Thập Niên 60: Phim Phóng Sự So Sánh Vận Mệnh

Chương 49: Đại Hội Thể Dục Thể Thao (2)

Nữ Vương Bất Tại Gia

27/06/2023

Trên đường đến trường học, Ô Đào vẫn nghĩ đến chuyện trong nhà, lúc này lại không khỏi nhớ tới rất nhiều chuyện khi còn bé.

Cô bé nhớ, lúc còn rất nhỏ, Giang Hiểu Nguyệt sẽ thỉnh thoảng lớn tiếng nói chuyện với mẹ, nói mẹ nấu cơm không ngon, nói mẹ không biết làm việc nhà, còn chỉ vào cái chén trong nhà nói cái này cần rửa sạch hơn, sao có thể làm giống như mẹ làm được.

Khi đó mẹ dường như cũng không nói lại cái gì, chỉ cúi đầu nghe, thậm chí còn cười làm lành với Giang Hiểu Nguyệt.

Xoay đầu lại, mẹ của cô bé tuy có tức giận nhưng cũng chỉ dám bí mật nói nhỏ.

Những việc này, cô bé nhìn thấy đã luôn cảm thấy không đúng, nhưng thật ra là không đúng chỗ nào, cô bé cũng không biết.

Hiện tại cô bé đột nhiên đã hiểu.

Đây chính là ức hiếp người!

Ức hiếp cô bé mất cha, không có trụ cột, biết mẹ cô bé mang theo cô bé và anh trai nên không dám trêu chọc thị phi, có chuyện gì cũng phải dựa vào chị chồng và anh chồng, cho nên mới phách lối như vậy, quả thực là leo lên đầu lên cổ người ta.

Thật sự là càng nghĩ càng giân.

Cứ như vậy mãi cho đến khi đến trường học, hôm nay kiểm tra vệ sinh ngoài Lý Kính Nguyên, còn có hai người nữa, không có vệ sinh uỷ viên Nhiếp Chính Phương ức hiếp người trước kia.

Cho nên lúc kiểm tra vệ sinh, cũng chỉ nhìn một chút rồi liền cho cô bé đi qua.

Ô Đào đi trước, bỏ hộp cơm vào nhà ăn, lúc này mới tiến vào phòng học.

Tiến vào phòng học, chỉ thấy các bạn học đang nghị luận, giống như là rất hưng phấn, cô bé hơi không hiểu, Mạnh Sĩ Huyên bên cạnh liền bắt đầu nói cho cô bé biết: “Cậu không biết sao, sắp mở đại hội thể dục thể thao!”

Đại hội thể dục thể thao?

Mạnh Sĩ Huyên biết cô bé không hiểu, liền giải thích: "Đúng vậy, trường học chúng ta hàng năm đều có một lần tổ chức đại hội thể dục thể thao mùa đông, nếu như có thể lấy được thứ hạng cao thì còn có tiền thưởng đó!”



Nghe đến tiền thưởng, con mắt Ô Đào liền sáng lên: "Có tiền thật sao?”

Mạnh Sĩ Huyện cười lên: "Đúng vậy, có tiền?

Ô Đào: "Cho bao nhiêu?”

Mạnh Sĩ Huyên: "Tớ cũng không rõ lắm, thứ tự không giống như lần trước, lần trước Vương Tĩnh huy được hạng tư bóng bàn,hình như cho ba đồng?”

Ba đồng?

Mạnh Sĩ Huyên đã nhìn ra, Ô Đào muốn tham gia, liền nói: "Trong này có phân mấy hạng mục liền, cái mọi người chú ý nhất

chính là tranh tài bóng bàn, nhưng mà cậu biết đánh bóng bàn không?” Ô Đào thất vọng: "Tớ không biết đánh bóng bàn.

Bóng bàn phải có bệ bóng bàn, trong ngõ hẻm nhà cô bé có một cái viện có bệ bóng bàn, Huân Tử và mấy người khác hay qua

đó đánh.

Đi sau thì sẽ phải chờ người ta đánh trước, người ta không đánh, mới có thể đánh, sao có thể tập luyện được tốt chứ.

Mà Ô Đào cũng không thể đánh được, cô bé cứ rảnh rỗi là sẽ đi nhặt lõi than, cũng không có thời gian chơi cái kia.

Mạnh Sĩ Huyên: "Nhảy cao nhảy xa ném tạ? Đúng rồi, cậu có thể tham gia thi chạy!”

Ô Đào: "Thị chạy? Chính là chạy bộ sao?”

Mạnh Sĩ Huyên gật đầu: "Đúng đúng đúng, chúng ta có thi chạy một trăm mét, cũng có thi chạy bốn trăm mét, cậu muốn tham gia cái nào cũng được”



Ô Đào tính một cái: "Chỉ chạy một trăm mét thôi à? Có mấy bước đường à?”

Mạnh Sĩ Huyên: "Đây là khảo nghiệm độ chạy nhanh thôi, một trăm mét ngắn như vậy, phản ứng. không nhanh không có lực thì chỉ chớp mắt một cái, người khác đã đến điểm cuối cùng mà mình còn chưa cất bước đó.

Ô Đào: "Vậy lực bộc phát của tôi cũng rất tốt...

Cô bé nhớ lúc ấy mấy người Anh Cửu đuổi cô bé, còn không đuổi kịp mà!

Cô bé liền vội nói: "Nếu như tớ chạy, đến cả nam sinh liều mạng đuổi cũng không kịp được!”

Mạnh Sĩ Huyên nghĩ cũng phải:"Lúc tranh tài sẽ phân nam nữ sinh riêng biệt, chắc chắn không thể nào để cậu so tài với nam sinh đâu.

Cậu có thể chạy qua những nữ sinh khác là cậu sẽ thắng, cậu mau đi báo danh!”

Mạnh Sĩ Huyền lập tức kéo Ô Đào đi qua tìm ủy viên thể dục Vương Bồi Hâm, Vương Bồi Hâm đang phát sầu về hạng mục nữ.

sinh điền kinh, bởi thu thập không đủ người, nên vừa nhìn thấy Ô Đào tới báo danh thì rất là cao hứng.

Cậu ta hỏi Ô Đào báo cáo hạng mục gì, Ô Đào cũng không hiểu nhiều: "Có thể đồng thời báo cáo cả hai không?”

Vương Bồi Hâm giật mình, xoa xoa tay cười nói: "Bạn học Ô Đào, một người nhiều nhất có thể báo cáo ba hạng mục! Nhìn xem,

hạng mục đều ở nơi này, cậu xem một chút đi, cậu chạy bộ lợi hại như vậy, không báo danh tham gia đại hội thể dục thể thao

thật là đáng tiếc, đây chính là cơ hội tốt làm vẻ vang cho lớp chúng ta!”

Ô Đào nhìn một chút, chữ cô bé không hiểu nhiều, nhưng mà số lượng phía trên thì cô bé biết, thế là cô bé nói: "Thi chạy nữ một

trăm mét, thị chạy nữ bốn trăm mét, còn có cái gì có thể báo nữa?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Phim Phóng Sự So Sánh Vận Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook