Thập Niên 60: Cuộc Sống Mãn Nguyện Của Quân Tẩu
Chương 16: Dép Lê!
Tô Từ Từ
16/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
“Cái này chị biết, cũng chỉ thấy em tới, hai chúng cùng cảnh ngộ mới nói thôi.”
Chị Dương nói xong kéo tay Tô Hàn, “Em vừa mới tới, cuộc sống khẳng định gian nan, vượt qua là tốt rồi, tất cả mọi người đều như vậy, nơi này tuy rằng khổ một chút mệt một chút, chỉ cần chịu làm, ít nhất ăn uống là không lo.”
Tô Hàn nghe xong liên tục gật đầu, tỏ vẻ mình không sợ khổ.
Câu nói này còn chưa đủ chứng thực mười phút đồng hồ, khi chị Dương hẹn cô cùng đi đồng cỏ nhổ cỏ, thì đã bị hung hăng vả mặt.
Tô Hàn nhìn mặt trời bên ngoài, khổ này cô có thể không ăn sao?
“Sân vườn của em vẫn chưa thu dọn xong, trước không đi, chờ qua hai ngày nữa trong nhà em dọn dẹp vào đâu đấy rồi lại đi cũng không muộn, dù sao hạt giống cũng chưa mua về.” Tô Hàn chạy trối chết, trước khi đi còn bị chị Dương nhét một nắm tỏi tây và một ít tỏi.
Chị Dương lắc đầu bật cười, trong lòng thở dài, rốt cuộc vẫn không thể so sánh với quá khứ.
Tô Hàn về đến nhà thật sự bắt đầu thu dọn sân vườn.
Cũng không phải tìm cớ cho có lệ với chị Dương, mà là sân viện này quả thật nên dọn dẹp một chút.
Hiện tại thời tiết tốt còn không có gì, nhỡ đâu trời mưa, trong sân nhất định lầy lội không chịu nổi.
Không có gạch, chỉ có thể dùng đá vụn từng chút từng chút xếp thành một con đường, đi lên có chút không thật chân, ít nhiều có thể ngăn cản chút bụi bặm.
Tô Hàn lấy vải cũ ra chuẩn bị làm hai đôi dép lê, đế dép không dễ tìm, dùng bột nhão chải mấy lớp vải thô, sau khi để nó khô lại, vừa vặn đeo ở trong phòng là được.
Vải giặt lúc trước đã khô, Tô Hàn làm hai đôi găng tay còn thừa một ít, dùng chút vụn còn lại bện một cái mũ che nắng, Tô Hàn không biết làm mũ rơm, bằng không làm một cái vừa tiết kiệm vải, mà hiệu quả che nắng còn tốt.
Trang bị xuống ruộng nhổ cỏ đều đã đầy đủ, Tô Hàn quyết định sáng sớm ngày mai đi ra đồng bắt đầu công việc.
Xoa vai với cổ, cô đứng dậy hoạt động chút ít.
“Cái này chị biết, cũng chỉ thấy em tới, hai chúng cùng cảnh ngộ mới nói thôi.”
Chị Dương nói xong kéo tay Tô Hàn, “Em vừa mới tới, cuộc sống khẳng định gian nan, vượt qua là tốt rồi, tất cả mọi người đều như vậy, nơi này tuy rằng khổ một chút mệt một chút, chỉ cần chịu làm, ít nhất ăn uống là không lo.”
Tô Hàn nghe xong liên tục gật đầu, tỏ vẻ mình không sợ khổ.
Câu nói này còn chưa đủ chứng thực mười phút đồng hồ, khi chị Dương hẹn cô cùng đi đồng cỏ nhổ cỏ, thì đã bị hung hăng vả mặt.
Tô Hàn nhìn mặt trời bên ngoài, khổ này cô có thể không ăn sao?
“Sân vườn của em vẫn chưa thu dọn xong, trước không đi, chờ qua hai ngày nữa trong nhà em dọn dẹp vào đâu đấy rồi lại đi cũng không muộn, dù sao hạt giống cũng chưa mua về.” Tô Hàn chạy trối chết, trước khi đi còn bị chị Dương nhét một nắm tỏi tây và một ít tỏi.
Chị Dương lắc đầu bật cười, trong lòng thở dài, rốt cuộc vẫn không thể so sánh với quá khứ.
Tô Hàn về đến nhà thật sự bắt đầu thu dọn sân vườn.
Cũng không phải tìm cớ cho có lệ với chị Dương, mà là sân viện này quả thật nên dọn dẹp một chút.
Hiện tại thời tiết tốt còn không có gì, nhỡ đâu trời mưa, trong sân nhất định lầy lội không chịu nổi.
Không có gạch, chỉ có thể dùng đá vụn từng chút từng chút xếp thành một con đường, đi lên có chút không thật chân, ít nhiều có thể ngăn cản chút bụi bặm.
Tô Hàn lấy vải cũ ra chuẩn bị làm hai đôi dép lê, đế dép không dễ tìm, dùng bột nhão chải mấy lớp vải thô, sau khi để nó khô lại, vừa vặn đeo ở trong phòng là được.
Vải giặt lúc trước đã khô, Tô Hàn làm hai đôi găng tay còn thừa một ít, dùng chút vụn còn lại bện một cái mũ che nắng, Tô Hàn không biết làm mũ rơm, bằng không làm một cái vừa tiết kiệm vải, mà hiệu quả che nắng còn tốt.
Trang bị xuống ruộng nhổ cỏ đều đã đầy đủ, Tô Hàn quyết định sáng sớm ngày mai đi ra đồng bắt đầu công việc.
Xoa vai với cổ, cô đứng dậy hoạt động chút ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.