Thập Niên 60: Ăn Dưa Hàng Ngày
Chương 20:
Nam Cực Yêu Yêu
22/08/2023
Đây đều là sự hạnh phúc tương phản.
Bếp của Trình Văn Du nhanh chóng được sắp xếp xong xuôi.
Kỳ thật khi xây dựng, mỗi phòng của bọn họ đều có thể thông bếp lò, chẳng qua bà Trình ngại củi phế liệu, nên chỉ đốt một cái ở trong nhà, ban ngày để mọi người chen chúc tới phòng của bà, buổi tối đắp chăn nhẫn nhịn cho qua, một chút nhường nhịn cũng không có.
Bọn họ ở phòng bên này còn tốt, ở gần phòng bếp, mỗi lần vào thời điểm nhóm lửa, trong phòng đều được sưởi rất ấm áp. Bây giờ còn có bếp lò, càng thêm ấm áp hơn.
Trước đây cả hai người bọn họ cũng chưa dùng loại bếp lò này, loay hoay một hồi mới thành thạo.
Vừa ngẩng đầu nhìn trời, thì phát hiện đã tối rồi.
Đúng lúc có thể vùi hai củ khoai lang để làm bữa ăn khuya.
“Hôm nay anh đi tới đoàn xe để hỏi, chú Quách nói ngày mai là có thể đi rồi.” Đi sớm về sớm cũng tốt.
“Anh đã thỏa thuận với chị dâu cả rồi, anh cho chị ấy năm tệ, anh đi rồi thì con gái cả sẽ đưa cơm tới cho em. Nước ấm thì chị dâu sẽ nấu và mang vào.
Quần áo thì em cứ cất đi, khi nào trở về anh sẽ giặt. Trong thời gian ở cữ em đừng chạm vào những thứ này.
Nếu có gì bất tiện thì gọi ai đó đến.
Về Tiểu Ngũ, em cũng không cần lo lắng, anh vừa mới đi qua chỗ mẹ nhìn rồi, thằng bé rất khỏe mạnh, sữa bột đủ uống đến lúc anh trở về, thằng bé không đói bụng được.”
Ôn Uyển âm thầm cười ra tiếng, cô có chút cảm động.
“Nghe rõ anh nói không?” Thật đúng là… Trong sáu đứa trẻ nhà họ Trình, có cô là không yên tâm nhất…
“Nghe rõ rồi, giáo sư Trình~~~”
Sau đó cô lấy ra hai mảnh vải sẫm màu và một bao bánh hạch đào đưa cho anh:
“Anh mang cho mẹ anh đi, chúng ta không thể để mẹ trông đứa bé mà không làm gì được.”
Tuy rằng cô và mẹ chồng không hòa hợp, nhưng không có nghĩa là cô có thể coi thường những gì bà ấy đối với mình. Đã trở thành cha mẹ của mấy đứa trẻ thì cô cũng phải có trách nhiệm.
Tuy cô không thể nuôi dưỡng được cẩn thận, nhưng so sánh với đãi ngộ của những đứa trẻ khác trong nhà thì cô vẫn có thể làm được.
Trình Văn Du cảm thấy có chút ngoài ý muốn, anh nhìn Ôn Uyển thật lâu.
Bản thân vợ anh cũng biết rõ mọi chuyện, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng lấy ơn báo oán. Anh đã chuẩn bị tốt trường hợp cho hai người bọn họ tránh xa, đây là chuyển tính.
“Anh có ý gì!
Em mới đến, lại không phải nguyên chủ, cũng không có xảy ra mâu thuẫn gì, cho nên cô sẽ không mang thù đâu!
Tuy rằng mẹ của anh trọng nam khinh nữ còn thêm cả bất công làm cho người khác nhìn vào không chịu được. Nhưng việc bà ấy thích ai là chuyện của bà ấy, bà ấy không có trách nhiệm hay nghĩa vụ phải đối tốt với em.
Bếp của Trình Văn Du nhanh chóng được sắp xếp xong xuôi.
Kỳ thật khi xây dựng, mỗi phòng của bọn họ đều có thể thông bếp lò, chẳng qua bà Trình ngại củi phế liệu, nên chỉ đốt một cái ở trong nhà, ban ngày để mọi người chen chúc tới phòng của bà, buổi tối đắp chăn nhẫn nhịn cho qua, một chút nhường nhịn cũng không có.
Bọn họ ở phòng bên này còn tốt, ở gần phòng bếp, mỗi lần vào thời điểm nhóm lửa, trong phòng đều được sưởi rất ấm áp. Bây giờ còn có bếp lò, càng thêm ấm áp hơn.
Trước đây cả hai người bọn họ cũng chưa dùng loại bếp lò này, loay hoay một hồi mới thành thạo.
Vừa ngẩng đầu nhìn trời, thì phát hiện đã tối rồi.
Đúng lúc có thể vùi hai củ khoai lang để làm bữa ăn khuya.
“Hôm nay anh đi tới đoàn xe để hỏi, chú Quách nói ngày mai là có thể đi rồi.” Đi sớm về sớm cũng tốt.
“Anh đã thỏa thuận với chị dâu cả rồi, anh cho chị ấy năm tệ, anh đi rồi thì con gái cả sẽ đưa cơm tới cho em. Nước ấm thì chị dâu sẽ nấu và mang vào.
Quần áo thì em cứ cất đi, khi nào trở về anh sẽ giặt. Trong thời gian ở cữ em đừng chạm vào những thứ này.
Nếu có gì bất tiện thì gọi ai đó đến.
Về Tiểu Ngũ, em cũng không cần lo lắng, anh vừa mới đi qua chỗ mẹ nhìn rồi, thằng bé rất khỏe mạnh, sữa bột đủ uống đến lúc anh trở về, thằng bé không đói bụng được.”
Ôn Uyển âm thầm cười ra tiếng, cô có chút cảm động.
“Nghe rõ anh nói không?” Thật đúng là… Trong sáu đứa trẻ nhà họ Trình, có cô là không yên tâm nhất…
“Nghe rõ rồi, giáo sư Trình~~~”
Sau đó cô lấy ra hai mảnh vải sẫm màu và một bao bánh hạch đào đưa cho anh:
“Anh mang cho mẹ anh đi, chúng ta không thể để mẹ trông đứa bé mà không làm gì được.”
Tuy rằng cô và mẹ chồng không hòa hợp, nhưng không có nghĩa là cô có thể coi thường những gì bà ấy đối với mình. Đã trở thành cha mẹ của mấy đứa trẻ thì cô cũng phải có trách nhiệm.
Tuy cô không thể nuôi dưỡng được cẩn thận, nhưng so sánh với đãi ngộ của những đứa trẻ khác trong nhà thì cô vẫn có thể làm được.
Trình Văn Du cảm thấy có chút ngoài ý muốn, anh nhìn Ôn Uyển thật lâu.
Bản thân vợ anh cũng biết rõ mọi chuyện, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng lấy ơn báo oán. Anh đã chuẩn bị tốt trường hợp cho hai người bọn họ tránh xa, đây là chuyển tính.
“Anh có ý gì!
Em mới đến, lại không phải nguyên chủ, cũng không có xảy ra mâu thuẫn gì, cho nên cô sẽ không mang thù đâu!
Tuy rằng mẹ của anh trọng nam khinh nữ còn thêm cả bất công làm cho người khác nhìn vào không chịu được. Nhưng việc bà ấy thích ai là chuyện của bà ấy, bà ấy không có trách nhiệm hay nghĩa vụ phải đối tốt với em.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.