Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi
Chương 48: Cầu Đệ 2
Chủ Bất Kiến Lâm An
02/07/2022
Nhà họ Hứa đi lên từ mấy chục tám đời bần nông, không chừng cũng không có nghĩ tới đặt tên cho con cái của mình là Quang Tông Diệu Tổ (rạng rỡ tổ tiên) đi.
Dù sao cô nghe bà nội cùng cha cô nói trên gia phả không có thật.
Hơn nữa nghĩ tới dáng vẻ kia của Hứa Quang Tông, không phải Hứa Nặc nói xấu nhưng Quang Tông Diệu Tổ không chừng là không có khả năng. Cô nhớ rõ ở trong sách Hứa Quang Tông đến cuối cùng cũng không có làm rạng rỡ tổ tiên, cậu ta trở thành lưu manh, thời điểm bị bắn chết, mà bác cả cô đến cuối cùng cũng không sinh được thêm một Diệu Tổ. Tuy rằng trong sách chưa nói tới bác cả cô sinh mấy người con trai, con gái đặt tên là gì, nhưng nói đến bà ta có một người con trai, thời điểm bị chịu hình phạt bắn chết, bác cả cô cuối cùng cũng điên rồi.
Xem ra bác cả cô muốn sinh thêm một người con trai là chuyện có khả năng không cao lắm.
Đôi khi Hứa Nặc cảm thấy giống như gia đình bác cả thì thật sự không nên có con trai, sinh con trai cưng chiều lên tận trời, những đồ vật nào có thể lấy đều đưa tới cho con trai mình, con gái chính là cỏ dại, là nô lệ. Cô không đồng tình việc bác cả cô sinh được mấy người con gái, đặc biệt là Hứa Chiêu Đệ, tuy rằng cô suýt chút nữa đã chết ở trong tay Hứa Chiêu Đệ, nhưng cô cũng không nghĩ bác cả cô đối xử với con gái mình luôn là thái độ tùy hứng như vậy.
Nói đến lúc này trọng nam khinh nữ đang rất nghiêm trọng, trong đội đại đa số người nhà đều là nhìn trúng con trai, bé trai bé gái cùng tuổi ở trong nhà, con trai luôn có thể đi ra ngoài chơi, cái gì cũng không cần làm, con gái lại phải làm hết việc nhà lại đến việc đất.
Hứa Nặc cảm thấy nhà cô hẳn là không tồn tại tư tưởng trọng nam khinh nữ, bà nội cô, cha mẹ cô đối với cô cùng anh trai đều là đối xử bình đẳng. Nhưng khi đi ra bên ngoài nhìn thấy trong đội các chú, các bác, các thím, hay những ông bà khác, bọn họ đều là yêu thích anh trai hơn, cho dù là có nhắc tới cô thì cũng chỉ là nói ‘thai long phượng thai thật là có phúc’, hoặc là ‘con bé này lớn lên cũng không kém’ các kiểu. Nhưng nhiều hơn vẫn là nói nhà cô nâng niu chiều chuộng cô quá mức, nói cái gì mà nếu như là con gái nhà mình lớn như thế đã có thể giúp đỡ làm việc.
Nghe được những lời này, trong lòng Hứa Nặc đều trợn trắng mắt, cô mới hai tuổi đầu, làm việc như thế nào được, hơn nữa những công việc nhà nằm trong khả năng cô đều đã giúp đỡ.
Hừ!
Bọn họ là hâm mộ ghen ghét nhà mình.
Chuyện trong nhà cô, không cần đến người khác quản đâu, chính mình sống thoải mái là được.
Nhưng Hứa Nặc vẫn biết được, khi bác cả sinh con gái, lúc sau bà nội cô vẫn đi qua tặng một giỏ trứng gà, nhưng không có chăm sóc việc ở cữ, bà nội cô sẽ không đi hầu hạ Vương Đại Nữu đâu. Người nhà bác cả bên kia đều là người lòng lang dạ sói, ông nội cô cũng là người bất công, là ông già hồ đồ.
Về mặt tình nghĩa có tới thăm là được, về phần mặt mũi thì không lo có trở ngại, nhóm trưởng tộc cùng các đội viên trong đội cán bộ cũng không thể nói cái gì. Bà cô và cha cô lợi hại như vậy, nhà cũ nhà họ Hứa bên kia chẳng đấu nổi nhà cô đâu.
Hứa Nặc lười biếng tưới nước cho dâu tây, nhìn sang hướng nhà cũ nhà họ Hứa bên kia lười biếng ngáp một cái.
Hôm nay anh trai cô lại chạy đi cùng Hàn Ngang, đi chơi với những đứa trẻ khác ở trong đội, bà của cô hình như cũng đi tới xem trại chăn nuôi trong đội bên kia, cho heo ăn và dọn dẹp chuồng heo, hiện tại trong nhà chỉ có một người là cô, muốn chơi như thế nào đều được, dù sao cũng không ai quản.
Cô tưới dâu tây xong, lại cho dâu tây, cây ăn quả trong nhà và đất trồng rau một ít dị năng, chờ dị năng hệ mộc trong cơ thể dùng sắp hết cô mới trở lại trong phòng ở trên giường đất chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.
Ở dưới tình huống không có tinh hạch, dùng hết dị năng là cách tốt nhất để làm cho dị năng trở nên mạnh hơn. Hứa Nặc có tinh hạch, hơn nữa còn có rất nhiều hệ tinh hạch cấp cao không giống nhau, chỉ là cô không có tính đến sẽ dùng để thăng cấp dị năng, bên cạnh việc trở nên mạnh mẽ hơn thì khai thác dị năng trong cơ thể và để chúng phát triển từ từ thực sự là một cách để nâng cao trí lực. Cô cảm thấy như vậy khá tốt, dù sao ở nhà cũng không có gì nguy hiểm.
Vốn dĩ sau khi cô để anh trai uống nước dị năng hệ sức mạnh của mình còn để bản thân cũng thử xem, kết quả không nghĩ tới cô thế mà lại không có thức tỉnh dị năng hệ sức mạnh, thậm chí có thể nói trừ bỏ hệ mộc, các dị năng khác cô đều thức tỉnh không được. Cô đánh giá có lẽ là cô cùng nguyên tố khác không có cái thứ gọi là lực tương tác, suy cho cùng ở hai đời trước cô cũng chỉ có hệ mộc.
Lăn lộn vài lần vẫn không được nên cô không thử nữa, đặc biệt là sau khi cô cho nhân vật phản diện uống nước dị năng hệ sức mạnh, nhân vật phản diện lại thức tỉnh được, sau đó cô cũng sẽ đi theo Phật.
Có hệ mộc, có trang viên, như này đã có thể nói là rất tốt rồi, tốt nhất vẫn là đừng cầu mong xa, cầu được quá nhiều, người cũng không còn vui vẻ sung sướng nữa.
Dù sao cô nghe bà nội cùng cha cô nói trên gia phả không có thật.
Hơn nữa nghĩ tới dáng vẻ kia của Hứa Quang Tông, không phải Hứa Nặc nói xấu nhưng Quang Tông Diệu Tổ không chừng là không có khả năng. Cô nhớ rõ ở trong sách Hứa Quang Tông đến cuối cùng cũng không có làm rạng rỡ tổ tiên, cậu ta trở thành lưu manh, thời điểm bị bắn chết, mà bác cả cô đến cuối cùng cũng không sinh được thêm một Diệu Tổ. Tuy rằng trong sách chưa nói tới bác cả cô sinh mấy người con trai, con gái đặt tên là gì, nhưng nói đến bà ta có một người con trai, thời điểm bị chịu hình phạt bắn chết, bác cả cô cuối cùng cũng điên rồi.
Xem ra bác cả cô muốn sinh thêm một người con trai là chuyện có khả năng không cao lắm.
Đôi khi Hứa Nặc cảm thấy giống như gia đình bác cả thì thật sự không nên có con trai, sinh con trai cưng chiều lên tận trời, những đồ vật nào có thể lấy đều đưa tới cho con trai mình, con gái chính là cỏ dại, là nô lệ. Cô không đồng tình việc bác cả cô sinh được mấy người con gái, đặc biệt là Hứa Chiêu Đệ, tuy rằng cô suýt chút nữa đã chết ở trong tay Hứa Chiêu Đệ, nhưng cô cũng không nghĩ bác cả cô đối xử với con gái mình luôn là thái độ tùy hứng như vậy.
Nói đến lúc này trọng nam khinh nữ đang rất nghiêm trọng, trong đội đại đa số người nhà đều là nhìn trúng con trai, bé trai bé gái cùng tuổi ở trong nhà, con trai luôn có thể đi ra ngoài chơi, cái gì cũng không cần làm, con gái lại phải làm hết việc nhà lại đến việc đất.
Hứa Nặc cảm thấy nhà cô hẳn là không tồn tại tư tưởng trọng nam khinh nữ, bà nội cô, cha mẹ cô đối với cô cùng anh trai đều là đối xử bình đẳng. Nhưng khi đi ra bên ngoài nhìn thấy trong đội các chú, các bác, các thím, hay những ông bà khác, bọn họ đều là yêu thích anh trai hơn, cho dù là có nhắc tới cô thì cũng chỉ là nói ‘thai long phượng thai thật là có phúc’, hoặc là ‘con bé này lớn lên cũng không kém’ các kiểu. Nhưng nhiều hơn vẫn là nói nhà cô nâng niu chiều chuộng cô quá mức, nói cái gì mà nếu như là con gái nhà mình lớn như thế đã có thể giúp đỡ làm việc.
Nghe được những lời này, trong lòng Hứa Nặc đều trợn trắng mắt, cô mới hai tuổi đầu, làm việc như thế nào được, hơn nữa những công việc nhà nằm trong khả năng cô đều đã giúp đỡ.
Hừ!
Bọn họ là hâm mộ ghen ghét nhà mình.
Chuyện trong nhà cô, không cần đến người khác quản đâu, chính mình sống thoải mái là được.
Nhưng Hứa Nặc vẫn biết được, khi bác cả sinh con gái, lúc sau bà nội cô vẫn đi qua tặng một giỏ trứng gà, nhưng không có chăm sóc việc ở cữ, bà nội cô sẽ không đi hầu hạ Vương Đại Nữu đâu. Người nhà bác cả bên kia đều là người lòng lang dạ sói, ông nội cô cũng là người bất công, là ông già hồ đồ.
Về mặt tình nghĩa có tới thăm là được, về phần mặt mũi thì không lo có trở ngại, nhóm trưởng tộc cùng các đội viên trong đội cán bộ cũng không thể nói cái gì. Bà cô và cha cô lợi hại như vậy, nhà cũ nhà họ Hứa bên kia chẳng đấu nổi nhà cô đâu.
Hứa Nặc lười biếng tưới nước cho dâu tây, nhìn sang hướng nhà cũ nhà họ Hứa bên kia lười biếng ngáp một cái.
Hôm nay anh trai cô lại chạy đi cùng Hàn Ngang, đi chơi với những đứa trẻ khác ở trong đội, bà của cô hình như cũng đi tới xem trại chăn nuôi trong đội bên kia, cho heo ăn và dọn dẹp chuồng heo, hiện tại trong nhà chỉ có một người là cô, muốn chơi như thế nào đều được, dù sao cũng không ai quản.
Cô tưới dâu tây xong, lại cho dâu tây, cây ăn quả trong nhà và đất trồng rau một ít dị năng, chờ dị năng hệ mộc trong cơ thể dùng sắp hết cô mới trở lại trong phòng ở trên giường đất chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.
Ở dưới tình huống không có tinh hạch, dùng hết dị năng là cách tốt nhất để làm cho dị năng trở nên mạnh hơn. Hứa Nặc có tinh hạch, hơn nữa còn có rất nhiều hệ tinh hạch cấp cao không giống nhau, chỉ là cô không có tính đến sẽ dùng để thăng cấp dị năng, bên cạnh việc trở nên mạnh mẽ hơn thì khai thác dị năng trong cơ thể và để chúng phát triển từ từ thực sự là một cách để nâng cao trí lực. Cô cảm thấy như vậy khá tốt, dù sao ở nhà cũng không có gì nguy hiểm.
Vốn dĩ sau khi cô để anh trai uống nước dị năng hệ sức mạnh của mình còn để bản thân cũng thử xem, kết quả không nghĩ tới cô thế mà lại không có thức tỉnh dị năng hệ sức mạnh, thậm chí có thể nói trừ bỏ hệ mộc, các dị năng khác cô đều thức tỉnh không được. Cô đánh giá có lẽ là cô cùng nguyên tố khác không có cái thứ gọi là lực tương tác, suy cho cùng ở hai đời trước cô cũng chỉ có hệ mộc.
Lăn lộn vài lần vẫn không được nên cô không thử nữa, đặc biệt là sau khi cô cho nhân vật phản diện uống nước dị năng hệ sức mạnh, nhân vật phản diện lại thức tỉnh được, sau đó cô cũng sẽ đi theo Phật.
Có hệ mộc, có trang viên, như này đã có thể nói là rất tốt rồi, tốt nhất vẫn là đừng cầu mong xa, cầu được quá nhiều, người cũng không còn vui vẻ sung sướng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.