Chương 11
Cáp Bì Pháp Sư
21/09/2023
21.
Thi xong môn cuối cùng, học kì cuối của năm 12 đã kết thúc như vậy.
Bạch Tự vẫn là người đứng nhất khối, mà tôi lại không giống, rớt khỏi top 20 xếp thứ 23.
Điều này hoàn toàn không làm cho tinh thần tôi bị ảnh hưởng gì cả, nhưng mà mẹ tôi thì lại rất khẩn trương.
Cho dù kỳ nghỉ đông của lớp 12 ngắn ngủi đến đáng thương, bà vẫn báo danh lớp cảm hứng và lớp luyện thi cho tôi.
Không biết bên cạnh tôi đã xuất hiện bao nhiêu vị đại lão rồi nữa.
Nhưng mà tôi cũng cam tâm tình nguyện vì có Bạch Tự đi cùng tôi.
Không biết anh tìm được công việc gia sư dạy môn toán bán thời gian cho học sinh tiểu học ở đâu.
Mà không biết là do ý trời hay bởi con người, tiểu khu mà tôi học cũng là tiểu khu mà anh dạy.
Với khả năng của anh thì dạy kèm cho học sinh cấp 3 còn được.
22.
"Mọi người có một anh đẹp trai đội mũ lưỡi trai đang dạy ngoại khóa ở phòng khách. Mau ra xem xem." Một bạn nữ vừa ra ngoài lại trở về nói với chúng tôi như vậy.
Nghe vậy, tôi vừa học xong lớp vũ đạo tranh thủ thu dọn đồ rồi theo các cô ấy ra ngoài, muốn xem xem rốt cuộc là đẹp trai đến mức nào.
Đi tới phòng khách, tôi nhìn theo hướng bọn họ nói.
Hở, cái gương mặt này quá quen thuộc với tôi rồi.
Mũ lưỡi trai trắng che khuất ánh mắt, anh đặt quyển sách lên bàn, một tay lật sách một tay chống đầu.
Điểu này làm tôi nhớ đến lúc gặp mặt anh lần đầu lúc khải giảng lớp 12, anh cũng như thế này.
Bất kể bên ngoài ồn ào như thế nào đều không có liên quan gì đến anh, giống như ngăn cách khỏi thế gian vậy.
Anh xem quá nhập tâm, tôi đã đi đến bên cạnh nhưng vẫn không phát hiện.
Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên mu bàn tay anh “Công chúa giá đáo, thỉnh thủ hộ.”
Anh bắt lấy tay tôi sau đó hôn lên mu bàn tay giống như kỵ sĩ trong những bộ phim truyền hình Anh “Bảo vệ công chúa chính là sinh mệnh của tôi.”
Giây phút đó tôi nghe thấy những tiếng nghị luận nhỏ xung quanh, những âm thanh kinh ngạc.
“Tôi còn nghĩ rằng anh đẹp trai này đến đây là để dạy múa đó, một lúc sau mới biết anh đến để đợi bạn gái” Chị quản lý cửa hàng trêu đùa nói “Nam thanh nữ tú thật sự dễ nhìn lại xứng đôi.”
Lần đầu tiên được người khác dùng lời nói khẳng định, chúng tôi không hẹn mà quay lại nhìn nhau cười.
Ừm…Là do tôi cố ý đó, tôi muốn công khai chủ quyền mà.
Phản ứng của Bạch Tự cũng làm tôi khá hài lòng, sự tự phụ nho nhỏ ở trong lòng tôi cũng được thỏa mãn.
Thi xong môn cuối cùng, học kì cuối của năm 12 đã kết thúc như vậy.
Bạch Tự vẫn là người đứng nhất khối, mà tôi lại không giống, rớt khỏi top 20 xếp thứ 23.
Điều này hoàn toàn không làm cho tinh thần tôi bị ảnh hưởng gì cả, nhưng mà mẹ tôi thì lại rất khẩn trương.
Cho dù kỳ nghỉ đông của lớp 12 ngắn ngủi đến đáng thương, bà vẫn báo danh lớp cảm hứng và lớp luyện thi cho tôi.
Không biết bên cạnh tôi đã xuất hiện bao nhiêu vị đại lão rồi nữa.
Nhưng mà tôi cũng cam tâm tình nguyện vì có Bạch Tự đi cùng tôi.
Không biết anh tìm được công việc gia sư dạy môn toán bán thời gian cho học sinh tiểu học ở đâu.
Mà không biết là do ý trời hay bởi con người, tiểu khu mà tôi học cũng là tiểu khu mà anh dạy.
Với khả năng của anh thì dạy kèm cho học sinh cấp 3 còn được.
22.
"Mọi người có một anh đẹp trai đội mũ lưỡi trai đang dạy ngoại khóa ở phòng khách. Mau ra xem xem." Một bạn nữ vừa ra ngoài lại trở về nói với chúng tôi như vậy.
Nghe vậy, tôi vừa học xong lớp vũ đạo tranh thủ thu dọn đồ rồi theo các cô ấy ra ngoài, muốn xem xem rốt cuộc là đẹp trai đến mức nào.
Đi tới phòng khách, tôi nhìn theo hướng bọn họ nói.
Hở, cái gương mặt này quá quen thuộc với tôi rồi.
Mũ lưỡi trai trắng che khuất ánh mắt, anh đặt quyển sách lên bàn, một tay lật sách một tay chống đầu.
Điểu này làm tôi nhớ đến lúc gặp mặt anh lần đầu lúc khải giảng lớp 12, anh cũng như thế này.
Bất kể bên ngoài ồn ào như thế nào đều không có liên quan gì đến anh, giống như ngăn cách khỏi thế gian vậy.
Anh xem quá nhập tâm, tôi đã đi đến bên cạnh nhưng vẫn không phát hiện.
Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên mu bàn tay anh “Công chúa giá đáo, thỉnh thủ hộ.”
Anh bắt lấy tay tôi sau đó hôn lên mu bàn tay giống như kỵ sĩ trong những bộ phim truyền hình Anh “Bảo vệ công chúa chính là sinh mệnh của tôi.”
Giây phút đó tôi nghe thấy những tiếng nghị luận nhỏ xung quanh, những âm thanh kinh ngạc.
“Tôi còn nghĩ rằng anh đẹp trai này đến đây là để dạy múa đó, một lúc sau mới biết anh đến để đợi bạn gái” Chị quản lý cửa hàng trêu đùa nói “Nam thanh nữ tú thật sự dễ nhìn lại xứng đôi.”
Lần đầu tiên được người khác dùng lời nói khẳng định, chúng tôi không hẹn mà quay lại nhìn nhau cười.
Ừm…Là do tôi cố ý đó, tôi muốn công khai chủ quyền mà.
Phản ứng của Bạch Tự cũng làm tôi khá hài lòng, sự tự phụ nho nhỏ ở trong lòng tôi cũng được thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.