Thập Niên 60: Cuộc Sống Mãn Nguyện Của Quân Tẩu
Chương 12: Tối Qua Anh Ngủ Đâu?
Tô Từ Từ
16/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
Tối qua anh ngủ ở đâu vậy?
Lục Tuân nghe thấy âm thanh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy quần áo của cô lộn xộn, tóc xõa tung hai cái tóc, trả lời câu hỏi: “Mau rửa mặt ăn cơm, đợi lát nữa tôi dẫn em đến nhà chị Dương, hỏi chị ấy ruộng nhà của chúng ta ở đâu.”
“Chúng ta còn có ruộng sao?” Tô Hàn có chút giật mình hỏi, cũng quên hỏi tối hôm qua anh ngủ ở đâu.
Lục Tuân nhướng mày nói: “Không làm ruộng thì chúng ta ăn cái gì.”
Tô Hàn há mồm cứng lưỡi nửa ngày, không biết nên nói cái gì, muốn hỏi không phải anh có phụ cấp sao?
Ngẫm lại lại cảm thấy không đúng, cho dù là kết hôn cũng không nên yên tâm thoải mái tiêu tiền của người khác.
Huống chi bên này tình huống đặc thù, chỉ sợ thật sự là có tiền cũng không tiêu ra được.
Trồng trọt mặc dù cô chưa từng trồng qua, nhưng học không khó chứ? Tô Hàn trong lòng có chút thấp thỏm nghĩ.
Lúc ăn điểm tâm xong, hai người cùng nhau đến nhà Doanh trưởng Thẩm.
Chị Dương đang cho gà ăn, biết được mục đích của hai người, liền cười nói, “Tiểu Lục cũng thật sự là, cũng không nói để Tô Hàn ở nhà nghỉ thêm vài ngày.”
Chờ Chị Dương cho gà và heo ăn xong, ba người cùng nhau đi ra đồng.
“Mảnh ruộng này mở khai hoang mấy năm rồi, vẫn không có người trồng, về sau cứ Tiểu Tô đến trồng đi, nếu không đủ thì nói với chị, chị và mấy người khác cùng nhau khai hoang thêm mấy mẫu đất.”
Mảnh ruộng này nằm ở sườn núi phía nam, mấy người chỉ đi tới đã mất hơn nửa giờ.
Tô Hàn nhìn thấy, mảnh ruộng này có hai mẫu, không biết nên trồng cái gì, liền hỏi chị Dương.
Chị Dương suy nghĩ một chút nói: “Vụ mùa này trồng lúa quá sớm, trồng lúa mì lại chậm, chị thấy trồng ngô xuân ngược lại có thể, lát nữa nhờ phòng hậu cần mang chút hạt giống về.”
“Phiền chị Dương rồi.”
Tô Hàn ghi nhớ vị trí ruộng đồng, cùng Lục Tuân trở về nhà.
“Qua hai ngày nữa tôi có nhiệm vụ phải đi ra ngoài một khoảng thời gian, bên này cách huyện xa, nếu như em muốn mua gì thì tìm Tiểu Vương phòng hậu cần.”
Tối qua anh ngủ ở đâu vậy?
Lục Tuân nghe thấy âm thanh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy quần áo của cô lộn xộn, tóc xõa tung hai cái tóc, trả lời câu hỏi: “Mau rửa mặt ăn cơm, đợi lát nữa tôi dẫn em đến nhà chị Dương, hỏi chị ấy ruộng nhà của chúng ta ở đâu.”
“Chúng ta còn có ruộng sao?” Tô Hàn có chút giật mình hỏi, cũng quên hỏi tối hôm qua anh ngủ ở đâu.
Lục Tuân nhướng mày nói: “Không làm ruộng thì chúng ta ăn cái gì.”
Tô Hàn há mồm cứng lưỡi nửa ngày, không biết nên nói cái gì, muốn hỏi không phải anh có phụ cấp sao?
Ngẫm lại lại cảm thấy không đúng, cho dù là kết hôn cũng không nên yên tâm thoải mái tiêu tiền của người khác.
Huống chi bên này tình huống đặc thù, chỉ sợ thật sự là có tiền cũng không tiêu ra được.
Trồng trọt mặc dù cô chưa từng trồng qua, nhưng học không khó chứ? Tô Hàn trong lòng có chút thấp thỏm nghĩ.
Lúc ăn điểm tâm xong, hai người cùng nhau đến nhà Doanh trưởng Thẩm.
Chị Dương đang cho gà ăn, biết được mục đích của hai người, liền cười nói, “Tiểu Lục cũng thật sự là, cũng không nói để Tô Hàn ở nhà nghỉ thêm vài ngày.”
Chờ Chị Dương cho gà và heo ăn xong, ba người cùng nhau đi ra đồng.
“Mảnh ruộng này mở khai hoang mấy năm rồi, vẫn không có người trồng, về sau cứ Tiểu Tô đến trồng đi, nếu không đủ thì nói với chị, chị và mấy người khác cùng nhau khai hoang thêm mấy mẫu đất.”
Mảnh ruộng này nằm ở sườn núi phía nam, mấy người chỉ đi tới đã mất hơn nửa giờ.
Tô Hàn nhìn thấy, mảnh ruộng này có hai mẫu, không biết nên trồng cái gì, liền hỏi chị Dương.
Chị Dương suy nghĩ một chút nói: “Vụ mùa này trồng lúa quá sớm, trồng lúa mì lại chậm, chị thấy trồng ngô xuân ngược lại có thể, lát nữa nhờ phòng hậu cần mang chút hạt giống về.”
“Phiền chị Dương rồi.”
Tô Hàn ghi nhớ vị trí ruộng đồng, cùng Lục Tuân trở về nhà.
“Qua hai ngày nữa tôi có nhiệm vụ phải đi ra ngoài một khoảng thời gian, bên này cách huyện xa, nếu như em muốn mua gì thì tìm Tiểu Vương phòng hậu cần.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.