Chương 46
Ly Marie
02/09/2023
Những ngày sau đó, Bạch Thái Lăng hầu hết dành thời gian ở gần Lục
Nhiên. Lục Nhiên ở tiệm bánh, anh sẽ ngồi một góc ở tiệm bánh rồi làm
những công việc trên công ty. Thậm chí Bạch Thái Lăng còn cho người đối
diện nhà của Lục Nhiên một số tiền không nhỏ để họ chuyển đi nơi khác
với mục đích anh dọn đến sống ở đối diện.
Lăng Kiêu khi biết ba mình chuyển đến đối diện thì cậu nhóc nhỏ rất là vui. Có nhiều lúc cậu nhóc nhỏ còn nhân cơ hội xin mẹ mình cho ba ngủ lại nhà để cậu có thể ngủ cùng với ba mình. Lục Nhiên đương nhiên là một mực không đồng ý nhưng vì Lăng Kiêu cứ năn nỉ mãi nên Lục Nhiên chỉ đồng ý cho anh ở lại nhưng anh chỉ được ngủ ngoài sofa. Bạch Thái Lăng lại vui là đằng khác, mặc dù chỉ được ngủ ngoài sofa nhưng cũng đã làm cho anh mãn nguyện rồi.
Đêm nào khi Bạch Thái Lăng ở lại anh cũng đều nói câu xin lỗi Lục Nhiên và xin cô cho mình được chuộc lại những lỗi lầm mà anh đã gây ra. Lục Nhiên mỗi lần nghe câu đó thì cô lại chẳng nói gì chỉ biết im lặng vì Lục Nhiên cô lại sợ, cô sợ quá khứ trước kia anh đối với cô lại một lần nữa xuất hiện...........
Hôm nay vẫn như mọi ngày, Tiểu Kiêu ăn sáng cùng với ba và mẹ của mình. Cậu nhóc nhỏ không còn được mẹ Lung Linh chở đi học nữa vì Lung Linh đang trong tháng thứ 8 và cũng sắp sinh nên không thể đi lại nhiều. Bạch Thái Lăng sẽ lại người thay thế Lung Linh chở Tiểu Kiêu đi học.
Cậu nhóc nhỏ này được ba chở đi học hằng ngày rất vui ah! Vì mỗi lần đến trường Bạch Thái Lăng đều dẫn Lăng Kiêu đến trước cửa lớp rồi mới quay đi làm. Mà mỗi lần như vậy các phụ huynh nữ cùng những cô giáo đều không khỏi cảm thán vì độ đẹp trai của ba cậu nhóc này.
Sau khi Tiểu Kiêu đi học, Lục Nhiên đi xuống dưới tiệm làm bánh để chuẩn bị làm những mẫu bánh mới. Vào phòng dành cho làm bánh lúc này cô mới biết bột mì đã hết. Lục Nhiên chỉ biết thở dài thầm nghĩ:" Haizzz.... ngày nào cũng làm bánh mà sao mình không để ý nhỉ?"
Cô tháo chiếc tạp dề treo lên tường rồi đi ra ngoài bắt một chiếc taxi lên thành phố lớn để mua. Ở ngoại thành cũng có nhưng người ta không bán số lượng nhiều. Mà Lục Nhiên thì lại cần số lượng nhiều nên phai lên thành phố lớn mới có......
Khi tới nơi Lục Nhiên bước xuống cảm ơn và đưa tiền cho bác tài xế nhưng cô nào biết được từ đằng xa có một người đang theo dõi từng nhất cử nhất động của Lục Nhiên.
Bước vào cửa tiệm, ông chủ ở đây cũng quen Lục Nhiên nên ông vừa cười vừa hỏi:" Ây..... Hôm nay vẫn như cũ có phải không Lục Nhiên!"
Lục Nhiên vui vẻ trả lời:" Vâng! Bác cứ lấy như cũ cho con!
Sau khi đã thanh toán xong đầy đủ, Lục Nhiên đặt một chuyến xe giao đồ tới để chở bột mì về cho cô. Nói là lên thành phố lớn mua đồ thôi chứ cửa tiệm của ông cũng nằm ở trong một hẻm khá vắng. Cũng chính vì cửa tiệm của ông không lớn nên cũng chẳng có dịch vụ giao hàng. Khi nhân viên giao hàng tới và lấy đồ chở đi thì cô cũng đi dạo một chút.
Bỗng nhiên đang đi thì từ đằng sau cô có một người lạ mặt chạy tới cầm gậy đập ngay sau đầu cô. Lục Nhiên bị đánh bất ngờ nên bị choáng mà ngay sau đó liền ngất đi, Trước khi ngất cô lờ mờ thấy được phía xa xa đối diện mình có một cô gái mỉm cười nhìn về phía cô và sau đó Lục Nhiên ngất đi.
................
Bạch Thái Lăng đang ngồi trong phòng làm việc ở công ty thì trong lòng cứ có cảm giác bồn chồn lo lắng mặc dù anh không biết là mình đang lo lắng chuyện gì.
*Reng* reng* reng * Có một số lạ gọi đến cho Bạch Thái Lăng.
Anh nhíu mày nhìn vào số lạ trong điện thoại trên bàn, cầm điện thoại lên anh nhấc máy:
- Alo! Anh vừa mới cất giọng thì ở đầu đây bên kia là tiếng van xin của Lục Nhiên. Nghe được tiếng của cô anh liền lập tức đứng dậy hốt hoảng nói.
- Lục Nhiên.....lục Nhiên các người là ai sao lại bắt cô ấy! Giọng anh lớn tiếng nói
Ở bên kia khi nghe được tiếng lo lắng của anh thì lúc này mới cười lớn rồi nói:" Thái Lăng à! Có gì thì cứ bình tĩnh đi chứ! Sao giọng của anh lại có chút hoảng sợ như vậy?" Không ai khác đầu dây bên kia chính là Quỳnh Trân.
- Quỳnh Trân! Cô đang làm gì cô ấy? Mau thả Lục Nhiên ra! Anh lo lắng nói vì anh nghe được bên kia có tiếng hoảng sợ của Lục Nhiên.
- Có vẻ như người con gái này rất quan trọng với anh nhỉ? Muốn cứu cô ta thì mau đến đây! Nói xong Quỳnh Trân cúp máy. Hai phút sau điện thoại anh liền có tiếng tin nhắn, nhìn địa chỉ anh thấy đó là một căn nhà hoang nằm ở một khu rừng vắng.
Bạch Thái Lăng không muốn chậm trễ thời gian nên anh đã gọi cho Cố Hàn để huy động lực lượng đàn em của Cố Hàn đến giúp.
Cố Hàn ở nhà đang chăm lo cho vợ thì liền nhận được cuộc gọi của Bạch Thái Lăng. Lung Linh khi nghe cô bạn của mình bị bắt thì cũng lo lắng đứng ngồi không yên nhưng Cố Hàn đã vịnh cô lại để chấn an. Chứ nếu như cô cứ lo lắng như thế thì không tránh có khi sẽ bị động thai.
Lăng Kiêu khi biết ba mình chuyển đến đối diện thì cậu nhóc nhỏ rất là vui. Có nhiều lúc cậu nhóc nhỏ còn nhân cơ hội xin mẹ mình cho ba ngủ lại nhà để cậu có thể ngủ cùng với ba mình. Lục Nhiên đương nhiên là một mực không đồng ý nhưng vì Lăng Kiêu cứ năn nỉ mãi nên Lục Nhiên chỉ đồng ý cho anh ở lại nhưng anh chỉ được ngủ ngoài sofa. Bạch Thái Lăng lại vui là đằng khác, mặc dù chỉ được ngủ ngoài sofa nhưng cũng đã làm cho anh mãn nguyện rồi.
Đêm nào khi Bạch Thái Lăng ở lại anh cũng đều nói câu xin lỗi Lục Nhiên và xin cô cho mình được chuộc lại những lỗi lầm mà anh đã gây ra. Lục Nhiên mỗi lần nghe câu đó thì cô lại chẳng nói gì chỉ biết im lặng vì Lục Nhiên cô lại sợ, cô sợ quá khứ trước kia anh đối với cô lại một lần nữa xuất hiện...........
Hôm nay vẫn như mọi ngày, Tiểu Kiêu ăn sáng cùng với ba và mẹ của mình. Cậu nhóc nhỏ không còn được mẹ Lung Linh chở đi học nữa vì Lung Linh đang trong tháng thứ 8 và cũng sắp sinh nên không thể đi lại nhiều. Bạch Thái Lăng sẽ lại người thay thế Lung Linh chở Tiểu Kiêu đi học.
Cậu nhóc nhỏ này được ba chở đi học hằng ngày rất vui ah! Vì mỗi lần đến trường Bạch Thái Lăng đều dẫn Lăng Kiêu đến trước cửa lớp rồi mới quay đi làm. Mà mỗi lần như vậy các phụ huynh nữ cùng những cô giáo đều không khỏi cảm thán vì độ đẹp trai của ba cậu nhóc này.
Sau khi Tiểu Kiêu đi học, Lục Nhiên đi xuống dưới tiệm làm bánh để chuẩn bị làm những mẫu bánh mới. Vào phòng dành cho làm bánh lúc này cô mới biết bột mì đã hết. Lục Nhiên chỉ biết thở dài thầm nghĩ:" Haizzz.... ngày nào cũng làm bánh mà sao mình không để ý nhỉ?"
Cô tháo chiếc tạp dề treo lên tường rồi đi ra ngoài bắt một chiếc taxi lên thành phố lớn để mua. Ở ngoại thành cũng có nhưng người ta không bán số lượng nhiều. Mà Lục Nhiên thì lại cần số lượng nhiều nên phai lên thành phố lớn mới có......
Khi tới nơi Lục Nhiên bước xuống cảm ơn và đưa tiền cho bác tài xế nhưng cô nào biết được từ đằng xa có một người đang theo dõi từng nhất cử nhất động của Lục Nhiên.
Bước vào cửa tiệm, ông chủ ở đây cũng quen Lục Nhiên nên ông vừa cười vừa hỏi:" Ây..... Hôm nay vẫn như cũ có phải không Lục Nhiên!"
Lục Nhiên vui vẻ trả lời:" Vâng! Bác cứ lấy như cũ cho con!
Sau khi đã thanh toán xong đầy đủ, Lục Nhiên đặt một chuyến xe giao đồ tới để chở bột mì về cho cô. Nói là lên thành phố lớn mua đồ thôi chứ cửa tiệm của ông cũng nằm ở trong một hẻm khá vắng. Cũng chính vì cửa tiệm của ông không lớn nên cũng chẳng có dịch vụ giao hàng. Khi nhân viên giao hàng tới và lấy đồ chở đi thì cô cũng đi dạo một chút.
Bỗng nhiên đang đi thì từ đằng sau cô có một người lạ mặt chạy tới cầm gậy đập ngay sau đầu cô. Lục Nhiên bị đánh bất ngờ nên bị choáng mà ngay sau đó liền ngất đi, Trước khi ngất cô lờ mờ thấy được phía xa xa đối diện mình có một cô gái mỉm cười nhìn về phía cô và sau đó Lục Nhiên ngất đi.
................
Bạch Thái Lăng đang ngồi trong phòng làm việc ở công ty thì trong lòng cứ có cảm giác bồn chồn lo lắng mặc dù anh không biết là mình đang lo lắng chuyện gì.
*Reng* reng* reng * Có một số lạ gọi đến cho Bạch Thái Lăng.
Anh nhíu mày nhìn vào số lạ trong điện thoại trên bàn, cầm điện thoại lên anh nhấc máy:
- Alo! Anh vừa mới cất giọng thì ở đầu đây bên kia là tiếng van xin của Lục Nhiên. Nghe được tiếng của cô anh liền lập tức đứng dậy hốt hoảng nói.
- Lục Nhiên.....lục Nhiên các người là ai sao lại bắt cô ấy! Giọng anh lớn tiếng nói
Ở bên kia khi nghe được tiếng lo lắng của anh thì lúc này mới cười lớn rồi nói:" Thái Lăng à! Có gì thì cứ bình tĩnh đi chứ! Sao giọng của anh lại có chút hoảng sợ như vậy?" Không ai khác đầu dây bên kia chính là Quỳnh Trân.
- Quỳnh Trân! Cô đang làm gì cô ấy? Mau thả Lục Nhiên ra! Anh lo lắng nói vì anh nghe được bên kia có tiếng hoảng sợ của Lục Nhiên.
- Có vẻ như người con gái này rất quan trọng với anh nhỉ? Muốn cứu cô ta thì mau đến đây! Nói xong Quỳnh Trân cúp máy. Hai phút sau điện thoại anh liền có tiếng tin nhắn, nhìn địa chỉ anh thấy đó là một căn nhà hoang nằm ở một khu rừng vắng.
Bạch Thái Lăng không muốn chậm trễ thời gian nên anh đã gọi cho Cố Hàn để huy động lực lượng đàn em của Cố Hàn đến giúp.
Cố Hàn ở nhà đang chăm lo cho vợ thì liền nhận được cuộc gọi của Bạch Thái Lăng. Lung Linh khi nghe cô bạn của mình bị bắt thì cũng lo lắng đứng ngồi không yên nhưng Cố Hàn đã vịnh cô lại để chấn an. Chứ nếu như cô cứ lo lắng như thế thì không tránh có khi sẽ bị động thai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.