[Thập Niên 60] Cô Em Gái Mất Tích Đã Trở Về
Chương 18:
Bán Sơ
04/10/2024
Thấy con dâu im lặng, Thẩm Phượng Nghi lại khuyên nhủ: “Khi đứa nhỏ này rời nhà dù sao mới năm tuổi, nhiều năm nuôi ở bên người ta như vậy, tính tình có thể chịu chút ảnh hưởng, vả lại đứa trẻ lớn lên ở nông thôn, về mặt vật chất chắc chắn là vô cùng thiếu thốn, nhất thời hồ đồ cũng có thể hiểu. Chờ trở lại, chúng ta dạy dỗ lại là được. Không dối gạt con, ở trong lòng mẹ, Tiểu Như mãi mãi ở trong tim...”
Bà cụ vốn dĩ khuyên con dâu, nói tới nói lui, mình lại ướt hốc mắt trước, cụ cũng không dám tưởng tượng, nếu thật sự là con cháu nhà cụ, những năm này phải chịu bao nhiêu cực khổ?
Đại học lao động đó, cụ từng đặc biệt tìm người nghe ngóng, đều làm việc nặng, phá núi đào mương, cho dù là phụ nữ bình thường trong nông thôn, cũng chưa chắc có thể làm được.
Thành tích của đứa bé đó tốt như vậy, nếu có lựa chọn, sợ là cũng sẽ không đến đại học lao động vứt đi đó.
Tần Vũ ngược lại kiên cường hơn bà cụ nghĩ, những năm qua bà đã thấy nhiều tình cảnh của bé gái nông thôn. Thậm chí bà ấy cũng từng nghĩ, Tiểu Như có được đi học không? Có mười sáu mười bảy tuổi đã đi làm vợ người ta không? Tình huống bây giờ, tốt hơn dự đoán của bà rất nhiều rồi.
Đưa tay lau nước mắt cho mẹ chồng nói: “Mẹ, không sao đâu, chỉ cần con bé tốt, chúng ta đón về sẽ từ từ dạy dỗ.”
Lại an ủi mẹ chồng nói: “Con bé còn có thể đi học trung chuyên, nói rõ những năm này cũng đi học, đứa nhỏ này không dựa vào chúng ta cũng có thể tìm được đường đi, tốt hơn dự đoán của con rất nhiều.”
Thẩm Phượng Nghi lau nước mắt, gật đầu nói: “Phải, phải! Con bé tốt là được.” Chờ bình tĩnh lại, lại nói với con dâu: “Tiểu Vũ, mẹ đi với con! Mẹ ở nhà chờ cũng lo lắng.”
Tần Vũ khuyên đôi câu, thấy mẹ chồng kiên trì thì cũng không nói nữa, chuẩn bị chờ trời sáng, để anh cả và chị dâu khuyên can thêm.
Buổi sáng, vợ chồng Hứa Hoài An phát hiện Tần Vũ ở huyện Giang Thành xa xôi đã trở lại thì đều hơi kinh ngạc.
Hôm nay Tào Vân Hà mặc áo choàng dài vải nỉ màu lam, quần vải màu đen, trên chân là một đôi giày da khá là mới, thoa một chút kem trang điểm bạch tước linh. Mặc dù tuổi tác của bà ấy lớn hơn Tần Vũ bảy tám tuổi, nhưng mà so sánh với Tần Vũ hàng năm bôn ba bên ngoài mà nói, hình như còn trẻ hơn.
Tiến lên nắm tay Tần Vũ nói: “Tiểu Vũ, em cũng rất cố chấp, vì hỏi địa chỉ, còn đặc biệt chạy về một chuyến, bên anh chị có tin chính xác rồi, nhất định sẽ nói với em!”
Tần Vũ ôn tồn trả lời: “Cũng đã lâu không về thăm mẹ, thuận đường về một chuyến. Chị dâu, anh cả, anh chị vẫn khỏe chứ? Mấy tháng nay công việc của U U thế nào?”
“U U vô cùng tốt, nhưng đơn vị quá bận rộn, thường xuyên phải xuống cơ sở, bây giờ lại không biết đi đâu khảo sát, đã ba bốn ngày rồi chưa về.” Tào Vân Hà dừng một chút, lại nói: “Con lớn rồi, chúng ta cũng không quản được, nó nói bây giờ nó có đơn vị quản lý, bảo chị không cần quan tâm.”
Vừa nhắc tới con gái, sự kiêu ngạo, vui sướng trong lời nói của Tào Vân Hà đều không che giấu được. Hứa Hoài An ho nhẹ một tiếng, bà ấy mới phản ứng được, lúc này nói chuyện này không thích hợp, chuyển đề tài nói: “Tiểu Vũ, chờ em đón Tiểu Như về, để hai chị em chúng chung sống tốt với nhau.”
Tần Vũ cười nói: “Tất nhiên rồi, nhưng công việc của U U bây giờ bận bịu, chưa chắc có nhiều thời gian hướng dẫn em gái.”
Hứa Hoài An trầm ngâm một chút nói: “Tiểu Vũ, bây giờ đứa bé đó ở nơi hơi khá vắng vẻ, trong điện thoại Vân Chiêu nói là ở trong thung lũng. Chị nghĩ em đi một mình không được tiện, hôm nay chị bảo Tiểu Từ của đơn vị chị đi với em một chuyến.”
Bà cụ vốn dĩ khuyên con dâu, nói tới nói lui, mình lại ướt hốc mắt trước, cụ cũng không dám tưởng tượng, nếu thật sự là con cháu nhà cụ, những năm này phải chịu bao nhiêu cực khổ?
Đại học lao động đó, cụ từng đặc biệt tìm người nghe ngóng, đều làm việc nặng, phá núi đào mương, cho dù là phụ nữ bình thường trong nông thôn, cũng chưa chắc có thể làm được.
Thành tích của đứa bé đó tốt như vậy, nếu có lựa chọn, sợ là cũng sẽ không đến đại học lao động vứt đi đó.
Tần Vũ ngược lại kiên cường hơn bà cụ nghĩ, những năm qua bà đã thấy nhiều tình cảnh của bé gái nông thôn. Thậm chí bà ấy cũng từng nghĩ, Tiểu Như có được đi học không? Có mười sáu mười bảy tuổi đã đi làm vợ người ta không? Tình huống bây giờ, tốt hơn dự đoán của bà rất nhiều rồi.
Đưa tay lau nước mắt cho mẹ chồng nói: “Mẹ, không sao đâu, chỉ cần con bé tốt, chúng ta đón về sẽ từ từ dạy dỗ.”
Lại an ủi mẹ chồng nói: “Con bé còn có thể đi học trung chuyên, nói rõ những năm này cũng đi học, đứa nhỏ này không dựa vào chúng ta cũng có thể tìm được đường đi, tốt hơn dự đoán của con rất nhiều.”
Thẩm Phượng Nghi lau nước mắt, gật đầu nói: “Phải, phải! Con bé tốt là được.” Chờ bình tĩnh lại, lại nói với con dâu: “Tiểu Vũ, mẹ đi với con! Mẹ ở nhà chờ cũng lo lắng.”
Tần Vũ khuyên đôi câu, thấy mẹ chồng kiên trì thì cũng không nói nữa, chuẩn bị chờ trời sáng, để anh cả và chị dâu khuyên can thêm.
Buổi sáng, vợ chồng Hứa Hoài An phát hiện Tần Vũ ở huyện Giang Thành xa xôi đã trở lại thì đều hơi kinh ngạc.
Hôm nay Tào Vân Hà mặc áo choàng dài vải nỉ màu lam, quần vải màu đen, trên chân là một đôi giày da khá là mới, thoa một chút kem trang điểm bạch tước linh. Mặc dù tuổi tác của bà ấy lớn hơn Tần Vũ bảy tám tuổi, nhưng mà so sánh với Tần Vũ hàng năm bôn ba bên ngoài mà nói, hình như còn trẻ hơn.
Tiến lên nắm tay Tần Vũ nói: “Tiểu Vũ, em cũng rất cố chấp, vì hỏi địa chỉ, còn đặc biệt chạy về một chuyến, bên anh chị có tin chính xác rồi, nhất định sẽ nói với em!”
Tần Vũ ôn tồn trả lời: “Cũng đã lâu không về thăm mẹ, thuận đường về một chuyến. Chị dâu, anh cả, anh chị vẫn khỏe chứ? Mấy tháng nay công việc của U U thế nào?”
“U U vô cùng tốt, nhưng đơn vị quá bận rộn, thường xuyên phải xuống cơ sở, bây giờ lại không biết đi đâu khảo sát, đã ba bốn ngày rồi chưa về.” Tào Vân Hà dừng một chút, lại nói: “Con lớn rồi, chúng ta cũng không quản được, nó nói bây giờ nó có đơn vị quản lý, bảo chị không cần quan tâm.”
Vừa nhắc tới con gái, sự kiêu ngạo, vui sướng trong lời nói của Tào Vân Hà đều không che giấu được. Hứa Hoài An ho nhẹ một tiếng, bà ấy mới phản ứng được, lúc này nói chuyện này không thích hợp, chuyển đề tài nói: “Tiểu Vũ, chờ em đón Tiểu Như về, để hai chị em chúng chung sống tốt với nhau.”
Tần Vũ cười nói: “Tất nhiên rồi, nhưng công việc của U U bây giờ bận bịu, chưa chắc có nhiều thời gian hướng dẫn em gái.”
Hứa Hoài An trầm ngâm một chút nói: “Tiểu Vũ, bây giờ đứa bé đó ở nơi hơi khá vắng vẻ, trong điện thoại Vân Chiêu nói là ở trong thung lũng. Chị nghĩ em đi một mình không được tiện, hôm nay chị bảo Tiểu Từ của đơn vị chị đi với em một chuyến.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.