Thập Niên 60: Mật Bảo Bật Hack Sinh Hoạt

Chương 11:

Phúc Hồng Trang

09/11/2024

Mật Bảo đạp chân, đá trúng một bọc vải đen nhỏ.

Bà nội Lâm đưa tay sờ sờ bọc vải đen, một lúc sau mới cất bọc vải đen vào trong hòm, khóa lại, đeo chùm chìa khóa lên cổ: "Đây chính là toàn bộ gia sản của nhà họ Lâm chúng ta đấy."

Mật Bảo khua tay múa chân, một lúc sau cảm thấy trong phòng chán quá, bèn chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bà nội Lâm vừa ước lượng tấm vải, vừa nghĩ cách cắt may: "Da Mật Bảo non nớt như vậy, để bà may áo mới cho cháu mặc."

Nói xong liền cầm kéo cắt may.

Thời gian trôi qua như thoi đưa, chớp mắt đã đến trưa, trong khoảng thời gian đó, bà nội Lâm phải thay tã cho Mật Bảo ba lần, cô bé đi tiểu hai lần, đại tiện một lần.

Đây là thứ tích tụ từ trong bụng mẹ, vừa đen vừa hôi, Mật Bảo rặn đỏ cả mặt, hàng lông mày nhíu chặt, ư ử a a mãi mới ra được, bà nội Lâm thấy vậy thì yêu thương vô cùng: "Mật Bảo giỏi quá, ngày đầu tiên đã đi đại tiện rồi."

Bà nội Lâm lau mông cho Mật Bảo, giặt tã xong, lại thay bộ quần áo dài tay vừa may cho cô bé, Mật Bảo vung vẩy tay chân, miệng nhỏ ngáp một cái, đôi mắt long lanh ngấn lệ.

"Phải mặc áo mới cho Mật Bảo chứ, hồng hào đáng yêu biết bao." Bà nội Lâm hài lòng ngắm nhìn, sau đó quấn chặt tã lại: "Để bà bế cháu đi bú sữa nào."

Ngu Yên đã tỉnh ngủ từ lâu, nhìn thấy bà nội Lâm bế Mật Bảo vào, liền gọi: "Mật Bảo."



Bà nội Lâm đưa Mật Bảo qua: "Mật Bảo của bà đói bụng rồi, nhìn cái đầu nhỏ cứ cọ cọ kìa, chắc chắn là đang tìm sữa bú đấy."

Mật Bảo vừa đến gần Ngu Yên, đã dụi dụi vào ngực cô, miệng nhỏ mút mát, nhưngbij ngăn cách bởi một lớp quần áo, cô bé không tìm thấy sữa, bèn òa khóc.

Bà nội Lâm mỉm cười: "Chắc chắn là đói quá nên mới khóc to như vậy, lúc thay tã, đại tiện cũng không thấy con bé khóc, chỉ ư ử vài tiếng, đến lúc ăn thì lại gấp gáp như vậy, giống hệt Thanh Nhạc, cũng là một đứa tham ăn."

Ngu Yên vội vàng vén áo lên, để lộ bầu ngực trắng nõn, Mật Bảo dụi vào ngực mẹ, tìm đúng vị trí, há miệng ngậm lấy, ra sức bú sữa.

"Mẹ, đây là áo mẹ may cho Mật Bảo sao? Đây không phải là vải mà Anh Tử tặng cho mẹ sao, mẹ cứ giữ lại mà mặc, Mật Bảo còn nhỏ như vậy, mặc quần áo cũ của các anh chị là được rồi." Ngu Yên vừa nhìn đã nhận ra bộ quần áo mới trên người Mật Bảo, bèn lên tiếng.

Bà nội Lâm mỉm cười nhìn Mật Bảo bú sữa, trong lòng tính toán lát nữa phải nhanh chóng hầm canh cá diếc cho Ngu Yên ăn, như vậy mới có nhiều sữa.

Mật Bảo không thể bị đói được.

"Mật Bảo của chúng ta không thể mặc vải thô ráp được, đã cọ xát đến đỏ cả da con bé rồi, bộ này mẹ may rộng rãi một chút, đợi con bé đầy tháng, lại nới tay áo ra là được." Bà nội Lâm nói: "Số vải còn lại còn có thể may thêm được ba bộ nữa đấy."

"Đứa trẻ nào mà chẳng phải trải qua giai đoạn này, quần áo cũ trong nhà chúng ta đều còn tốt mà, cũng ít vá víu, có nhà, quần áo của con cái toàn là vá chằng vá đụp. Con bé mới sinh, lớn thêm một chút là quen với vải thô thôi." Ngu Yên nói, sau đó lại nói tiếp: "Mấy cái váy cũ của con, có cái cũng được may bằng vải bông mềm mại, bây giờ con không mặc đến nữa, lấy ra sửa sang lại cho Mật Bảo mặc là được rồi."

Bà nội Lâm nói: "Váy của con đều là vải tốt, màu sắc lại tươi sáng, đợi Mật Bảo lớn hơn một chút, sửa sang lại thành váy cho con bé mặc."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Mật Bảo Bật Hack Sinh Hoạt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook