Thập Niên 60 Nhật Ký Sinh Hoạt Của Cực Phẩm Pháo Hôi
Chương 33:
Tôn Vận Thải
04/12/2023
Khi ngửi thấy mùi, Mã Bình An càng thêm tin tưởng, khi nhìn những người khác đều đang nhìn cô dâu chú rể, Mã Bình An nhân cơ hội thoát ly sự khống chế của ba mình, di chuyển đến phía sau Tôn Hiểu Quai, cắn một miếng lên mặt cô.
Sau khi cắn vào miệng, Mã Bình An vô cùng thỏa mãn, thơm ngon, mềm mại, so với kẹo sữa thỏ trắng còn ngon hơn. Tôn Hiểu Quai đột nhiên bị cắn một cái thì ngây người, tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Mà Tôn nãi nãi bên này vẫn luôn chú ý Tôn Hiểu Quai có thể nói là mắt sắp nứt ra, Mã Trụ phát hiện không thấy con trai cũng kinh hãi
Hai người đều một bước xông qua, tách hai người ra, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Quai Quai, rõ ràng là hai hàng dấu răng, Tôn nãi nãi thật sự là ngoài cười nhưng trong không cười
Biết con không ai khác ngoài ba, nhìn bộ dáng con trai nhà mình, Mã Trụ đối với việc này liền hiểu rõ bảy tám phần. Tự biết đuối lý, hắn đối với Mã Bình An gõ một cái vào đầu, hướng Tôn nãi nãi xin lỗi: "Thím, thím xem tên tiểu tử này bị nhà cháu chiều hư rồi, thật sự có lỗi với cháu gái thím."
Nói xong liền định đem đường trong túi muốn thưởng cho Mã Bình An, đều đưa cho Tôn Hiểu Quai, Mã Bình An đối với việc này không có hành động gì, bởi vì hiện tại hắn cảm thấy đường sữa thỏ trắng cũng không phải là ngon nhất, ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm khuôn mặt Tôn HIểu Quai
Tôn nãi nãi nhìn hắn như vậy, vội vàng che chở Tôn Hiểu Quai, đành cười nói: "Đâu có, đâu có đều là trẻ con mà"
Mã Trụ bị bộ dáng của nhi tử hắn làm cho tức giận, nhưng đối với thằng nhóc con này lại không xuống tay được, chỉ có thể tức giận trong lòng, cùng Tôn nãi nãi khách sáo vài câu, vội vàng lôi kéo nhi tử cách cháu gái người ta thật xa.
Đây chỉ là một nhạc đệm nhỏ, mặc kệ nói như thế nào, đám cưới lần này của Tôn Ái Quốc được tổ chức rất thành công.
Sáng sớm ngày thứ hai sau khi kết hôn, Triển Đình Đình đã dậy sớm, hôm nay thôn Ngũ Tinh liền chính thức bắt đầu "song đoạt", đem lúa thu hoạch, lại vội vàng cấy lúa, thời điểm cô ta gả không tốt, hiện tại phải cố gắng chăm chỉ để lấy hảo cảm
Ngày hôm qua các món ăn còn lại trong tiệc cưới bị Tôn nãi nãi nấu thành nồi lớn, nấu thêm cơm trắng, hiện tại nông bận phải ăn một chút đồ bồi bổ, vạn nhất mệt mỏi quá mà ngã bệnh, sẽ không tốt.
Triển Đình Đình rất có nhãn lực, Tôn nãi nãi vừa mới làm nóng nồi xong, cô ta liền bưng thức ăn đã rửa xong tới, Tôn nãi nãi đối với việc này khá hài lòng
Chờ người trong nhà ăn không sai biệt lắm, chuẩn bị xuống đất, Tôn nãi nãi mới đi làm cơm cho Tôn Hiểu Quai, đậu chua xào thịt, đầu heo đông lạnh, cháo gạo nếp nấu xong thì mang lên bàn, sau đó mới đi gọi Tôn Hiểu Quai dậy
Mùa hè mưa dông nhiều, lúa thu hoạch phải phơi khô mới có thể cho vào kho, phải làm xong những công việc này sớm. Bởi vậy, người Tôn gia ăn cơm sớm hơn trước kia, Tôn nãi nãi không muốn Tôn Hiểu Quai phải dậy sớm, vì thế nấu xong cơm mới đi gọi cô dậy
Tôn Hiểu Quai nghe Tôn nãi nãi nói muốn đi thu lương, còn rất tò mò, la hét muốn đi cùng, Tôn nãi nãi tuy rằng đau lòng sợ cô bị phơi nắng, nhưng nhịn không được Tôn Hiểu Quai làm nũng hết lần này đến lần khác, đành phải đồng ý.
Sau khi Tôn nãi nãi cho Tôn Hiểu Quai ăn cơm xong, tìm một cái mũ rơm nhỏ đội lên đầu Tôn Hiểu Quai, lại dùng bình nước quân dụng Tôn Ái Đảng mang về đựng chút nước, thêm chút đường trắng, chuẩn bị cho Tôn Hiểu Quai có khát thì uống
Sau khi cắn vào miệng, Mã Bình An vô cùng thỏa mãn, thơm ngon, mềm mại, so với kẹo sữa thỏ trắng còn ngon hơn. Tôn Hiểu Quai đột nhiên bị cắn một cái thì ngây người, tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Mà Tôn nãi nãi bên này vẫn luôn chú ý Tôn Hiểu Quai có thể nói là mắt sắp nứt ra, Mã Trụ phát hiện không thấy con trai cũng kinh hãi
Hai người đều một bước xông qua, tách hai người ra, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Quai Quai, rõ ràng là hai hàng dấu răng, Tôn nãi nãi thật sự là ngoài cười nhưng trong không cười
Biết con không ai khác ngoài ba, nhìn bộ dáng con trai nhà mình, Mã Trụ đối với việc này liền hiểu rõ bảy tám phần. Tự biết đuối lý, hắn đối với Mã Bình An gõ một cái vào đầu, hướng Tôn nãi nãi xin lỗi: "Thím, thím xem tên tiểu tử này bị nhà cháu chiều hư rồi, thật sự có lỗi với cháu gái thím."
Nói xong liền định đem đường trong túi muốn thưởng cho Mã Bình An, đều đưa cho Tôn Hiểu Quai, Mã Bình An đối với việc này không có hành động gì, bởi vì hiện tại hắn cảm thấy đường sữa thỏ trắng cũng không phải là ngon nhất, ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm khuôn mặt Tôn HIểu Quai
Tôn nãi nãi nhìn hắn như vậy, vội vàng che chở Tôn Hiểu Quai, đành cười nói: "Đâu có, đâu có đều là trẻ con mà"
Mã Trụ bị bộ dáng của nhi tử hắn làm cho tức giận, nhưng đối với thằng nhóc con này lại không xuống tay được, chỉ có thể tức giận trong lòng, cùng Tôn nãi nãi khách sáo vài câu, vội vàng lôi kéo nhi tử cách cháu gái người ta thật xa.
Đây chỉ là một nhạc đệm nhỏ, mặc kệ nói như thế nào, đám cưới lần này của Tôn Ái Quốc được tổ chức rất thành công.
Sáng sớm ngày thứ hai sau khi kết hôn, Triển Đình Đình đã dậy sớm, hôm nay thôn Ngũ Tinh liền chính thức bắt đầu "song đoạt", đem lúa thu hoạch, lại vội vàng cấy lúa, thời điểm cô ta gả không tốt, hiện tại phải cố gắng chăm chỉ để lấy hảo cảm
Ngày hôm qua các món ăn còn lại trong tiệc cưới bị Tôn nãi nãi nấu thành nồi lớn, nấu thêm cơm trắng, hiện tại nông bận phải ăn một chút đồ bồi bổ, vạn nhất mệt mỏi quá mà ngã bệnh, sẽ không tốt.
Triển Đình Đình rất có nhãn lực, Tôn nãi nãi vừa mới làm nóng nồi xong, cô ta liền bưng thức ăn đã rửa xong tới, Tôn nãi nãi đối với việc này khá hài lòng
Chờ người trong nhà ăn không sai biệt lắm, chuẩn bị xuống đất, Tôn nãi nãi mới đi làm cơm cho Tôn Hiểu Quai, đậu chua xào thịt, đầu heo đông lạnh, cháo gạo nếp nấu xong thì mang lên bàn, sau đó mới đi gọi Tôn Hiểu Quai dậy
Mùa hè mưa dông nhiều, lúa thu hoạch phải phơi khô mới có thể cho vào kho, phải làm xong những công việc này sớm. Bởi vậy, người Tôn gia ăn cơm sớm hơn trước kia, Tôn nãi nãi không muốn Tôn Hiểu Quai phải dậy sớm, vì thế nấu xong cơm mới đi gọi cô dậy
Tôn Hiểu Quai nghe Tôn nãi nãi nói muốn đi thu lương, còn rất tò mò, la hét muốn đi cùng, Tôn nãi nãi tuy rằng đau lòng sợ cô bị phơi nắng, nhưng nhịn không được Tôn Hiểu Quai làm nũng hết lần này đến lần khác, đành phải đồng ý.
Sau khi Tôn nãi nãi cho Tôn Hiểu Quai ăn cơm xong, tìm một cái mũ rơm nhỏ đội lên đầu Tôn Hiểu Quai, lại dùng bình nước quân dụng Tôn Ái Đảng mang về đựng chút nước, thêm chút đường trắng, chuẩn bị cho Tôn Hiểu Quai có khát thì uống
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.