Chương 21: Hủy Hôn
Nhất Cửu Huyền Âm
08/09/2019
"Sầm "cánh cửa đóng vội gây ra âm thanh lớn vang
cả căn biệt thự y như lòng người con gái hụt hẫng khóc những tiếng nhỏ
đầy chua sót. Chân tay bủn rủn. Không biết phải làm sao đây.
Anh cứ đứng yên đó, đứng sững người ở đó. Phải! Anh vẫn còn thích Dạ Chân Chân. Nhưng đến với cô không phải là vì báo đáp. Cả hai là sự lựa chọn quá lớn, có như nó là một màn cân não khiến con người ta không khỏi nhức óc búa đầu.
Anh biết như vậy là sai, là không đúng với cô, nhưng anh cũng chẳng thể dối lòng mình được. Dạ Chân Chân vẫn đứng ở đó, đứng trước cổng nhìn vào căn phòng khách, lúc này mới biết anh đang sống cùng một cô gái.
Anh bỏ mặt Dạ Chân Chân đứng ở đó. Chạy lên căn phòng mà cô đang khóc. Càng đến gần tiếng khóc ngày một to.
Anh đến gần vội vàng đập cửa
- Nhi Nhi! Mở cửa cho anh
- Anh biến đi, anh cút đi, tôi không muốn nhìn mặt anh nữa. - Tiếng khóc xé lòng người ấy vẫn không thôi thúc giục lòng người con trai vẫn đứng đó đập cửa.
- Nhi Nhi! Không phải như em nghĩ đâu. Em không được hiểu lầm anh!
Bất chợt, tiếng khóc ngớt đi, nghe qua đã biết rằng người con gái đang lấy lại tinh thần. Nhưng theo chiều hướng hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của anh.
- Đến giờ phút này , chẳng còn là hiểu lầm nữa. Tất cả đều là sự thật. Anh bên tôi cũng chỉ vì anh muốn báo đáp mà. Nay tôi thả tự do cho anh ngay khi chúng ta chưa đính hôn. TÔI MUỐN CHIA TAY.
- Lâm Hoàng Thiên anh nghe cho rõ TÔI MUỐN HỦY HÔN.
Mặc kệ sắc mặt người con trai ấy như thế nào. Cô vẫn một mực khẳng định muốn "CHIA TAY ". Cô đúng là ích kỉ chỉ biết quan tâm đến cảm nhận của mình ra sao, nhưng nếu không cảm nhận cho riêng mình thì ai sẽ hiểu cho cô đây? Tất cả ở đây ai đều ích kỉ cả, điều ích kỉ này khiến một con người phóng khoáng cũmng trở nên ích kỉ điều đó là không thể phủ nhận.
Bên ngoài cánh cửa lặng im, có lẽ người con trai ấy phải thấy vui mừng khi nghe thấy câu nói đó chứ. Tại sao lại thấy đau đớn quá vậy? Bất giác người con trai ấy lại nói những lời lẽ ngược lại với cản súc của mình.
- Phải! Anh thích người khác, NGƯỜI ĐÓ KHÔNG PHẢI EM!
Một, hai giọt rồi từ từ trở nên ướt đẫm khuôn mặt trái xoan đó của cô gái ...
Thu dọn hành lí xong, lấy máy gọi về cho mẹ đến đón.
Cô vội vàng mở cửa bỏ mặc anh đang đứng ở đó mà chạy xuống .
- Ba mẹ! Con muốn hủy hôn !
Anh cứ đứng yên đó, đứng sững người ở đó. Phải! Anh vẫn còn thích Dạ Chân Chân. Nhưng đến với cô không phải là vì báo đáp. Cả hai là sự lựa chọn quá lớn, có như nó là một màn cân não khiến con người ta không khỏi nhức óc búa đầu.
Anh biết như vậy là sai, là không đúng với cô, nhưng anh cũng chẳng thể dối lòng mình được. Dạ Chân Chân vẫn đứng ở đó, đứng trước cổng nhìn vào căn phòng khách, lúc này mới biết anh đang sống cùng một cô gái.
Anh bỏ mặt Dạ Chân Chân đứng ở đó. Chạy lên căn phòng mà cô đang khóc. Càng đến gần tiếng khóc ngày một to.
Anh đến gần vội vàng đập cửa
- Nhi Nhi! Mở cửa cho anh
- Anh biến đi, anh cút đi, tôi không muốn nhìn mặt anh nữa. - Tiếng khóc xé lòng người ấy vẫn không thôi thúc giục lòng người con trai vẫn đứng đó đập cửa.
- Nhi Nhi! Không phải như em nghĩ đâu. Em không được hiểu lầm anh!
Bất chợt, tiếng khóc ngớt đi, nghe qua đã biết rằng người con gái đang lấy lại tinh thần. Nhưng theo chiều hướng hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của anh.
- Đến giờ phút này , chẳng còn là hiểu lầm nữa. Tất cả đều là sự thật. Anh bên tôi cũng chỉ vì anh muốn báo đáp mà. Nay tôi thả tự do cho anh ngay khi chúng ta chưa đính hôn. TÔI MUỐN CHIA TAY.
- Lâm Hoàng Thiên anh nghe cho rõ TÔI MUỐN HỦY HÔN.
Mặc kệ sắc mặt người con trai ấy như thế nào. Cô vẫn một mực khẳng định muốn "CHIA TAY ". Cô đúng là ích kỉ chỉ biết quan tâm đến cảm nhận của mình ra sao, nhưng nếu không cảm nhận cho riêng mình thì ai sẽ hiểu cho cô đây? Tất cả ở đây ai đều ích kỉ cả, điều ích kỉ này khiến một con người phóng khoáng cũmng trở nên ích kỉ điều đó là không thể phủ nhận.
Bên ngoài cánh cửa lặng im, có lẽ người con trai ấy phải thấy vui mừng khi nghe thấy câu nói đó chứ. Tại sao lại thấy đau đớn quá vậy? Bất giác người con trai ấy lại nói những lời lẽ ngược lại với cản súc của mình.
- Phải! Anh thích người khác, NGƯỜI ĐÓ KHÔNG PHẢI EM!
Một, hai giọt rồi từ từ trở nên ướt đẫm khuôn mặt trái xoan đó của cô gái ...
Thu dọn hành lí xong, lấy máy gọi về cho mẹ đến đón.
Cô vội vàng mở cửa bỏ mặc anh đang đứng ở đó mà chạy xuống .
- Ba mẹ! Con muốn hủy hôn !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.