Thanh Xuân Vội Vã - Ta Đã Cuồng Nhiệt
Chương 95
LittleStar_SayHi
02/07/2022
Dưới sự lời mời nồng nhiệt của Ngô Tần và sự hết mực dịu dàng chu đáo của Anna Chư Cầm khiến cho cô và Thượng Yến Phi không thể nào từ chối được, cho nên cứ mỗi lần tan học là liền lên xe đến nhà Ngô lão gia chuyện trò cho ông cụ đỡ buồn. Dần dần, từ ngại ngùng trở thành thoải mái, lâu lâu Thượng Yến Phi lại rủ rê cô đến nhà họ chơi. Hôm nay lại được ăn một bữa no nê do Anna Chư Cầm trổ tài. Quả thực, tài nghệ nấu nướng này phải nói là đầu bếp 5 sao, ây da bụng cô căng luôn rồi. Cô và Thượng Yến Phi căng bụng nằm ngã ngửa xuống sofa phì phò thở khiến cho Anna Chư Cầm đứng ở gian bếp nhìn ra phải cười đến lắc đầu.
Ngô lão gia hiền từ, ánh mắt dịu dàng nhìn thấy liền nói: "Hai cháu có muốn ăn trái cây không, ông gọi người mang lên nhé"
Bọn cô lật đật ngồi dậy xua tay nhanh chóng từ chối: "Dạ tụi cháu no lắm rồi ạ"
Ông lão cười hà hà: "Ừm. Ta có dặn họ làm bánh gato đấy, lát tụi cháu mang về nhé"
Thượng Yến Phi e ngại gãi đầu: "Mỗi lần đến đây đều cầm đồ về, tụi cháu ngại lắm. Cháu cám ơn ông ạ"
Từ phía cổng lớn dinh thự, có một chiếc siêu xe tiến vào, bước xuống xe là một người phụ nữ sang trọng dáng người cao ráo cùng đôi chân thon dài, thần thái đỉnh cao, nhan sắc phải nói là một đại minh tinh. Người phụ nữ bước vào nhà liền có người hầu cung kính cúi người gọi một tiếng "Cô chủ đã về" sau đó nhanh chóng tiếp nhận túi xách từ người phụ nữ quyền quý kia. Anna Chư Cầm nhìn thấy liền từ từ bước lại, gương mặt hiện lên vẻ trách cứ rõ ràng, bĩu môi khoanh tay nói: "Em ba, sao bây giờ em mới về"
Người phụ nữ liền đi nhanh đến trao một cái ôm đầm ấm: "Ây da, tại em nhiều việc quá bây giờ em mới về nè"
Ngô lão gia: "Ai đây, Tiểu Phương của ba về đấy à, lại đây ba xem xem nào"
Ngô Phương* chạy vụt đến, ngồi bên cạnh ôm chầm lấy Ngô lão gia, nũng nịu nói: "Ba ơi, con nhớ ba chết mất"
Ngô lão gia cú đầu nhẹ: "Nhớ ba mà không về sớm, ở nước ngoài tận 2 năm. Cha mày"
*Ngô Phương: người mẫu nổi tiếng ở Mỹ. Chưa có chồng, lấy tên là Lana Phương.
Ngô Tần đi ra từ phòng đọc sách nghe thấy tiếng cười nói liền đi xuống lầu.
"Về rồi đó à, Anh tưởng mày lấy chồng đẻ con bên đó luôn rồi ấy chứ"
Ngô Phương liếc xéo, miệng thì "xì" một tiếng: "Anh chỉ toàn mong em mau lấy chồng sinh con thôi chứ gì"
Trong lúc họ cùng nhau ôm lại kỉ niệm, Thượng Yến Phi thụt tay vào khuỷu tay cô một cái, nói nhỏ: "Hôm nay trúng mánh rồi Tiểu Khiết à, hí hí"
Cô ngu ngơ khó hiểu: "Cái gì cơ"
"Em biết cô ấy là ai không, là người mẫu nổi tiếng ở Mỹ đó, Lana Phương đó. Oh my god hôm nay chị phải chụp hình cho bằng được, ông trời cuối cùng cũng thương chị em mình rồi. A há"
Cô thuộc dạng người trầm trầm cho nên không có am hiểu nhiều về những người nổi tiếng cho lắm. Cái gì mà Lana Phương cô cũng không biết.
Ngô Tần nhận tách trà từ vợ, đưa lên môi uống, nhìn Ngô Phương rồi lại cất tiếng hỏi: "Anh cả có về cùng em mà đúng không, sao Anh không thấy Anh ấy"
Ngô Phương nhìn ra ngoài cổng lớn tìm kiếm không thấy xe nào liền đáp: "Vừa đáp xuống máy bay Anh ấy cùng vợ đi mua đồ gì đó em không biết, kêu em về đây trước, vợ chồng Anh ấy đến sau"
Vừa hay liếc nhìn về phía cổng, Ngô Phương thấy hai thân ảnh cúi đầu trơ trọi đứng một bên trong phòng khách to lớn liền hiếu kỳ hỏi: "Hai người này là ai thế, còn mặc đồng phục học sinh cơ"
Anna Chư Cầm: "Là khách mà ba mời đến"
Ngô Phương "à à" vài câu, định hỏi tiếp thì bị Anna Chư Cầm kéo lên lầu. Lời còn chưa kịp thốt đã bị kéo đi. Bọn cô cũng xin phép về nhà trước, đâu có thể đứng đây khi gia đình người ta đang xum họp, bất lịch sự lắm. Thế là làm cho giấc mộng chụp hình cùng người nổi tiếng của ai kia đã vụt tắt, Thượng Yến Phi đành ôm trái tim tan nát ra về.
Chiếc xe của bọn cô vừa lăn bánh ra khỏi khuôn viên liền có một chiếc xe khác tiến vào. Một người đàn ông dáng vẻ lịch lãm trầm tĩnh bước xuống xe bên cạnh là một người phụ nữ dáng vẻ nhu mì hiền hậu. Ngô Phỉ* có gương mặt vô cùng trầm tính nhưng bản chất lại hiền từ, là người đàn ông yêu thương gia đình và con cái.
Ngô Phỉ xuống xe nhẹ giọng thúc giục người còn trên xe: "Chử Đồng, xuống lẹ đi con"
Ngô Chử Đồng* mặc váy trắng thuần khiết bước xuống như một cô công chúa được nuôi dạy từ nhỏ, từng bước đi, cử chỉ liền nhìn ra được là con nhà quyền quý, được dạy dỗ và học lễ nghi. Vợ Ngô Phỉ - Lữ Ninh Ninh nắm tay một cậu nhóc 4 tuổi - con trai út tên là Ngô Tư Thuần.
*Ngô Phỉ: con trai cả của Ngô Đức Vạn, năm 28 tuổi đã ra nước ngoài cùng vợ sinh sống và lập nghiệp tại nước Mỹ.
*Ngô Chử Đồng: con gái đầu lòng của Ngô Phỉ và Lữ Ninh Ninh, mặc dù chỉ mới 25 tuổi nhưng đã gặt hái được nhiều thành công, là nhà thiết kế thời trang đồng thời còn là chủ của một cửa hàng thời trang nổi tiếng bật nhất có thương hiệu riêng "YS" ở nước Mỹ, ngoài ra còn có chi nhánh ở nước X.
Ngô Phỉ vào nhà liền đem quà cáp ra tặng mọi người. Ngồi bên cạnh Ngô lão gia xoa bóp cánh tay gầy gò mà lòng ẩn ẩn đau: "Ba ơi, con về rồi"
Vành mắt Ngô lão gia đỏ lên: "Bây không nói với ba tiếng nào, cái bây bỏ ba đi, sao bây giờ mới về. Bây mà không đi là Tiểu Tuyết của ba sẽ không bị đuổi đi, ba giận bây lắm"
Ngô Phỉ xót xa ôm ông lão đang xúc động vào lòng, liên tục nói: "Ba, con xin lỗi. Bây giờ con về, con sẽ tìm Tiểu Tuyết về cho ba, con hứa con hứa"
Ngô Phương cùng Anna Chư Cầm từ từ bước xuống, kẻ nói người đáp.
Ngô Phương khoanh tay, vẻ mặt ngạc nhiên: "Chị nói thật á, hai đứa nhỏ vừa nãy là con của Tiểu Tuyết á. Hèn gì, em cứ thấy có nét giống Tiểu Tuyết, mà chuyện chúng ta thường xuyên đem hai đứa nhỏ về nhà mình Tiểu Tuyết có biết không"
Anna Chư Cầm lắc đầu: "Không, em ấy không biết. Anh Chị sợ em ấy sẽ không cho tụi nhỏ gặp, sợ ba sẽ buồn lòng thêm. Giờ thì em cũng thấy sức khoẻ của ba hiện tại rồi đó, mỗi lần trò chuyện cùng hai đứa nhỏ ba đều rất vui, Anh Chị thấy cũng mừng thay"
Vừa hay bước xuống lầu liền thấy gia đình Ngô Phỉ, Ngô Phương liền chề môi từ từ đi lại.
"Anh cả, nếu Anh về sớm một chút có lẽ sẽ gặp được hai đứa con của Tiểu Tuyết rồi đấy"
Ngô Phỉ ngạc nhiên: "Hai đứa con?"
Ngô Phương: "Đúng, hai đứa nhỏ rất đáng yêu, lại xinh đẹp giống như Tiểu Tuyết vậy"
"Nói như vậy là em biết Tiểu Tuyết hiện tại đang ở đâu?"
"Mau nói cho Anh biết, Anh sẽ đến gặp em ấy"
Ngô Tần thở dài lắc đầu: "Hiện tại, chúng ta không nên gặp em ấy đâu Anh cả à"
Lữ Ninh Ninh rót trà đưa cho chồng, lên tiếng hỏi: "Tại sao chú hai lại nói vậy"
Nhắc đến Ngô Tuyết lòng Ngô lão gia lại dấy lên trận áy náy, giọng ông rưng rưng: "Tiểu Tuyết còn giận ba, con bé mà thấy chúng ta, ba sợ nó sẽ chuyển đi nơi khác, khó khăn lắm ba mới tìm được con bé"
Anna Chư Cầm: "Hiện tại thì em và Chồng em đang định sẽ bù đắp từ phía hai đứa bé, chỉ cần hai đứa nhỏ có cảm tình với chúng ta thì sau này sẽ dễ nói chuyện với Tiểu Tuyết hơn. Anh cả, Anh thấy việc này có được không"
Ngô Phỉ trầm ngâm, sau đó đáp: "Anh thấy cũng ổn nhưng phải cho Anh tư liệu về hai đứa nhỏ ấy"
Ngô Tần nhìn Anna Chư Cầm giống như có việc gì đó khó nói, khẽ liếc nhìn về Ngô lão gia giây lát rồi nói: "Thượng Yến Phi là chị cả, con bé không có gì để nói cả, thành tích rất ổn, tính cách thì không ai có thể bắt nạt được. Còn Thượng Khiết My, cô bé này..."
Ngô Phỉ nghe mà cứ thấy Ngô Tần ngập ngừng liền cau mày.
"Cô bé này em rất lo, em tra ra được con bé bị thất lạc từ nhỏ đến 17 tuổi được nhận về, từ nhỏ sống rất cực khổ lại có người cha người mẹ thường xuyên bốc lột sức lao động. Khi được nhận lại, vào học một ngôi trường liền trở thành đối tượng bắt nạt, nằm viện liên tiếp, có lần em thấy trên người con bé có rất nhiều vết sẹo"
Hơi thở Ngô lão gia trở nên gấp gáp, ôm ngực đau nhói: "Tần à, sao bây giờ con mới nói cho ba biết, nếu Phỉ nó không về con còn định giấu ba, giấu việc cháu ngoại ba bị bắt nạt bị khi dễ hay sao"
Ngô Phỉ đỡ ông cụ, vuốt vuốt lưng trấn an: "Ba bình tĩnh"
Ngô lão gia nói tiếp: "Con điều tra những đứa dám bắt nạt cháu ngoại của ba, ba sẽ tìm lại công đạo cho đứa cháu ngoan hiền này"
Lữ Ninh Ninh: "Mình à, hay là Anh cứ cho Chử Đồng làm thân với con bé đi. Công ty của con bé cũng rất gần trường sẽ dễ trông chừng Tiểu Khiết"
Ngô Chử Đồng cũng tán thành: "Con sẽ cho những kẻ đó một bài học khi dám đụng vào người của Ngô gia"
Ngô Phương vốn im lặng, nhưng chủ đề này không thể nào ngồi yên được liền hoà vào bàn tán: "Mai hai đứa nhỏ sẽ đến đúng không, em sẽ đưa hai đứa đi chơi, mọi người đừng dành cháu gái của em đấy nhé"
Ngô Tần lườm một cái: "Có phải cháu của riêng mày đâu, Anh và Anh cả còn chưa lên tiếng, mày nghĩ mày dành được với Anh chắc?"
Ngô Phương gằn giọng đáp trả: "Em không biết, mai em đặt trước rồi"
Ngô Tần làm dáng vẻ miệt thị: "Dù sao hai tụi nhỏ vẫn quen Anh trước, tụi nhỏ sẽ không ngốc đến mức đi theo một người phụ nữ không quen biết"
Qua ngày sau.
"Hey dô, em đi đây"
Ngô Phương hí hửng vẩy tay lái con siêu xe màu đỏ mui trần của mình chạy vụt ra phía cổng lớn bỏ lại gương mặt đen xì của Ngô Tần.
Người nào đó tức giận mắng thầm một câu: "Tiểu Tuyết, hai đứa nhỏ nhà em là đại ngốc"
Trên xe...
Thượng Yến Phi không giấu nổi ánh mắt ngập tràn ngôi sao lấp lánh của mình, mồm cười đến nổi không khép lại được.
Tổng số 4 câu trả lời
au ơi chap đâu
30/04
Hgiang
dạo này acc tui lỗi trời ơi, nó không thông báo có chap huhu ????
1
30/04
1
Ngô lão gia hiền từ, ánh mắt dịu dàng nhìn thấy liền nói: "Hai cháu có muốn ăn trái cây không, ông gọi người mang lên nhé"
Bọn cô lật đật ngồi dậy xua tay nhanh chóng từ chối: "Dạ tụi cháu no lắm rồi ạ"
Ông lão cười hà hà: "Ừm. Ta có dặn họ làm bánh gato đấy, lát tụi cháu mang về nhé"
Thượng Yến Phi e ngại gãi đầu: "Mỗi lần đến đây đều cầm đồ về, tụi cháu ngại lắm. Cháu cám ơn ông ạ"
Từ phía cổng lớn dinh thự, có một chiếc siêu xe tiến vào, bước xuống xe là một người phụ nữ sang trọng dáng người cao ráo cùng đôi chân thon dài, thần thái đỉnh cao, nhan sắc phải nói là một đại minh tinh. Người phụ nữ bước vào nhà liền có người hầu cung kính cúi người gọi một tiếng "Cô chủ đã về" sau đó nhanh chóng tiếp nhận túi xách từ người phụ nữ quyền quý kia. Anna Chư Cầm nhìn thấy liền từ từ bước lại, gương mặt hiện lên vẻ trách cứ rõ ràng, bĩu môi khoanh tay nói: "Em ba, sao bây giờ em mới về"
Người phụ nữ liền đi nhanh đến trao một cái ôm đầm ấm: "Ây da, tại em nhiều việc quá bây giờ em mới về nè"
Ngô lão gia: "Ai đây, Tiểu Phương của ba về đấy à, lại đây ba xem xem nào"
Ngô Phương* chạy vụt đến, ngồi bên cạnh ôm chầm lấy Ngô lão gia, nũng nịu nói: "Ba ơi, con nhớ ba chết mất"
Ngô lão gia cú đầu nhẹ: "Nhớ ba mà không về sớm, ở nước ngoài tận 2 năm. Cha mày"
*Ngô Phương: người mẫu nổi tiếng ở Mỹ. Chưa có chồng, lấy tên là Lana Phương.
Ngô Tần đi ra từ phòng đọc sách nghe thấy tiếng cười nói liền đi xuống lầu.
"Về rồi đó à, Anh tưởng mày lấy chồng đẻ con bên đó luôn rồi ấy chứ"
Ngô Phương liếc xéo, miệng thì "xì" một tiếng: "Anh chỉ toàn mong em mau lấy chồng sinh con thôi chứ gì"
Trong lúc họ cùng nhau ôm lại kỉ niệm, Thượng Yến Phi thụt tay vào khuỷu tay cô một cái, nói nhỏ: "Hôm nay trúng mánh rồi Tiểu Khiết à, hí hí"
Cô ngu ngơ khó hiểu: "Cái gì cơ"
"Em biết cô ấy là ai không, là người mẫu nổi tiếng ở Mỹ đó, Lana Phương đó. Oh my god hôm nay chị phải chụp hình cho bằng được, ông trời cuối cùng cũng thương chị em mình rồi. A há"
Cô thuộc dạng người trầm trầm cho nên không có am hiểu nhiều về những người nổi tiếng cho lắm. Cái gì mà Lana Phương cô cũng không biết.
Ngô Tần nhận tách trà từ vợ, đưa lên môi uống, nhìn Ngô Phương rồi lại cất tiếng hỏi: "Anh cả có về cùng em mà đúng không, sao Anh không thấy Anh ấy"
Ngô Phương nhìn ra ngoài cổng lớn tìm kiếm không thấy xe nào liền đáp: "Vừa đáp xuống máy bay Anh ấy cùng vợ đi mua đồ gì đó em không biết, kêu em về đây trước, vợ chồng Anh ấy đến sau"
Vừa hay liếc nhìn về phía cổng, Ngô Phương thấy hai thân ảnh cúi đầu trơ trọi đứng một bên trong phòng khách to lớn liền hiếu kỳ hỏi: "Hai người này là ai thế, còn mặc đồng phục học sinh cơ"
Anna Chư Cầm: "Là khách mà ba mời đến"
Ngô Phương "à à" vài câu, định hỏi tiếp thì bị Anna Chư Cầm kéo lên lầu. Lời còn chưa kịp thốt đã bị kéo đi. Bọn cô cũng xin phép về nhà trước, đâu có thể đứng đây khi gia đình người ta đang xum họp, bất lịch sự lắm. Thế là làm cho giấc mộng chụp hình cùng người nổi tiếng của ai kia đã vụt tắt, Thượng Yến Phi đành ôm trái tim tan nát ra về.
Chiếc xe của bọn cô vừa lăn bánh ra khỏi khuôn viên liền có một chiếc xe khác tiến vào. Một người đàn ông dáng vẻ lịch lãm trầm tĩnh bước xuống xe bên cạnh là một người phụ nữ dáng vẻ nhu mì hiền hậu. Ngô Phỉ* có gương mặt vô cùng trầm tính nhưng bản chất lại hiền từ, là người đàn ông yêu thương gia đình và con cái.
Ngô Phỉ xuống xe nhẹ giọng thúc giục người còn trên xe: "Chử Đồng, xuống lẹ đi con"
Ngô Chử Đồng* mặc váy trắng thuần khiết bước xuống như một cô công chúa được nuôi dạy từ nhỏ, từng bước đi, cử chỉ liền nhìn ra được là con nhà quyền quý, được dạy dỗ và học lễ nghi. Vợ Ngô Phỉ - Lữ Ninh Ninh nắm tay một cậu nhóc 4 tuổi - con trai út tên là Ngô Tư Thuần.
*Ngô Phỉ: con trai cả của Ngô Đức Vạn, năm 28 tuổi đã ra nước ngoài cùng vợ sinh sống và lập nghiệp tại nước Mỹ.
*Ngô Chử Đồng: con gái đầu lòng của Ngô Phỉ và Lữ Ninh Ninh, mặc dù chỉ mới 25 tuổi nhưng đã gặt hái được nhiều thành công, là nhà thiết kế thời trang đồng thời còn là chủ của một cửa hàng thời trang nổi tiếng bật nhất có thương hiệu riêng "YS" ở nước Mỹ, ngoài ra còn có chi nhánh ở nước X.
Ngô Phỉ vào nhà liền đem quà cáp ra tặng mọi người. Ngồi bên cạnh Ngô lão gia xoa bóp cánh tay gầy gò mà lòng ẩn ẩn đau: "Ba ơi, con về rồi"
Vành mắt Ngô lão gia đỏ lên: "Bây không nói với ba tiếng nào, cái bây bỏ ba đi, sao bây giờ mới về. Bây mà không đi là Tiểu Tuyết của ba sẽ không bị đuổi đi, ba giận bây lắm"
Ngô Phỉ xót xa ôm ông lão đang xúc động vào lòng, liên tục nói: "Ba, con xin lỗi. Bây giờ con về, con sẽ tìm Tiểu Tuyết về cho ba, con hứa con hứa"
Ngô Phương cùng Anna Chư Cầm từ từ bước xuống, kẻ nói người đáp.
Ngô Phương khoanh tay, vẻ mặt ngạc nhiên: "Chị nói thật á, hai đứa nhỏ vừa nãy là con của Tiểu Tuyết á. Hèn gì, em cứ thấy có nét giống Tiểu Tuyết, mà chuyện chúng ta thường xuyên đem hai đứa nhỏ về nhà mình Tiểu Tuyết có biết không"
Anna Chư Cầm lắc đầu: "Không, em ấy không biết. Anh Chị sợ em ấy sẽ không cho tụi nhỏ gặp, sợ ba sẽ buồn lòng thêm. Giờ thì em cũng thấy sức khoẻ của ba hiện tại rồi đó, mỗi lần trò chuyện cùng hai đứa nhỏ ba đều rất vui, Anh Chị thấy cũng mừng thay"
Vừa hay bước xuống lầu liền thấy gia đình Ngô Phỉ, Ngô Phương liền chề môi từ từ đi lại.
"Anh cả, nếu Anh về sớm một chút có lẽ sẽ gặp được hai đứa con của Tiểu Tuyết rồi đấy"
Ngô Phỉ ngạc nhiên: "Hai đứa con?"
Ngô Phương: "Đúng, hai đứa nhỏ rất đáng yêu, lại xinh đẹp giống như Tiểu Tuyết vậy"
"Nói như vậy là em biết Tiểu Tuyết hiện tại đang ở đâu?"
"Mau nói cho Anh biết, Anh sẽ đến gặp em ấy"
Ngô Tần thở dài lắc đầu: "Hiện tại, chúng ta không nên gặp em ấy đâu Anh cả à"
Lữ Ninh Ninh rót trà đưa cho chồng, lên tiếng hỏi: "Tại sao chú hai lại nói vậy"
Nhắc đến Ngô Tuyết lòng Ngô lão gia lại dấy lên trận áy náy, giọng ông rưng rưng: "Tiểu Tuyết còn giận ba, con bé mà thấy chúng ta, ba sợ nó sẽ chuyển đi nơi khác, khó khăn lắm ba mới tìm được con bé"
Anna Chư Cầm: "Hiện tại thì em và Chồng em đang định sẽ bù đắp từ phía hai đứa bé, chỉ cần hai đứa nhỏ có cảm tình với chúng ta thì sau này sẽ dễ nói chuyện với Tiểu Tuyết hơn. Anh cả, Anh thấy việc này có được không"
Ngô Phỉ trầm ngâm, sau đó đáp: "Anh thấy cũng ổn nhưng phải cho Anh tư liệu về hai đứa nhỏ ấy"
Ngô Tần nhìn Anna Chư Cầm giống như có việc gì đó khó nói, khẽ liếc nhìn về Ngô lão gia giây lát rồi nói: "Thượng Yến Phi là chị cả, con bé không có gì để nói cả, thành tích rất ổn, tính cách thì không ai có thể bắt nạt được. Còn Thượng Khiết My, cô bé này..."
Ngô Phỉ nghe mà cứ thấy Ngô Tần ngập ngừng liền cau mày.
"Cô bé này em rất lo, em tra ra được con bé bị thất lạc từ nhỏ đến 17 tuổi được nhận về, từ nhỏ sống rất cực khổ lại có người cha người mẹ thường xuyên bốc lột sức lao động. Khi được nhận lại, vào học một ngôi trường liền trở thành đối tượng bắt nạt, nằm viện liên tiếp, có lần em thấy trên người con bé có rất nhiều vết sẹo"
Hơi thở Ngô lão gia trở nên gấp gáp, ôm ngực đau nhói: "Tần à, sao bây giờ con mới nói cho ba biết, nếu Phỉ nó không về con còn định giấu ba, giấu việc cháu ngoại ba bị bắt nạt bị khi dễ hay sao"
Ngô Phỉ đỡ ông cụ, vuốt vuốt lưng trấn an: "Ba bình tĩnh"
Ngô lão gia nói tiếp: "Con điều tra những đứa dám bắt nạt cháu ngoại của ba, ba sẽ tìm lại công đạo cho đứa cháu ngoan hiền này"
Lữ Ninh Ninh: "Mình à, hay là Anh cứ cho Chử Đồng làm thân với con bé đi. Công ty của con bé cũng rất gần trường sẽ dễ trông chừng Tiểu Khiết"
Ngô Chử Đồng cũng tán thành: "Con sẽ cho những kẻ đó một bài học khi dám đụng vào người của Ngô gia"
Ngô Phương vốn im lặng, nhưng chủ đề này không thể nào ngồi yên được liền hoà vào bàn tán: "Mai hai đứa nhỏ sẽ đến đúng không, em sẽ đưa hai đứa đi chơi, mọi người đừng dành cháu gái của em đấy nhé"
Ngô Tần lườm một cái: "Có phải cháu của riêng mày đâu, Anh và Anh cả còn chưa lên tiếng, mày nghĩ mày dành được với Anh chắc?"
Ngô Phương gằn giọng đáp trả: "Em không biết, mai em đặt trước rồi"
Ngô Tần làm dáng vẻ miệt thị: "Dù sao hai tụi nhỏ vẫn quen Anh trước, tụi nhỏ sẽ không ngốc đến mức đi theo một người phụ nữ không quen biết"
Qua ngày sau.
"Hey dô, em đi đây"
Ngô Phương hí hửng vẩy tay lái con siêu xe màu đỏ mui trần của mình chạy vụt ra phía cổng lớn bỏ lại gương mặt đen xì của Ngô Tần.
Người nào đó tức giận mắng thầm một câu: "Tiểu Tuyết, hai đứa nhỏ nhà em là đại ngốc"
Trên xe...
Thượng Yến Phi không giấu nổi ánh mắt ngập tràn ngôi sao lấp lánh của mình, mồm cười đến nổi không khép lại được.
Tổng số 4 câu trả lời
au ơi chap đâu
30/04
Hgiang
dạo này acc tui lỗi trời ơi, nó không thông báo có chap huhu ????
1
30/04
1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.