơn. Một mùi hương thơm nhè nhẹ, thoang thoảng của mùi hoa oải hương vô cùng dễ chịu làm Phong say đắm, cậu đặt một nụ hôn lên mái tóc ấy.
"Anh thích nó lắm hả, nhìn cứ như đứa trẻ con ấy!"
Phong chỉ cười nhẹ, gật đầu. Cậu đang khoái chí, ngây ngất vì cô bạn thân trước mặt ngày nào giờ đã lên một cấp bậc khác.
"Này, Phong, em hỏi nhé. Giả dụ bài kiểm tra lần này em điểm mà không như mong đợi anh có..."
Phong không nói gì, chỉ khóa môi cô bằng một cái hôn nhẹ nhàng.
"Em đâu có đòi hôn?"
"Anh nghiêm túc giùm em cái đi!"
Phong bấy giờ mới cười khoái chí, đáp lại.
"Em điểm kém thì anh cũng không trách đâu. Vì năng lực em chỉ có vậy mà?"
"Anh chê em đúng không? Anh chê em?"
Tiểu Vy phụng phịu, quay mặt sang một bên. Quách Phong kéo tay cô sát vào lòng mình, ôm chặt.
"Anh lại tự tiện ôm em? Tránh ra, nói xấu người ta rồi giờ còn đòi ôm là sao?"
"Đấy, Tiểu Vy mà anh biết trước đây phải như vậy nè. Đợt vừa rồi em thay đổi làm anh thấy chả quen tí nào?"
"Mè nheo, nhõng nhẽo thế này em chỉ làm với anh thôi. Còn với người khác, em phải thay đổi chứ. Anh thấy con bé Nhung em "dằn mặt" xong giờ có dám làm mấy trò kia nữa không?"
"Em còn có anh cơ mà. Đứa nào đụng đến em, anh sẽ cho chúng một trận!"
"Ghê nhỉ, anh có dám hứa với em không đã!"
"Hứa gì cơ?"
"Hứa chỉ có một mình em thôi! Hứa ai bắt nạt em anh luôn phải chạy đến bảo vệ em!"
"Tưởng gì chuyện đó đơn giản. Anh hứa! Mà em cũng hứa đi!"
"Hứa gì?"
"Hãy hứa chỉ được nhõng nhẽo, trẻ con trước mình anh thôi! Không được làm như vậy với bất cứ đứa con trai nào khác."
"Ừ. Em hứa. Anh còn trẻ em hơn em ý nhỉ?"
Quách Phong cười, ôm lấy Tiểu Vy vào lòng.
"Anh thích em, thích em rất nhiều! Từ giờ, hãy là người yêu của anh nhé!"
Tiểu Vy ôm chặt cậu.
"Em đồng ý, em cũng thích Phong, thích Phong nhiều lắm luôn ý!"
"Mà Phong này!"
Tiểu Vy tiếp lời.
"Trên lớp chúng mình vẫn nên giữ kín mối quan hệ này nhé! Em không muốn làm ảnh hưởng đến việc học của hai ta!"
"Nếu người yêu của anh muốn vậy, anh không có ý kiến gì cả."
"Hừ, cái đồ đáng ghét. Đáng ghét lắm luôn á!"
"Còn em là đồ đáng yêu. Đáng yêu lắm luôn á!"
Hai người cứ vậy, chìm đắm trong tình yêu mơ mộng, đến lúc nhận ra thì đã là gần 12 giờ đêm. Tiểu Vy quay sang nhìn Quách Phong.
"Cũng muộn rồi đấy nhỉ."
"Chết rồi, anh phải về thôi mai còn đi học nữa, em cũng đi nghỉ đi."
"Đồ ngốc này, muộn rồi. Về nhà giờ này đêm khuya muộn em không yên tâm để anh đi một mình đâu."
"Nhưng mà,.. phải làm sao?"
"Bố em đêm nay không về đâu, anh ở lại đây cũng được. Sáng mai về sớm chuẩn bị sách vở là được mà."
"Ấy, sao được. Ngại lắm á!"
"Em nói anh không nghe lời à? Vừa lên chức người yêu đã không nghe lời rồi đấy à?"
Quách Phong suy nghĩ, đắn đo một lát. Cậu có vẻ rất băn khoăn, lo lắng về điều này.
"Thôi được rồi, anh sẽ ngủ dưới sofa này. Em lên nhà đi!"
"Dở người à! Dưới này không có chăn, đêm anh nằm cảm ai chịu trách nhiệm cho?"
Tiểu Vy nói tiếp, giọng uể oải có vẻ cô khá buồn ngủ rồi.
"Lên phòng em đi, trên đó có hai cái giường mà, yên tâm. Em tin tưởng anh, chúng ta đã chơi với nhau gần chục năm rồi, có phải ngày một ngày hai đâu."
Phong bấy giờ mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm.
"Đau, đau quá!" Anh cắn vào môi em rồi!"
Phong giật mình, buông cổ ra. Vội lo lắng hỏi cô.
"Em có đau lắm không? Xin lỗi, vì đây là lần đầu tiên anh hôn người khác, chưa có kinh nghiệm!"
"Thì em cũng là lần đầu tiên mà, hihi!"
Hai người cùng nhìn nhau, phá lên cười. Quách Phong xoa nhè nhẹ lên mái tóc của Tiểu Vy, cậu đặt sát mái tóc của cô ấy lại gần mình hơn. Một mùi hương thơm nhè nhẹ, thoang thoảng của mùi hoa oải hương vô cùng dễ chịu làm Phong say đắm, cậu đặt một nụ hôn lên mái tóc ấy.
"Anh thích nó lắm hả, nhìn cứ như đứa trẻ con ấy!"
Phong chỉ cười nhẹ, gật đầu. Cậu đang khoái chí, ngây ngất vì cô bạn thân trước mặt ngày nào giờ đã lên một cấp bậc khác.
"Này, Phong, em hỏi nhé. Giả dụ bài kiểm tra lần này em điểm mà không như mong đợi anh có..."
Phong không nói gì, chỉ khóa môi cô bằng một cái hôn nhẹ nhàng.
"Em đâu có đòi hôn?"
"Anh nghiêm túc giùm em cái đi!"
Phong bấy giờ mới cười khoái chí, đáp lại.
"Em điểm kém thì anh cũng không trách đâu. Vì năng lực em chỉ có vậy mà?"
"Anh chê em đúng không? Anh chê em?"
Tiểu Vy phụng phịu, quay mặt sang một bên. Quách Phong kéo tay cô sát vào lòng mình, ôm chặt.
"Anh lại tự tiện ôm em? Tránh ra, nói xấu người ta rồi giờ còn đòi ôm là sao?"
"Đấy, Tiểu Vy mà anh biết trước đây phải như vậy nè. Đợt vừa rồi em thay đổi làm anh thấy chả quen tí nào?"
"Mè nheo, nhõng nhẽo thế này em chỉ làm với anh thôi. Còn với người khác, em phải thay đổi chứ. Anh thấy con bé Nhung em "dằn mặt" xong giờ có dám làm mấy trò kia nữa không?"
"Em còn có anh cơ mà. Đứa nào đụng đến em, anh sẽ cho chúng một trận!"
"Ghê nhỉ, anh có dám hứa với em không đã!"
"Hứa gì cơ?"
"Hứa chỉ có một mình em thôi! Hứa ai bắt nạt em anh luôn phải chạy đến bảo vệ em!"
"Tưởng gì chuyện đó đơn giản. Anh hứa! Mà em cũng hứa đi!"
"Hứa gì?"
"Hãy hứa chỉ được nhõng nhẽo, trẻ con trước mình anh thôi! Không được làm như vậy với bất cứ đứa con trai nào khác."
"Ừ. Em hứa. Anh còn trẻ em hơn em ý nhỉ?"
Quách Phong cười, ôm lấy Tiểu Vy vào lòng.
"Anh thích em, thích em rất nhiều! Từ giờ, hãy là người yêu của anh nhé!"
Tiểu Vy ôm chặt cậu.
"Em đồng ý, em cũng thích Phong, thích Phong nhiều lắm luôn ý!"
"Mà Phong này!"
Tiểu Vy tiếp lời.
"Trên lớp chúng mình vẫn nên giữ kín mối quan hệ này nhé! Em không muốn làm ảnh hưởng đến việc học của hai ta!"
"Nếu người yêu của anh muốn vậy, anh không có ý kiến gì cả."
"Hừ, cái đồ đáng ghét. Đáng ghét lắm luôn á!"
"Còn em là đồ đáng yêu. Đáng yêu lắm luôn á!"
Hai người cứ vậy, chìm đắm trong tình yêu mơ mộng, đến lúc nhận ra thì đã là gần 12 giờ đêm. Tiểu Vy quay sang nhìn Quách Phong.
"Cũng muộn rồi đấy nhỉ."
"Chết rồi, anh phải về thôi mai còn đi học nữa, em cũng đi nghỉ đi."
"Đồ ngốc này, muộn rồi. Về nhà giờ này đêm khuya muộn em không yên tâm để anh đi một mình đâu."
"Nhưng mà,.. phải làm sao?"
"Bố em đêm nay không về đâu, anh ở lại đây cũng được. Sáng mai về sớm chuẩn bị sách vở là được mà."
"Ấy, sao được. Ngại lắm á!"
"Em nói anh không nghe lời à? Vừa lên chức người yêu đã không nghe lời rồi đấy à?"
Quách Phong suy nghĩ, đắn đo một lát. Cậu có vẻ rất băn khoăn, lo lắng về điều này.
"Thôi được rồi, anh sẽ ngủ dưới sofa này. Em lên nhà đi!"
"Dở người à! Dưới này không có chăn, đêm anh nằm cảm ai chịu trách nhiệm cho?"
Tiểu Vy nói tiếp, giọng uể oải có vẻ cô khá buồn ngủ rồi.
"Lên phòng em đi, trên đó có hai cái giường mà, yên tâm. Em tin tưởng anh, chúng ta đã chơi với nhau gần chục năm rồi, có phải ngày một ngày hai đâu."
Phong bấy giờ mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.