Thập Niên 60: Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn
Chương 29: Tích Trữ Hàng Hóa 3
Ái Kim Tử
13/10/2023
2000 quả dừa, 1000 cân xoài, 1000 cân mít, 1000 cân sầu riêng, 1000 cân vải, 1000 cân lựu đỏ, 1000 cân dứa, 1000 cân nho, 1000 cân mận, 1000 cân chuối, 1000 cân sơn trúc, 1000 cân thanh long, 1000 cân đu đủ, 1000 cân nhãn, 1000 cân táo, 1000 cân dưa hấu, 1000 cân dâu tây, 1000 cân dưa hami, 1000 cân cherry.
Ngoài ra loại bỏ khả năng người trung gian tạo ra sự chênh lệch về giá, sau khi Lục Hướng Noãn mua trái cây xong, trực tiếp đi tới bến tàu tìm mấy ngư dân địa phương, mới miễn cưỡng gom đủ hàng cô cần.
500 cân mực, 500 cân bạch tuộc, 500 cân tôm bạc đất, 500 cân tôm tích, 500 cân tôm sú, 500 cân ốc hoa, 500 cân cua to, 500 cân tôm hùm mỹ, 500 cân nghêu Manila, 1000 con hải sâm, 1000 con bào ngư, 2000 con hàu sống.
Ngoài ra Lục Hướng Noãn còn chạy tới thị trường bán sỉ thủy sản, mua 1000 con cá trích, 1000 con cá chuối, 1000 con cá sạo, 1000 con cá hố, 1000 con cá rô phi, 1000 con cá chép, 1000 con cá trắm cỏ, 1000 con cá đù vàng, cô mới dừng tay.
Cũng bảo ông chủ vận chuyển tới kho hàng cô thuê bên Hải Thị, trực tiếp vung tay cho hết vào trong không gian.
Đương nhiên cô còn không quên chạy tới trại chăn nuôi của người ta, đặt 5 vạn cân trứng gà, 1 vạn cân trứng vịt, 1 vạn cân trứng ngỗng, 1 vạn cân trứng chim cút.
Động tác khí phách của Lục Hướng Noãn dọa ông chủ trại chăn nuôi choáng váng, cô nhóc này khá lắm, đây là vụ làm ăn lớn, nhưng mà trong tay ông ta không có nhiều hàng như vậy.
Lại không muốn bỏ lỡ khách hàng lớn này, có ý nghĩ có tiền có thể cùng nhau kiếm.
Ông chủ trại chăn nuôi vội vàng gọi điện cho mấy trại chăn nuôi gần đó, trải qua ba ngày cuối cùng cũng chuẩn bị đủ hàng cho cô, mất tổng cộng 150 vạn của Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn cũng là sáng sớm ba ngày sau bay tới Tân Thị một chuyến, sau khi tới cô lại tiếp tục mua mua mua, chỉ cần là thứ cô coi trọng đều mua cho hết vào không gian.
1000 cân nho khô, 1000 cân hạch đào, 1000 cân táo đỏ, 1000 cân chà là, 1000 cân ô mai chua, 1000 cân sung khô, 1000 cân hạnh nhân, 1000 cân hồ trăn, 1000 cân cẩu kỷ, 1000 cân cà chua.
Ngoài ra còn có hạt dưa cô thích nhất ăn giết thời gian, 250 cân hạt dưa vị bơ, 250 cân hạt dưa ngũ vị hương, 250 cân hạt dưa vị trà xanh, 250 cân hạt dưa vị xí muội.
Ngoài ra suy nghĩ tới mạt thế tiến tới, thời tiết sẽ rất lạnh, cô còn đặc biệt tới thị trường bán sỉ bông lớn nhất ở Tân Thị mua 100.000 cân bông, cùng với 100.000 cân táo đỏ, còn có 20.000 lọ sữa chua Tân Thị, 20.000 lọ sữa bò thuần.
Lục Hướng Noãn cảm thấy dựa vào mấy thứ trong không gian cơ bản không đói chết được cô, khi cô chuẩn bị đặt vé máy bay về Nam Thị, đột nhiên nghĩ tới Nam Thị là hoang mạc mỹ thực, đứng đầu xếp hạng là thức ăn nhanh như KFC, cô lập tức từ bỏ ý nghĩ về Nam Thị.
Đợi tận thế vừa bùng nổ, đến lúc đó mọi người đều chạy trốn, người nào còn làm đồ ăn ngon cho bạn.
Nghĩ tới mỹ thực ở khắp nơi trên cả nước, Lục Hướng Noãn không nhịn được chảy nước miếng.
Con người cô có một tật xấu, từ lúc cô có ký ức đã ăn không đủ no, mỗi ngày đều đói bụng, lần nào cũng dựa vào bên ngoài tủ kính nhìn người khác ăn đồ ăn ngon với vẻ hâm mộ.
Cho nên sau này lớn lên, cô muốn ăn sạch những thứ trước đây cô chưa từng được ăn.
Nhưng đối với người phải tích cóp tiền, muốn có một cái nhà với Lâm Hạo ở Nam Thị như cô mà nói, giữa trưa mỗi ngày có thể ăn bún 13 tệ một suất ở cửa bệnh viện đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Cô muốn ăn những thứ khác, nhưng đều luyến tiếc.
Hiện giờ thì khác, trong tay cô có tiền, cũng không cần suy nghĩ tới tên cặn bã kia, đương nhiên phải bù đắp lại thiếu hụt trong thời thơ ấu, tiến hành tiêu xài mang tính trả thù, cô muốn mua sạch mỹ thực khắp nơi cả nước.
Sau này để trong không gian từ từ ăn, ăn đến khi trời đất u ám, cô chỉ có suy nghĩ của một dân chúng nhỏ dưới đáy giếng, muốn khiến mình có cuộc sống tốt nhất trong phạm vi cho phép.
Ngoài ra loại bỏ khả năng người trung gian tạo ra sự chênh lệch về giá, sau khi Lục Hướng Noãn mua trái cây xong, trực tiếp đi tới bến tàu tìm mấy ngư dân địa phương, mới miễn cưỡng gom đủ hàng cô cần.
500 cân mực, 500 cân bạch tuộc, 500 cân tôm bạc đất, 500 cân tôm tích, 500 cân tôm sú, 500 cân ốc hoa, 500 cân cua to, 500 cân tôm hùm mỹ, 500 cân nghêu Manila, 1000 con hải sâm, 1000 con bào ngư, 2000 con hàu sống.
Ngoài ra Lục Hướng Noãn còn chạy tới thị trường bán sỉ thủy sản, mua 1000 con cá trích, 1000 con cá chuối, 1000 con cá sạo, 1000 con cá hố, 1000 con cá rô phi, 1000 con cá chép, 1000 con cá trắm cỏ, 1000 con cá đù vàng, cô mới dừng tay.
Cũng bảo ông chủ vận chuyển tới kho hàng cô thuê bên Hải Thị, trực tiếp vung tay cho hết vào trong không gian.
Đương nhiên cô còn không quên chạy tới trại chăn nuôi của người ta, đặt 5 vạn cân trứng gà, 1 vạn cân trứng vịt, 1 vạn cân trứng ngỗng, 1 vạn cân trứng chim cút.
Động tác khí phách của Lục Hướng Noãn dọa ông chủ trại chăn nuôi choáng váng, cô nhóc này khá lắm, đây là vụ làm ăn lớn, nhưng mà trong tay ông ta không có nhiều hàng như vậy.
Lại không muốn bỏ lỡ khách hàng lớn này, có ý nghĩ có tiền có thể cùng nhau kiếm.
Ông chủ trại chăn nuôi vội vàng gọi điện cho mấy trại chăn nuôi gần đó, trải qua ba ngày cuối cùng cũng chuẩn bị đủ hàng cho cô, mất tổng cộng 150 vạn của Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn cũng là sáng sớm ba ngày sau bay tới Tân Thị một chuyến, sau khi tới cô lại tiếp tục mua mua mua, chỉ cần là thứ cô coi trọng đều mua cho hết vào không gian.
1000 cân nho khô, 1000 cân hạch đào, 1000 cân táo đỏ, 1000 cân chà là, 1000 cân ô mai chua, 1000 cân sung khô, 1000 cân hạnh nhân, 1000 cân hồ trăn, 1000 cân cẩu kỷ, 1000 cân cà chua.
Ngoài ra còn có hạt dưa cô thích nhất ăn giết thời gian, 250 cân hạt dưa vị bơ, 250 cân hạt dưa ngũ vị hương, 250 cân hạt dưa vị trà xanh, 250 cân hạt dưa vị xí muội.
Ngoài ra suy nghĩ tới mạt thế tiến tới, thời tiết sẽ rất lạnh, cô còn đặc biệt tới thị trường bán sỉ bông lớn nhất ở Tân Thị mua 100.000 cân bông, cùng với 100.000 cân táo đỏ, còn có 20.000 lọ sữa chua Tân Thị, 20.000 lọ sữa bò thuần.
Lục Hướng Noãn cảm thấy dựa vào mấy thứ trong không gian cơ bản không đói chết được cô, khi cô chuẩn bị đặt vé máy bay về Nam Thị, đột nhiên nghĩ tới Nam Thị là hoang mạc mỹ thực, đứng đầu xếp hạng là thức ăn nhanh như KFC, cô lập tức từ bỏ ý nghĩ về Nam Thị.
Đợi tận thế vừa bùng nổ, đến lúc đó mọi người đều chạy trốn, người nào còn làm đồ ăn ngon cho bạn.
Nghĩ tới mỹ thực ở khắp nơi trên cả nước, Lục Hướng Noãn không nhịn được chảy nước miếng.
Con người cô có một tật xấu, từ lúc cô có ký ức đã ăn không đủ no, mỗi ngày đều đói bụng, lần nào cũng dựa vào bên ngoài tủ kính nhìn người khác ăn đồ ăn ngon với vẻ hâm mộ.
Cho nên sau này lớn lên, cô muốn ăn sạch những thứ trước đây cô chưa từng được ăn.
Nhưng đối với người phải tích cóp tiền, muốn có một cái nhà với Lâm Hạo ở Nam Thị như cô mà nói, giữa trưa mỗi ngày có thể ăn bún 13 tệ một suất ở cửa bệnh viện đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Cô muốn ăn những thứ khác, nhưng đều luyến tiếc.
Hiện giờ thì khác, trong tay cô có tiền, cũng không cần suy nghĩ tới tên cặn bã kia, đương nhiên phải bù đắp lại thiếu hụt trong thời thơ ấu, tiến hành tiêu xài mang tính trả thù, cô muốn mua sạch mỹ thực khắp nơi cả nước.
Sau này để trong không gian từ từ ăn, ăn đến khi trời đất u ám, cô chỉ có suy nghĩ của một dân chúng nhỏ dưới đáy giếng, muốn khiến mình có cuộc sống tốt nhất trong phạm vi cho phép.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.