Thanh Xuân: Nam Thần Của Riêng Em
Chương 30: Tình đầu dở dang
Phạm Đào
23/03/2024
Về đến nhà thì cô bắt tay vào nấu cơm còn Chính Hàm không biết làm gì cho nên anh đành đứng kế bên mà nhìn cô …
“ Yến Tư em giỏi quá đi,cái gì cũng biết làm “
“ Từ nhỏ tôi đã được mẹ dạy rồi cho nên mới biết, Chính Hàm anh cũng nên tự lập đi.À tôi quên mất là nhà anh rất giàu có,mấy công việc này có thể thuê người làm “”
Cô ấy chê mình ư?? cô ấy nói mình là đại thiếu gia khốn biết làm sao..
“ Em..em chỉ anh đi,nhất định anh sẽ làm được mà “
“Ừm,nếu anh muốn làm tôi sẽ chỉ “
Nói xong cô liền đi chỉ ảnh nhặt rau,gọt củ cải, nhưng mới cầm dao lên chưa được 1 phút nữa thì Chính Hàm đã bị đứt tay rồi …Haiz,số của anh chính là phải ăn sung mặc sướng chứ không cần phải làm mấy công việc này.
“ Ngồi yên đi đừng làm nữa để tôi đi lấy băng keo cá nhân “
“ Được “
Sau đó cô dán băng keo cá nhân vào tay anh rồi sau đó bảo anh ngồi đó chơi là được rồi.Yến Tư thì vẫn tiếp tục nấu cơm.
Qua 1 giờ sau thì thức ăn cũng đã chín,cô dọn thức ăn lên bàn rồi thưởng thức bữa trưa.
“ Yến Tư,em nấu cơm ngon quá đi,anh thích lắm “
“ Đây chỉ là những món ăn bình thường thôi mà, ngày nào cả nhà tôi cũng ăn những món như thế “
“ Ngày nào nhà em cũng ăn cơm cùng nhau à …’’
“ Ừm,là gia đình thì phải ăn cơm cùng nhau chứ sao …””
“ Thích thật đấy,anh toàn ăn cơm một mình.Nhà anh không có ăn cơm chung với nhau, nhìn lại thấy buồn thật “
Đúng là mỗi nhà mỗi cảnh,tuy gia đình Chính Hàm giàu có nhưng đến một bữa cơm cũng không có,sao lúc này cô cảm thấy có chút thương cảm với anh ấy nhỉ!!
“ Xin lỗi nha …”
“ Không sao,hôm nay được ăn cơm cùng em anh vui lắm …”
“ Ừm,vui thì ăn nhiều vào “
Cô khẽ cười rồi gấp con tôm vào bát cho anh, Chính Hàm thấy cô quan tâm mình như vậy thì anh vô cùng vui vẻ rồi bỏ con tôm vào miệng …
Sau khi ăn cơm xong thì Yến Tư dọn bếp và rửa bát …Cô quay lại nhìn thì thấy anh vẫn còn ngồi ở đó, giờ này mà vẫn chưa về sau, buổi chiều sắp đến luôn rồi.
“ Anh …về đi, buổi chiều có cắm trại..”
“ Vậy lát nữa chúng ta cùng nhau đi “”
“ Anh định mặc bộ đồ từ hôm qua đến giờ à “
Nghe cô nói thì cô mới để ý đến bản thân mình,đúng là anh đã mặc bộ đồ này từ ngày hôm qua đến giờ rồi.
“ Vậy …vậy anh về trước,một lát nữa anh đến đón em nha..”
“ Không cần đâu,lát nữa tôi tự đi được “
“ Anh quyết định rồi,em đừng cãi lại anh …”
Nói xong anh liền chạy ra ngoài rồi lên xe phóng đi,cô thấy anh đi rồi thì cũng tập trung vào công việc của mình. Nhưng lạ thay mấy phút sau thì cô nghe được tiếng bước chân, chẳng lẻ là anh ấy quay lại hay không.
Lần này không phải Chính Hàm mà là bà Vu Tầm mẹ của anh ấy.Tại sao bà ấy lại đến đây chứ, chẳng lẻ nào là bà ấy đã biết Chính Hàm đến đây sao.
“ Cháu chào bác “’
“ Chát …”
Một cái tác vang lên,Vụ Tầm tát Yến Tư một cái nhưng mà cũng khiến cho cô phải lảo đảo, suýt chút nữa thì té xuống đất luôn rồi…
“ Cô lật lọng,cô không giữ đúng lời hứa của mình”
“ Bác,cháu …cháu xin lỗi…”
“ Yến Tư,cô không lo cho mệnh hệ của cả gia đình mình à. …”’
“ Bác..bác … cháu xin bác …bác đừng làm gì ba mẹ cháu …””
“Được,hôm nay là ngày cuối cùng rồi, tôi mong cô nói rõ ràng với Chính Hàm đi, tôi không muốn con trai mình suốt ngày cứ phải lẽo đẽo theo cô..”
“ Được, được!! Cháu sẽ nói mà,bác yên tâm đi …Xin bác đừng làm hại đến ba mẹ cháu …”
“ Tôi mong chờ cô nói thì làm được,còn nếu không thì đừng trách tôi độc ác …”
Nói xong Vu Tầm liền rời đi,lúc này thì Yến Tư cũng đã ngã quỵ xuống mặt đất rồi … Cuối cùng thì cô không thoát khỏi bà ấy, tình yêu kia cô xem như hết rồi vậy …Đúng là người quyền lực có khác,còn cô không có gì trong tay cho nên cũng chỉ biết làm theo mà thôi.Với lại bà ấy nói đúng,Chính Hàm anh ấy còn tương lai ở phía trước nữa,anh ấy không thể vì cô mà lỡ dỡ được. …
Tình yêu này có lẽ chớm nở mai tàn mà thôi,với lại anh ấy thấy mình mới mẻ cho nên mới thích…Chứ người như anh ấy thì làm sao thích mình yêu mình lâu dài được chứ, tiểu thư nhà giàu theo anh ấy cả đống cả lèn kia kìa. Dám chừng thân phận của mình cũng chỉ xứng làm giúp việc của Chính Hàm mà thôi,cô cảm thấy mình không xứng đáng với tình yêu này, đoạn tình cảm này đến đây là được.
Người ta thường nói tình đầu rất dở dang và sẽ không đến được với nhau …Đúng vậy cô và anh ấy không đến được với nhau rồi,và bây giờ cô cũng đã tin câu nói này chính là sự thật chứ không phải là hư cấu nữa rồi.
“ Yến Tư em giỏi quá đi,cái gì cũng biết làm “
“ Từ nhỏ tôi đã được mẹ dạy rồi cho nên mới biết, Chính Hàm anh cũng nên tự lập đi.À tôi quên mất là nhà anh rất giàu có,mấy công việc này có thể thuê người làm “”
Cô ấy chê mình ư?? cô ấy nói mình là đại thiếu gia khốn biết làm sao..
“ Em..em chỉ anh đi,nhất định anh sẽ làm được mà “
“Ừm,nếu anh muốn làm tôi sẽ chỉ “
Nói xong cô liền đi chỉ ảnh nhặt rau,gọt củ cải, nhưng mới cầm dao lên chưa được 1 phút nữa thì Chính Hàm đã bị đứt tay rồi …Haiz,số của anh chính là phải ăn sung mặc sướng chứ không cần phải làm mấy công việc này.
“ Ngồi yên đi đừng làm nữa để tôi đi lấy băng keo cá nhân “
“ Được “
Sau đó cô dán băng keo cá nhân vào tay anh rồi sau đó bảo anh ngồi đó chơi là được rồi.Yến Tư thì vẫn tiếp tục nấu cơm.
Qua 1 giờ sau thì thức ăn cũng đã chín,cô dọn thức ăn lên bàn rồi thưởng thức bữa trưa.
“ Yến Tư,em nấu cơm ngon quá đi,anh thích lắm “
“ Đây chỉ là những món ăn bình thường thôi mà, ngày nào cả nhà tôi cũng ăn những món như thế “
“ Ngày nào nhà em cũng ăn cơm cùng nhau à …’’
“ Ừm,là gia đình thì phải ăn cơm cùng nhau chứ sao …””
“ Thích thật đấy,anh toàn ăn cơm một mình.Nhà anh không có ăn cơm chung với nhau, nhìn lại thấy buồn thật “
Đúng là mỗi nhà mỗi cảnh,tuy gia đình Chính Hàm giàu có nhưng đến một bữa cơm cũng không có,sao lúc này cô cảm thấy có chút thương cảm với anh ấy nhỉ!!
“ Xin lỗi nha …”
“ Không sao,hôm nay được ăn cơm cùng em anh vui lắm …”
“ Ừm,vui thì ăn nhiều vào “
Cô khẽ cười rồi gấp con tôm vào bát cho anh, Chính Hàm thấy cô quan tâm mình như vậy thì anh vô cùng vui vẻ rồi bỏ con tôm vào miệng …
Sau khi ăn cơm xong thì Yến Tư dọn bếp và rửa bát …Cô quay lại nhìn thì thấy anh vẫn còn ngồi ở đó, giờ này mà vẫn chưa về sau, buổi chiều sắp đến luôn rồi.
“ Anh …về đi, buổi chiều có cắm trại..”
“ Vậy lát nữa chúng ta cùng nhau đi “”
“ Anh định mặc bộ đồ từ hôm qua đến giờ à “
Nghe cô nói thì cô mới để ý đến bản thân mình,đúng là anh đã mặc bộ đồ này từ ngày hôm qua đến giờ rồi.
“ Vậy …vậy anh về trước,một lát nữa anh đến đón em nha..”
“ Không cần đâu,lát nữa tôi tự đi được “
“ Anh quyết định rồi,em đừng cãi lại anh …”
Nói xong anh liền chạy ra ngoài rồi lên xe phóng đi,cô thấy anh đi rồi thì cũng tập trung vào công việc của mình. Nhưng lạ thay mấy phút sau thì cô nghe được tiếng bước chân, chẳng lẻ là anh ấy quay lại hay không.
Lần này không phải Chính Hàm mà là bà Vu Tầm mẹ của anh ấy.Tại sao bà ấy lại đến đây chứ, chẳng lẻ nào là bà ấy đã biết Chính Hàm đến đây sao.
“ Cháu chào bác “’
“ Chát …”
Một cái tác vang lên,Vụ Tầm tát Yến Tư một cái nhưng mà cũng khiến cho cô phải lảo đảo, suýt chút nữa thì té xuống đất luôn rồi…
“ Cô lật lọng,cô không giữ đúng lời hứa của mình”
“ Bác,cháu …cháu xin lỗi…”
“ Yến Tư,cô không lo cho mệnh hệ của cả gia đình mình à. …”’
“ Bác..bác … cháu xin bác …bác đừng làm gì ba mẹ cháu …””
“Được,hôm nay là ngày cuối cùng rồi, tôi mong cô nói rõ ràng với Chính Hàm đi, tôi không muốn con trai mình suốt ngày cứ phải lẽo đẽo theo cô..”
“ Được, được!! Cháu sẽ nói mà,bác yên tâm đi …Xin bác đừng làm hại đến ba mẹ cháu …”
“ Tôi mong chờ cô nói thì làm được,còn nếu không thì đừng trách tôi độc ác …”
Nói xong Vu Tầm liền rời đi,lúc này thì Yến Tư cũng đã ngã quỵ xuống mặt đất rồi … Cuối cùng thì cô không thoát khỏi bà ấy, tình yêu kia cô xem như hết rồi vậy …Đúng là người quyền lực có khác,còn cô không có gì trong tay cho nên cũng chỉ biết làm theo mà thôi.Với lại bà ấy nói đúng,Chính Hàm anh ấy còn tương lai ở phía trước nữa,anh ấy không thể vì cô mà lỡ dỡ được. …
Tình yêu này có lẽ chớm nở mai tàn mà thôi,với lại anh ấy thấy mình mới mẻ cho nên mới thích…Chứ người như anh ấy thì làm sao thích mình yêu mình lâu dài được chứ, tiểu thư nhà giàu theo anh ấy cả đống cả lèn kia kìa. Dám chừng thân phận của mình cũng chỉ xứng làm giúp việc của Chính Hàm mà thôi,cô cảm thấy mình không xứng đáng với tình yêu này, đoạn tình cảm này đến đây là được.
Người ta thường nói tình đầu rất dở dang và sẽ không đến được với nhau …Đúng vậy cô và anh ấy không đến được với nhau rồi,và bây giờ cô cũng đã tin câu nói này chính là sự thật chứ không phải là hư cấu nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.