Thập Niên 60: Câu Chuyện Trùng Sinh (Nữ Biến Nam)
Chương 15:
Bàn phím số N
30/03/2023
Giang Nhị Ny không nghĩ tới mình cũng có thể đi học, tuy rằng còn phải chờ thêm vài năm nữa, đó cũng là vui ngoài ý muốn.
"Vậy phải mất bao nhiêu tiền." Chỉ cung cấp một mình Đại Ny, cũng đủ khiến cho Miêu lão thái đau lòng, hiện tại lập tức chi cho bốn người, bé gái đọc nhiều sách như vậy làm cái gì, bà thấy lão già thật sự đã choáng váng.
"Bà biết cái gì." Giang lão đầu cầm lấy điếu thuốc khô, đang định hút vài hơi mới nhớ ra mình đã đổ thuốc lá xuống.
Miêu Tam Phượng ngày thường tuy rằng nóng tính, nhưng trong chủ nhà chân chính vẫn là Giang Thành, ông lên tiếng, Miêu lão thái mặc dù có ý kiến cũng không dám phản bác, chỉ có thể hung hăng lườm hai đứa cháu gái, cùng con trai lớn làm ra loại chủ ý tệ hại này một cái.
Giang lão đầu nghĩ càng xa hơn, ông cũng không muốn cháu trai của ông giống như ông, cả đời ở nông thôn, bốn đứa cháu gái này, vô luận ai có tiền đồ, tương lai đều là trợ lực của cháu trai, chị em một nhà, cắt đứt xương cốt còn nối gân, hiện tại đối với các cô tốt hơn, về sau mới nhớ báo đáp trong nhà.
Tuy rằng mục đích này không thuần khiết, nhưng đối với bốn chị em mà nói, quả thật là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời.
Kiếp trước, trong năm chị em chỉ có Tứ Ny và Lai Đệ đọc sách, đời này, Giang Lai Đệ còn chưa động thủ, cũng đã xuất hiện bước ngoặt hoàn toàn bất đồng với kiếp trước.
"Bà nội, bà yên tâm, sau này cháu sẽ sớm thức dậy đi cắt cỏ lợn, công việc trong nhà có thể giữ lại cho cháu đi học về làm, bà yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không lười biếng." Giang Đại Ny thấp thỏm cam đoan với Miêu lão thái thái sắc mặt khó coi.
"Bà nội, chị cả đi học, công việc của chị ấy cháu cũng sẽ giúp đỡ." NHị Ny cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, vội vàng giúp chị cả nói chuyện.
"Hừ." Miêu lão thái nhìn các cô một cái, không nói gì nữa.
Đại Ny và Nhị Ny hưng phấn liếc mắt nhìn nhau một cái, giặt quần áo cũng càng ra sức.
"Nhẹ một chút, đừng chà xát quần áo rách." Miêu lão thái vội vàng lớn tiếng la hét, hai chị em thè lưỡi, cuối cùng cũng bình ổn được chút tâm tình kích động.
Nhà cũ ở nông thôn cách âm rất kém, Giang Lai Đệ ở trong phòng, nghe rõ ràng đối thoại bên ngoài, kiếp trước, người ba ngu hiếu kia của cậu chưa từng vì mấy chị em bọn họ tranh thủ, cả đời khổ sở. Cậu gắt gao nhắm mắt lại, không nghĩ tới có con trai thế mà làm cho người đàn ông kia có thay đổi lớn như vậy, cậu có phải nên may mắn hay không, đời này mình trở thành con trai.
Bên ngoài phòng, Giang lão đầu lại nghĩ đến một chuyện đau đầu.
"Bà nói xem nên đặt tên gì cho đứa nhỏ.” Giang lão đầu suy nghĩ mấy ngày, luôn cảm thấy không có một cái tên nào xứng với cháu trai của ông, tên của bốn cháu gái phía trước đều là Đại Ni Nhị Ni đơn giản, trước kia ông đã nghĩ kỹ, nếu sinh thêm một bé gái, sẽ gọi là Chiêu Đệ, ngụ ý mang đến đệ đệ, không nghĩ tới cái tên này còn chưa dùng, đã có cháu trai.
"Ba, trong thôn chúng ta không phải là hạ xuống mấy người trong thành có kiến thức sao, nghe nói đều là có học vấn, không bằng để cho bọn họ hỗ trợ nghĩ một cái tên." Giang Đại Hải thăm dò hỏi.
Trước kia thanh niên trí thức đều tới công xã sản xuất hồng kỳ lớn nhất, nhưng gần đây thanh niên tri thức phân cấp nhiều, phòng ở công xã Hồng Kỳ không đủ ở, nên chia ra mấy người đến thôn phụ cận, thôn Thanh Sơn lần này chia tới bốn người, vừa vặn hai nam hai nữ, nghe nói đều là học sinh trung học, trình độ văn hóa khẳng định so với người nông thôn cao hơn.
"Con nói cũng đúng, ngày mai cha sẽ đến khu nhà Thanh niên trí thức thử xem một chút." Giang Thành cảm thấy con trai nói có đạo lý, vừa lúc, ông còn muốn tìm những người đó hỏi chút chuyện.
Sắc trời tối hơn một chút, muỗi cũng nhiều hơn, Giang lão đầu vỗ vào chân bị cắn, chậm rãi đi vào trong phòng.
Những người còn lại cũng không có chuyện gì, nhao nhao trở về phòng.
Nhà cũ của Giang gia rất nhỏ, chỉ có năm gian phòng, một gian đại sảnh, một gian phòng bếp, còn có một gian phòng kho, phía dưới là một cái hầm lớn, đặt khoai lang của đội sản xuất và các loại lương thực cần cất giữ, hai phòng còn lại chính là phòng ngủ, hai vợ chồng Giang lão đầu một gian, vợ chồng Giang Đại Hải và mấy đứa nhỏ một gian.
Giường trong phòng rất dài, ngủ mười người cũng không thành vấn đề, bởi vì mấy bé con gái đã lớn, Giang Đại Hải ở giữa kéo một cái rèm, buổi tối lúc ngủ sẽ kéo lên, tuy rằng không ngăn được thanh âm, nhưng tốt xấu gì cũng có tác dụng ngăn cách.
"Vậy phải mất bao nhiêu tiền." Chỉ cung cấp một mình Đại Ny, cũng đủ khiến cho Miêu lão thái đau lòng, hiện tại lập tức chi cho bốn người, bé gái đọc nhiều sách như vậy làm cái gì, bà thấy lão già thật sự đã choáng váng.
"Bà biết cái gì." Giang lão đầu cầm lấy điếu thuốc khô, đang định hút vài hơi mới nhớ ra mình đã đổ thuốc lá xuống.
Miêu Tam Phượng ngày thường tuy rằng nóng tính, nhưng trong chủ nhà chân chính vẫn là Giang Thành, ông lên tiếng, Miêu lão thái mặc dù có ý kiến cũng không dám phản bác, chỉ có thể hung hăng lườm hai đứa cháu gái, cùng con trai lớn làm ra loại chủ ý tệ hại này một cái.
Giang lão đầu nghĩ càng xa hơn, ông cũng không muốn cháu trai của ông giống như ông, cả đời ở nông thôn, bốn đứa cháu gái này, vô luận ai có tiền đồ, tương lai đều là trợ lực của cháu trai, chị em một nhà, cắt đứt xương cốt còn nối gân, hiện tại đối với các cô tốt hơn, về sau mới nhớ báo đáp trong nhà.
Tuy rằng mục đích này không thuần khiết, nhưng đối với bốn chị em mà nói, quả thật là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời.
Kiếp trước, trong năm chị em chỉ có Tứ Ny và Lai Đệ đọc sách, đời này, Giang Lai Đệ còn chưa động thủ, cũng đã xuất hiện bước ngoặt hoàn toàn bất đồng với kiếp trước.
"Bà nội, bà yên tâm, sau này cháu sẽ sớm thức dậy đi cắt cỏ lợn, công việc trong nhà có thể giữ lại cho cháu đi học về làm, bà yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không lười biếng." Giang Đại Ny thấp thỏm cam đoan với Miêu lão thái thái sắc mặt khó coi.
"Bà nội, chị cả đi học, công việc của chị ấy cháu cũng sẽ giúp đỡ." NHị Ny cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, vội vàng giúp chị cả nói chuyện.
"Hừ." Miêu lão thái nhìn các cô một cái, không nói gì nữa.
Đại Ny và Nhị Ny hưng phấn liếc mắt nhìn nhau một cái, giặt quần áo cũng càng ra sức.
"Nhẹ một chút, đừng chà xát quần áo rách." Miêu lão thái vội vàng lớn tiếng la hét, hai chị em thè lưỡi, cuối cùng cũng bình ổn được chút tâm tình kích động.
Nhà cũ ở nông thôn cách âm rất kém, Giang Lai Đệ ở trong phòng, nghe rõ ràng đối thoại bên ngoài, kiếp trước, người ba ngu hiếu kia của cậu chưa từng vì mấy chị em bọn họ tranh thủ, cả đời khổ sở. Cậu gắt gao nhắm mắt lại, không nghĩ tới có con trai thế mà làm cho người đàn ông kia có thay đổi lớn như vậy, cậu có phải nên may mắn hay không, đời này mình trở thành con trai.
Bên ngoài phòng, Giang lão đầu lại nghĩ đến một chuyện đau đầu.
"Bà nói xem nên đặt tên gì cho đứa nhỏ.” Giang lão đầu suy nghĩ mấy ngày, luôn cảm thấy không có một cái tên nào xứng với cháu trai của ông, tên của bốn cháu gái phía trước đều là Đại Ni Nhị Ni đơn giản, trước kia ông đã nghĩ kỹ, nếu sinh thêm một bé gái, sẽ gọi là Chiêu Đệ, ngụ ý mang đến đệ đệ, không nghĩ tới cái tên này còn chưa dùng, đã có cháu trai.
"Ba, trong thôn chúng ta không phải là hạ xuống mấy người trong thành có kiến thức sao, nghe nói đều là có học vấn, không bằng để cho bọn họ hỗ trợ nghĩ một cái tên." Giang Đại Hải thăm dò hỏi.
Trước kia thanh niên trí thức đều tới công xã sản xuất hồng kỳ lớn nhất, nhưng gần đây thanh niên tri thức phân cấp nhiều, phòng ở công xã Hồng Kỳ không đủ ở, nên chia ra mấy người đến thôn phụ cận, thôn Thanh Sơn lần này chia tới bốn người, vừa vặn hai nam hai nữ, nghe nói đều là học sinh trung học, trình độ văn hóa khẳng định so với người nông thôn cao hơn.
"Con nói cũng đúng, ngày mai cha sẽ đến khu nhà Thanh niên trí thức thử xem một chút." Giang Thành cảm thấy con trai nói có đạo lý, vừa lúc, ông còn muốn tìm những người đó hỏi chút chuyện.
Sắc trời tối hơn một chút, muỗi cũng nhiều hơn, Giang lão đầu vỗ vào chân bị cắn, chậm rãi đi vào trong phòng.
Những người còn lại cũng không có chuyện gì, nhao nhao trở về phòng.
Nhà cũ của Giang gia rất nhỏ, chỉ có năm gian phòng, một gian đại sảnh, một gian phòng bếp, còn có một gian phòng kho, phía dưới là một cái hầm lớn, đặt khoai lang của đội sản xuất và các loại lương thực cần cất giữ, hai phòng còn lại chính là phòng ngủ, hai vợ chồng Giang lão đầu một gian, vợ chồng Giang Đại Hải và mấy đứa nhỏ một gian.
Giường trong phòng rất dài, ngủ mười người cũng không thành vấn đề, bởi vì mấy bé con gái đã lớn, Giang Đại Hải ở giữa kéo một cái rèm, buổi tối lúc ngủ sẽ kéo lên, tuy rằng không ngăn được thanh âm, nhưng tốt xấu gì cũng có tác dụng ngăn cách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.