Thanh Xuân Tươi Đẹp - Doris Domic
Chương 57: CHUONG 57
Doris Domic
22/10/2024
Bàn tay thon dài của anh nâng lên chạm vào má Lạc Tử Kiện, lau đi những giọt nước mắt của cô rồi hỏi:
" Sao em không nói gì ?"
Lạc Tử Kiện khó khăn lên tiếng trả lời anh :
"Em...em không...không biết anh suy nghĩ nhiều như vậy. cảm ơn anh " Cố gắng nén nước mắt vào trong để trả lời.
" Vậy em lấy thân đền đáp cho anh đi. Gia đình của anh từ nay sẽ là của em, ba mẹ của anh sẽ là ba mẹ của em, chúng ta sẽ có những đứa con cùng với nhau. Em có đồng ý không ?"
Làm Hà tổng đứng ở thương trường bao lâu nay không sợ bất cứ việc gì. Đối với việc làm ăn người khác chỉ sợ anh từ chối chưa bao giờ anh sẽ sợ đối tác từ chối anh.
Nhưng nay anh lại sợ người con gái trong lòng từ chối mình. Bao nhiêu tự tin trước khi đến đây đều tan biến.
Hoá ra cảm giác hồi hộp là như thể này.
Hoá ra cảm giác sợ bị từ chối là như thế này.
"Em không... "
Lạc Tử Kiện vừa trả lời xong thì gương mặt của anh xụ xuống liền lập tức.
Có trời mới biết được lòng anh đau như thế nào.
Vốn dĩ anh nghĩ hai người đã sống chung thì không khác gì vợ chồng, cầu hôn chỉ là hình thức vì chắc chắn cô sẽ đồng ý.
Nhưng không ngờ....
Một giọt rồi hai giọt nước mắt anh rơi xuống.
Lần đầu tiên trong đời Hà Duy Hận biết khóc là như thế nào.
Anh vội bỏ tay ra khỏi người cô, nhìn thật kỹ người con gái trước mặt. Sau đó lướt ngang qua cô hướng về phía cửa. Ngày giờ phút này anh chỉ muốn ở một mình, anh chẳng suy nghĩ được gì.
Bên phòng VIP 2 cũng được theo dõi màn tỏ tình thông qua màn hình được kết nối bởi camera trong phòng VIP
1.
Ngay khoảnh khắc Hà Duy Hận thừa nhận thích Lương An Đình thì Lương An Đình cảm nhận được vòng tay xiết chặt lấy eo mình của Doãn Tư Thành.
An Đình chỉ biết nhìn anh cười lấy lòng. Bởi hôm nay họ không phải là nhân vật chính, tối về sẽ giải thích với anh sau.
Khi theo dõi đến đoạn Lạc Tử Kiện từ chối Hà Duy Hận thì Lê Hoàng Yến mất bình tĩnh đứng dậy.
" Sao Tiểu Kiện có thể từ chối chứ?"
" Đúng vậy. Chẳng phải cô ấy một lòng với Hận sao ?" Yến Nhi cũng vội nói theo
" Ngồi xuống nào, em đang mang thai " Lạc Tử Khanh ôn tồn lên tiếng bảo Hoàng Yến.
Một cầu nói như đánh vào trọng tầm của Yến Nhi. Nhưng giờ này chuyện đó không quan trọng nữa. Lời từ chối hôm nay mới là trọng tâm.
Mỗi người một suy nghĩ, không ai khá hơn ai.
Chung quy lại vì một nguyên nhân. Họ điều bị sốc bởi lời từ chối của Lạc Tử Kiện.
Chỉ có Lạc Tử Khanh và Lương An Đình là vẫn vô tư vì biết Lạc Tử Kiện nhiều chiêu trò như thế nào, cũng biết cô yêu Hà Duy Hận như thế nào.
Mọi người đứng lên định đi sang VIP 1, ba cô gái và Lạc Tử Khanh thì sẽ tìm Tử Kiện, hai chàng trai thì sẽ đi tìm bạn mình.
Khi Yến Nhi vừa đứng lên thì nghe tiếng Lạc Tử Kiện phát ra từ màn hình thì cô đứng lại và ngồi vào vị trí cũ.
Âm thanh phát ra đúng ngay câu "Đứng lại ".
Bên phòng VIP 1, khi Hà Duy Hận vừa bước ngang Lạc Tử Kiện cô đã vội nắm tay anh lại.
Tư thế của hai người hiện tại là song song nhau.
Cô quay sang nhìn anh thấy đôi mắt anh đỏ hoe vì cố gắng kiềm chế không cho nước mắt rơi xuống.
Cô đau lòng lắm, chỉ định hù anh một chút để xem thái độ của anh như nào nhưng kết quả không làm cô thất vọng. Thậm chí còn hơn mức cô tưởng tượng.
" Sao em không nói gì ?"
Lạc Tử Kiện khó khăn lên tiếng trả lời anh :
"Em...em không...không biết anh suy nghĩ nhiều như vậy. cảm ơn anh " Cố gắng nén nước mắt vào trong để trả lời.
" Vậy em lấy thân đền đáp cho anh đi. Gia đình của anh từ nay sẽ là của em, ba mẹ của anh sẽ là ba mẹ của em, chúng ta sẽ có những đứa con cùng với nhau. Em có đồng ý không ?"
Làm Hà tổng đứng ở thương trường bao lâu nay không sợ bất cứ việc gì. Đối với việc làm ăn người khác chỉ sợ anh từ chối chưa bao giờ anh sẽ sợ đối tác từ chối anh.
Nhưng nay anh lại sợ người con gái trong lòng từ chối mình. Bao nhiêu tự tin trước khi đến đây đều tan biến.
Hoá ra cảm giác hồi hộp là như thể này.
Hoá ra cảm giác sợ bị từ chối là như thế này.
"Em không... "
Lạc Tử Kiện vừa trả lời xong thì gương mặt của anh xụ xuống liền lập tức.
Có trời mới biết được lòng anh đau như thế nào.
Vốn dĩ anh nghĩ hai người đã sống chung thì không khác gì vợ chồng, cầu hôn chỉ là hình thức vì chắc chắn cô sẽ đồng ý.
Nhưng không ngờ....
Một giọt rồi hai giọt nước mắt anh rơi xuống.
Lần đầu tiên trong đời Hà Duy Hận biết khóc là như thế nào.
Anh vội bỏ tay ra khỏi người cô, nhìn thật kỹ người con gái trước mặt. Sau đó lướt ngang qua cô hướng về phía cửa. Ngày giờ phút này anh chỉ muốn ở một mình, anh chẳng suy nghĩ được gì.
Bên phòng VIP 2 cũng được theo dõi màn tỏ tình thông qua màn hình được kết nối bởi camera trong phòng VIP
1.
Ngay khoảnh khắc Hà Duy Hận thừa nhận thích Lương An Đình thì Lương An Đình cảm nhận được vòng tay xiết chặt lấy eo mình của Doãn Tư Thành.
An Đình chỉ biết nhìn anh cười lấy lòng. Bởi hôm nay họ không phải là nhân vật chính, tối về sẽ giải thích với anh sau.
Khi theo dõi đến đoạn Lạc Tử Kiện từ chối Hà Duy Hận thì Lê Hoàng Yến mất bình tĩnh đứng dậy.
" Sao Tiểu Kiện có thể từ chối chứ?"
" Đúng vậy. Chẳng phải cô ấy một lòng với Hận sao ?" Yến Nhi cũng vội nói theo
" Ngồi xuống nào, em đang mang thai " Lạc Tử Khanh ôn tồn lên tiếng bảo Hoàng Yến.
Một cầu nói như đánh vào trọng tầm của Yến Nhi. Nhưng giờ này chuyện đó không quan trọng nữa. Lời từ chối hôm nay mới là trọng tâm.
Mỗi người một suy nghĩ, không ai khá hơn ai.
Chung quy lại vì một nguyên nhân. Họ điều bị sốc bởi lời từ chối của Lạc Tử Kiện.
Chỉ có Lạc Tử Khanh và Lương An Đình là vẫn vô tư vì biết Lạc Tử Kiện nhiều chiêu trò như thế nào, cũng biết cô yêu Hà Duy Hận như thế nào.
Mọi người đứng lên định đi sang VIP 1, ba cô gái và Lạc Tử Khanh thì sẽ tìm Tử Kiện, hai chàng trai thì sẽ đi tìm bạn mình.
Khi Yến Nhi vừa đứng lên thì nghe tiếng Lạc Tử Kiện phát ra từ màn hình thì cô đứng lại và ngồi vào vị trí cũ.
Âm thanh phát ra đúng ngay câu "Đứng lại ".
Bên phòng VIP 1, khi Hà Duy Hận vừa bước ngang Lạc Tử Kiện cô đã vội nắm tay anh lại.
Tư thế của hai người hiện tại là song song nhau.
Cô quay sang nhìn anh thấy đôi mắt anh đỏ hoe vì cố gắng kiềm chế không cho nước mắt rơi xuống.
Cô đau lòng lắm, chỉ định hù anh một chút để xem thái độ của anh như nào nhưng kết quả không làm cô thất vọng. Thậm chí còn hơn mức cô tưởng tượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.