[Thập Niên 60] Làm Giàu Trong Niên Đại Văn
Chương 8: Tôi Sẽ Tìm Một Tổ Chức Giải Quyết Vấn Đề (3)
Tố Muội Bình Sinh
01/11/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bà Chu cười hềnh hệch thu lấy bếp lò: "Không phải chỉ dùng một lúc thôi sao? Tiền này vẫn nên trả lại cháu, đều là hàng xóm đừng xa cách như vậy, Hướng Tiền còn là đứa trẻ mà bà nhìn từ nhỏ đến lớn.”
Tô Diệp lắc đầu: “Không, sau này nói không chừng cháu còn phải mượn bếp vài lần nữa, bà Chu cầm đi mà.”
Cô lấy một gói thịt kho tàu nhỏ trong túi ra, nhét vào tay bà Chu, nhỏ giọng nói: “Cái này cho bà, đợi một lát bà bắc bếp lên hâm nóng rồi lặng lẽ ăn đi.”
Tô Diệp đã đọc cuốn tiểu thuyết, cũng coi như yên tâm về tính cách của bà Chu này. Chồng con của bà ấy đều đã hy sinh vì đất nước, cuộc sống gian khổ và giản dị, hầu như không có xung đột thị phi đấu với cực phẩm nào trong tiểu thuyết Sảm Hòa Tiến.
Bà Chu cho Tô Diệp một món đồ: "Đây là sách cho Hướng Tiền, thời gian trước nó định mượn ở thư viện, cháu cầm sách về đỡ cho nó phải chạy một chuyến.”
Tô Diệp ồ một tiếng, tiện tay cầm sách mang về nhà.
Sau khi Tô Diệp rời đi, Chu Hoằng Hàm mở giấy dầu ra, không ngờ rằng bên trong lại có hai lát thịt kho tàu. Bà ấy nhìn hai miếng thịt với vẻ mặt nghiêm túc, một lúc lâu sau, bà ấy gấp giấy dầu gói thịt lại, đặt bên cửa sổ cho đông lại.
Vào ban đêm.
Tô Diệp dùng lò đun nước tắm đơn giản xong, rảnh rỗi không có việc gì làm mở cuốn sách mà bà Chu đưa cho.
Tô Diệp xuất thân từ ngành khoa học và kỹ thuật, chỉ xem hiểu một vài công thức.
Trước khi xuyên sách công việc Tô Diệp rất bận rộn, cuốn tiểu thuyết đó chỉ là đọc một lần ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào, bình thường cô căn bản không đọc tiểu thuyết, cô chỉ đọc một phần của cuốn tiểu thuyết, hoàn toàn chưa đọc hết, giờ nghĩ lại có chút hối hận.
Phần mô tả về đồng chí Cố Hướng Tiền trong sách, để lấy lòng các độc giả nữ, bắt đầu bằng việc mô tả những câu chuyện của anh giống như như Tom Sue, hầu như những cô gái chưa chồng trong truyện đều ngưỡng mộ anh, muốn gả cho anh.
Tình tiết truyện về nữ chính ưu tú lại xinh đẹp, vợ cả dưới quê lên phá hỏng hôn nhân, hối hận khôn nguôi lại bị vả mặt bốp bốp kéo cả nửa cuốn sách.
Thế mà không có miêu tả chút nào về hứng thú của anh về phương diện này, anh lại có thể đọc nổi sách khó hiểu như vậy?
Tô Diệp lật trang bìa, bìa được làm bằng giấy da bò tự chế, trang bên trong có tên sách được viết bằng bút máy – “Mối quan hệ của trị số và hàm số khoa học kỹ thuật của nguyên tố uranium”.
Tô Diệp lật ra phía sau, một tờ năm hào mỏng nhẹ nhàng rơi xuống, cô sững sờ.
Tô Diệp không dám chiếm lợi của người khác, mỗi một người sống trong thời đại nghèo khổ này đều không dễ dàng gì, viên than mỗi tháng cần dựa vào phiếu than mới có thể mua đủ, năm hào là tiền bồi thường cho cô, nếu không thì một ít phiếu than một bà già như bà ấy làm sao mà đủ xài.
Tô Diệp nhặt tiền, bỏ vào túi với cảm xúc phức tạp.
Sáng hôm sau.
Sáng sớm Tô Diệp bị tiếng kèn lệnh của quân đội ồn ào đánh thức, Tô Diệp ăn bánh bao còn dư lại từ ngày hôm qua.
Lương thực rất nhanh là thấy đáy rồi, sau bữa sáng Tô Diệp ra ngoài hoạt động tìm việc làm.
Ở thời đại này, công việc không thể dựa vào bản thân giải quyết được, trong thời đại ngay cả đi xa cũng phải có giấy giới thiệu, mua đồ cũng phải có phiếu xuất nhập, nó chú trọng bao cấp phân phối công việc.
Bà Chu cười hềnh hệch thu lấy bếp lò: "Không phải chỉ dùng một lúc thôi sao? Tiền này vẫn nên trả lại cháu, đều là hàng xóm đừng xa cách như vậy, Hướng Tiền còn là đứa trẻ mà bà nhìn từ nhỏ đến lớn.”
Tô Diệp lắc đầu: “Không, sau này nói không chừng cháu còn phải mượn bếp vài lần nữa, bà Chu cầm đi mà.”
Cô lấy một gói thịt kho tàu nhỏ trong túi ra, nhét vào tay bà Chu, nhỏ giọng nói: “Cái này cho bà, đợi một lát bà bắc bếp lên hâm nóng rồi lặng lẽ ăn đi.”
Tô Diệp đã đọc cuốn tiểu thuyết, cũng coi như yên tâm về tính cách của bà Chu này. Chồng con của bà ấy đều đã hy sinh vì đất nước, cuộc sống gian khổ và giản dị, hầu như không có xung đột thị phi đấu với cực phẩm nào trong tiểu thuyết Sảm Hòa Tiến.
Bà Chu cho Tô Diệp một món đồ: "Đây là sách cho Hướng Tiền, thời gian trước nó định mượn ở thư viện, cháu cầm sách về đỡ cho nó phải chạy một chuyến.”
Tô Diệp ồ một tiếng, tiện tay cầm sách mang về nhà.
Sau khi Tô Diệp rời đi, Chu Hoằng Hàm mở giấy dầu ra, không ngờ rằng bên trong lại có hai lát thịt kho tàu. Bà ấy nhìn hai miếng thịt với vẻ mặt nghiêm túc, một lúc lâu sau, bà ấy gấp giấy dầu gói thịt lại, đặt bên cửa sổ cho đông lại.
Vào ban đêm.
Tô Diệp dùng lò đun nước tắm đơn giản xong, rảnh rỗi không có việc gì làm mở cuốn sách mà bà Chu đưa cho.
Tô Diệp xuất thân từ ngành khoa học và kỹ thuật, chỉ xem hiểu một vài công thức.
Trước khi xuyên sách công việc Tô Diệp rất bận rộn, cuốn tiểu thuyết đó chỉ là đọc một lần ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào, bình thường cô căn bản không đọc tiểu thuyết, cô chỉ đọc một phần của cuốn tiểu thuyết, hoàn toàn chưa đọc hết, giờ nghĩ lại có chút hối hận.
Phần mô tả về đồng chí Cố Hướng Tiền trong sách, để lấy lòng các độc giả nữ, bắt đầu bằng việc mô tả những câu chuyện của anh giống như như Tom Sue, hầu như những cô gái chưa chồng trong truyện đều ngưỡng mộ anh, muốn gả cho anh.
Tình tiết truyện về nữ chính ưu tú lại xinh đẹp, vợ cả dưới quê lên phá hỏng hôn nhân, hối hận khôn nguôi lại bị vả mặt bốp bốp kéo cả nửa cuốn sách.
Thế mà không có miêu tả chút nào về hứng thú của anh về phương diện này, anh lại có thể đọc nổi sách khó hiểu như vậy?
Tô Diệp lật trang bìa, bìa được làm bằng giấy da bò tự chế, trang bên trong có tên sách được viết bằng bút máy – “Mối quan hệ của trị số và hàm số khoa học kỹ thuật của nguyên tố uranium”.
Tô Diệp lật ra phía sau, một tờ năm hào mỏng nhẹ nhàng rơi xuống, cô sững sờ.
Tô Diệp không dám chiếm lợi của người khác, mỗi một người sống trong thời đại nghèo khổ này đều không dễ dàng gì, viên than mỗi tháng cần dựa vào phiếu than mới có thể mua đủ, năm hào là tiền bồi thường cho cô, nếu không thì một ít phiếu than một bà già như bà ấy làm sao mà đủ xài.
Tô Diệp nhặt tiền, bỏ vào túi với cảm xúc phức tạp.
Sáng hôm sau.
Sáng sớm Tô Diệp bị tiếng kèn lệnh của quân đội ồn ào đánh thức, Tô Diệp ăn bánh bao còn dư lại từ ngày hôm qua.
Lương thực rất nhanh là thấy đáy rồi, sau bữa sáng Tô Diệp ra ngoài hoạt động tìm việc làm.
Ở thời đại này, công việc không thể dựa vào bản thân giải quyết được, trong thời đại ngay cả đi xa cũng phải có giấy giới thiệu, mua đồ cũng phải có phiếu xuất nhập, nó chú trọng bao cấp phân phối công việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.