Thập Niên 60: Quân Hôn Khó Bỏ, Cưng Chiều Cô Vợ Mỹ Nhân
Chương 28:
Chiêu Nhiêu
04/04/2024
Anh xin lỗi rất chân thành, Diệp Thiển Hân cũng không để ý lắm, xoay cánh tay hai vòng nói: "Tôi không sao."
Người đàn ông vừa đi ra khỏi cửa vòng qua Tiểu Triệu, tầm mắt dừng lại trên người Diệp Thiển Hân đang cúi đầu chỉnh lại khăn tay.
Ánh nắng buổi trưa chiếu vào hàng mi dày của cô, hắt xuống một vùng bóng hình quạt, tóc mai bên tai bị gió nhẹ thổi bay, giống như rất lâu rất lâu về trước.
"Đồng chí Diệp Thiển Hân."
Lời nói của người đàn ông không phải câu hỏi, mà rất chắc chắn gọi ra cái tên này.
"Vâng?" Diệp Thiển Hân cảm thấy giọng nói có chút quen tai, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy một người đàn ông chưa từng gặp, "Chào anh, anh quen tôi sao?"
Người đàn ông mặc quân phục màu xanh lá cây, đôi mắt sáng như sao mang theo vẻ sắc bén, nhìn thì là một khuôn mặt trẻ tuổi, nhưng khí chất toàn thân lại vô cùng đĩnh đạc.
"Quen." Người đàn ông khựng lại, "Tôi tên là Mạnh Lân."
Hai chữ này nổ tung trong đầu Diệp Thiển Hân, cô ngẩn người.
Là Mạnh Lân, anh họ của Mạnh Siêu thường xuyên ở ngoài hầu như không về nhà, năm đó ngay cả trong đám cưới của cô và Mạnh Siêu, anh cũng chỉ lộ mặt đưa phong bì mừng rồi vội vã rời đi, cô thậm chí còn không biết anh trông như thế nào.
Nhưng giọng nói của anh thì không có gì khác so với kiếp trước.
Kiếp trước, đêm tân hôn của Diệp Thiển Hân, Mạnh Siêu đã lấy trộm một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và một hộp đồ trang sức mà bà nội để lại cho Diệp Thiển Hân rồi bỏ đi, sau đó biến mất sáu năm, nghe nói là đã ra nước ngoài, mãi đến sáu năm sau, khi Diệp Thiển Hân đến Bắc Kinh tham gia triển lãm của Học viện Mỹ thuật quốc gia, Mạnh Siêu mới xuất hiện trở lại, dùng sự an toàn của anh trai để uy hiếp Diệp Thiển Hân đưa tiền.
Diệp Thiển Hân vốn định liên lạc với Tư lệnh Mạnh để nhờ giúp đỡ, nhưng lúc đó Tư lệnh Mạnh đột ngột gặp tai nạn xe và phải vào phòng chăm sóc đặc biệt, người nghe điện thoại của Diệp Thiển Hân chính là Mạnh Lân.
Nhờ phúc của Mạnh Siêu, ngoài Tư lệnh Mạnh, Diệp Thiển Hân không có thiện cảm với bất kỳ ai trong gia đình họ Mạnh, vì vậy khi nói chuyện điện thoại với Mạnh Lân, cô không hề khách sáo.
Người đàn ông vừa đi ra khỏi cửa vòng qua Tiểu Triệu, tầm mắt dừng lại trên người Diệp Thiển Hân đang cúi đầu chỉnh lại khăn tay.
Ánh nắng buổi trưa chiếu vào hàng mi dày của cô, hắt xuống một vùng bóng hình quạt, tóc mai bên tai bị gió nhẹ thổi bay, giống như rất lâu rất lâu về trước.
"Đồng chí Diệp Thiển Hân."
Lời nói của người đàn ông không phải câu hỏi, mà rất chắc chắn gọi ra cái tên này.
"Vâng?" Diệp Thiển Hân cảm thấy giọng nói có chút quen tai, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy một người đàn ông chưa từng gặp, "Chào anh, anh quen tôi sao?"
Người đàn ông mặc quân phục màu xanh lá cây, đôi mắt sáng như sao mang theo vẻ sắc bén, nhìn thì là một khuôn mặt trẻ tuổi, nhưng khí chất toàn thân lại vô cùng đĩnh đạc.
"Quen." Người đàn ông khựng lại, "Tôi tên là Mạnh Lân."
Hai chữ này nổ tung trong đầu Diệp Thiển Hân, cô ngẩn người.
Là Mạnh Lân, anh họ của Mạnh Siêu thường xuyên ở ngoài hầu như không về nhà, năm đó ngay cả trong đám cưới của cô và Mạnh Siêu, anh cũng chỉ lộ mặt đưa phong bì mừng rồi vội vã rời đi, cô thậm chí còn không biết anh trông như thế nào.
Nhưng giọng nói của anh thì không có gì khác so với kiếp trước.
Kiếp trước, đêm tân hôn của Diệp Thiển Hân, Mạnh Siêu đã lấy trộm một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và một hộp đồ trang sức mà bà nội để lại cho Diệp Thiển Hân rồi bỏ đi, sau đó biến mất sáu năm, nghe nói là đã ra nước ngoài, mãi đến sáu năm sau, khi Diệp Thiển Hân đến Bắc Kinh tham gia triển lãm của Học viện Mỹ thuật quốc gia, Mạnh Siêu mới xuất hiện trở lại, dùng sự an toàn của anh trai để uy hiếp Diệp Thiển Hân đưa tiền.
Diệp Thiển Hân vốn định liên lạc với Tư lệnh Mạnh để nhờ giúp đỡ, nhưng lúc đó Tư lệnh Mạnh đột ngột gặp tai nạn xe và phải vào phòng chăm sóc đặc biệt, người nghe điện thoại của Diệp Thiển Hân chính là Mạnh Lân.
Nhờ phúc của Mạnh Siêu, ngoài Tư lệnh Mạnh, Diệp Thiển Hân không có thiện cảm với bất kỳ ai trong gia đình họ Mạnh, vì vậy khi nói chuyện điện thoại với Mạnh Lân, cô không hề khách sáo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.