Thank You For Everything

Chương 5

Yonoko Hime

19/08/2015

- Công...à không...Lucia, cậu có muốn xuống canteen với tớ không? _ Misa kéo tay tôi, hỏi- Không _ Tôi phũ phàng phun ra một chứ rồi toan bỏ đi thì chợt thấy một cô gái lướt qua cổng lớp tôi. Tôi liền quay lại, nhìn Misa, hỏi _ Người vừa rồi là ai thế?

- Tớ nói thì cậu phải đi xuống canteen với tớ nhé! _ Misa nũng nịu nói

Tôi có chút lưỡng lữ. Xong, nghĩ chỉ là một bữa ăn thôi mà, nên tôi cũng gật đầu. Vẻ mặt Misa tươi tỉnh hẳn lên. Không để tôi ú ớ thêm gì nữa, cô ấy đã kéo tôi đi thẳng. Hết biết...

***

- Lucia-chan! Cậu ăn gì để mình lấy? _ Misa ấn tôi xuống ghế, cười tươi hỏi

- Lucia-chan?? _ Vẻ mặt tôi kinh ngạc nhắc lại

- Hửm? Cậu không thích à? Vậy Lucia-san nhé?! Hay là "sama"? Hay "tan"? À, "kun" cho nó độc đáo được không? _ Misa xổ hẳn một tràng làm tôi đứng hình

- Thôi, cứ "chan" là được rồi. _ Tôi xua xua tay _ Cho mình một capuchino nhé! Thanks

Misa không nói gì nữa, chạy đi luôn. Một lúc sau, tôi nghe tiếng kim loại chạm đất và tiếng "Chát!" chói tai vang lên. Vốn không phải người thích lo chuyện bao đồng nên tôi cũng không quan tâm cho lắm. Chợt, một tiếng nói chanh chua vang lên khiến tôi (phải) bận tâm

- Chị đi đứng kiểu gì thế hả? Đổ hết capucino lên áo tôi rồi! Chị có biết tôi vừa mới mua cái áo này hôm qua không hả?!

- Thần xin lỗi! Thật sự xin lỗi! Thần không thấy công chúa đi tới _ Một giọng nói nữa vang lên làm tôi càng giật mình

Tôi đứng phắt dậy. Đi về phía đó

- Tôi không cần biết! Chị mau đền cho tôi đi! _ Cô gái kia quát lên. Tay phải giơ lên cao, định nhắm thẳng khuôn mặt Misa mà đánh. Vừa lúc đó, tôi đi tới, nhẹ nói:

- Có chuyện gì thế?



Tất cả những người bu quanh đó lập tức tản ra nhường đường cho tôi. Đừng hỏi tại sao họ lại không chào nhé. Vì trước khi vào lớp, tôi đã kịp dán một bản thông báo rằng, nếu ai còn chào tôi và cung kính vì tôi là công chúa nữa thì họ sẽ "không toàn mạng trở về" đâu!! Chắc đầu giờ các học viên kia chưa đọc được nên mới (dám) chào tôi.

- Ồ, công chúa Lucia! Hân hạnh được gặp. Làm quen chứ? _ Công chúa Hime Kuro (cô gái bị bắt capuchino ý) nhếch mép, giơ ta ra.

- Xin chào công chúa Hime Kuro! Hân hạnh được gặp _ Môi tôi vẽ lên một đường bán nguyện tuyệt đẹp. Bắt tay cô ta nhưng thức chất là "bóp" tay cô ả. Mặt cô ta nhăn nhó, méo xệch. Cho tới khi cô ta khẽ kêu "A..." một tiếng tôi mới bỏ ra. Vẫn giữ nguyên cái nụ cười "thương hiệu" ý, tôi nói:

- Cần gì phải làm quen? Chúng ta đã quen nhau 2 năm trước rồi mà! Lúc cô cướp người yên (cũ) của tôi ấy! _ Nụ cười của tôi đã "tươi" lại càng "tươi" hơn. Nhưng nếu nhìn kĩ bạn sẽ thấy trong đó lẫn cả khinh bỉ đó đấy nhé! Rồi, tôi hướng mắt về phía Misa, hỏi _ À, có chuyện gì giữa cô và bạn tôi thế?

- Cô ta làm đổ capuchino lên áo tôi! _ Hime Kuro chỉ vào một góc bé tí trên áo. Tôi gật gù rồi cười

- Ừ, vậy giờ cô muốn gì?

- Đền!

- Ừ, vậy bao nhiêu?

- 300 triêu!

Tôi hướng mắt nhìn cô ta, khinh bỉ. Chỉ là một góc nhỏ mà 300 triệu ư? Nhưng tôi cũng không muốn nói gì nhiều với cô ta nên rút trong ví ra một cái thẻ, ném về phía cô ta, nói:

- Trong đấy có 3 tỉ. Tôi cho cô luôn đấy! _ Tôi từ từ tiến về phía Misa. Khi đi qua cô ta, tôi dừng lại một chút, nói nhỏ chỉ đủ tôi là cô ta nghe _ Cô đã cướp đi người tôi yêu, tôi chưa tính. Giờ còn đánh bạn tôi. Nợ cũ nợ mới, tôi tính một thế luôn nhé! Đụng vào tôi...là một trong nhưng SAI LẦM lớn nhất của cô!! _ Rồi, tôi lướt qua cô ta, đi tới đỡ Misa dậy _ Về lớp thôi! Cậu có sao không?

- Ừm. Mình không sao _ Misa cười

Trước khi đi, tôi liếc nhìn Hime Kuro lần cuối. Và chợt cười khi...mặt cô ta đang trắng bệch. Cửa canteen từ từ đóng lại...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thank You For Everything

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook