[Thập Niên 60] Mỹ Nhân Múa Ballet Trong Đại Viện
Chương 19: Filter Người Tốt (1)
Hoán Nhược Quân
03/07/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cuối cùng, người bên ngoài không thể chịu đựng được nữa, “rầm” một tiếng, đẩy cửa vào.
Một thằng bé mười hai tuổi, dáng người cao gầy, mảnh khảnh, dưới ánh trăng không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng ánh mắt lại sáng ngời lạnh lùng, đang đứng ở cửa, lạnh lùng mà nhìn cô - người chị cứ như oan hồn này.
"Sốt thịt đậu phụ còn ấm đấy, mặc dù không có trứng, nhưng có thịt hộp và đậu hũ. Chị nấu mì râu rồng cho em đó, mì lần này rất ngon, nhúng qua nước lạnh nên dai ngon lắm." Tư Vũ nói, lại tiếp tục ngân nga.
“Im miệng được không, chị hát bài nào, bài ấy đều sai bét.” Thằng bé nghiến răng nghiến lợi.
Trần Tư Vũ nghĩ thầm, nếu không cố ý hát sai, sao em chịu vào nhà?
Đây được gọi là phép khích tướng, thằng nhãi ranh còn hôi sữa ạ.
Thằng bé siết chặt nắm đấm, trông bộ dạng như sắp đánh người tới nơi vậy.
Trần Tư Vũ nghĩ thầm, em trai bé nhỏ ơi, tay của nghệ sĩ dương cầm không thể dùng để đánh người, nếu em dám động thủ, chị cũng sẽ không ngại rút thắt lưng da ra để tự vệ, dù sao chị cũng chưa từng bị ai đánh.
Nhưng khi cô cực kì phòng bị, nghệ sĩ dương cầm nhỏ lại đột nhiên xì hơi, tiếng xì hơi rất lớn, giống như bom nổ vậy.
Nhịn dữ lắm Trần Tư Vũ mới không phì cười.
Cô nói thầm: tiếng xì hơi của Trần Hiên Ngang, vang đến tận Ý, quốc vương đang xem hí (kịch), ngửi thấy mùi rắm, cực kì đắc ý…(*) bởi vì không thuộc lắm, nếu không thì bây giờ cô có thể đọc to rồi chế nhạo thằng bé.
(*) nữ chính đang nhái lại bài thơ hay ca dao gì ấy, cuối câu đều là vần “i”.
Nghệ sĩ dương cầm nhỏ vừa xì hơi xong dường như mới trèo ra khỏi bếp than, mặt đen tay đen, thằng bé phớt lờ Trần Tư Vũ, đi đến tủ quần áo, cúi xuống nhặt một củ khoai lang đã mọc mầm, đập vỡ than tổ ong và đặt củ khoai lên trên đó.
Trời nóng, Trần Tư Vũ đổ mì vào bát nước đun sôi để nguội, cô lấy một cái bát trước mặt em trai mình, đổ vào một ít đồ kho và thêm một ít giấm, sợi mì rất trơn, hút nhẹ đã trôi tụt xuống cổ họng.
Tuy ít nguyên liệu nhưng hương vị của sốt thịt đậu phụ thì tuyệt đỉnh, thịt hộp thơm ngon, đậu phụ ngâm trong sốt lâu, trơn trượt và có chút đàn hồi.
Một bát mì thịt như vậy cho bữa tối, quả là thơm ngon đến tận chân răng.
Bản thân cô cũng đói, Trần Tư Vũ cố ý hút mì xì xụp cho lớn tiếng, liếc mắt ra ngoài nhìn thấy dưới bóng đèn, thằng bé cao gầy không ngừng mím môi, chớp chớp hàng mi dài, chăm chú nhìn củ khoai lang nướng.
Vì sốt ruột nên thằng bé cứ quay mặt đi, bụng nó kêu réo ọc ọc ọc.
“Em rửa tay trước đi chứ?” Cô chị mắc chứng cuồng sạch sẽ này không chịu nổi bàn tay đen sì sì của em trai thối.
Nhìn đôi bàn tay của mình, thằng bé cũng sửng sốt vì bẩn, bèn đứng dậy đi đến bồn rửa mặt, định đi gánh nước thì thấy trong chậu đã đầy hơn nửa, trên giá treo còn có một chiếc khăn mặt màu hồng nhạt.
"Khăn chị lau mặt đấy, cứ dùng đi." Trần Tư Vũ nói xong, liền thấy Trần Hiên Ngang nhúng tay vào nước, nói: "Xà phòng ở trên bệ cửa sổ, dùng nhiều một chút, nếu không than nhớt rửa không sạch, lát nữa giường sẽ bị dính bẩn."
Trên bệ cửa sổ có một hộp xà phòng bằng nhựa màu xanh lá cây, trong đó có một cục xà bông Tây Hồ mới tinh.
Đây là loại xà phòng tốt nhất hiện nay, chỉ được phát bởi các đơn vị như quân khu.
Cuối cùng, người bên ngoài không thể chịu đựng được nữa, “rầm” một tiếng, đẩy cửa vào.
Một thằng bé mười hai tuổi, dáng người cao gầy, mảnh khảnh, dưới ánh trăng không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng ánh mắt lại sáng ngời lạnh lùng, đang đứng ở cửa, lạnh lùng mà nhìn cô - người chị cứ như oan hồn này.
"Sốt thịt đậu phụ còn ấm đấy, mặc dù không có trứng, nhưng có thịt hộp và đậu hũ. Chị nấu mì râu rồng cho em đó, mì lần này rất ngon, nhúng qua nước lạnh nên dai ngon lắm." Tư Vũ nói, lại tiếp tục ngân nga.
“Im miệng được không, chị hát bài nào, bài ấy đều sai bét.” Thằng bé nghiến răng nghiến lợi.
Trần Tư Vũ nghĩ thầm, nếu không cố ý hát sai, sao em chịu vào nhà?
Đây được gọi là phép khích tướng, thằng nhãi ranh còn hôi sữa ạ.
Thằng bé siết chặt nắm đấm, trông bộ dạng như sắp đánh người tới nơi vậy.
Trần Tư Vũ nghĩ thầm, em trai bé nhỏ ơi, tay của nghệ sĩ dương cầm không thể dùng để đánh người, nếu em dám động thủ, chị cũng sẽ không ngại rút thắt lưng da ra để tự vệ, dù sao chị cũng chưa từng bị ai đánh.
Nhưng khi cô cực kì phòng bị, nghệ sĩ dương cầm nhỏ lại đột nhiên xì hơi, tiếng xì hơi rất lớn, giống như bom nổ vậy.
Nhịn dữ lắm Trần Tư Vũ mới không phì cười.
Cô nói thầm: tiếng xì hơi của Trần Hiên Ngang, vang đến tận Ý, quốc vương đang xem hí (kịch), ngửi thấy mùi rắm, cực kì đắc ý…(*) bởi vì không thuộc lắm, nếu không thì bây giờ cô có thể đọc to rồi chế nhạo thằng bé.
(*) nữ chính đang nhái lại bài thơ hay ca dao gì ấy, cuối câu đều là vần “i”.
Nghệ sĩ dương cầm nhỏ vừa xì hơi xong dường như mới trèo ra khỏi bếp than, mặt đen tay đen, thằng bé phớt lờ Trần Tư Vũ, đi đến tủ quần áo, cúi xuống nhặt một củ khoai lang đã mọc mầm, đập vỡ than tổ ong và đặt củ khoai lên trên đó.
Trời nóng, Trần Tư Vũ đổ mì vào bát nước đun sôi để nguội, cô lấy một cái bát trước mặt em trai mình, đổ vào một ít đồ kho và thêm một ít giấm, sợi mì rất trơn, hút nhẹ đã trôi tụt xuống cổ họng.
Tuy ít nguyên liệu nhưng hương vị của sốt thịt đậu phụ thì tuyệt đỉnh, thịt hộp thơm ngon, đậu phụ ngâm trong sốt lâu, trơn trượt và có chút đàn hồi.
Một bát mì thịt như vậy cho bữa tối, quả là thơm ngon đến tận chân răng.
Bản thân cô cũng đói, Trần Tư Vũ cố ý hút mì xì xụp cho lớn tiếng, liếc mắt ra ngoài nhìn thấy dưới bóng đèn, thằng bé cao gầy không ngừng mím môi, chớp chớp hàng mi dài, chăm chú nhìn củ khoai lang nướng.
Vì sốt ruột nên thằng bé cứ quay mặt đi, bụng nó kêu réo ọc ọc ọc.
“Em rửa tay trước đi chứ?” Cô chị mắc chứng cuồng sạch sẽ này không chịu nổi bàn tay đen sì sì của em trai thối.
Nhìn đôi bàn tay của mình, thằng bé cũng sửng sốt vì bẩn, bèn đứng dậy đi đến bồn rửa mặt, định đi gánh nước thì thấy trong chậu đã đầy hơn nửa, trên giá treo còn có một chiếc khăn mặt màu hồng nhạt.
"Khăn chị lau mặt đấy, cứ dùng đi." Trần Tư Vũ nói xong, liền thấy Trần Hiên Ngang nhúng tay vào nước, nói: "Xà phòng ở trên bệ cửa sổ, dùng nhiều một chút, nếu không than nhớt rửa không sạch, lát nữa giường sẽ bị dính bẩn."
Trên bệ cửa sổ có một hộp xà phòng bằng nhựa màu xanh lá cây, trong đó có một cục xà bông Tây Hồ mới tinh.
Đây là loại xà phòng tốt nhất hiện nay, chỉ được phát bởi các đơn vị như quân khu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.