Chương 19: Quỷ Lưỡi Dài
Tiết Mặc Thành Hải
11/03/2022
Ảo cảnh quỷ tạo ra vô cùng phong phú, con người lạc vào đây khó mà phân biệt. Hơn nữa hồn phách ra khỏi thân thể không còn được não bộ giữ vững tinh thần. Lý Giao nắm rõ được điều này nên cố nhớ bình tĩnh, không lạc quá sâu, nhưng vẫn không thể nhìn thấu nơi này.
Hắn lầm rầm Thanh Tâm Chú. "Thái Thượng đài tinh, ứng biến vô đình, khu tà phược mị, bảo mệnh hộ thân. Trí tuệ minh tịnh, tâm thần an ninh, tam hồn vĩnh cửu, phách vô táng khuynh. Cấp cấp như luật lệnh!"
Nhìn lại xung quanh, không ngờ phía bên tay phải có một lối đi khác. Hắn tỏ ra khí khái ngoắc tay với Ma Chó, phóng thẳng vào trong lối đi. Rốt cuộc đến một không gian tối hơn, trước mặt chỉ có một bức tường trắng, trên tường viết chữ Song Hỉ màu đen.
Lý Giao đoán sơ qua, chấp niệm Quỷ Tân Nương là hôn lễ, có lẽ phá tan bức tường là vào được bên trong. Đột nhiên xuất hiện dị tượng, có hai cái đầu người phảng phất ninja độn thổ trồi lên. Hai hình ảnh người dần dần kéo khỏi nền gạch, là hai cô gái mặc áo liệm thời xưa.
Đây là "quỷ thị". Người bị quỷ hại nếu linh hồn không thể đầu thai sẽ vất vưởng thành Cô Hồn, còn bị quỷ bắt lại sai khiến gọi là quỷ thị. Linh hồn bị hại mang nỗi sợ hãi, không dám trái ý quỷ, cõng theo chấp niệm mãi mãi bên cạnh phục tùng chúng. Trừ phi buông bỏ chấp niệm quỷ thị mới thoát khỏi.
Lý Giao minh bạch là một nam một nữ thì đúng hơn, quỷ nữ tóc xoã dài, quỷ nam đương nhiên tóc vẫn xoã dài. Họ có cặp mắt lộ suýt rơi ra ngoài, quanh mắt thâm đen. Đặc biệt là miệng luôn hé mở, để cho cái lưỡi dài nhọn thòng xuống đầu rốn.
Khi chết lưỡi thè ra ngoài, âm linh muốn thu cái lưỡi về không được nên trở thành Quỷ Lưỡi Dài.
Nhìn rõ bộ dạng của Quỷ Lưỡi Dài, vẻ mặt Lý Giao đông lại, giơ bàn tay. "Hai người đều là quỷ thị, tôi không muốn đánh. Nhưng tôi có thể đưa hai người rời khỏi đây."
Hai Quỷ Lưỡi Dài xoay mặt nhìn nhau, sau đó hướng về Lý Giao.
"Khục khục..."
"Khè khè..."
Lý Giao nghiêm chỉnh nói. "Đúng, tôi là thầy pháp đây!"
Hắn nói ẩu thôi, thật ra Quỷ Lưỡi Dài không thể nói chuyện, hắn không hiểu chúng muốn hỏi gì.
Hai Quỷ Lưỡi Dài lại nhìn nhau giao tiếp bằng ánh mắt. Đương yên đương lành rống lên một tiếng, lao vọt về phía trước.
"Moá nó, muốn đánh?" Lý Giao bay thẳng lên, nhìn xuống. "Chó ngoan, lên đi!"
Ma Chó linh hoạt nhảy lên, ngoác miệng to như chậu máu định ngoạm đầu Quỷ Lưỡi Dài nam, hắn ta đem lưỡi phình to lộn ngược lên đầu che chở. Không ngờ Ma Chó đạp lên thảm lưỡi, vòng ra phía sau cắn vào lưng Quỷ Lưỡi Dài nam.
Quỷ Lưỡi Dài nữ phun một cái, lưỡi mọc dài lao vun vút. Lý Giao né không kịp, bị lưỡi quấn quanh cổ chân. Hắn vận chút sức, dưới bàn chân hiện lên phù văn hoàng kim. Như tiếp thêm sức mạnh lớn, hắn hất đầu gối, Quỷ Lưỡi Dài nữ bị kéo bay lên trên.
Không có pháp khí hay bùa, Lý Giao tính bắt ấn đánh vào Quỷ Môn. Tuy nhiên làm ma bắt ấn cũng vô dụng, mà ả này cũng chưa có Quỷ Môn. Dùng cách đơn giản nhất, Lý Giao tung quả đấm vào mặt ả.
Giây phút chạm vào, hắn nhận ra ngón tay cùng với bị gãy giống nhau lắm, cảm giác đau điếng khôn tả. Hắn đã mày mò xong, hoá ra linh hồn mình quá yếu, nếu còn đánh nữa thì tự tổn thương bản thân. Quan trọng là linh hồn yếu là làm việc quá sức cũng dễ hồn xiêu phách tán.
Quỷ Lưỡi Dài nữ lung lay cái đầu, ném Lý Giao qua một phía. Hắn nghe thân thể rung giữ dội, va chạm vào đâu không biết nhưng đau đớn khắp người. Hắn loạng choạng bò dậy, nhìn thầy Quỷ Lưỡi Dài nữ lại dùng đầu lưỡi nhọn hoắc đâm đến.
Một làn khí lạnh sắp thổi vào mặt, hắn lách mình qua một bên, cái lưỡi kia đâm không trúng. Quỷ Lưỡi Dài nữ quét lưỡi ngang qua, Lý Giao tiếp tục phóng lên, bàn chân đạp trên lưng ả. Tức khắc một vòng Khốn Hồn Phù như sợi dây xích bằng chữ vàng quấn lấy ả.
Lý Giao bay lên, đồng thời cái chân đem theo ả, động tác như chim ưng gắp mồi. Hắn còn không nghĩ đến bắt quỷ trong tình trạng này.
Quỷ Lưỡi Dài nữ cố vùng vẫy, càng bị dây trói xiết chặt giòn giã.
Ngược lại, bên này Ma Chó dễ dàng đè đầu cưỡi cổ Quỷ Lưỡi Dài nam. Lý Giao đáp xuống, chân còn lại đạp ngay lưng Quỷ Lưỡi Dài nam, dùng Khốn Hồn Phù bao lại.
"Á ha ha ha..."
Chính lúc này vang lên âm thanh Quỷ Tân Nương đâu đâu cũng có. Vẫn không thấy mặt ả, khiến cho người ta có áp lực lớn.
Lý Giao xung phong bay lên, dưới bàn chân một trái một phải đem theo hai Quỷ Lưỡi Dài. "Chó ngoan, mau lên!"
Ma Chó sủa hai tiếng, quay lại với Lý Giao, tung mình nhảy lên. Lý Giao vòng hai tay ôm nó, thân thể trì xuống như máy bay lệch cánh. Linh hồn dù rất nhẹ nhưng hắn cũng là hồn ma, mang theo ba linh hồn nặng thấy con bà nó.
"Á ha ha ha..."
Bóng tối xung quanh nhuộm thành màu đỏ thẫm, tựa hồ toàn là máu, pha lẫn tiếng cười Quỷ Tân Nương. Lý Giao đã dự tính khi thấy Quỷ Lưỡi Dài, nếu Quỷ Tân Nương ra mặt hắn sẽ đấu không lại.
Hắn lầm rầm Thanh Tâm Chú. "Thái Thượng đài tinh, ứng biến vô đình, khu tà phược mị, bảo mệnh hộ thân. Trí tuệ minh tịnh, tâm thần an ninh, tam hồn vĩnh cửu, phách vô táng khuynh. Cấp cấp như luật lệnh!"
Nhìn lại xung quanh, không ngờ phía bên tay phải có một lối đi khác. Hắn tỏ ra khí khái ngoắc tay với Ma Chó, phóng thẳng vào trong lối đi. Rốt cuộc đến một không gian tối hơn, trước mặt chỉ có một bức tường trắng, trên tường viết chữ Song Hỉ màu đen.
Lý Giao đoán sơ qua, chấp niệm Quỷ Tân Nương là hôn lễ, có lẽ phá tan bức tường là vào được bên trong. Đột nhiên xuất hiện dị tượng, có hai cái đầu người phảng phất ninja độn thổ trồi lên. Hai hình ảnh người dần dần kéo khỏi nền gạch, là hai cô gái mặc áo liệm thời xưa.
Đây là "quỷ thị". Người bị quỷ hại nếu linh hồn không thể đầu thai sẽ vất vưởng thành Cô Hồn, còn bị quỷ bắt lại sai khiến gọi là quỷ thị. Linh hồn bị hại mang nỗi sợ hãi, không dám trái ý quỷ, cõng theo chấp niệm mãi mãi bên cạnh phục tùng chúng. Trừ phi buông bỏ chấp niệm quỷ thị mới thoát khỏi.
Lý Giao minh bạch là một nam một nữ thì đúng hơn, quỷ nữ tóc xoã dài, quỷ nam đương nhiên tóc vẫn xoã dài. Họ có cặp mắt lộ suýt rơi ra ngoài, quanh mắt thâm đen. Đặc biệt là miệng luôn hé mở, để cho cái lưỡi dài nhọn thòng xuống đầu rốn.
Khi chết lưỡi thè ra ngoài, âm linh muốn thu cái lưỡi về không được nên trở thành Quỷ Lưỡi Dài.
Nhìn rõ bộ dạng của Quỷ Lưỡi Dài, vẻ mặt Lý Giao đông lại, giơ bàn tay. "Hai người đều là quỷ thị, tôi không muốn đánh. Nhưng tôi có thể đưa hai người rời khỏi đây."
Hai Quỷ Lưỡi Dài xoay mặt nhìn nhau, sau đó hướng về Lý Giao.
"Khục khục..."
"Khè khè..."
Lý Giao nghiêm chỉnh nói. "Đúng, tôi là thầy pháp đây!"
Hắn nói ẩu thôi, thật ra Quỷ Lưỡi Dài không thể nói chuyện, hắn không hiểu chúng muốn hỏi gì.
Hai Quỷ Lưỡi Dài lại nhìn nhau giao tiếp bằng ánh mắt. Đương yên đương lành rống lên một tiếng, lao vọt về phía trước.
"Moá nó, muốn đánh?" Lý Giao bay thẳng lên, nhìn xuống. "Chó ngoan, lên đi!"
Ma Chó linh hoạt nhảy lên, ngoác miệng to như chậu máu định ngoạm đầu Quỷ Lưỡi Dài nam, hắn ta đem lưỡi phình to lộn ngược lên đầu che chở. Không ngờ Ma Chó đạp lên thảm lưỡi, vòng ra phía sau cắn vào lưng Quỷ Lưỡi Dài nam.
Quỷ Lưỡi Dài nữ phun một cái, lưỡi mọc dài lao vun vút. Lý Giao né không kịp, bị lưỡi quấn quanh cổ chân. Hắn vận chút sức, dưới bàn chân hiện lên phù văn hoàng kim. Như tiếp thêm sức mạnh lớn, hắn hất đầu gối, Quỷ Lưỡi Dài nữ bị kéo bay lên trên.
Không có pháp khí hay bùa, Lý Giao tính bắt ấn đánh vào Quỷ Môn. Tuy nhiên làm ma bắt ấn cũng vô dụng, mà ả này cũng chưa có Quỷ Môn. Dùng cách đơn giản nhất, Lý Giao tung quả đấm vào mặt ả.
Giây phút chạm vào, hắn nhận ra ngón tay cùng với bị gãy giống nhau lắm, cảm giác đau điếng khôn tả. Hắn đã mày mò xong, hoá ra linh hồn mình quá yếu, nếu còn đánh nữa thì tự tổn thương bản thân. Quan trọng là linh hồn yếu là làm việc quá sức cũng dễ hồn xiêu phách tán.
Quỷ Lưỡi Dài nữ lung lay cái đầu, ném Lý Giao qua một phía. Hắn nghe thân thể rung giữ dội, va chạm vào đâu không biết nhưng đau đớn khắp người. Hắn loạng choạng bò dậy, nhìn thầy Quỷ Lưỡi Dài nữ lại dùng đầu lưỡi nhọn hoắc đâm đến.
Một làn khí lạnh sắp thổi vào mặt, hắn lách mình qua một bên, cái lưỡi kia đâm không trúng. Quỷ Lưỡi Dài nữ quét lưỡi ngang qua, Lý Giao tiếp tục phóng lên, bàn chân đạp trên lưng ả. Tức khắc một vòng Khốn Hồn Phù như sợi dây xích bằng chữ vàng quấn lấy ả.
Lý Giao bay lên, đồng thời cái chân đem theo ả, động tác như chim ưng gắp mồi. Hắn còn không nghĩ đến bắt quỷ trong tình trạng này.
Quỷ Lưỡi Dài nữ cố vùng vẫy, càng bị dây trói xiết chặt giòn giã.
Ngược lại, bên này Ma Chó dễ dàng đè đầu cưỡi cổ Quỷ Lưỡi Dài nam. Lý Giao đáp xuống, chân còn lại đạp ngay lưng Quỷ Lưỡi Dài nam, dùng Khốn Hồn Phù bao lại.
"Á ha ha ha..."
Chính lúc này vang lên âm thanh Quỷ Tân Nương đâu đâu cũng có. Vẫn không thấy mặt ả, khiến cho người ta có áp lực lớn.
Lý Giao xung phong bay lên, dưới bàn chân một trái một phải đem theo hai Quỷ Lưỡi Dài. "Chó ngoan, mau lên!"
Ma Chó sủa hai tiếng, quay lại với Lý Giao, tung mình nhảy lên. Lý Giao vòng hai tay ôm nó, thân thể trì xuống như máy bay lệch cánh. Linh hồn dù rất nhẹ nhưng hắn cũng là hồn ma, mang theo ba linh hồn nặng thấy con bà nó.
"Á ha ha ha..."
Bóng tối xung quanh nhuộm thành màu đỏ thẫm, tựa hồ toàn là máu, pha lẫn tiếng cười Quỷ Tân Nương. Lý Giao đã dự tính khi thấy Quỷ Lưỡi Dài, nếu Quỷ Tân Nương ra mặt hắn sẽ đấu không lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.