Chương 5: Mưu Đồ Cướp Tài Sản
Tô Từ Từ
04/04/2023
nhóm dịch: bánh bao
“Ít thì cũng phải một hai ngàn, trước kia bác cả đã sắp làm sư trưởng rồi, mẹ nói xem có phải ông con ngốc hay không, bác cả mấy lần đón ông đi theo mà không chịu, còn không cho chúng ta lên tiếng, nếu chúng ta đều đi theo hậu phương, hiện tại chắc chắn có thể chiếm được chức vụ nào đấy, chứ đâu giống như hiện tại, nghe nói tháng sau không vào nhà máy thì phải đi làm công trình.” Tô Bỉnh Thụy phẫn nộ bất bình.
“Đâu phải ngốc, trong mắt ông ta chỉ có con trai cả kia thôi, ba con và chú Ba con đúng là chịu uất ức, không nhà nào có bản lĩnh cả.” Lý Thúy Hoàn hừ lạnh, ngay cả bản thân thím ta cũng đầy bụng bất mãn đối với cha mẹ chồng đã qua đời.
“Không thể kéo dài thêm nữa, con ranh kia giờ khôn rồi.”
Lý Thúy Hoàn cân nhắc nửa ngày nói: “Đi gọi ba con trở về, thuận tiện tìm chú Ba thím Ba của con tới, còn có Nhị Mao kia, không phải tên đó coi trọng Tiểu Du sao, cứ nói với nó là nếu như việc này thành thì mẹ sẽ gả Tiểu Du cho nó.”
“Ý của mẹ là ——”
“Nhất định không thể để hai người kia gặp Tiểu Du, tốt nhất là để ba con ra mặt, lương hưu kia hai nhà chúng ta chia đều, phòng ốc thì con và Bỉnh Thụy của nhà chú Ba mỗi đứa một gian, những trang sức vàng bạc bà nội con để lại —— xem có thể tìm cơ hội trộm nó đi không, chú Ba con hỏi thì cứ đẩy lên đầu Tiểu Du.”
Hai nhà thương lượng nửa ngày, cuối cùng đạt được nhất trí, chờ trời tối, Tô Bỉnh Thụy cùng đoàn người lặng lẽ mò tới ngõ nhỏ nhà Tô Du.
Lúc cơm chiều, bà Trương đến nhà Tô Du gõ cửa: “Tiểu Du, con cá này cháu bưng về ăn đi, có một mình ăn uống không cầu kỳ, đừng khách khí với bà làm gì.”
Tô Du đúng là không khách khí với bà ấy, bà Trương nấu cá rất ngon, cô đem đĩa ra rửa sạch sẽ, lại đưa sang bên đó mấy cái bánh rau khô mai, đại nương cũng cười tiếp, hai người đứng ở cửa nói vài câu.
“Thời gian trước cháu bảo Đại Ngưu mua về những thứ hỗn tạp kia, nói là muốn làm pin, cái đó làm được chưa?”
Nhắc tới đây, Tô Du liền cười nói: “Làm ra rồi.”
“Thứ này có ích lợi gì đây, tốn chút tiền, hiện tại cũng không ai nói gì cháu cả, sau này gả cho người khác sống qua ngày tiêu tiền cũng không thể tùy tiện nữa, đặc biệt là khi có con cái thì tiền cũng phải dùng.”
Tô Du không khỏi bật cười: “Bà à, cháu đã biết, thứ này có tác dụng rất lớn, cái đài radio chính là nhờ cái này mới có thể vang lên.”
“Radio thì bà biết, anh ngay cả cái này mà cháu cũng biết làm?” Bà Trương quả thực có chút giật mình, thường xuyên thấy nhóc con này đọc sách, không nghĩ tới người ta có bản lĩnh lớn như vậy.
“Radio thì cháu không biết làm, nhưng pin có thể được thực hiện.”
Mặc dù điện áp nhỏ, làm nhiều hơn mấy cái uy lực cũng không nhỏ, nhưng để xử lý một người thì không thành vấn đề.
Bà Trương chậc chậc khen ngợi, người ta đều nói người biết chữ hiểu được nhiều, đúng là lý lẽ này.
“Ít thì cũng phải một hai ngàn, trước kia bác cả đã sắp làm sư trưởng rồi, mẹ nói xem có phải ông con ngốc hay không, bác cả mấy lần đón ông đi theo mà không chịu, còn không cho chúng ta lên tiếng, nếu chúng ta đều đi theo hậu phương, hiện tại chắc chắn có thể chiếm được chức vụ nào đấy, chứ đâu giống như hiện tại, nghe nói tháng sau không vào nhà máy thì phải đi làm công trình.” Tô Bỉnh Thụy phẫn nộ bất bình.
“Đâu phải ngốc, trong mắt ông ta chỉ có con trai cả kia thôi, ba con và chú Ba con đúng là chịu uất ức, không nhà nào có bản lĩnh cả.” Lý Thúy Hoàn hừ lạnh, ngay cả bản thân thím ta cũng đầy bụng bất mãn đối với cha mẹ chồng đã qua đời.
“Không thể kéo dài thêm nữa, con ranh kia giờ khôn rồi.”
Lý Thúy Hoàn cân nhắc nửa ngày nói: “Đi gọi ba con trở về, thuận tiện tìm chú Ba thím Ba của con tới, còn có Nhị Mao kia, không phải tên đó coi trọng Tiểu Du sao, cứ nói với nó là nếu như việc này thành thì mẹ sẽ gả Tiểu Du cho nó.”
“Ý của mẹ là ——”
“Nhất định không thể để hai người kia gặp Tiểu Du, tốt nhất là để ba con ra mặt, lương hưu kia hai nhà chúng ta chia đều, phòng ốc thì con và Bỉnh Thụy của nhà chú Ba mỗi đứa một gian, những trang sức vàng bạc bà nội con để lại —— xem có thể tìm cơ hội trộm nó đi không, chú Ba con hỏi thì cứ đẩy lên đầu Tiểu Du.”
Hai nhà thương lượng nửa ngày, cuối cùng đạt được nhất trí, chờ trời tối, Tô Bỉnh Thụy cùng đoàn người lặng lẽ mò tới ngõ nhỏ nhà Tô Du.
Lúc cơm chiều, bà Trương đến nhà Tô Du gõ cửa: “Tiểu Du, con cá này cháu bưng về ăn đi, có một mình ăn uống không cầu kỳ, đừng khách khí với bà làm gì.”
Tô Du đúng là không khách khí với bà ấy, bà Trương nấu cá rất ngon, cô đem đĩa ra rửa sạch sẽ, lại đưa sang bên đó mấy cái bánh rau khô mai, đại nương cũng cười tiếp, hai người đứng ở cửa nói vài câu.
“Thời gian trước cháu bảo Đại Ngưu mua về những thứ hỗn tạp kia, nói là muốn làm pin, cái đó làm được chưa?”
Nhắc tới đây, Tô Du liền cười nói: “Làm ra rồi.”
“Thứ này có ích lợi gì đây, tốn chút tiền, hiện tại cũng không ai nói gì cháu cả, sau này gả cho người khác sống qua ngày tiêu tiền cũng không thể tùy tiện nữa, đặc biệt là khi có con cái thì tiền cũng phải dùng.”
Tô Du không khỏi bật cười: “Bà à, cháu đã biết, thứ này có tác dụng rất lớn, cái đài radio chính là nhờ cái này mới có thể vang lên.”
“Radio thì bà biết, anh ngay cả cái này mà cháu cũng biết làm?” Bà Trương quả thực có chút giật mình, thường xuyên thấy nhóc con này đọc sách, không nghĩ tới người ta có bản lĩnh lớn như vậy.
“Radio thì cháu không biết làm, nhưng pin có thể được thực hiện.”
Mặc dù điện áp nhỏ, làm nhiều hơn mấy cái uy lực cũng không nhỏ, nhưng để xử lý một người thì không thành vấn đề.
Bà Trương chậc chậc khen ngợi, người ta đều nói người biết chữ hiểu được nhiều, đúng là lý lẽ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.