Thập Niên 60: Cuộc Sống Mãn Nguyện Của Quân Tẩu
Chương 4: Nơi Ở Mới!
Tô Từ Từ
16/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
Xe chạy đến chân núi liền không lên được, Lục Tuân cùng Tiểu Vương xuống xe xách hành lý, Tiểu Vương một tay xách đồ đạc, một ngón tay chỉ vào một phòng ốc trên núi nói với Tô Hàn.
“Chị dâu đến muộn quá, chỉ còn lại chỗ trên cùng có thể xây nhà, khoảng thời gian trước doanh trưởng Lục nộp đơn vừa mới xây cho hai người, địa phương nông thôn này, cũng không biết chị dâu có quen không.”
Tô Hàn ngẩng đầu nhìn một chút, thầm nghĩ còn đỡ, giữa sườn núi không khí trong lành, bình thường lên xuống núi coi như rèn luyện.
Mấy người phụ nữ giặt giũ bên bờ sông nhìn thấy người tới, vội vàng lau tay trên tạp dề, cùng nhau đi tới.
Mấy người phụ nữ không khỏi đoạt bọc trong tay Tô Hàn, vỗ bả vai kéo cánh tay, rất là nhiệt tình.
“Đây là cô nhà của doanh trưởng Lục đúng không, trông thật đẹp!” Trong đó một chị dâu chừng bốn mươi tuổi cười nói.
Lục Tuân giới thiệu với cô: “Đây là chị dâu nhà trưởng đoàn Thẩm, em gọi chị ấy là chị Dương đi.”
“Xin chào chị Dương, em là Tô Hàn, quá phiền toái mọi người, em tự mình cầm là được rồi.” Tô Hàn hai tay không, có chút ngượng ngùng.
“Khách khí cái gì, không phải người bên ngoài.”
“Đúng vậy đúng vậy, lần đầu tiên em tới, chúng ta tới đây hỗ trợ thu dọn đồ đạc nha.”
Mấy chị dâu nói tiếng phổ thông với giọng địa phương khác nhau, cười nhiệt tình sảng khoái.
Các chị dâu quá nhiệt tình, Tô Hàn tranh không lại chỉ có thể theo các cô ấy.
Mấy người nói chuyện, Chị Dương và Tô Hàn chỉ vào bên kia nói là nhà ai.
“Hàng thứ hai phía dưới nhà em là nhà chị, trước cửa trồng hoa nguyệt quý nhà kia, nhà bên cạnh nhà chị là nhà chị Trần, phía trước đối diện là nhà chị Lưu, em vừa mới tới chậm rãi làm quen là được rồi.”
Tô Hàn ghi nhớ trong lòng, định sau khi thu dọn xong sẽ tới mấy nhà một chút, nhìn xem bên này cũng không có bao nhiêu người, ngày sau cuộc sống hẳn là tương đối thanh tĩnh.
Đi bộ khoảng mười phút là đến, ngôi nhà ở hàng trên cùng, trái và phải không có người.
Xe chạy đến chân núi liền không lên được, Lục Tuân cùng Tiểu Vương xuống xe xách hành lý, Tiểu Vương một tay xách đồ đạc, một ngón tay chỉ vào một phòng ốc trên núi nói với Tô Hàn.
“Chị dâu đến muộn quá, chỉ còn lại chỗ trên cùng có thể xây nhà, khoảng thời gian trước doanh trưởng Lục nộp đơn vừa mới xây cho hai người, địa phương nông thôn này, cũng không biết chị dâu có quen không.”
Tô Hàn ngẩng đầu nhìn một chút, thầm nghĩ còn đỡ, giữa sườn núi không khí trong lành, bình thường lên xuống núi coi như rèn luyện.
Mấy người phụ nữ giặt giũ bên bờ sông nhìn thấy người tới, vội vàng lau tay trên tạp dề, cùng nhau đi tới.
Mấy người phụ nữ không khỏi đoạt bọc trong tay Tô Hàn, vỗ bả vai kéo cánh tay, rất là nhiệt tình.
“Đây là cô nhà của doanh trưởng Lục đúng không, trông thật đẹp!” Trong đó một chị dâu chừng bốn mươi tuổi cười nói.
Lục Tuân giới thiệu với cô: “Đây là chị dâu nhà trưởng đoàn Thẩm, em gọi chị ấy là chị Dương đi.”
“Xin chào chị Dương, em là Tô Hàn, quá phiền toái mọi người, em tự mình cầm là được rồi.” Tô Hàn hai tay không, có chút ngượng ngùng.
“Khách khí cái gì, không phải người bên ngoài.”
“Đúng vậy đúng vậy, lần đầu tiên em tới, chúng ta tới đây hỗ trợ thu dọn đồ đạc nha.”
Mấy chị dâu nói tiếng phổ thông với giọng địa phương khác nhau, cười nhiệt tình sảng khoái.
Các chị dâu quá nhiệt tình, Tô Hàn tranh không lại chỉ có thể theo các cô ấy.
Mấy người nói chuyện, Chị Dương và Tô Hàn chỉ vào bên kia nói là nhà ai.
“Hàng thứ hai phía dưới nhà em là nhà chị, trước cửa trồng hoa nguyệt quý nhà kia, nhà bên cạnh nhà chị là nhà chị Trần, phía trước đối diện là nhà chị Lưu, em vừa mới tới chậm rãi làm quen là được rồi.”
Tô Hàn ghi nhớ trong lòng, định sau khi thu dọn xong sẽ tới mấy nhà một chút, nhìn xem bên này cũng không có bao nhiêu người, ngày sau cuộc sống hẳn là tương đối thanh tĩnh.
Đi bộ khoảng mười phút là đến, ngôi nhà ở hàng trên cùng, trái và phải không có người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.