Thanh Xuân Tươi Đẹp - Doris Domic
Chương 52: CHƯƠNG 52
Doris Domic
22/10/2024
Sau khi được ăn no đêm qua thì hôm nay Doãn Tư Thành đến công ty với tâm trạng khá tốt vì thế nên cuộc họp diễn ra khá suôn sẻ khiến mọi người hoài nghi nhân sinh.
"Sau hôm nay Doãn tổng dễ thế ?" Nhân viên A
"Tuần trước Doãn tổng bảo tôi chỉnh sửa tài liệu này, nhưng tôi quên mất hôm nay tôi liều mình nộp lại bản đó luôn, kết quả lại được thông qua." Nhân viên B
" Sáng nay Doãn tổng vừa đến công ty còn chúc tôi một ngày tốt lành nữa đấy" Nhân viên C
Trợ lý Lục Uy ở phía sau nghe được những lời nhân viên to nhỏ với nhau.
Trời biết, đất biết, Doãn tổng biết, phu nhân biết và tôi cũng biết.
Chuyện là sáng nay anh ta đến đón sếp như mọi khi thì vô tình nhìn thấy " dấu hết ái muội " trên cổ Doãn tổng.
Không cần nói cũng biết do phu nhân gây ra rồi. Bởi nên tâm trạng phơi phới là vì lý do đấy đấy.
" Sếp ơi là sếp, kiểu này chắc công ty sẽ nhanh phá sản mất "
Những lời đó Lục Uy chỉ dám để sâu tận đáy lòng, một khi sếp biết chắc mình bị phanh thây mất.
Hôm nay là buổi casting cho phim mới của đạo diễn. Lần trước phim do Lương An Đình đóng chính đạt rating rất cao. Bình luận để lại đa phần là khen diễn xuất của An Đình - Rachel.
Vì thế đạo diễn muốn mời cô làm giám khảo vòng casting này.
Khá nhiều người vượt qua vòng này nhưng người cô ấn tượng nhất cũng là người có cái tên dài nhất trong đa số những người đi casting: Đoàn Hữu Chí Đức.
Sau khi nghe người dẫn chương trình đọc tên An Đình thấy khá ấn tượng với cái tên này, cảm giác như mình đã từng nghe qua rồi.
Điều này làm An Đình càng tò mò nhiều hơn về hắn ta.
Đến khi cô xem hồ sơ của Đoàn Hữu Chí Đức cũng không thể nào nhớ ra được là mình có quen hắn ta hay không.
Nhưng mà trong tâm trí của cô như đang thoi thúc cô biết rằng đó là một người quen.
Thời gian qua Lương An Đình gặp biết bao nhiêu là người, tiếp xúc với bao nhiêu là người làm sao mà nhớ hết được.
Trong ánh mắt hẳn ta nhìn cô không phải như giữa hai người xa lạ nhìn nhau, cũng không phải anh mắt dành cho thần tượng.
Vì không có ai gặp được thần tượng lại không xin chữ ký, không xin chụp hình mà lại nhìn thần tượng mình với ánh mắt như vậy cá.
An Đình chắc chắn là hắn nhìn cô không phải cái nhìn tốt đẹp gì.
Sau khi casting kết thúc, An Đình đi về phía Đoàn Hữu Chí Đức thì đã thấy hắn leo lên chiếc xe màu đen đồ cách đó không xa.
Khi xe vừa mở cửa ra, An Đình nhìn thấy ghế sau của xe còn một người khác, hình như là đàn ông. Nhưng cửa xe vội đóng lại nên cô không nhìn ra được là ai.
Bên trong xe, hai người đàn ông vừa nói chuyện vừa nhìn An Đình đang đứng đó.
Vì là kính xe một chiều nên phía bên trong có thể nhìn ra bên ngoài còn An Đình ở bên ngoài lại không thể nhìn gì được bên trong.
Thấy cô đứng nhìn với vẻ mặt hoài nghi sau đó lại bỏ đi vào bên trong.
" Sao rồi ?" Người đàn ông vừa cất tiếng hỏi không ai khác chính là Trần Bảo Anh.
"Sao trăng gì, không hiểu sao cậu lại kêu tôi đi làm ba cái trò quỷ ma này nữa !!" Đoàn Hữu Chí Đức càm ràm.
Sau đó lại tiếp tục
" Cậu muốn thì trực tiếp bắt cô ấy không được sao, bày ra cái trò để tôi làm mồi nhử làm gì ?"
" Thứ nhất, với độ nổi tiếng của cô ấy ra đường ai mà không nhận ra cô ấy, bắt cô ấy đi chỉ có thể bất lợi cho tôi.
Thứ hai, tôi muốn xem Doãn Tư Thành có bản lĩnh thế nào mà một lần rồi hai lần cô ấy đều chọn hẳn ta.
Thứ ba, những thông tin của cậu tôi đều cho làm giả hết rồi bao gồm bộ hồ sơ khi nãy. Cho nên khi Doãn Tư Thành đều tra được thì cũng chỉ là điều tra ra cậu nhưng mà cậu làm gì có giữ người. "
" Hèn gì, khi nãy cô ấy nhìn tôi sau đó lại lật hồ sơ ra coi, rất có thể trông tôi quen mắt "
" Cậu cứ việc làm tốt nhiệm vụ của mình theo đúng những gì mà tôi nói, khi An Đình về bên cạnh tôi thì tôi sẽ nhờ
Luv đến chữa bệnh cho mẹ cậu. Đương nhiên là cũng kèm điều kiện là cậu giữ bí mật tuyệt đối. Nếu không, tôi cứu mẹ cậu được thì cũng làm bà ấy chết được." Trần Bảo Anh đe doạ.
Thật ra Đoàn Hữu Chí Đức không hề muốn làm hại gì ai nhưng khổ nỗi mẹ anh lại mắc bệnh hiểm nghèo. Bác sĩ bảo có thể liên lạc được với Luv thì khả năng sống càng cao.
"Sau hôm nay Doãn tổng dễ thế ?" Nhân viên A
"Tuần trước Doãn tổng bảo tôi chỉnh sửa tài liệu này, nhưng tôi quên mất hôm nay tôi liều mình nộp lại bản đó luôn, kết quả lại được thông qua." Nhân viên B
" Sáng nay Doãn tổng vừa đến công ty còn chúc tôi một ngày tốt lành nữa đấy" Nhân viên C
Trợ lý Lục Uy ở phía sau nghe được những lời nhân viên to nhỏ với nhau.
Trời biết, đất biết, Doãn tổng biết, phu nhân biết và tôi cũng biết.
Chuyện là sáng nay anh ta đến đón sếp như mọi khi thì vô tình nhìn thấy " dấu hết ái muội " trên cổ Doãn tổng.
Không cần nói cũng biết do phu nhân gây ra rồi. Bởi nên tâm trạng phơi phới là vì lý do đấy đấy.
" Sếp ơi là sếp, kiểu này chắc công ty sẽ nhanh phá sản mất "
Những lời đó Lục Uy chỉ dám để sâu tận đáy lòng, một khi sếp biết chắc mình bị phanh thây mất.
Hôm nay là buổi casting cho phim mới của đạo diễn. Lần trước phim do Lương An Đình đóng chính đạt rating rất cao. Bình luận để lại đa phần là khen diễn xuất của An Đình - Rachel.
Vì thế đạo diễn muốn mời cô làm giám khảo vòng casting này.
Khá nhiều người vượt qua vòng này nhưng người cô ấn tượng nhất cũng là người có cái tên dài nhất trong đa số những người đi casting: Đoàn Hữu Chí Đức.
Sau khi nghe người dẫn chương trình đọc tên An Đình thấy khá ấn tượng với cái tên này, cảm giác như mình đã từng nghe qua rồi.
Điều này làm An Đình càng tò mò nhiều hơn về hắn ta.
Đến khi cô xem hồ sơ của Đoàn Hữu Chí Đức cũng không thể nào nhớ ra được là mình có quen hắn ta hay không.
Nhưng mà trong tâm trí của cô như đang thoi thúc cô biết rằng đó là một người quen.
Thời gian qua Lương An Đình gặp biết bao nhiêu là người, tiếp xúc với bao nhiêu là người làm sao mà nhớ hết được.
Trong ánh mắt hẳn ta nhìn cô không phải như giữa hai người xa lạ nhìn nhau, cũng không phải anh mắt dành cho thần tượng.
Vì không có ai gặp được thần tượng lại không xin chữ ký, không xin chụp hình mà lại nhìn thần tượng mình với ánh mắt như vậy cá.
An Đình chắc chắn là hắn nhìn cô không phải cái nhìn tốt đẹp gì.
Sau khi casting kết thúc, An Đình đi về phía Đoàn Hữu Chí Đức thì đã thấy hắn leo lên chiếc xe màu đen đồ cách đó không xa.
Khi xe vừa mở cửa ra, An Đình nhìn thấy ghế sau của xe còn một người khác, hình như là đàn ông. Nhưng cửa xe vội đóng lại nên cô không nhìn ra được là ai.
Bên trong xe, hai người đàn ông vừa nói chuyện vừa nhìn An Đình đang đứng đó.
Vì là kính xe một chiều nên phía bên trong có thể nhìn ra bên ngoài còn An Đình ở bên ngoài lại không thể nhìn gì được bên trong.
Thấy cô đứng nhìn với vẻ mặt hoài nghi sau đó lại bỏ đi vào bên trong.
" Sao rồi ?" Người đàn ông vừa cất tiếng hỏi không ai khác chính là Trần Bảo Anh.
"Sao trăng gì, không hiểu sao cậu lại kêu tôi đi làm ba cái trò quỷ ma này nữa !!" Đoàn Hữu Chí Đức càm ràm.
Sau đó lại tiếp tục
" Cậu muốn thì trực tiếp bắt cô ấy không được sao, bày ra cái trò để tôi làm mồi nhử làm gì ?"
" Thứ nhất, với độ nổi tiếng của cô ấy ra đường ai mà không nhận ra cô ấy, bắt cô ấy đi chỉ có thể bất lợi cho tôi.
Thứ hai, tôi muốn xem Doãn Tư Thành có bản lĩnh thế nào mà một lần rồi hai lần cô ấy đều chọn hẳn ta.
Thứ ba, những thông tin của cậu tôi đều cho làm giả hết rồi bao gồm bộ hồ sơ khi nãy. Cho nên khi Doãn Tư Thành đều tra được thì cũng chỉ là điều tra ra cậu nhưng mà cậu làm gì có giữ người. "
" Hèn gì, khi nãy cô ấy nhìn tôi sau đó lại lật hồ sơ ra coi, rất có thể trông tôi quen mắt "
" Cậu cứ việc làm tốt nhiệm vụ của mình theo đúng những gì mà tôi nói, khi An Đình về bên cạnh tôi thì tôi sẽ nhờ
Luv đến chữa bệnh cho mẹ cậu. Đương nhiên là cũng kèm điều kiện là cậu giữ bí mật tuyệt đối. Nếu không, tôi cứu mẹ cậu được thì cũng làm bà ấy chết được." Trần Bảo Anh đe doạ.
Thật ra Đoàn Hữu Chí Đức không hề muốn làm hại gì ai nhưng khổ nỗi mẹ anh lại mắc bệnh hiểm nghèo. Bác sĩ bảo có thể liên lạc được với Luv thì khả năng sống càng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.