Thập Niên 60: Nữ Phụ Là Đại Mỹ Nhân
Chương 66:
Đào Tử Vị Đích Miên Hoa Đường
07/10/2023
----
Anh đứng bên cạnh Thẩm Uyển rất nhường nhịn cô, vừa nhìn đã biết mối quan hệ giữa hai người không đơn giản.
"Anh ấy là một người anh, con bạn cũ của bề trên nhà tôi, vừa hay đảm nhiệm việc huấn luyện tân binh, trông thấy tôi liền đến đây hỏi han thôi."
Thẩm Uyển giới thiệu cho cô ấy về mối quan hệ giữa hai người.
Miệng Trình Anh ăn sô cô la cô chia cho, không tiện bới móc nhưng trong lòng vẫn không tin.
Hừ hừ, anh trai con nhà bạn cũ nào mà mỗi ngày đều đến gặp cô chứ.
Thẩm Uyển không quan tâm cô ấy có tin hay không, dù sao bây giờ cô và Tô Yến Thành thật sự không phải là người yêu, nếu muốn chính thức giới thiệu anh thì phải xem biểu hiện của anh.
...
Buổi trưa luyện tập giải thích, Thẩm Uyển thay quần áo xong thì văn phòng đoàn tìm Trình Anh cùng đến căn tin ăn cơm.
Trình Anh vẫn đang sửa sang lại tư liệu trong văn phòng, thấy cô tới thì vội vàng hợp tất cả danh sách đăng ký lại, đứng dậy nói:
"Cậu chờ tôi một lát, sắp xong rồi."
Càng nhanh càng loạn, hai tờ danh sách đăng ký rơi xuống đất. Thẩm Uyển cúi xuống nhặt cho cô, khóe mắt quét qua nội dung, ánh mắt dán chặt vào tên một người.
"Đây là mẫu đăng ký cho vũ hội quan hệ hữu nghị tuần tới à?"
Thẩm Uyển trả lại danh sách cho cô ấy, thuận miệng hỏi một câu.
Trình Anh nhận lấy thuận tay đè lên trên cùng nói:
"Đúng vậy, vừa nãy đã sắp tan tầm rồi mới đưa cho tôi, còn chưa sao chép xong nữa."
"Lần này có không ít người đăng ký, mấy cán sự các cô bận lắm nhỉ?"
Thẩm Uyển cũng là một thành viên của đoàn văn công nhưng cô thuộc đội múa và thường không tham gia vào các công việc vặt vãnh trong đoàn.
"Bận lắm, tôi còn đang lo lắng đây.
Có lẽ là vì tiết mục Tết Trung thu lần trước quá hay nên lần này có nhiều cán bộ chiến sĩ đã đăng ký."
Trình Anh không chịu trách nhiệm về việc này trước đây, bởi vì không đủ người nên mới bị bắt tới giúp tạm thời.
Thẩm Uyển nhớ tới chuyện này, lần trước trung đoàn trưởng hỏi cô có muốn đăng ký không.
Lần vũ hội quan hệ hữu nghị này có rất nhiều quan quân đến để gặp cô, thậm chí cô giáo Lý còn đề cập riêng với cô, nói rằng có vài lãnh đạo hỏi cô có muốn đi xem mắt không.
Khi đó cô thấy hôn ước với nhà họ Tô sắp thất bại, nếu có một người thích hợp thì cũng không phải không thể đi xem mặt, cô cũng không từ chối triệt để, nhưng vũ hội quan hệ hữu nghị thì thôi, cô không đăng ký.
"Nếu các cậu thiếu người thì có thể gọi tôi đến giúp đỡ khi cần."
Thẩm Uyển nghĩ đến cái tên vừa rồi, lại bắt đầu hứng thú với quan hệ hữu nghị lần này.
"Ừ, tôi nhất định sẽ không khách sáo với cậu."
Trình Anh đang lo không tìm được người giúp đỡ đây.
Gần đây đoàn văn công không có buổi biểu diễn quy mô lớn nào nên đã cử một nhóm người ra ngoài biểu diễn từ thiện trong các đội tuyên truyền khác nhau để lấy tiền cứu tế.
Những người ở lại trong đoàn cũng không nhàn rỗi, hai tuần sau có buổi họp khen thưởng, đoàn cũng phải chuẩn bị chương trình.
Thẩm Uyển được lãnh đạo sắp xếp một sân khấu múa solo, trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn luyện tập, nhưng không tính là bận.
Đến cuối tuần, cô nhớ lại bức điện tín đã gửi tuần trước, tuần này lại đổi ngày nghỉ với một đồng nghiệp trong đoàn, chuẩn bị trở về xem kịch.
Cô không nói cho Tô Yến Thành chuyện về nhà, sau khi bước ra khỏi cổng quân khu, Thẩm Uyển đang chuẩn bị đến trạm xe buýt bắt xe thì nhìn thấy Tô Yến Thành lái xe chậm rãi dừng ở bên cạnh cô.
Mãi cho đến khi Thẩm Uyển lên xe, anh mới hỏi:
"Về nhà à? Anh đưa em về."
Ngay khi Thẩm Uyển gật đầu, Tô Yến Thành nghiêng người thắt dây an toàn, không hỏi cô quay lại đại viện hay là về đâu, lập tức lái xe đến nhà họ Thẩm.
Trong xe yên tĩnh không có ai lên tiếng, Tô Yến Thành muốn nói, nhưng Thẩm Uyển vẫn không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như đang suy nghĩ, anh sợ tùy tiện làm phiền cô vì vậy vẫn luôn lặng lẽ lái xe.
Anh đứng bên cạnh Thẩm Uyển rất nhường nhịn cô, vừa nhìn đã biết mối quan hệ giữa hai người không đơn giản.
"Anh ấy là một người anh, con bạn cũ của bề trên nhà tôi, vừa hay đảm nhiệm việc huấn luyện tân binh, trông thấy tôi liền đến đây hỏi han thôi."
Thẩm Uyển giới thiệu cho cô ấy về mối quan hệ giữa hai người.
Miệng Trình Anh ăn sô cô la cô chia cho, không tiện bới móc nhưng trong lòng vẫn không tin.
Hừ hừ, anh trai con nhà bạn cũ nào mà mỗi ngày đều đến gặp cô chứ.
Thẩm Uyển không quan tâm cô ấy có tin hay không, dù sao bây giờ cô và Tô Yến Thành thật sự không phải là người yêu, nếu muốn chính thức giới thiệu anh thì phải xem biểu hiện của anh.
...
Buổi trưa luyện tập giải thích, Thẩm Uyển thay quần áo xong thì văn phòng đoàn tìm Trình Anh cùng đến căn tin ăn cơm.
Trình Anh vẫn đang sửa sang lại tư liệu trong văn phòng, thấy cô tới thì vội vàng hợp tất cả danh sách đăng ký lại, đứng dậy nói:
"Cậu chờ tôi một lát, sắp xong rồi."
Càng nhanh càng loạn, hai tờ danh sách đăng ký rơi xuống đất. Thẩm Uyển cúi xuống nhặt cho cô, khóe mắt quét qua nội dung, ánh mắt dán chặt vào tên một người.
"Đây là mẫu đăng ký cho vũ hội quan hệ hữu nghị tuần tới à?"
Thẩm Uyển trả lại danh sách cho cô ấy, thuận miệng hỏi một câu.
Trình Anh nhận lấy thuận tay đè lên trên cùng nói:
"Đúng vậy, vừa nãy đã sắp tan tầm rồi mới đưa cho tôi, còn chưa sao chép xong nữa."
"Lần này có không ít người đăng ký, mấy cán sự các cô bận lắm nhỉ?"
Thẩm Uyển cũng là một thành viên của đoàn văn công nhưng cô thuộc đội múa và thường không tham gia vào các công việc vặt vãnh trong đoàn.
"Bận lắm, tôi còn đang lo lắng đây.
Có lẽ là vì tiết mục Tết Trung thu lần trước quá hay nên lần này có nhiều cán bộ chiến sĩ đã đăng ký."
Trình Anh không chịu trách nhiệm về việc này trước đây, bởi vì không đủ người nên mới bị bắt tới giúp tạm thời.
Thẩm Uyển nhớ tới chuyện này, lần trước trung đoàn trưởng hỏi cô có muốn đăng ký không.
Lần vũ hội quan hệ hữu nghị này có rất nhiều quan quân đến để gặp cô, thậm chí cô giáo Lý còn đề cập riêng với cô, nói rằng có vài lãnh đạo hỏi cô có muốn đi xem mắt không.
Khi đó cô thấy hôn ước với nhà họ Tô sắp thất bại, nếu có một người thích hợp thì cũng không phải không thể đi xem mặt, cô cũng không từ chối triệt để, nhưng vũ hội quan hệ hữu nghị thì thôi, cô không đăng ký.
"Nếu các cậu thiếu người thì có thể gọi tôi đến giúp đỡ khi cần."
Thẩm Uyển nghĩ đến cái tên vừa rồi, lại bắt đầu hứng thú với quan hệ hữu nghị lần này.
"Ừ, tôi nhất định sẽ không khách sáo với cậu."
Trình Anh đang lo không tìm được người giúp đỡ đây.
Gần đây đoàn văn công không có buổi biểu diễn quy mô lớn nào nên đã cử một nhóm người ra ngoài biểu diễn từ thiện trong các đội tuyên truyền khác nhau để lấy tiền cứu tế.
Những người ở lại trong đoàn cũng không nhàn rỗi, hai tuần sau có buổi họp khen thưởng, đoàn cũng phải chuẩn bị chương trình.
Thẩm Uyển được lãnh đạo sắp xếp một sân khấu múa solo, trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn luyện tập, nhưng không tính là bận.
Đến cuối tuần, cô nhớ lại bức điện tín đã gửi tuần trước, tuần này lại đổi ngày nghỉ với một đồng nghiệp trong đoàn, chuẩn bị trở về xem kịch.
Cô không nói cho Tô Yến Thành chuyện về nhà, sau khi bước ra khỏi cổng quân khu, Thẩm Uyển đang chuẩn bị đến trạm xe buýt bắt xe thì nhìn thấy Tô Yến Thành lái xe chậm rãi dừng ở bên cạnh cô.
Mãi cho đến khi Thẩm Uyển lên xe, anh mới hỏi:
"Về nhà à? Anh đưa em về."
Ngay khi Thẩm Uyển gật đầu, Tô Yến Thành nghiêng người thắt dây an toàn, không hỏi cô quay lại đại viện hay là về đâu, lập tức lái xe đến nhà họ Thẩm.
Trong xe yên tĩnh không có ai lên tiếng, Tô Yến Thành muốn nói, nhưng Thẩm Uyển vẫn không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như đang suy nghĩ, anh sợ tùy tiện làm phiền cô vì vậy vẫn luôn lặng lẽ lái xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.