Thập Niên 60: Nhật Ký Nuông Chiều
Chương 6: Vốn Riêng 1
Ma Đậu
13/09/2023
Hiện tại vẫn là niên đại ăn cơm tập thể, nồi sắt, đồ dùng bằng sắt đều bị tịch thu. Việc ăn uống cơm nước đều thực hiện tại căn tin bộ đội. Bây giờ còn vẫn chưa tới nạn đói kéo dài ba năm trong lịch sử nên cuộc sống của mọi người vẫn tương đối tốt, ai cũng ra sức ăn, sợ ăn ít sẽ chịu thiệt.
Cố An An vẫn không biết mình hiện tại đang ở niên đại nào, chỉ cho rằng mình đã đầu thai vào một gia đình nghèo khó. Hai mắt cô nhìn về phía người mẹ và anh trai của đời này, hơi nheo mắt lại, trong ánh mắt có chút chờ mong.
“An An, con gái bảo bối của ba, mau để ba ôm một cái nào." Cố An An còn đang suy nghĩ, đã bị một giọng nói trầm thấp thu hút.
Nhìn người đàn ông hình như mới từ bên ngoài trở về, dáng vẻ phong trần pha chút mệt mỏi, đang nhìn về phía cô.
Đây chính là người nhà cả đời này của cô sao?
“Được rồi, còn chưa tắm mà, cả người toàn mồ hôi đã sán lại bên con, không sợ làm con bé bị ngạt vì hôi à." Cố Nhã Cầm còn đang cho con gái bú sữa, Cố Kiến Nghiệp đã tiến đến bên cạnh nhìn chằm chằm.
Mặc dù đã có ba đứa con, nhưng Cố Nhã Cầm vẫn có chút không quen, đỏ bừng mặt, dáng vẻ vô cùng kiều diễm dưới ánh nến.
“Con gái chúng ta sao có thể ghét bỏ ba nó." Cố Kiến Nghiệp không chút nghĩ ngợi nói, hung hăng hôn vài cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của Cố An An.
Hôn con gái xong, ông đi đến bên cạnh Cố Nhã Cầm: "Hơn nữa, anh như vậy, không phải là dáng vẻ mẹ nó thích nhất sao?"
Giọng nói của ông trầm thấp khàn khàn, kéo dài âm cuối mang theo chút ý vị mập mờ.
“Mấy đứa nhỏ đều ở đây, anh nói linh tinh gì vậy." Cố Nhã Cầm tức giận đánh Cố Kiến Nghiệp vài cái, vừa tức vừa xấu hổ.
Cố Kiến Nghiệp nhìn vợ nổi đóa, lại nhìn hai đứa con trai đang trừng to mắt nhìn chằm chằm, bèn sờ sờ mũi. Nhưng ông tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình có vấn đề, ai bảo vợ ông làm người khác muốn yêu mến như vậy chứ. Kết hôn nhiều năm như vậy rồi, vẫn thẹn thùng như lúc tân hôn, làm cho ông vừa nhìn liền muốn trêu ghẹo một chút.
Cố An An nhìn cha mẹ ân ái, chợt nghĩ cha mẹ đời này của cô chắc hẳn tình cảm rất tốt, hơn nữa cả hai hình như đều rất yêu thương mình. Trong lòng cô tựa hồ có chút chờ mong, có lẽ đời này cô rốt cuộc cũng có một gia đình ấm áp.
“Thôi không đùa nữa , giờ nói chuyện nghiêm túc đi." Cố Kiến Nghiệp nghiêm mặt, cẩn thận lấy từ trong túi ra một xấp tiền hào.
Cố An An nhìn thấy đây đều là tiền giấy, giá trị lớn nhất vẫn là đồng 1 tệ phiên bản cũ rất lâu trước đây, những đồng tiền giấy này cô còn chưa từng thấy qua, nhỏ hơn một một chút so với tiền giấy bình thường.
Mặt trên in chữ Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc, bên phải in hình chiếc xe tải lớn. Cố An An tinh mắt nhìn thấy trên đó in năm 1955, trong thoáng chốc kinh hãi. Lô tiền giấy được in lâu như vậy đã sớm bị đình chỉ lưu thông rồi chứ.
Cô rốt cuộc đã sống lại ở niên đại nào?
Cái đầu nhỏ của Cố An An xoay mòng mòng, nhìn chữ viết trên tiền giấy, niên đại hiện tại cô đang sống nhất định là sau năm 1955, chả trách trong nhà lại đơn sơ cổ xưa như thế. Nếu ở niên đại này thì điều này hết sức bình thường.
“An An của chúng ta đúng là một nha đầu tham tiền nha, nãy giờ cứ nhìn chằm chằm số tiền này, ngay cả sữa cũng quên uống luôn rồi."
Cố Kiến Nghiệp cười cưng chiều, nhìn con gái bảo bối đang nhìn chằm chằm xấp tiền giấy trên tay ông, trêu ghẹo nói: “Số tiền này ba đều để dành cho An An, để An An học đại học, làm người trong thành phố, còn phải để dành mua xe đạp cho An An, làm cho tất cả mọi người đều hâm mộ con gái bảo bối của Cố Kiến Nghiệp ta.”
Cố Kiến Nghiệp nói tràn đầy tự tin, tương lai của con trai đều phải dựa vào sự phấn đấu của chính họ, nhưng con gái thì khác.
An An mềm mại đáng yêu như vậy, nên được nâng niu trong lòng bàn tay, người làm cha như ông nhất định sẽ đem thứ tốt nhất trên đời này cho con gái, tuyệt đối không thể để cho con chịu bất kỳ ủy khuất nào.
“Có người nào làm cha như anh không chứ, không sợ chiều hư con bé à." Cố Nhã Cầm hờn dỗi nói.
Chồng bà thật đúng là kỳ lạ, người ta ai mà không thích con trai chứ, nhưng ông thì ngược lại, hết lần này tới lần khác nằm mơ cũng muốn có con gái: "Cũng không thấy anh thích mấy mấy đứa nhỏ Cố Hồng, đối xử với chúng và cháu trai Hướng Quốc cũng không có gì khác nhau, sao đến An An, anh lại bỗng dưng thích con gái rồi.”
Cố An An vẫn không biết mình hiện tại đang ở niên đại nào, chỉ cho rằng mình đã đầu thai vào một gia đình nghèo khó. Hai mắt cô nhìn về phía người mẹ và anh trai của đời này, hơi nheo mắt lại, trong ánh mắt có chút chờ mong.
“An An, con gái bảo bối của ba, mau để ba ôm một cái nào." Cố An An còn đang suy nghĩ, đã bị một giọng nói trầm thấp thu hút.
Nhìn người đàn ông hình như mới từ bên ngoài trở về, dáng vẻ phong trần pha chút mệt mỏi, đang nhìn về phía cô.
Đây chính là người nhà cả đời này của cô sao?
“Được rồi, còn chưa tắm mà, cả người toàn mồ hôi đã sán lại bên con, không sợ làm con bé bị ngạt vì hôi à." Cố Nhã Cầm còn đang cho con gái bú sữa, Cố Kiến Nghiệp đã tiến đến bên cạnh nhìn chằm chằm.
Mặc dù đã có ba đứa con, nhưng Cố Nhã Cầm vẫn có chút không quen, đỏ bừng mặt, dáng vẻ vô cùng kiều diễm dưới ánh nến.
“Con gái chúng ta sao có thể ghét bỏ ba nó." Cố Kiến Nghiệp không chút nghĩ ngợi nói, hung hăng hôn vài cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của Cố An An.
Hôn con gái xong, ông đi đến bên cạnh Cố Nhã Cầm: "Hơn nữa, anh như vậy, không phải là dáng vẻ mẹ nó thích nhất sao?"
Giọng nói của ông trầm thấp khàn khàn, kéo dài âm cuối mang theo chút ý vị mập mờ.
“Mấy đứa nhỏ đều ở đây, anh nói linh tinh gì vậy." Cố Nhã Cầm tức giận đánh Cố Kiến Nghiệp vài cái, vừa tức vừa xấu hổ.
Cố Kiến Nghiệp nhìn vợ nổi đóa, lại nhìn hai đứa con trai đang trừng to mắt nhìn chằm chằm, bèn sờ sờ mũi. Nhưng ông tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình có vấn đề, ai bảo vợ ông làm người khác muốn yêu mến như vậy chứ. Kết hôn nhiều năm như vậy rồi, vẫn thẹn thùng như lúc tân hôn, làm cho ông vừa nhìn liền muốn trêu ghẹo một chút.
Cố An An nhìn cha mẹ ân ái, chợt nghĩ cha mẹ đời này của cô chắc hẳn tình cảm rất tốt, hơn nữa cả hai hình như đều rất yêu thương mình. Trong lòng cô tựa hồ có chút chờ mong, có lẽ đời này cô rốt cuộc cũng có một gia đình ấm áp.
“Thôi không đùa nữa , giờ nói chuyện nghiêm túc đi." Cố Kiến Nghiệp nghiêm mặt, cẩn thận lấy từ trong túi ra một xấp tiền hào.
Cố An An nhìn thấy đây đều là tiền giấy, giá trị lớn nhất vẫn là đồng 1 tệ phiên bản cũ rất lâu trước đây, những đồng tiền giấy này cô còn chưa từng thấy qua, nhỏ hơn một một chút so với tiền giấy bình thường.
Mặt trên in chữ Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc, bên phải in hình chiếc xe tải lớn. Cố An An tinh mắt nhìn thấy trên đó in năm 1955, trong thoáng chốc kinh hãi. Lô tiền giấy được in lâu như vậy đã sớm bị đình chỉ lưu thông rồi chứ.
Cô rốt cuộc đã sống lại ở niên đại nào?
Cái đầu nhỏ của Cố An An xoay mòng mòng, nhìn chữ viết trên tiền giấy, niên đại hiện tại cô đang sống nhất định là sau năm 1955, chả trách trong nhà lại đơn sơ cổ xưa như thế. Nếu ở niên đại này thì điều này hết sức bình thường.
“An An của chúng ta đúng là một nha đầu tham tiền nha, nãy giờ cứ nhìn chằm chằm số tiền này, ngay cả sữa cũng quên uống luôn rồi."
Cố Kiến Nghiệp cười cưng chiều, nhìn con gái bảo bối đang nhìn chằm chằm xấp tiền giấy trên tay ông, trêu ghẹo nói: “Số tiền này ba đều để dành cho An An, để An An học đại học, làm người trong thành phố, còn phải để dành mua xe đạp cho An An, làm cho tất cả mọi người đều hâm mộ con gái bảo bối của Cố Kiến Nghiệp ta.”
Cố Kiến Nghiệp nói tràn đầy tự tin, tương lai của con trai đều phải dựa vào sự phấn đấu của chính họ, nhưng con gái thì khác.
An An mềm mại đáng yêu như vậy, nên được nâng niu trong lòng bàn tay, người làm cha như ông nhất định sẽ đem thứ tốt nhất trên đời này cho con gái, tuyệt đối không thể để cho con chịu bất kỳ ủy khuất nào.
“Có người nào làm cha như anh không chứ, không sợ chiều hư con bé à." Cố Nhã Cầm hờn dỗi nói.
Chồng bà thật đúng là kỳ lạ, người ta ai mà không thích con trai chứ, nhưng ông thì ngược lại, hết lần này tới lần khác nằm mơ cũng muốn có con gái: "Cũng không thấy anh thích mấy mấy đứa nhỏ Cố Hồng, đối xử với chúng và cháu trai Hướng Quốc cũng không có gì khác nhau, sao đến An An, anh lại bỗng dưng thích con gái rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.