Thập Niên 60: Đưa Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn
Chương 11: Phó Chủ Nông Trường (1)
Túy Như Quy
06/12/2023
Trần Hạ Nguyệt tiếp tục trồng đồ, lúa mì hiện tại cô đã có không ít, nhưng cũng không hề có ý nghĩ buông xuống không trồng lúa mì, cô khai khẩn đồng ruộng mới, vốn dĩ chỉ năm phần đất hiện tại đã là bảy phần đất.
Trần Hạ Nguyệt trồng ba phần lúa mì, bốn phần ngô. Ngô cần 3 tiếng mới chín, cô không cần giống như trồng lúa mì cứ 20 phút lại phải thu hoạch một lần.
Trần Hạ Nguyệt trồng lúa mì và ngô xong nhìn về phía Trương Trình Xuyên hỏi, "A Xuyên, em có thể tin anh không?”
Trương Trình Xuyên nghe vậy nghi hoặc nhìn về phía Trần Hạ Nguyệt, "Tin em? Em làm gì mà hỏi anh như vậy?”
“Anh sẽ đối xử tốt với em chứ? Không rời không bỏ?" Trần Hạ Nguyệt hỏi.
Trương Trình Xuyên cũng không phải thật sự không học vấn không nghề nghiệp, dù sao anh cũng là người có thể thi đậu trung học phổ thông còn học xong trung học phổ thông, chẳng qua chỉ lười chút mà thôi, chứ không phải ngu xuẩn.
Cho nên lời này của vợ mình là có ý gì? Sao lại hỏi vậy? Vẻ mặt Trương Trình Xuyên nghiêm túc nhìn Trần Hạ Nguyệt.
"Em có chút bí mật, cần anh hứa hẹn, hứa hẹn của anh nếu làm cho em hài lòng, em có thể chia sẻ bí mật cho anh." Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói.
Trương Trình Xuyên nói, "Em hẳn không phải là đặc vụ tiểu quỷ gì đó chứ? Nhìn dáng vẻ thân thể em không tốt, chẳng lẽ là phương pháp ẩn núp mới?"
Trần Hạ Nguyệt: "......”
“Anh suy nghĩ nhiều quá." Trần Hạ Nguyệt liếc mắt một cái nói, "Lòng trung thành của em đối với Hoa Hạ là tuyệt đối, rm sống là người Hoa Hạ, chết là quỷ Hoa Hạ.”
"Hơn nữa anh là nông dân bình thường, thế mà sẽ cảm thấy em là đặc vụ? Anh cảm thấy anh có gì có thể khiến em mưu tính?" Trần Hạ Nguyệt tiến đến trước mặt Trương Trình Xuyên hỏi.
"Mặc dù nói anh trai anh là lính, nhưng vì sao em không tiếp cận anh ấy mà ngược lại gả cho anh? Não của anh có phải quá lớn hay không?" Trần Hạ Nguyệt cũng không biết vì sao Trương Trình Xuyên lại nghĩ những lời mình vừa nói thành như vậy, anh không cảm thấy mình suy nghĩ nhiều sao?
“Em vô cùng thích Hoa Hạ, nếu có kiếp sau em vẫn hy vọng mình là người Hoa Hạ. Hiểu không?”
Đời này không hối hận nhập Hoa Hạ, kiếp sau còn làm người Hoa Hạ. Những lời này Trần Hạ Nguyệt kiếp trước đã rất thích, cho dù người khác nói những lời này ở sau lưng ba chữ kia là gì, dù sao cô kiên định "Kiếp sau còn làm người Hoa Hạ".
Trương Trình Xuyên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của vợ mình, gật đầu nói, "Vậy bí mật em nói là gì?”
"Muốn biết bí mật của em, phải hứa hẹn giúp em giữ bí mật, còn phải cam tâm tình nguyện không rời không bỏ với em đây này." Trần Hạ Nguyệt nói.
“Không rời không bỏ gì, anh hứa rồi em sẽ tin? "Trương Trình Xuyên hỏi ngược lại.
Trần Hạ Nguyệt gật đầu, cô đương nhiên không có khả năng dễ dàng tin tưởng, nhưng hệ thống không phải có biện pháp kiểm tra phó nông trường chủ phản bội chủ nông trường sao? Cô không sợ.
Trương Trình Xuyên gật đầu, "Anh đồng ý với em, chỉ cần em không làm nguy hại đến người nhà anh, chỉ cần em không làm ra chuyện gì trái với đạo đức, hại người, anh sẽ không rời không bỏ em.”
Trần Hạ Nguyệt nghe nói như thế, nở nụ cười.
【 Đinh -- xác nhận chủ nông trường trao quyền phó chủ nông trường, từ hôm nay trở đi phó chủ nông trường là 'Trương Trình Xuyên', hi vọng phó chủ nông trường hiệp trợ chủ nông trường xử lý tốt nông trường. 】
Trương Trình Xuyên kinh ngạc nhìn màn hình trước mặt, lại nhìn về phía Trần Hạ Nguyệt đang mỉm cười, giọng nói có hơi run rẩy nói, "Đây là thứ gì?"
Anh vì khiếp sợ mà thanh âm có hơi không thích hợp, thanh âm như đã thay đổi, ái loại cảm giác kinh hãi thét chói tai quá độ đến mức thay đổi thanh âm ấy.
"Đây chính là bí mật của em, thứ này là hệ thống khoa học kỹ thuật đến từ ngoài hành tinh, công nghệ cao, hiểu không?"
Trương Trình Xuyên nghe Trần Hạ Nguyệt giải thích thì chậm rãi bình phục tâm tình của mình, sau đó dưới sự dạy dỗ của Trần Hạ Nguyệt chậm rãi tìm tòi công năng của nông trường.
Trần Hạ Nguyệt trồng ba phần lúa mì, bốn phần ngô. Ngô cần 3 tiếng mới chín, cô không cần giống như trồng lúa mì cứ 20 phút lại phải thu hoạch một lần.
Trần Hạ Nguyệt trồng lúa mì và ngô xong nhìn về phía Trương Trình Xuyên hỏi, "A Xuyên, em có thể tin anh không?”
Trương Trình Xuyên nghe vậy nghi hoặc nhìn về phía Trần Hạ Nguyệt, "Tin em? Em làm gì mà hỏi anh như vậy?”
“Anh sẽ đối xử tốt với em chứ? Không rời không bỏ?" Trần Hạ Nguyệt hỏi.
Trương Trình Xuyên cũng không phải thật sự không học vấn không nghề nghiệp, dù sao anh cũng là người có thể thi đậu trung học phổ thông còn học xong trung học phổ thông, chẳng qua chỉ lười chút mà thôi, chứ không phải ngu xuẩn.
Cho nên lời này của vợ mình là có ý gì? Sao lại hỏi vậy? Vẻ mặt Trương Trình Xuyên nghiêm túc nhìn Trần Hạ Nguyệt.
"Em có chút bí mật, cần anh hứa hẹn, hứa hẹn của anh nếu làm cho em hài lòng, em có thể chia sẻ bí mật cho anh." Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói.
Trương Trình Xuyên nói, "Em hẳn không phải là đặc vụ tiểu quỷ gì đó chứ? Nhìn dáng vẻ thân thể em không tốt, chẳng lẽ là phương pháp ẩn núp mới?"
Trần Hạ Nguyệt: "......”
“Anh suy nghĩ nhiều quá." Trần Hạ Nguyệt liếc mắt một cái nói, "Lòng trung thành của em đối với Hoa Hạ là tuyệt đối, rm sống là người Hoa Hạ, chết là quỷ Hoa Hạ.”
"Hơn nữa anh là nông dân bình thường, thế mà sẽ cảm thấy em là đặc vụ? Anh cảm thấy anh có gì có thể khiến em mưu tính?" Trần Hạ Nguyệt tiến đến trước mặt Trương Trình Xuyên hỏi.
"Mặc dù nói anh trai anh là lính, nhưng vì sao em không tiếp cận anh ấy mà ngược lại gả cho anh? Não của anh có phải quá lớn hay không?" Trần Hạ Nguyệt cũng không biết vì sao Trương Trình Xuyên lại nghĩ những lời mình vừa nói thành như vậy, anh không cảm thấy mình suy nghĩ nhiều sao?
“Em vô cùng thích Hoa Hạ, nếu có kiếp sau em vẫn hy vọng mình là người Hoa Hạ. Hiểu không?”
Đời này không hối hận nhập Hoa Hạ, kiếp sau còn làm người Hoa Hạ. Những lời này Trần Hạ Nguyệt kiếp trước đã rất thích, cho dù người khác nói những lời này ở sau lưng ba chữ kia là gì, dù sao cô kiên định "Kiếp sau còn làm người Hoa Hạ".
Trương Trình Xuyên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của vợ mình, gật đầu nói, "Vậy bí mật em nói là gì?”
"Muốn biết bí mật của em, phải hứa hẹn giúp em giữ bí mật, còn phải cam tâm tình nguyện không rời không bỏ với em đây này." Trần Hạ Nguyệt nói.
“Không rời không bỏ gì, anh hứa rồi em sẽ tin? "Trương Trình Xuyên hỏi ngược lại.
Trần Hạ Nguyệt gật đầu, cô đương nhiên không có khả năng dễ dàng tin tưởng, nhưng hệ thống không phải có biện pháp kiểm tra phó nông trường chủ phản bội chủ nông trường sao? Cô không sợ.
Trương Trình Xuyên gật đầu, "Anh đồng ý với em, chỉ cần em không làm nguy hại đến người nhà anh, chỉ cần em không làm ra chuyện gì trái với đạo đức, hại người, anh sẽ không rời không bỏ em.”
Trần Hạ Nguyệt nghe nói như thế, nở nụ cười.
【 Đinh -- xác nhận chủ nông trường trao quyền phó chủ nông trường, từ hôm nay trở đi phó chủ nông trường là 'Trương Trình Xuyên', hi vọng phó chủ nông trường hiệp trợ chủ nông trường xử lý tốt nông trường. 】
Trương Trình Xuyên kinh ngạc nhìn màn hình trước mặt, lại nhìn về phía Trần Hạ Nguyệt đang mỉm cười, giọng nói có hơi run rẩy nói, "Đây là thứ gì?"
Anh vì khiếp sợ mà thanh âm có hơi không thích hợp, thanh âm như đã thay đổi, ái loại cảm giác kinh hãi thét chói tai quá độ đến mức thay đổi thanh âm ấy.
"Đây chính là bí mật của em, thứ này là hệ thống khoa học kỹ thuật đến từ ngoài hành tinh, công nghệ cao, hiểu không?"
Trương Trình Xuyên nghe Trần Hạ Nguyệt giải thích thì chậm rãi bình phục tâm tình của mình, sau đó dưới sự dạy dỗ của Trần Hạ Nguyệt chậm rãi tìm tòi công năng của nông trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.