Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Chương 48:
Mê Đồ Vị Phản
09/10/2024
"Những chậu hoa bày biện trước hành lang Tây Noãn Các của nàng để làm gì?" Dận Kỳ đột nhiên hỏi.
Lúc hắn vừa mới tới, ở xa xa trong sân liền thấy được, một dãy dài ngoằng, nhìn qua có mười mấy hai mươi cái, bên trong cũng không trồng hoa, chính là một cái chậu rỗng tuếch.
An Thanh đột nhiên tỉnh táo lại, đúng vậy, nàng liền nói có chuyện gì quên rồi!
Mảnh đất trong viện kia tuy rằng khuất, nhưng tóm lại là phải nói với Dận Kỳ một tiếng, dù sao đây chính là hậu viện của hắn.
Nàng nghiêng người nhìn về phía người bên cạnh, suy tư một lát, vẫn nói rõ đầu đuôi kế hoạch trồng dưa của mình.
Dận Kỳ nghe xong có chút không phản ứng lại, "Nàng muốn trồng dưa hấu trong viện?"
An Thanh gật đầu thật mạnh, ánh mắt tha thiết: "Có thể chứ?"
Dứt lời, nàng còn không quên bổ sung một câu: "Yên tâm đi, vị trí kia rất vắng vẻ, ngày thường không có ai đi qua, sẽ không có gì đáng ngại, ta cũng là nhìn chỗ đất trống lại thấy đáng tiếc."
Nhìn tiểu cô nương thần thái bi thiết như vậy, trong lòng Dận Kỳ không khỏi mềm nhũn.
Trồng chút dưa và trái cây, trong cung cũng không có văn bản rõ ràng quy định không được, cũng được, tóm lại là đóng cửa lại làm ở trong sân mình, cũng không làm phiền đến những người khác, bình thường chú ý một chút là tốt rồi.
"Cho nên, lúc trước nàng nói thích trồng cây không phải trồng hoa?" Vậy buổi chiều hắn còn để cho người ta đưa tới mấy chậu hoa cỏ làm gì.
An Thanh là người biết nhìn mắt người khác, lập tức phủ nhận: "Tất nhiên không phải, ta cái gì cũng trồng một chút, cũng thích trồng hoa."
Dận Kỳ gật đầu, thì ra là cái gì cũng thích trồng.
Hắn không nghĩ nhiều, cũng không cảm thấy An Thanh thật sự biết những thứ này, chỉ cho rằng nàng nhàm chán khi mới đến cung này, muốn tìm chút việc vui cho mình.
Tựa như rất nhiều nữ tử trong khuê các kinh thành ra ngoài đạp thanh du ngoạn, ở bên hồ thả câu, đều là chút tình thú hương dã, dùng để giết thời gian mà thôi.
Dù sao một vương công quý tộc, cũng không thật sự đi tới chỗ đó phơi gió phơi nắng.
"Có thể thì cũng có thể, nhưng... nàng biết trồng không?" Dận Kỳ hỏi.
Tuy nói là vì giết thời gian, tóm lại phải có thu hoạch mới có thể có lạc thú, nếu cuối cùng bận rộn một hồi uổng công, khó tránh khỏi phải cảm thấy mất mát.
An Thanh "Ha" một tiếng, lông mày nhỏ nhướng lên: "Khi dễ người ta sao, ngài xem đi, chờ dưa hấu này chín, ta nhất định sẽ giữ lại cho ngài cái ngọt nhất kia!"
Thả lời chắc nịch đồng thời còn không quên vuốt mông ngựa, không hổ là nàng!
Nhưng mà, trong một đống dưa hấu, có trời mới biết cái nào là ngọt nhất.
Nhưng điều này cũng không cản trở An Thanh vẽ bánh lớn cho Dận Kỳ.
Không có cách, An Thanh cũng không ngờ tới hắn dễ nói chuyện như vậy, vốn cho rằng còn phải phí một phen miệng lưỡi, tự nhiên cũng phải bánh ít đi bánh quy lại một phen, đồng thời, trong lòng càng cảm thấy người này có thể xử lý.
Dận Kỳ thấy vẻ mặt ngạo kiều của nàng, nhịn không được vui vẻ, "Được, vậy ta sẽ chờ."
Hắn vẫn còn có chút không hiểu, nếu trồng ở trong đất, những chậu hoa dưới hành lang kia dùng để làm gì.
"Để ươm giống a." An Thanh trả lời với vẻ đương nhiên.
Dận Kỳ nhíu mày, "Ươm mầm?"
Không phải trồng đồ vật đều là trồng trực tiếp trong đất là được rồi sao, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cách nói trồng cây giống này.
An Thanh gật gật đầu, "Đúng, ở trong chậu hoa trồng xong mầm lại dời vào trong đất, như vậy tỉ lệ sống cao, sản lượng cũng tốt."
Dận Kỳ có chút bất ngờ: "Còn có nhiều chú ý như vậy?"
"Đó là đương nhiên, ngài cho rằng trồng cây thật sự đơn giản như vậy sao, trong này có rất nhiều bí quyết đấy." An Thanh hơi hất cằm lên, biểu cảm như trồng trọt là một môn kỹ thuật sống.
Nhưng mà, thấy dáng vẻ hắn cảm thấy rất hứng thú, An Thanh lập tức cũng nổi hứng thú, khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu phổ cập kiến thức nhỏ về ươm giống cho hắn, cùng với ưu điểm của việc ươm giống.
"Ta nói với ngài, trồng giống cho dưa hấu nói đơn giản thì đơn giản, nhưng nói khó cũng khó, đầu tiên phải ngâm hạt giống trong nước một đêm, sau đó lại chôn hạt giống vào trong chậu hoa, mỗi lần 1-2 hạt, không thể chôn quá sâu, đại khái vị trí một đốt ngón tay, cuối cùng đắp đất ép chặt, lại tưới đủ lượng nước là được rồi."
"Ồ, đúng rồi, đất trong chậu hoa cũng có chú ý, phải chuyên môn bồi dưỡng đất, về phần đất bồi dưỡng này phải làm như thế nào, kỳ thật cũng không khó..."
Nói đến lĩnh vực chuyên ngành, An Thanh quả thực cực kỳ tự tin, toàn thân đều giống như phát ra ánh sáng.
Dận Kỳ thấy nàng nói đạo lý rõ ràng, cũng không khỏi khơi dậy hứng thú, nói thẳng phải tận mắt nhìn một cái mới được, An Thanh sảng khoái đồng ý, cũng hẹn ngày mai cùng nhau trải nghiệm một lần.
Việc nhà nông này, vui một mình không bằng mọi người cùng vui.
Hơn nữa, An Thanh cũng có tâm tư nhỏ của mình, nói không chừng còn có thể nhân cơ hội này khai phá khai phá gen làm ruộng của Dận Kỳ, nếu như hắn thật sự cảm thấy hứng thú với cái này, vậy sau này nàng còn muốn làm chút gì đó chẳng phải sẽ dễ dàng hơn nhiều sao.
Lúc hắn vừa mới tới, ở xa xa trong sân liền thấy được, một dãy dài ngoằng, nhìn qua có mười mấy hai mươi cái, bên trong cũng không trồng hoa, chính là một cái chậu rỗng tuếch.
An Thanh đột nhiên tỉnh táo lại, đúng vậy, nàng liền nói có chuyện gì quên rồi!
Mảnh đất trong viện kia tuy rằng khuất, nhưng tóm lại là phải nói với Dận Kỳ một tiếng, dù sao đây chính là hậu viện của hắn.
Nàng nghiêng người nhìn về phía người bên cạnh, suy tư một lát, vẫn nói rõ đầu đuôi kế hoạch trồng dưa của mình.
Dận Kỳ nghe xong có chút không phản ứng lại, "Nàng muốn trồng dưa hấu trong viện?"
An Thanh gật đầu thật mạnh, ánh mắt tha thiết: "Có thể chứ?"
Dứt lời, nàng còn không quên bổ sung một câu: "Yên tâm đi, vị trí kia rất vắng vẻ, ngày thường không có ai đi qua, sẽ không có gì đáng ngại, ta cũng là nhìn chỗ đất trống lại thấy đáng tiếc."
Nhìn tiểu cô nương thần thái bi thiết như vậy, trong lòng Dận Kỳ không khỏi mềm nhũn.
Trồng chút dưa và trái cây, trong cung cũng không có văn bản rõ ràng quy định không được, cũng được, tóm lại là đóng cửa lại làm ở trong sân mình, cũng không làm phiền đến những người khác, bình thường chú ý một chút là tốt rồi.
"Cho nên, lúc trước nàng nói thích trồng cây không phải trồng hoa?" Vậy buổi chiều hắn còn để cho người ta đưa tới mấy chậu hoa cỏ làm gì.
An Thanh là người biết nhìn mắt người khác, lập tức phủ nhận: "Tất nhiên không phải, ta cái gì cũng trồng một chút, cũng thích trồng hoa."
Dận Kỳ gật đầu, thì ra là cái gì cũng thích trồng.
Hắn không nghĩ nhiều, cũng không cảm thấy An Thanh thật sự biết những thứ này, chỉ cho rằng nàng nhàm chán khi mới đến cung này, muốn tìm chút việc vui cho mình.
Tựa như rất nhiều nữ tử trong khuê các kinh thành ra ngoài đạp thanh du ngoạn, ở bên hồ thả câu, đều là chút tình thú hương dã, dùng để giết thời gian mà thôi.
Dù sao một vương công quý tộc, cũng không thật sự đi tới chỗ đó phơi gió phơi nắng.
"Có thể thì cũng có thể, nhưng... nàng biết trồng không?" Dận Kỳ hỏi.
Tuy nói là vì giết thời gian, tóm lại phải có thu hoạch mới có thể có lạc thú, nếu cuối cùng bận rộn một hồi uổng công, khó tránh khỏi phải cảm thấy mất mát.
An Thanh "Ha" một tiếng, lông mày nhỏ nhướng lên: "Khi dễ người ta sao, ngài xem đi, chờ dưa hấu này chín, ta nhất định sẽ giữ lại cho ngài cái ngọt nhất kia!"
Thả lời chắc nịch đồng thời còn không quên vuốt mông ngựa, không hổ là nàng!
Nhưng mà, trong một đống dưa hấu, có trời mới biết cái nào là ngọt nhất.
Nhưng điều này cũng không cản trở An Thanh vẽ bánh lớn cho Dận Kỳ.
Không có cách, An Thanh cũng không ngờ tới hắn dễ nói chuyện như vậy, vốn cho rằng còn phải phí một phen miệng lưỡi, tự nhiên cũng phải bánh ít đi bánh quy lại một phen, đồng thời, trong lòng càng cảm thấy người này có thể xử lý.
Dận Kỳ thấy vẻ mặt ngạo kiều của nàng, nhịn không được vui vẻ, "Được, vậy ta sẽ chờ."
Hắn vẫn còn có chút không hiểu, nếu trồng ở trong đất, những chậu hoa dưới hành lang kia dùng để làm gì.
"Để ươm giống a." An Thanh trả lời với vẻ đương nhiên.
Dận Kỳ nhíu mày, "Ươm mầm?"
Không phải trồng đồ vật đều là trồng trực tiếp trong đất là được rồi sao, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cách nói trồng cây giống này.
An Thanh gật gật đầu, "Đúng, ở trong chậu hoa trồng xong mầm lại dời vào trong đất, như vậy tỉ lệ sống cao, sản lượng cũng tốt."
Dận Kỳ có chút bất ngờ: "Còn có nhiều chú ý như vậy?"
"Đó là đương nhiên, ngài cho rằng trồng cây thật sự đơn giản như vậy sao, trong này có rất nhiều bí quyết đấy." An Thanh hơi hất cằm lên, biểu cảm như trồng trọt là một môn kỹ thuật sống.
Nhưng mà, thấy dáng vẻ hắn cảm thấy rất hứng thú, An Thanh lập tức cũng nổi hứng thú, khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu phổ cập kiến thức nhỏ về ươm giống cho hắn, cùng với ưu điểm của việc ươm giống.
"Ta nói với ngài, trồng giống cho dưa hấu nói đơn giản thì đơn giản, nhưng nói khó cũng khó, đầu tiên phải ngâm hạt giống trong nước một đêm, sau đó lại chôn hạt giống vào trong chậu hoa, mỗi lần 1-2 hạt, không thể chôn quá sâu, đại khái vị trí một đốt ngón tay, cuối cùng đắp đất ép chặt, lại tưới đủ lượng nước là được rồi."
"Ồ, đúng rồi, đất trong chậu hoa cũng có chú ý, phải chuyên môn bồi dưỡng đất, về phần đất bồi dưỡng này phải làm như thế nào, kỳ thật cũng không khó..."
Nói đến lĩnh vực chuyên ngành, An Thanh quả thực cực kỳ tự tin, toàn thân đều giống như phát ra ánh sáng.
Dận Kỳ thấy nàng nói đạo lý rõ ràng, cũng không khỏi khơi dậy hứng thú, nói thẳng phải tận mắt nhìn một cái mới được, An Thanh sảng khoái đồng ý, cũng hẹn ngày mai cùng nhau trải nghiệm một lần.
Việc nhà nông này, vui một mình không bằng mọi người cùng vui.
Hơn nữa, An Thanh cũng có tâm tư nhỏ của mình, nói không chừng còn có thể nhân cơ hội này khai phá khai phá gen làm ruộng của Dận Kỳ, nếu như hắn thật sự cảm thấy hứng thú với cái này, vậy sau này nàng còn muốn làm chút gì đó chẳng phải sẽ dễ dàng hơn nhiều sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.